Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch]Thế Giới Ngầm
  3. Chương 18 : Chú muốn thì anh chiều
Trước /97 Sau

[Dịch]Thế Giới Ngầm

Chương 18 : Chú muốn thì anh chiều

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Sáng hôm sau, Việt thức dậy sớm hơn thường lệ. Một số chiếc điện thoại réo liên hồi kéo những sinh viên khác trở mình thức giấc. Việt đi đến từng giường gõ đám bạn còn đang ngủ tít không biết trời đất kia dậy.

- Ê.. Hùng, dậy đi mày! Dậy dậy...

- Tiến, dậy nhanh không lại ăn phạt đấy...

- ...

Sau mội hồi vòng quanh mấy cái giường tầng, anh cũng khiến lũ bạn uể oải thoát ra cơn mộng mị thành công. Tranh thủ lúc đám bạn còn đang loay hoay tranh nhau nhà vệ sinh, anh xuống sân chạy vài vòng rèn luyện thể lực. Hôm nay tất cả đã rút được kinh nghiệm nên tập trung rất đúng giờ. Hoàn tất bài thể dục buổi sáng, tất cả quay về làm vệ sinh cá nhân để học bắn súng.

Các sinh viên bắt đầu tập họp ra khu tập bắn súng, nhắc đến súng là đứa nào đứa nấy đều rất hồ hởi, mong nhanh chóng được cầm cây súng trên tay. Việt đảm nhận nhiệm vụ đi nhận súng nên nhóm bạn của anh đến sau cùng. Thầy Bách gọi cả ba tiểu đội trưởng tới trước mặt và ra lệnh:

- Tôi bận việc phải vắng mặt một lúc, ba em là tiểu đội trưởng phải giữ ổn định toàn đội. Nếu trái lệnh cứ theo luật mà phạt. Nghe rõ hết chưa?

- Rõ!

Thầy còn dặn thêm Đình Hiếu:

- Hôm nay là lượt tiểu đội em dọn vệ sinh sân tập, phải dọn cho sạch.

- Vâng ạ!

- Tốt! Cả ba em về chỗ!

Thầy Bách nói xong thì rời đi. Tên Tân hỏi Đình Hiếu:

- Thầy nói gì thế?

- Không có gì, thầy chỉ nhắc nhở việc hôm nay thôi.

- Mày có trò gì chưa?

Tân nháy mắt với Hiếu. Hiếu hiểu ý, gật đầu cười cười:

- Tất nhiên là có.

Hắn nhân cơ hội thầy bận việc vắng mặt chốc lát, bèn lạm dụng quyền chỉ đạo của tiểu đội trưởng, ra lệnh cho nhóm Quốc Việt:

- Đáng lẽ cả tiểu đội dọn vệ sinh, nhưng nhóm mày đến trễ ba phút nên bị phạt, phải thay tiểu đội làm sạch sân.

Hùng đang mệt, nghe vậy sinh bực tức, phản pháo:

- Này, cho mày nói lại nhé, bọn này phải vác súng cho lớp đến bở hơi tai, không cám ơn một câu thì chớ, lại còn chơi xỏ kiểu ấy hả.

Hiếu không hề đổi sắc, hắn nói một cách bình thản:

- Mang súng ra là nhiệm vụ của bọn mày, luật quân đội là thiết quân luật, không được chậm trễ. Bọn mày tới muộn, phạt là đúng còn cãi gì nữa.

Việt đáp:

- Thầy cũng đã cho phép bọn tao rồi, mày đừng ép người quá đáng

- Đừng nhiều lời, bọn mày mau dọn đi chứ chút nữa thầy quay về thì còn nặng hơn.

- Mày...

Hùng định văng tục thì Việt ngăn lại. Anh nói:

- Thôi kệ nó, chịu phạt thì chịu phạt, chúng ta dọn nhanh kẻo thầy thấy sân vẫn còn bẩn thì đi đời cả lũ.

Hùng lùi lại sau, miệng lẩm bẩm gì không rõ. Hùng cùng ba đứa bạn kia theo Việt dọn dẹp. Nam sinh trong tiểu đội ai cũng hiểu Hiếu cố tình làm thế, nhưng tên nào cũng lười nhác dọn rác nên để mặc. Nữ không cần nhắc đến vì thầy đã phân công sáng nam chiều nữ.

Cỏ trong sân đã mọc rậm rạp, rác rưởi nằm lẫn trong cỏ nên vệ sinh rất khó. Năm người làm đến đau nhức lưng, tê gối mà vẫn không hết. Hùng tức tối lầm bầm nguyền rủa Hiếu. Việt chau mày nghĩ cách tăng hiệu quả lao động. Anh chợt nhớ ở khu chứa dụng cụ lao động gần dãy phòng đại đội có cái máy cắt cỏ. Anh quay sang bảo mấy thằng bạn:

- Bọn mày chờ ở đây, tao đi tím cứu viện.

Anh lấy cớ đi vệ sinh, chạy tới nhà kho mượn máy cắt cỏ. Hiếu không ngờ anh gan to như vậy. Hắn nói:

- Mày dám bỏ lớp đi lấy nó, mày sẽ bị phạt.

Việt cười khẩy:

- Kệ tao, mày khỏi cần quan tâm.

Mặc dù hắn can thiệp đôi ba câu nhưng anh vẫn chẳng thèm để ý, liếc xung quanh không có thầy bèn chạy nhanh sang nhà kho lấy máy cắt mang sang. Cả lớp tò mò nhìn chằm chằm vào anh. Da mặt anh dày nên chả biết ngại là gì, cứ bật máy sử dụng. Hùng hỏi:

- Mày biết dùng nó không đấy!

Việt khoát tay, đáp:

- Biết, tao từng dùng nó rồi mà!

Anh bắt đầu lia máy cắt cỏ. Ban đầu anh lia máy vòng quanh để hạ những chỗ có cỏ dại mọc quá cao xuống thấp, sau đó dùng cào cỏ gom được hết cả cỏ cắt ra lẫn giấy rác về một chỗ. Công việc đơn giản thế thôi, lại có sự hỗ trợ của máy cơ giới, năng suất tăng thêm nhiều. Hơn nữa, kinh nghiệm làm cỏ tương đối phong phú nên thoáng cái sân tập đã sạch sẽ và khá đẹp mắt. Đám bạn anh giơ ngón cái lên ý bảo “mày giỏi lắm”, còn tên Hiếu thì bực bội trong lòng, nhìn Việt bỗng dưng được cả đám đông, trong đó có cả nhóm nữ sinh tỏ vẻ tán thưởng thì thấy rất khó chịu

Thầy Bách xuất hiện đúng lúc Việt cất máy xén cỏ và tập trung vào đội. Thầy thấy cỏ đã được kết quả của Việt làm, gật gù hài lòng, khen ngợi:

- Các em làm rất tốt.

Cả tiểu đội nghe thế thì nở nụ cười tươi rói, đặc biệt là bọn thằng Hùng. Thầy lại chỉ vào Việt rồi nói tiếp:

- Nhưng tại sao lại chỉ có năm bạn này làm, còn những người còn lại không làm là sao? Đây là nhiệm vụ chung của toàn đội kia mà.

Ai nấy đều chuyển sắc sợ hãi. Đình Hiếu vốn cứ nghĩ thầy đi vắng lâu nên dùng quyền tiểu đội trưởng để chơi Việt một vố, sau đó che dấu việc đấy thật kín đáo, nào ngờ thầy lại quay lại đúng lúc như vậy. Hắn vội tìm cách để lấp liếm chối tội. Chợt Việt lên tiếng:

- Dạ thưa thầy là năm đứa em đến tập trung muộn nên bạn ấy phạt chúng em thay tiểu đội làm vệ sinh ạ.

Thầy Bách nhíu mày, hỏi lại:

- Thế em không nói với bạn là các em phải đi lấy súng nên tôi cho các em được đến chậm vài phút ư?

- Dạ có ạ.

Hiếu giật mình. Hắn đã nghe Việt nói trước đó nhưng không tin anh nói thật. Hắn vỡ nhẽ ra anh chịu phạt là bởi muốn chơi đểu lại hắn. Quả nhiên, thầy trừng to mắt, hỏi hắn:

- Cậu là tiểu đội trưởng không chịu gương mẫu làm vệ sinh, lại kiếm cớ đùn đầy công việc cho người khác mà không có lý do chính đáng. Tôi phạt cậu cuối tuần lên núi cắt cỏ cho hồ cá.

Hiếu tái mặt không ngờ việc này lại khiến thầy Bách phạt hắn nặng đến thế. Ba chữ “thiết quân luật” giờ quay lại đập hắn một gậy. Bên này một vài bạn nữ bụm miệng nén cười càng khiến hắn mất mặt. Nhóm Việt cũng cũng nhìn Hiếu bằng ánh mắt khinh bỉ, đáng đời cho thằng xấu bụng. Sau khi phạt hắn xong, thầy bảo anh:

- Cả em nữa, tôi phạt em giống cậu ta vì tội tự động bỏ lớp và tự ý sử dụng vật tư mà không xin phép.

- Dạ.

Việt đã lường trước nên ngoan ngoan nhận tội. Mọi việc đã xong, thầy Bách nói toàn lớp:

- Được rồi, chúng ta bắt đầu học, trước hết tôi sẽ giới thiệu vê cấu tạo và cách tháo lắp súng.

Thầy Bách bắt đầu giảng bài cho mọi người:

- Như các em đã biết, lịch sử đấu tranh giành độc lập của nước ta đã trải qua rất nhiều cuộc chiến tranh, từ thời xa xưa đến nay. Tương ứng với các thời kỳ và các cuộc kháng chiến chống quân xâm lược là các loại vũ khí, từ hoả đồng, đại bác, gươm giáo đến các loại vũ khí hiện đại như súng, pháo...

Tay phải ông chọn hai cây súng trong mười mấy cây súng dưới dất và xếp cạnh nhau, sau đó chỉ vào chúng và nói tiếp:

- Đây là hai loại súng trường mà bộ đội của ta cũng như quân đội của các nước XHCN khác. Súng này là súng trường AK, viết tắt của Automat Kalashnikov và súng trường CKC, những huyền thoại của một thời. Chúng đều được sản xuất bởi nước Liên Xô cũ. Việc lựa chọn hai loại súng này để giảng dạy có nhiều lý do, dễ thao tác, cấu tạo đơn giản, hiệu quả sử dụng cao, dễ bảo dưỡng. Mặc dù thời kỳ chiến tranh trôi qua đã lâu nhưng về cơ bản chúng vẫn đang được biên chế trong lực lượng vũ trang của nước ta hiện nay. Buổi hôm nay, chúng ta chủ yếu tìm hiểu về cấu tạo chung, cách tháo lắp và các tư thế ngắm bắn. Một số thông tin cơ bản về chúng mà các em cần phải biết là súng AK 47 gồm các bộ phận sau đây.

Thầy vừa chỉ vào các bộ phận của súng vừa giảng:

- Đây là báng súng, đây là băng đạn, đây là chuôi nắm và cò súng, đây là đầu ruồi và chỗ khuyết, nắp hộp khóa nòng, bệ khóa nòng... Chúng là những bộ phận cơ bản tạo nên cây súng, công dụng của từng bộ phận các em sẽ được học lý thuyết riêng, buổi tập này các em sẽ học cách tháo lắp súng và các tư thế bắn súng, đặc biệt là nằm bắn. Tất cả mọi người chú ý lắng nghe và nhìn thao tác của tôi, đầu tiên là tháo hộp tiếp đạn và kiểm tra súng, sau đó là tháo hộp khóa nòng,...

Thầy Bách bắt đầu tháo để làm mẫu. Tay trái thầy nắm ốp lót tay, đầu súng hướng lên trên, mặt súng hướng qua phải. Tay phải nắm hộp tiếp đạn, bốn ngón con phía trên, ngón cái phía dưới bóp vào lẫy giữ hộp tiếp đạn, đẩy hộp tiếp đạn lên, tháo ra; sau đó thầy gạt cần định cách bắn về vị trí bắn, ngón tay cái kéo bệ khóa nòng xuống dưới hết cỡ và thả tay ra. Kế tiếp là các bộ phận tiếp theo. Ông ấy thực hiện một cách thuần thục, mau lẹ. Thoáng cái, khẩu súng đã bị tháo ra thành từng bộ phận nhỏ, rồi ngược lại, ông cũng chẳng mất nhiều thời gian để lắp lại như cũ. Dù sao, ông ấy ở trong quân ngũ đã hơn chục năm, việc này đối với ông dễ như cơm bữa vậy. Đám sinh viên lần đầu tiếp xúc với súng ống, thấy vậy đều cảm thấy rất thú vị, đồng loạt vỗ tay trầm trồ khen ngợi. Thầy không những không vui mà còn trừng mắt quát:

- Vỗ tay cái gì, tiểu đội trưởng đâu, mau phân từng tốp mười lăm bạn lên tập tháo lắp súng cho tôi.

Đình Hiếu giật thót mình, vội vàng vâng vâng dạ dạ cho lớp xếp hàng, mỗi hàng mười lăm người thành một tốp. Từng tốp lên một, tập thao tác với súng. Những khẩu súng trường này tuy đã rất cũ kỹ nhưng vẫn được lau chùi thường xuyên nên bề ngoài vẫn giữ được vẻ đen bóng, chốt kéo làm việc rất ngon lành. Mỗi tội cái thoi nạp đạn lúc kéo về hơi nặng nên các cô gái thao tác với nó khá vật vả. Thầy Bách ngồi ở ngoài để sinh viên tự do luyện, thỉnh thoảng thì ông đi tới đi lui, chỉ ra lỗi sai cho mỗi người. Đến khi ông thấy tất cả đã quen thuộc với súng thì ông nói tiếp:

- Được rồi, sáng hôm nay học tới đây thôi, tôi cho các em nghỉ sớm, buổi chiều chúng ta sẽ tập các tư thế ngắm, bắn súng. Đã rõ hết chưa?

- Dạ rõ!

- Tốt! Toàn đội quay về!

Trên đường về phòng, hầu hết sinh viên đều bàn tán về bài học sáng nay với vẻ mặt hưng phấn, tươi cười hớn hở, chỉ riêng Đình Hiếu thì bực tức trong bụng vì bị thầy phạt. Hắn quay sang mắng thằng Tân:

- Kế hoạch của mày hay thật đấy. Kết quả thế đấy, hắn không những được khen mà còn kéo tao chịu phạt luôn.

Thằng Tân là quân sư cho Hiếu nên nếu kế hại Việt là của hắn thì cũng không có gì lạ. Có điều hành động của Việt nằm ngoài dự tính của hắn. Hắn ta gãi đầu gãi tai, biện bạch:

- Tao cũng đâu ngờ thằng đó lại liều đi dùng máy cắt cỏ chứ. Mà hắn cũng bị phạt như mày cơ mà. Tao có một cách khiến...

Tân chưa kịp hết lời thì Đình Hiếu vung tay ngăn cản:

- Thôi dẹp cái đấy đi. Tao chán nản với mấy cái mưu kế của mày lắm rồi, để tối về nghĩ ra một cái thật chu đáo rồi hãy làm.

Lúc này Việt đang hào hứng tán nhảm với đám chiến hữu về súng ống đạn dược nên không nghe chúng nói gì.

Quảng cáo
Trước /97 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Chuyện Mà Quỷ Vương Không Biết: Thông Linh Sư Giết Ta

Copyright © 2022 - MTruyện.net