Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch]Thế Gia
  3. Chương 33 : Căn nguyên của vấn đề
Trước /89 Sau

[Dịch]Thế Gia

Chương 33 : Căn nguyên của vấn đề

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Đã có biện pháp rồi sao ạ?

Phó chủ tịch Lưu nghe mà như mở cờ trong lòng.

Lúc này ông cũng không còn quan tâm đến chuyện trước giờ sao mọi người cùng thảo luận mà không tìm cho ra được biện pháp gì, nhưng giờ hỉ trong nháy mắt mà Bí thư Đông Phương đã có biện pháp, và vấn đề quan trọng nhất, mấu chốt nhất bây giờ chính là : Đã có biện pháp.

Cho dù có xảy ra chuyện gì thì chỉ cần tìm ra được cách giải quyết là có tốt rồi.

- Bí thư, cần tôi làm những gì ạ?

Phó chủ tịch Lưu phản ứng cũng rất nhanh, lập tức hỏi bí thư Đông Phương.

Nếu đã nói là cách rồi thì chắc chắn cũng phải cùng nhau “phối hợp” chứ, điều đó chắc chắn là không phải nghi ngờ gì rồi.

- Đồng chí Bảo Quốc, từ giờ những chuyện bên chính quyền bên đó, một khi quần chúng đã đến thì anh trước hết phải trấn tĩnh lại tình hình của họ, có thể sắp xếp được gì anh nhanh chóng đi lo liệu, ai dám không tuân theo trong lúc này lập tức bị kỷ luật Đảng.

Bí thư Đông Phương cũng không nhường ai, lâ tức nói, trong lúc này ưu thế nhân và phong thái vật số một Đông Phương cũng thể hiện rõ rệt: thời khắc quan trọng, một tay có thể có những tác dụng nhất định.

- Vâng, xin bí thư cứ yên tâm!

Phó chủ tịch Lưu cũng không hề do dự gì liền trả lời luôn, trong thời loạn thế này ai dám cản đằng sau chính trở thành kẻ thù của cộng đồng cán bộ Đảng ủy thành phố Bắc Quận, lúc này có xử lý thế nào cũng không đủ :

- Bí thư còn gì dặn dò không ạ?

- Còn, nếu như quần chúng vẫn còn kích động, để trấn an họ, đồng chí có thể nói với họ, tiền của xưởng chế tạo xe máy vẫn còn trong tài khoản.

Lời nói lần này của bí thư khiến cho Phó chủ tịch Lưu không thể không suy nghĩ: như này là thế nào? Tiền vẫn còn trong tài khoản sao? Nhưng đó cũng chỉ là suy nghĩ của ông ấy, chứ không dám hỏi, lúc này cái gì mới là vấn đề chính, cái gì là vấn đề thứ yếu, nhất định phải phân biệt cho rõ ràng, nếu như bí thư đã nói là tiền còn trong tài khoản thì chắc chắn là trong tài khoản ngân hàng của xưởng chế tạo xe máy, như vậy chắc chắn là Bí thư Đông Phương cũng đã có cách giải quyết của mình … bản thân ông chỉ là chức phó chủ tịch thường vụ, không hề có tư cách nào nói lại lời của bí thư Đông Phương.

- Vâng, tôi hiểu rồi.

Phó chủ tịch Lưu lập tức gật đầu.

Bên này gác điện thoại lại, bí thư lập tức dặn dò thư ký Phạm :

- Tiểu Phạm, lập tức triệu tập cuộc họp, ngoài ra cũng thông báo cho lão Cổ bên tài chính đến, thông báo cả cho lão Mụ, lão Mạnh bên chi nhánh ngân hàng, hiện giờ để hết lại công việc bên đó, đợi điện thoại của chúng ta để triệu tập những học sinh phong lưu siêu cấp.

Thư ký Phạm đáp lại một tiếng đồng ý, rồi vội vàng đi, lúc nãy đứng nghe cả kế hoạch của bí thư nên viên thư ký này biết cuộc họp lần này bên chính quyền và bên ngân hàng chi nhánh thành phố là trọng điểm, còn những người khác… chỉ là chế độ tập trung dân chủ, có dân chủ trước sau đó mới có thể tập trung đúng không?

Tất nhiên Lâm Hồng Phi và Đông Phương Tiểu Linh đều biết, những việc tiếp theo sẽ không liên quan gì đến họ, sau khi lại cáo từ bí thư Đông Phương, hai người vừa đi vừa nói, ngay trong chốc lát đã đến trước cửa xưởng chế tạo xe máy.

- Lần này tuy có thể lừa được nhưng sau này thì thế nào? Không có tiền thì việc cải thiện kỹ thuật sao có thể tiếp tục được chứ, sau này công xưởng còn có thể tồn tại được không, tôi thấy đúng là hão huyền rồi.

Tuy không đến công xưởng mấy lần nhưng nói đến tình hình của xưởng thì Bí thư Đông Phương đúng là vẫn lo lắng.

Lâm Hồng Phi đúng là biết nhìn nhận:

- Thực ra tôi thấy, có khoản tiền này hay không, đối với xưởng chế tạo xe máy mà nói, đều chẳng liên quan gì, hiện giờ vấn đề lớn nhất của xưởng không phải là vấn đề chất lượng sản phẩm mà là vấn đề quản lý, quản lý không ra gì, tư tưởng lạc hậu, quản lý không khoa học, kết quả là nói đến quyền lợi hay trách nhiệm đều không phân biệt rõ ràng, mọi người đều dừng lại trước thời đại nồi cơm chung trước kia, làm nhiều hay làm ít đều như nhau, làm hay không làm cũng như nhau, chính đó mới là vấn đề lớn của xưởng, không giải quyết được vấn đề này, chắc chắn hơn 18 triệu con người này sẽ cùng đến thì không biết hậu quả sẽ ra sao.

Theo lịch sử, sau khi có chuyện này, xưởng chế tạo xe máy của thành phố Bắc Quân đã dừng rồi lại tiếp tục trong vòng hai năm rồi, qua hai năm vì nguyên nhân chính là sức ép cho chính quyền quá lớn, hàng năm lại bỏ tiền túi ra, nên không thể không đóng cửa xưởng được, lãnh đạo đều có quan hệ tốt với những người liên quan, nên đương nhiên đã thành một phe, tiếp tục dựa vào phần thu vào, nhưng không hề liên quan đến công nhân, chỉ có người đã về hưu, nghe nói có một sư phụ rất giỏi đã có thể mở một quán sửa xe gần cạnh xưởng chế tạo.

Nghe nói có người tốt đã làm công tác thống kê, như kiểu bắt đầu sản xuất từ cái đầu tiên, tổng sản lượng của toàn xưởng chế tạo xe máy thành phố Bắc Quân còn không đạt đến 20 ngàn chiếc, ngay cả vốn bỏ ra của xưởng còn không lấy lại được. Nguyên nhân là do thể chế quản lý, Lâm Hồng Phi cũng không biết rõ nhưng cứ cho là 18 triệu người đi, xưởng chế tạo liệu có bỏ được vận mệnh ban đầu không?

Những lời nói này của Lâm Hồng Phi không mấy dễ nghe, Bí thư Đông Phương Tiểu Linh cũng thấy không vui :

- Cậu nói đơn giản thế, tôi thì nghĩ chủ yếu chính là người dân của chúng ta còn quá nghèo? Nếu như người dân có tiền, thì chắc chắn xưởng cũng không thể rơi vào tình trạng giở sống giở chết thế này.

- Người dân bần cùng?

Đột nhiên Lâm Hồng Phi cười, lắc đầu, như kiểu không cho lời nói của Tiểu Linh là đúng :

- Người dân còn nghèo – đúng, nhưng người có tiền cũng không phải là ít, chiếc GS125 bán đi được bao nhiêu tiền? Hơn 2 triệu một chiếc, thế còn chiếc GN 250 thì bán bao nhiêu tiền? hơn 3 triệu một chiếc, một chiếc xe là bằng thu nhập vài năm của người dân, nhưng kết quả thì sao? Hiện giờ những xe này ở thị trường hiện đang trong tình trang cung không đủ cầu, nhưng người có tiền còn lo không mua được, còn phải tìm người quen mua, cô nói xem, có phải người dân không có tiền không?

Những lời nói này của Lâm Hồng Phi là những lời nói thật, mấy năm gần đây ba hãng sản xuất xe máy của Nhật Bản bán rất đắt, nhưng người dân xua như xua vịt, nha đầu cô cũng nói thế còn gì:

- Anh nói đơn giản, ai biết được những xe như 250 là xe tốt, nhưng đó là kỹ thuật xe máy tốt nhất của Suzuki Nhật Bản, đến giờ động cơ vẫn là nhập khẩu từ Nhật sang, bản thân chúng ta vẫn chưa thể làm ra được, kỹ thuật của người ta tiên tiến, tính năng ưu việt, nên đương nhiên bán đắt rồi, còn như chiếc Haipai của chúng ta cũng không thể bằng Sanata của Đức được, vì thế mà Sanata bán đắt, đó là điều rất bình thường mà, nhưng nếu như chúng ta có thể làm ra được cái nào chức năng gần như thế mà bán rẻ hơn chút thì chắc chắn cũng sẽ chiếm lĩnh được thị trường?

Nha đầu này đúng là không hổ danh là dân văn, cũng không hiểu gì về công nghiệp cả, Lâm Hồng Phi bất đắc dĩ giải thích cho cô :

- Không phải là như thế, cô thấy 18 triệu người có thể thiết kế ra cái gì không? Phải biết, Suzuki để chế tạo ra được GS 250 cũng đã phải chi trả bao nhiêu tiền không?

- Bao nhiêu tiền?

Đông Phương Tiểu Linh hỏi theo bản năng.

Quảng cáo
Trước /89 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Kẻ Chi Phối

Copyright © 2022 - MTruyện.net