Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Lý Đại rất vất vả liên tục lăn lê bò toài muốn ra khỏi rừng rậm, trong lòng có chút thấp thỏm không yên, không nhịn được ngoái đầu len lén nhìn. Tả Nham không ngờ như quỷ mị chợt lóe chợt hiện trong nháy mắt liền tới phía sau gã hai thước, hỏa diễm âm u nhảy nhót trên ngón trỏ tay phải đang chỉ về phía mình!
“Cứu mạng a!” Lý Đại gần như tuyệt vọng sau khi lủi ra hai ba thước, đột nhiên phát hiện không xa trước mặt có ba bốn học viên đang tản bộ. Đáy lòng dấy lên hi vọng sống còn, nhất thời bộc phát tất cả lực lượng, điên cuồng kêu gào!
Tả Nham lúc này đang chuẩn bị thuấn di lần nữa giơ tay giết Lý Đại, bị một tiếng hô của Lý Đại khiến hắn hơi sửng sốt, ngẩng đầu vừa nhìn đã hấp dẫn đám học viên ở xa xa kia, mấy học viên đó đang chạy về bên này.
Sắc mặt trầm xuống, than nhẹ một tiếng! Giết Lý Đại đã không thể thực hiện được rồi! Mấy học viên kia vô tội, Tả Nham không hề muốn ngay cả bọn họ cũng diệt khẩu!
Xoay chuyển tâm niệm, đổi một phương hướng, lẩn vào trong rừng cây, từ một hướng khác ra khỏi rừng cây, nhanh chóng chạy về phía túc xá của mình!
Không thể đem Lý Đại diệt khẩu, Tả Nham cảm thấy không ổn, người trong gia tộc Stanford rất nhanh sẽ tới tìm hắn báo thù. Hơn nữa Hi Đức cũng sẽ biết chuyện này! Thời gian thoáng chốc trở nên cấp bách vạn phần!
Thực ra Tả Nham cũng không có đồ gì có thể thu dọn, chỉ vài bộ quần áo, còn có cả hơn hai trăm kim tệ. Hơn hai trăm kim tệ đó phần lớn là của Stanford! Đáng tiếc Stanford đã chết rồi! Thế nhưng quan trọng nhất chính là Tả Nham vẫn chưa vạch trần bí mật của chiếc khăn gấm kia.
Mặc dù bí mật của chiếc khăn Tả Nham vẫn chưa thể giải rõ ràng, nhưng trực giác nói cho hắn biết, chiếc khăn tuyệt đối không tầm thường!
“Hả?” Tả Nham thốt nhẹ một tiếng, lông mày khẽ nhíu lại!
Bởi một hồi kịch đấu trong rừng cây lúc trước nên trên đôi tay khẩn trương của Tả Nham còn sót lại một ít linh lực. Nhưng trong nháy mắt tiếp xúc với chiếc khăn vừa rồi, Tả Nham phát hiện linh lực trong đôi tay không ngờ chảy vào trong chiếc khăn.
Để nghiệm chứng, Tả Nham một lần nữa đề tụ một phần linh lực, thử rót vào chiếc khăn.
Vừa rót vào, càng khiến Tả Nham giật mình không thôi. Chiếc khăn giống như một miếng bọt biển hút nước, mà linh lực chính là nước. Chỉ vẻn vẹn rót vào không đến một giây, toàn bộ linh lực đều bị hấp thu!
Phát hiện ngẫu nhiên này khiến Tả Nham hưng phấn không thôi, có lẽ đây chính là phương pháp giải đáp bí mật chiếc khăn.
Thở phào một hơi, Tả Nham rất nhanh liền thu lại chiếc khăn. Chuyện lúc này quá khẩn cấp, thực không phải lúc nghiên cứu chiếc khăn. Trốn thoát một kiếp này, hắn có thừa thời gian đi giải đáp bí mật chiếc khăn.
Sửa soạn xong hết thảy, ánh mắt Tả Nham quét qua túc xá, lại cẩn thận nghiền ngẫm, không bỏ sót bất cứ cái gì. Xách túi đồ lên lưng, Tả Nham không dây dưa lề mề đi ra khỏi túc xá.
“Tả Nham! Ngươi muốn đi đâu?”
Tả Nham vừa ra khỏi túc xá, ngẩng đầu thấy Hi Đức đang dán đôi mắt lạnh lẽo vào hắn, đứng ở trước mặt hắn.
Trong lòng căng thẳng, âm thầm thúc động linh nguyên, Tả Nham không ngờ rằng Hi Đức lại tới nhanh như thế! Ngoài mặt, vẻ mặt Tả Nham vẫn rất trấn định, sau khi cung kính hành lễ, Tả Nham bình tĩnh nói, “Sư phụ, con đang muốn tới phòng làm việc của ngài để xin phép ngài! Con muốn tới Ma Thú sâm lâm rèn luyện một phen!”
“Ô! Phải không? Không phải chạy trốn sao?” Hi Đức liếc qua tay Tả Nham đang giữ sức, cười lạnh nói.
Tả Nham vẫn bình tĩnh như trước, cười khẩy, “Sư phụ, con không hiểu! Ngài có ý gì vậy?”
“A a! Tả Nham, ngươi chớ giả bộ! Tất cả mọi chuyện Hi Nhã đều nói với ngươi rồi, không phải sao? Ngươi tưởng rằng, ngươi thực sự còn có cơ hội rời đi sao? Thật tức cười…”
Hi Đức lời còn chưa dứt, Tả Nham bất ngờ ra tay.
Sắc mặt lạnh lẽo, “Mấy trò vặt vãnh ấy ngươi còn muốn khoe khoang trước mặt ta? Hừ, ta không phải tên tiểu tử ngốc Stanford kia!”
Đối với sự ra tay đột ngột của Tả Nham, Hi Đức lại rất dễ dàng né qua.
Tả Nham kinh ngạc dị thường, mình ra tay bất ngờ, sử dụng dị năng thuấn di phối hợp với Huyền Minh chi hỏa. Hi Đức không ngờ ngay cả mí mắt cũng không chớp một cái, đầu khẽ lắc liền né qua.
Tả Nham thực ra đối với chính mình đã tự tin thái quá, thuấn di của hắn mặc dù rất bất ngờ nhưng công kích của Huyền Minh chi hỏa trên tay phải lại không thể hoàn mỹ bằng dị năng thuấn di kia được.
Hi Đức dù sao cũng là lục tinh Linh thánh giả phong thuộc tính, tốc độ chính là thứ hắn sở trường nhất. Tốc độ công kích tay phải Tả Nham cũng không thể không chút báo hiệu như thuấn di được.
Có điều, đối với tốc độ bất ngờ mà đến và hỏa diễm quỷ dị của Tả Nham, cũng khiến Hi Đức giật mình không thôi. Loáng thoáng cảm thấy đây mới là nguyên nhân chân chính làm Stanford và Lý Nhị chết trên tay Tả Nham.
Từ lúc Hi Nhã tìm Hi Đức cầu xin buông tha cho Tả Nham ngày hôm qua, Hi Đức liền đoán được đứa cháu gái luôn luôn tâm cao khí ngạo, sợ rằng đã thích Tả Nham. Vì đề phòng ngộ nhỡ, Hi Đức sớm bố trí người lén lút đi theo Hi Nhã.
Hi Nhã tới tìm Tả Nham, Hi Đức sớm đã biết. Cho nên hắn liền đi tới! Trên đường liền nghe được tin tức Stanford và Lý Nhị bị Tả Nham giết. Tin tức này vẫn khiến Hi Đức có chút giật mình. Hắn biết rằng Tả Nham sau khi phục dụng đan dược hắn cấp đã thăng cấp Linh chiến giả.
Nhưng Stanford tốt xấu gì cũng là nhất tinh Linh chiến giả a, mà còn có hai tên nhất tinh Linh chiến giả tùy tùng, Lý Đại và Lý Nhị. Theo đạo lý, ba người giết chết Tả Nham mới hợp lẽ. Nhưng kết quả hoàn toàn ngược lại.
Bây giờ sau khi chứng kiến công kích đột ngột của Tả Nham, Hi Đức rốt cuộc hiểu rõ! Dựa vào tốc độ nhanh và hỏa diễm quỷ dị như vậy, Stanford và Lý Nhị bỏ mạng cũng đã thông suốt.
Nhìn thấy chiêu bất ngờ mình tin cậy nhất mất đi hiệu quả, Tả Nham không còn ý nghĩ nào khác, duy chỉ có ý nghĩ chạy trốn!
Một kích không trúng, Tả Nham sớm đã chuyển hướng, trong nháy mắt xẹt ra ngoài mười thước, lao như điên!
“Tốc độ này!” Hi Đức nhìn theo thân hình Tả Nham hơi sửng sốt một hồi, hắn chỉ có thể nói rằng tốc độ của Tả Nham quá nhanh, không hề liên tưởng đến thiên phú dị năng của Tả Nham.
Một người có được thiên phú dị năng, sao lại phải tới mười lăm tuổi mới đi dẫn phát linh nguyên chứ?
Bọn họ ai mà chẳng là đời sau của danh môn vọng tộc a! Cho dù nghèo túng cũng sẽ không nghèo túng tới lúc mười lăm tuổi mới đi dẫn phát linh nguyên a!
“Thế nhưng, muốn chạy vẫn không được!” Hi Đức cười lạnh, thân hình lướt tới.
Thân là lục tinh Linh thánh giả phong thuộc tính nên tốc độ Hi Đức đối với Tả Nham mà nói, thật đúng là so lớn với nhỏ. Tả Nham mặc dù có thuấn di nhưng hiệu quả lại không lớn. Mười thước đối với Hi Đức mà nói cũng chỉ là thời gian nửa giây, một giây.
“Phong Phược Thuật!” Ngón tay Hi Đức vừa chỉ, phong nguyên tố màu xanh đậm hình thành từng chiếc lưới gió, vững vàng bao vây lấy Tả Nham đang vùng vẫy! Sự nghiền ép của gió thổi từ bốn phương tám hướng khiến Tả Nham vốn không cách nào đi chuyển về bất kỳ hướng nào.
Thuật này chính là chiêu thức mạnh nhất của Hi Đức, thường thường thông qua Phong Thược Thuật trói đối thủ lại, làm tuyệt chiêu sát thủ. Bắt ngời lại càng thuận lợi.
“Tiểu tử ngươi cho rằng có thể chạy thoát sao? Đừng nói ngươi, cho dù là linh giả thực lực không kém hơn ta cũng sẽ chịu ảnh hưởng của Phong Phược Thuật! Đây chính là Chanh cấp linh kỹ! Thế nào Chanh cấp linh kỹ, ngươi biết không? Ha ha!” Hi Đức chứng kiến ánh mắt tuyệt vọng của Tả Nham, không khỏi đắc ý cười ầm lên!
Đáy lòng Tả Nham lúc này hoàn toàn u ám, nghĩ đến mình hoàn toàn cho rằng còn có hy vọng chạy trốn! Ai ngờ lại bị Hi Đức chế trụ dễ dàng như vây. Đây chính là chênh lệch thực lực sao? “Phụ thân, Hi Nhã, ta không còn được gặp các người nữa rồi!” Đáy lòng Tả Nham than thở một hồi!
Hi Đức mang theo Tả Nham vừa muốn trở về phòng làm việc liền nhìn thấy một đám học viên trong học viên đang nghị luận sôi nổi xoay quanh cái chết của Stanford. Nhớ tới Stanford Hi Đức có chút sầu não! Nếu như đoán không sai, lập tức còn phải ứng đó với phụ thân của Stanford – Stanley. Stanley mặc dù không đủ đe dọa. Nhưng mấy lão bất tử trưởng lão trong gia tộc Stan quả thực không dễ đối phó! Nghĩ đến đây, Hi Đức lại có chút đau đầu!
Vì tránh để học viên khác nhìn thấy, Hi Đức xách theo Tả Nham đang tuyệt vọng, sau khi đi vòng một vòng mới tiến vào trong phòng làm việc của mình!