Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch]Thế Gia
  3. Chương 78 : Quảng cáo
Trước /89 Sau

[Dịch]Thế Gia

Chương 78 : Quảng cáo

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Trước khi Bí thư Đông Phương cảnh cáo như vậy, tuy rằng không ai dám động thủ với xưởng chế tạo xe máy thành phố nhưng trên thực tế phía dưới đang là mạch nước ngầm mãnh liệt, không biết có bao nhiêu người đang chờ xem Lâm Hồng Phi bị chê cười, còn ở xưởng chế tạo xe máy thì ai nấy đều chờ đợi cơ hội để được cắt một miếng từ khoản 20 triệu kia.

Nhìn Lâm Hồng Phi không chớp mắt phát tiền trợ cấp làm thêm cho công nhân, nhìn vẻ mặt không chút lo âu của Lâm Hồng Phi, vô số người đều cười đến lệch cả miệng: Nhìn kìa, người trẻ tuổi có khác, mày bỏ ra 8 triệu, tao xem mày bước tiếp theo sẽ giải quyết như thế nào?

Mọi người xoa xoa tay đứng bên cạnh chờ đợi Lâm Hồng Phi từ trên mây rơi xuống mặt đất, sau đó đạp thêm cho một cái rồi mắng: Người trẻ tuổi, làm việc thì phải làm đến nơi đến chốn, phải đi từng bước một, chớ một bước mà đòi bước lên trời như vậy, bằng không những đồng chí lão thành như chúng tôi để làm cái gì chứ?

Trong suy nghĩ của các đồng chí lão thành, làm xí nghiệp thì phải rất cẩn thận, làm cái gì cũng phải báo cáo với lãnh đạo, còn một thằng nhóc miệng còn hôi sữa như Lâm Hồng Phi, chuyên quyền độc đoán, không coi đồng chí lão thành ra gì, như vậy còn ra thể thống gì nữa chứ?

Tất cả mọi người đều đang chờ đợi Lâm Hồng Phi bị cười chê.

Nhưng vấn đề là, việc đó mọi người vẫn chưa nhìn thấy, mà ngược lại rất nhiều người còn vã mồ hôi hột khi mũi đao của Bí thư Đông Phương vẫn còn lăm lăm dính máu như vậy.

Chủ yếu bẫn là chuyện lần này quá nhỏ, ngay cả phần làm bé xé ra to cũng không có. Mọi người biết tin tức này trong lòng đều cân nhắc, nhưng tất cả những chuyện hơi nghiêm trọng một chút là vị Cục phó Tôn kia đều có thể bị đá đến Ủy ban Chính hiệp thành phố dưỡng lão, nhưng chỉ từng đó thôi cũng đủ khiến mọi người há mồm trợn mắt: Bí thư Đông Phương lần này ra tay thật rồi.

Đến đây, tất cả mọi người đều phải công nhận một điều, đó chính là, xưởng chế tạo xe máy này là độc chiếm của Bí thư Đông Phương, ai dám làm cho Bí thư Đông Phương không thoải mái, thì Bí thư Đông Phương cũng sẽ không để kẻ đó được yên.

Không ai lại muốn mình “không được ở yên” cả, đây là điều không thể nghi ngờ.

Nhìn 50 ngàn tệ trên bàn, đồng chí Lâm Hồng Phi cuối cùng cũng hiểu ra “tình cảm ở quan trường là như vậy”.

50 ngàn tệ này là cục Phát thanh truyền hình thành phố đưa tới, lý do là để xin lỗi các đồng chí ở nhà máy chế tạo xe máy thành phố vì trong cục có đồng chí cá biệt gây khó dễ với xưởng chế tạo xe máy. Nói đơn giản, 50 ngàn tệ này chính là cục Phát thanh truyền hình mang đến để xin lỗi.

- Bây giờ thì mở rộng tầm mắt rồi chứ?

Đông Phương đại tiểu thư thật sự cảm thấy đắc ý.

- Tôi nói cho cậu biết, có 50 ngàn tệ này, việc chạy thử chúng ta không cần phải động đến khoản tiền đó nữa.

- Còn gì nữa.

Lâm Hồng Phi gật đầu.

Nhà máy chế tạo xe máy thành phố, tuy rằng mấy năm liền đều thua lỗ, nhưng cũng có những công nhân tay nghề rất tốt, nếu không phải có một số bộ phận linh kiện cần phải xử lý thêm thì mẫu xe đã được đưa ra từ lâu rồi. Mặc dù là như vậy, nhưng đến buổi chiều hôm qua, mười chiếc xe đầu tiên cũng được làm ra rồi.

Xe làm ra, đầu tiên đương nhiên là phải cho chạy thử, cái gọi là chạy thử chính là cho chạy từ nam xuống bắc một lần, để xem tính ổn định của xe ở những hoàn cảnh khác nhau như thế nào, một lần chạy cũng phải 20-30 ngàn km, trong thời gian đó nhất định phải có nhân viên hậu cần và nhân viên kỹ thuật đi cùng, sau khi chạy thử nếu như không có vấn đề gì thì có thể đưa ra thị trường tiêu thụ.

Vốn Lâm Hồng Phi còn tính lấy tiền từ trong tài khoản của công ty làm kinh phí chạy thử, nhưng giờ đã có cục Phát thanh truyền hình tự giác đem tiền đến.

Đông Phương Tiểu Lnh cũng bận rộn theo Lâm Hồng Phi, nghiễm nhiên cũng trở thành “bán chuyên gia” xe máy, hàng mẫu được làm ra, điều cô quan tâm nhất là một vấn đề khác:

- Hồng Phi, cậu rốt cuộc là định bán những chiếc xe này như thế nào? Hiện tại có thể nói được rồi chứ?

- Quảng cáo.

Lâm Hồng Phi cũng không che dấu, xe bắt đầu cho chạy thử rồi, phim quảng cáo cũng chuẩn bị cho quay, hiện tại Đông Phương Tiểu Linh Hỏi, Lâm Hồng Phi đương nhiên trả lời thẳng thắn.

- Quảng cáo?

Đông Phương Tiểu Linh còn tưởng rằng Lâm Hồng Phi có ý kiến gì hay ho, giờ nghe hắn nói như vậy, nhất thời cô có chút thất vọng:

- Quảng cáo thì có hiệu quả gì chứ? Dân thành phố Bắc Quận này căn bản không chấp nhận hãng của chúng ta đâu.

Thời điểm này, đài truyền hình cũng bắt đầu làm quảng cáo, đài truyền hình thành phố cũng làm, nhưng đài truyền hình thành phố quảng cáo, cho dù dân toàn thành phố xem được thì liệu cuối cùng có mấy người mua chứ? Đừng nói đến việc sản phẩm của xưởng chế tạo xe máy này ở thành phố Bắc Quận danh tiếng cũng không được tốt cho lắm.

- Ai nói là sẽ quảng cáo ở thành phố này? Tôi định quảng cáo ở đài trung ương kìa.

Lâm Hồng Phi liếc mắt nhìn Đông Phương Tiểu Linh, nói với giọng bất mãn:

- Tôi nói này, cậu nghĩ thế nào vậy? Tôi nói cho cậu biết nhé, tôi đã làm là phải làm ở tận đài truyền hình trung ương.

- Hả? Vậy phải tiêu mất bao nhiêu tiền chứ?

Đông Phương Tiểu Linh nhất thời bị dọa cho hốt hoảng.

Nghe nói quảng cáo ở đài truyền hình trung ương, thấp nhất cũng phải từ 5000 tệ trở lên, ở giờ vàng có khi lên tới mấy chục ngàn, tiền này lấy ở đâu ra?

- Cũng không phải đắt lắm, tôi đoán mất khoảng ba bốn triệu gì đó.

Lâm Hồng Phi nói.

Hắn không có một khái niệm chính xác đối với phí quảng cáo ở thời điểm năm 91, mà mình không định quảng cáo ở khung giờ vàng, đơn thuần làm một quảng cáo ở giờ tốt là được. Nghĩ đến việc mới là năm 91, việc cải cách tiền lương vẫn chưa mở rộng, Lâm Hồng Phi cho rằng chỉ ba bốn triệu thôi cũng có thể có được một vị trí quảng cáo rất tốt rồi.

Quảng cáo
Trước /89 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Dịch] Tiên Đạo Cầu Sách

Copyright © 2022 - MTruyện.net