Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Mãi đến khi linh khí của khối Linh thạch thứ ba cắm vào thủy tinh cầu bị hấp thu một nửa Tả Nham mới ngừng hấp thu linh khí. Tốc độ xoay chuyển của vòng xoáy do linh khí hình thành nơi đan điền cũng bắt đầu trở nên chậm chạp cho đến lúc vòng xoáy biến mất không thấy đâu, chỉ lưu lại một viên tiểu cầu màu vàng bằng cỡ chiếc bánh trôi.
Mà tiểu cầu kim sắc này chính là linh nguyên tu linh giả nhờ vào đó tu luyện.
Tả Nham sau khi kết thành linh nguyên cả người liền thoải mái, cơ thể tràn ngập lực lượng, ngay cả lớp da thịt vàng bủng do thiếu dinh dưỡng cũng trở nên trắng bóc sáng bóng.
Sau khi chầm chậm mở mắt ra, lập tức nhìn thấy ba lão đồng thời nhìn hắn như thấy quái vật vậy.
Tả Nham lúng ta lúng túng vội vàng quan sát lại mình từ đầu đến cuối một lần, không hề có bất cứ dị thường gì? Không biết làm sao bốn người này lại có vẻ mặt nhìn hắn như vậy? Nhìn qua dụng cụ trên bục cũng nguyên vẹn không hư tổn gì! Tuy nhiên lại có thêm hai khối đá màu xám, mà trên thủy tinh cầu cong cắm một nửa khối Linh thạch màu sắc ảm đạm.
Điều này khiến Tả Nham đau lòng không thôi, ba khối Linh thạch a, nói cách khác phải trả ba mươi kim tệ!
“Khụ, khụ!” Bruno chứng kiến bộ dạng mê man của Tả Nham, tự ý thức được sự thất thố của đám mấy người mình, vội vàng ho khan hai tiếng nhắc nhở mọi người.
“Được rồi, linh nguyên dẫn phát đã kết thúc! Phải kiểm tra thuộc tính nguyên tố của ngươi rồi! Nào, nắm tờ giấy này vào trong tay! Thôi thúc linh nguyên, đưa nguyên lực tập trung lên lòng bàn tay.” Bruno một lần nữa khôi phục vẻ lạnh lùng, nhặt một tờ giấy trên bục đưa cho Tả Nham.
“Phốc!” Một tiếng, Tả Nham vừa mới thôi thúc linh nguyên, đưa linh lực tập trung vào lòng bàn tay liền cảm thấy không đúng, trang giấy có vẻ như đã hư rồi.
Mở lòng bàn tay ra. Quả nhiên trang giấy đã chia thành hai, mà còn như bị lưỡi dao sắc cắt vậy, lề giấy vuông vức như nhau. Bốn góc trang giấy giống như bị lửa đốt, cháy đen, còn có chút mùi khét. Giữa trang giấy lại phân bố lác đác một ít bụi màu vàng y như là bụi đất.
“Trời ạ, ba thuộc tính!” Birr thấy Tả Nham xòe tấm giấy trên lòng bàn tay ra liền kêu lên thất thanh. Hắn loáng thoáng có cảm giác sắp hộc máu, nếu thằng bé này tám tuổi tới đây… Birr cũng không dám tưởng tượng nếu dẫn Tả Nham đến Chủ Điện mà không bị bỏ lỡ thời điểm dẫn phát thì hắn sẽ nhận được khen thưởng dạng gì nữa. Có lẽ trở thành chấp sự của Chủ Điện cũng đều có khả năng!
Mà Bruno và Hi Đức lại đối mặt nhìn nhau, vẻ mặt cũng chấn kinh.
Hi Nhã tựa như một chú búp bê ngẩng đầu lên, một lần nữa liếc qua Tả Nham, trên khuôn mặt thanh tú thế nhưng lại có chút thấp thỏm. Thu ánh mắt, Hi Nhã cũng không cách nào bình tĩnh được nữa, trong lòng âm ỷ có chút đố kỵ.
Tu linh giả trên đại lục bình thường đều sẽ có thuộc tính trời sinh của riêng mỗi người, hoặc là hỏa nguyên tố, thủy nguyên tố, quang minh nguyên tố…vv.. Nhưng người bình thường đều chỉ có một đến hai loại thuộc tính nguyên tố. Có ba loại thuộc tính nguyên tố lại không nhiều, có thể nói là rất hiếm thấy.
Hơn nữa, có nhiều thuộc tính nguyên tố, vậy đã ý nghĩa cho việc có thể học càng nhiều linh kỹ, cũng đại biểu cho việc tuyệt chiêu có được cũng sẽ nhiều, thực lực tự nhiên so với tu linh giả chỉ có một hoặc hai loại cũng phải cao hơn.
“Ba thuộc tính?” Tả Nham nghe thấy tiếng hô kinh ngạc của Birr cũng có chút vui mừng, hắn biết mình đại khái có ba loại thuộc tính nguyên tố. Thế nhưng hắn quan tâm chính là mình rốt cuộc là có ba loại thuộc tính nguyên tố nào. Có hỏa thuộc tính hay không? Nếu có hỏa thuộc tính, vậy cũng ý nghĩa cho mình có thể tu luyện ‘Sí Viêm Ba’ rồi. Tả Nham rất kỳ vọng nhìn Bruno, chờ hắn có thể nói rõ một lần!
“Ngươi tên gì? Năm nay bao tuổi?” Bruno mặc dù khâm phục thiên phú kinh người của thằng bé trước mắt và để vuột mất cơ hội tranh công về phía Chủ Điện, nhưng cũng không quên chức trách của hắn! Từ trên bục cầm lấy một quyển trục trống trơn cùng một cây bút, chuẩn bị ghi chép tư liệu về Tả Nham.
Tả Nham liếc qua quyển trục Bruno cầm trong tay, biết hắn đã là Linh giả rồi, quyển trục này đều sẽ viết hết thảy tư liệu, đẳng cấp, công trạng hoặc tội trạng vào trong danh sách sau khi hắn trở thành tu linh giả.
“Ta tên Tả Nham, năm nay mười lăm tuổi bốn mươi hai ngày. Đại nhân, ngài có thể nói cho ta biết, ba thuộc tính nguyên tố của ta phân biệt là gì không ạ?” Tả Nham rất quan tâm đến thuộc tính nguyên tố của mình, đặc biệt là có thuộc tính hỏa nguyên tố hay không. Điều này liên quan đến việc hắn có thể tu luyện ‘Sí Viêm Ba’ hay không, đó chính là Chanh cấp linh kỹ a!
Bruno gật đầu nói, “Linh nguyên của ngươi mạnh hai mươi lăm phân, ba loại thuộc tính nguyên tố phân biệt là thổ hệ, phong hệ còn có cả hỏa hệ! Thiên phú không tồi, chỉ đáng tiếc thời điểm dẫn phát linh nguyên khá muộn, tổn hại một ít thiên phú của ngươi. Có điều, chỉ cần ngươi nỗ lực cũng có thể trở thành đỉnh cấp cường giả, đó chỉ là vấn đề thời gian thôi.” Nói xong Bruno lại liếc qua Tả Nham, có chút bi ai thương cảm cho chính mình. Có lẽ đây chính là số mệnh, mình đã để vuột mất cơ hội duy nhất dẫn người đến Chủ Điện.
Tả Nham mặc dù không rõ linh nguyên mạnh hai mươi năm phân ý nghĩa là gì nhưng hắn nghe thấy mình có hỏa thuộc tính, điều đó quả thực vui mừng khôn xiết a, đáy lòng đã chuẩn bị bắt đầu tu luyện Chanh cấp linh kỹ ‘Sí Viêm Ba’ kia.
Đang muốn cáo lui thì lại nghe thấy giọng nói của Hi Đức vang lên.
“Hài tử, ta là viện trưởng của Tu Linh học viện thành Safin, ngươi có bằng lòng tới Safin tu linh học việc để học tập không?” Nói xong Hi Đức lại nhìn Bruno hỏi, “Thằng bé này hẳn không đủ tư cách dẫn đến Chủ Điện của Cự Linh Điện chứ?”
Bruno bất đắc dĩ gật đầu, nặng nề thờ dài một hơi, “Ừ!”
Safin học viện? Tiêu Viêm nghe thấy vậy liền ngớ ra.
Safin tu linh học viên là sơ cấp tu linh học viện của thành Safin, học viên bên trong đại đa số đều là sơ cấp Linh tu giả, nhưng cũng không thiếu Linh đấu giả. Mặc dù chỉ là học viện bản địa nhưng dù sao so với linh giả vừa mới dẫn phát linh nguyên nhắm mắt làm liều phải tốt hơn rất nhiều. Không chỉ có sư phụ giảng giải, trong việc còn có hàng tá Bạch cấp linh kỹ các thuộc tính có thể học tập.
Tuy nhiên, học phí của Safin tu linh học viện thực không thấp, một năm phải trả một trăm kim tệ. Con số này hiển nhiên Tả Nham không thể chấp nhận được.
Bởi vậy, Tả Nham vừa muốn hướng về đó, vừa khó xử, đỏ mặt không lên tiếng.
Chứng kiến bộ dạng của Tả Nham, Hi Đức nào còn không rõ Tả Nham là vì học phí mà khó xử chứ? Từ cách ăn mặc của hắn cùng với việc mười lăm tuổi mới đến dẫn phát linh nguyên đã có thể nhìn ra, gia cảnh thằng bé này không tốt.
Hi Đức mỉm cười, nói, “Miễn trừ hết thảy chi tiêu và học phí của ngươi! Thế nào?”
Hi Nhã ở bên sau nghi nghe thấy lời của gia gia mình, mày liền nhíu chặt, sắc mặt căng thẳng, dường như đang nghĩ đến điều gì đó, có chút khẩn trương nhìn về phía Tả Nham.
“Miễn trừ hết thảy học phí?” Tả Nham sửng sốt, có chút bất ngờ nhìn thoáng qua viện trưởng của Safin tu linh học viện. Tả Nham vốn đã lăn lộn bươn trải trong xã hội này có chút do dự. Hắn rất rõ ràng thế giới này không miếng bánh ngon tự nhiên rơi xuống! Chỉ là hắn nghĩ không ra mình có chỗ nào có thể cho Hi Đức lợi dụng.
“Thằng bé này, ngươi không cần suy nghĩ nhiều! Ta chỉ muốn giúp ngươi một tay! Nếu ngươi không bằng lòng thì bỏ đi!” Hi Đức thấy vẻ mặt do dự của Tả Nham, có chút kinh ngạc, xem kiểu này thì tâm cảnh của Tả Nham so với hài tử bình thường phải thành thục hơn rất nhiều a! Nhưng thân thế Tả Nham là ở ngay tại đây, hắn không tin Tả Nham thực sự có thể cự tuyệt.
Sau khi cân nhắc hết lần này đến lần khác, Tả Nham đã đáp ứng. Dù sao đến học viện chính quy học tập cùng với một mình mình tu luyện, hiệu quả đúng là vô phương so sánh. Hơn nữa, Tả Nham cũng đoán không ra mình có cái gì mà khiến người có thân phận cao quý như Hi Đức để mắt tới. Chanh cấp linh kỹ? Không có khả năng, nếu Hi Đức biết hắn có thì đã trực tiếp giết hắn cướp là được, không cần phải phiền toái như thế!
“A! Được! Đây là chứng minh! Ngày mai ngươi cầm cái này tới học viện báo tin!” Hi Đức mau chóng lấy ra một tờ giấy, viết lên giấy vài chữ người trúng tuyển, giấy chứng minh đặc biệt. Sau đó đưa cho Tả Nham!
Nhận bức thư, Tả Nham lại móc ra hai mươi kim tệ! Bởi vì Linh thạch dùng thêm hai khối, có điều sau khi biết được mình có hỏa thuộc tính và miễn phí học tại Safin tu linh học viện, Tả Nham một chút cũng không đau lòng. Càng huống chi sau khi hấp thu hai khối Linh thạch, hắn đã là một nhị tinh Linh tu giả rồi. Sau khi nói cảm ơn từng người, Tả Nham tràn ngập niềm vui rời khỏi Cự Linh Tháp.
“Đáng tiếc, thằng bé này nếu không phải gia cảnh nghèo hèn, nói không chừng sẽ là một siêu cấp thiên tài! Thiên phú hiện giờ mặc dù là thượng đẳng nhưng dù sao đã bỏ lỡ thời điểm tốt nhất, kinh mạch cốt cách đã thành hình, đối với việc tu luyện kỹ pháp thuộc tính có nhiều bất lợi, thành tựu cùng lắm cũng chỉ là một Linh thánh giả mà thôi!” Bruno nhìn theo bóng lưng Tả Nham bước ra khỏi tháp, lại một lần nữa thở dài nói.
“Ha ha, Bruno, vậy thực ra cũng không chắc chắn! Nói không chừng tương lai thằng bé này sẽ có kỳ ngộ nào đó! Chẳng nhẽ ngươi đã quên vị Long Huyết Tu La Romer trong lịch sử của Leon đế quốc sao?”
“Hi Đức, khó có thể được, ngươi thấy được thằng bé đó có kì ngộ, mới cho phép hắn nhập học miễn phí sao? Ngươi tưởng rằng loại thần phẩm Long Huyết Thụ trong truyền thuyết đó tùy tiện ai đều có thể gặp được sao? Cho dù là gặp được đi chăng nữa, ngươi cũng đừng quên Long Huyết Thụ một vạn năm mới có thể nhỏ Long Huyết dịch!” Bruno mang theo chút ý tứ giễu cợt nói.
Hi Đức sau khi nghe xong liền cười cười, trong đôi mắt lóe lên một tia không vui, đi tới trước ván cờ nói, “Không nói nữa, tiếp tục ván cờ của chúng ta đi, ta có linh cảm, hôm nay ta chắc chắn thắng!”