Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch]Thế Gia
  3. Chương 79 : Người giúp việc(1)
Trước /89 Sau

[Dịch]Thế Gia

Chương 79 : Người giúp việc(1)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

- Ba bốn triệu còn không đắt?

Đông Phương Tiểu Linh làm cho kinh ngạc rồi, một lúc sau, mới nhìn Lâm Hồng Phi một cách kỳ quái.

- Tôi nói, bạn thực sự cảm thấy có thể làm quảng cáo sao? Sao tôi cảm thấy cách này của bạn không được tốt?

- Chắc chắn được.

Lâm Hồng Phi khẳng định chắc chắn. Thời đại này, uy lực của CCtV hẳn rõ ràng

- Bạn đó, đừng thấy quảng cáo, Yến Vũ thu từ quảng cáo bạn có biết không? Tôi nói cho bạn, quảng cáo ở CCTV là một nhà máy cỡ trung tổng tài sản không vượt qua 5 triệu, bạn có biết hiện giờ Yến Vũ thu một năm bao nhiêu tiền không?

- Bao nhiêu?

Đông Phương Tiểu Linh sửng sốt một chút

- Ngay cả việc này cũng không biết?

Thu nhập của Yến Vũ Đông Phương Tiểu Linh đương nhiên biết. Trên ti vi cả ngày Yến Vũ, Yến Vũ, rồi hát. Về quảng cáo, Đông Phương Tiểu Linh thật đúng là không rõ ràng lắm. Hơn nữa Lâm Hồng Phi nói Yến Vũ thu được từ quảng cáo bằng một nhà máy có tổng tài sản là 5 triệu đem lại làm cho Đông Phương Tiểu Linh hoảng sợ. Cô vẫn tưởng Yến Vũ là một nhà máy rất lớn.

- Cái này khó, tôi nói với bạn, Yến Vũ hiện giờ một năm ít nhất kiếm được 8 triệu.

- Nhiều như vậy sao?

Đông Phương Tiểu Linh bị dọa sợ rồi, ban đầu chỉ là một nhà máy tổng tài sản 5 triệu, trên CCTV có thể kiếm 8 triệu? Thành phố Bắc Quận có nhà máy lớn như vậy sao? Cẩn thận nghĩ lại, Đông Phương Tiểu Linh không thể không buồn bực thừa nhận, không có.

- Bạn cho là?

Thập niên 80 -90, là một thời đại hoàn kim của các công ty trong nước. Miễn là bạn sẵn sàng để làm quảng cáo, không có chuyện không làm ra tiền. Một ví dụ tốt nhất chính là trong suốt những năm 90, thậm chí có “Phong vũ biểu kinh tế” xưng là tiểu biểu ở CCTV. Năm đó một ông chủ nhà máy sản xuất rượu khoác lác rằng tuy mỗi ngày anh ta chỉ đến CCTVbằng chiếc Santana nhưng mỗi ngày có thể làm ra một chiếc Audi. Bởi vậy có thể thấy CCTV là lớn nhất cả nước, có lẽ cũng là hệ thống truyền thông có độ che phủ lớn nhất đối với giới kinh doanh.

Lâm Hồng Phi đương nhiên có rất nhiều cách giúp nhà máy chế tạo xe máy kiếm được tiền. Nhưng có cách đơn giản như vậy, dùng để bớt lo và bớt công sức, vì sao không dùng?

Nhưng Đông Phương Tiểu Linh lập tức đưa ra nghi ngờ:

- Bạn có quen người ở CCTV sao? Những người đó hẳn không dễ tiếp xúc.

- Ôi…

Lâm Hồng Phi há hốc mồm, hắn thật đúng là không ngờ tình huống này.

Hiện giờ CCTV cũng không phải là thời sau này, một bên thì quảng cáo sữa, một bên lại nói cho bạn biết bên trong sữa có độc tố này độc tố kia, quyền uy nhất cả nước, cơ quan truyền thông có lực ảnh hướng lớn nhất. CCTV vẫn còn rất cao ngạo, nếu không quen biết người, muốn bước vào cánh cửa CCTV phỏng chừng là có chút khó khăn.

Kiếp trước, Lâm Hồng Phi dù sao cũng là người thành công, chuyện quảng cáo làm sao phải tự mình hắn làm. Quảng cáo làm như thế nào? Rất lâu suy nghĩ của hắn vẫn dừng ở kiếp trước. Lâm Hồng Phi thực sự buồn bực phát hiện, xem ra lần này hành trình quảng cáo phải mình tự đi một chuyến

- Kông quen ai cả, nhưng không sao, chúng ta cho họ tiền, còn sợ không tìm ra cách sao?

Lâm Hồng Phi hơi do dự, lập tức chẳng hề để ý đến phất phất tay, hắn thật không quan tâm đến chuyện như thế lắm. Hiện giờ CCTV tuy đang có địa vị cao trong giới truyền thông trong nước, nhưng ai có thể chê tiền? Không tìm thấy cách? Lâm Hồng Phi thật đúng là không lo lắng.

- Yên tâm, chuyện này giao cho tôi lo liệc.

- Vậy được rồi.

Đông Phương Tiểu Linh đối với quảng cáo thật không hiểu biết gì. Không có ấn tượng gì nhiều lắm, nhưng cô biết, phàm là nhà máy có thể quảng cáo trên CCTV, quy mô cũng không thể nhỏ. Nếu Lâm Hồng Phi có thể làm, Đông Phương Tiểu Linh liền quyết tin tưởng hắn. Trước mắt Đông Phương Tiểu Linh có việc khác cần nói với Lâm Hồng Phi.

- Hồng Phi, mấy ngày nay bạn ăn cơm thế nào?

- Ăn cơm thế nào?

Đông Phương Tiểu Linh hỏi vậy có chút kỳ lạ, Lâm Hồng Phi hơi ngạc nhiên

- Cứ ăn thế, sao vậy?

- Ba mẹ bạn đều đi rồi, mấy ngày nay bạn ăn cơm thế nào? Tôi cũng không nhớ bạn có nấu cơm.

Hóa ra là vậy. Lâm Hồng Phi hiểu ra.

- Ăn ở trong phòng ăn, trưa cũng ăn ở nhà ăn. Sáng sớm và chiều ăn bên ngoài.

Vừa nói xong, Lâm Hồng Phi liền vò đầu. Trong công việc là một anh hùng, đến lúc nói đến cuộc sống của mình, Lâm Hồng Phi phát hiện mọi việc không đơn giản khác xa với tưởng tượng của mình. Hắn vốn không phải là người chịu khó, đồ ăn thì chỉ là mì ăn liền, hoặc đồ ăn sẵn linh tinh. Bình thường ăn uống qua loa là xong bữa. Thi thoảng ăn một bữa còn được, nếu để cho Lâm Hồng Phi ăn thế mãi, chỉ sợ hắn không chống đỡ nổi.

- Như vậy không thể được.

Mọi việc quả nhiên không ngoài dự đoán Đông Phương Tiểu Linh nhăn mặt

- Ăn cơm rất quan trọng, bạn như vậy…không được…

Đông Phương Tiểu Linh biết hắn không khác gì cô, đều là “mười ngón tay không dính chút nước”. Trông cậy vào việc tự nấu ăn cho mình là khó khăn rất lớn.

- Như vậy đi, không phải bạn vừa có tiền sáng chế sao, tìm một giúp việc không được sao?

Giúp việc hay giúp việc thật ra vẫn tồn tại. Trong nhà của lãnh đạo Thành ủy và phân quân khu đều có người giúp việc. Đối với nhiều người thường mà nói, có thể giúp việc cho lãnh đạo là việc cực kỳ vinh hạnh. Ví dụ như nhà của Đông Phương Tiểu Linh, người giúp việc hơn 40 tuổi, nấu ăn rất ngọn, người cũng chịu khó, rất được mẹ Đông Phương Tiểu Linh yêu quý, đã làm việc hơn mười năm. Làm giúp việc nhưng mỗi lần về quê thăm gia đình, ở quê nhận được tin, ngay cả Chủ tịch xã cùng Bí thư đều đến thăm. Cái gọi là quan tể tưởng cửu thất phẩm trước đây chắc cũng chỉ thế.

Lâm Hồng Phi hiện giờ tìm giúp việc, lẽ ra cấp bậc vẫn không đủ, nhưng tình huống đặc biệt có đỗi đãi đặt biệt. Giám đốc một nhà máy gần nghìn công nhân, nhiều việc, tìm một người giúp việc cũng đúng. Nói theo lẽ thường thì ngựa qua hổ cũng có thể qua.

Lâm Hồng Phi cười nhạt đối với đề nghị này

- Không được, nhất định không mời.

- Vì cái gì không mời.

Đông Phương Tiểu Linh mở to mắt vẻ mặt khó hiểu.

Đối với nguyên nhân không tìm người giúp việc, Lâm Hồng Phi có giải thích riêng

- Giúp việc đểu là cô gái hơn hai mươi tuổi đúng không? Nếu cha mẹ tôi ở nhà thì wcj, nhưng cha mẹ tôi đều không ở nhà, nam cô nữ quả, nói thế nào?

Việc này cũng đúng, Đông Phương Tiểu Linh nhất thời nhíu mày.

Tuy người giúp việc nhà cô đã hơn bốn mươi tuổi, trung niên, nhưng trong mắt đại đa số người, giúp việc nên là cô gái hơn hai mươi tuổi. Ngay cả trong tiềm thức Đông Phương Tiểu Linh cũng là như thế.

Quảng cáo
Trước /89 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Dịch] Quốc Sắc Sinh Kiêu

Copyright © 2022 - MTruyện.net