Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch]Thiên
  3. Chương 1 : Dược Viên
Trước /148 Sau

[Dịch]Thiên

Chương 1 : Dược Viên

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Thế giới này gọi là tu nguyên giới. Đại lục này gọi là Nguyên Thiên.

Nơi nào đó trong đại lục Nguyên Thiên này tồn tại một dãy núi rộng lớn trải dài hàng vạn dặm từ trên cao nhìn xuống chỉ thấy một màu xanh của thiên nhiên nơi đây, dãy núi này còn được gọi là Phong Vũ Sơn Mạch, Phong Vũ đó chính là tên của hai môn phái tu nguyên ghép lại, cũng là nơi mà hai trung đẳng môn phái tu nguyên này định trú tu luyện đó là Thanh Phong Phái và Vũ Phiến Môn.

Thanh Phong Phái tọa lạc ở hướng đông trên một ngọn núi hơi nhô lên tạo ra sự khác biệt trên dãy núi này, nơi này ngập những lối kiến trúc cổ kính xung quanh còn được bao phủ bởi một màu xanh của cây tạo cho nơi này một khung cảnh tuyệt đẹp, Thanh Phong Phái có tất cả sáu viện phân biệt là Dược Viên, Phương Viên, Kim Viên, Chân Viên, Long Viên, Hoàng Viên, mỗi viện của Thanh Phong Phái đều hướng về trung tâm của Thanh Phong Điện. Thanh Phong Điện cũng là nơi mà các đời chưởng môn của Thanh Phong Phái định trú. Đệ tử của Thanh Phong Phái nhiều cũng không nhiều ít cũng không ít chỉ khoảng mấy ngàn đệ tử đây cũng không phải là một con số ít của trung đẳng môn phái. Nhưng đệ tử được các vị trưởng lão trong môn phái chỉ dạy rất ít chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Nghe nói để được các vị trưởng lão thu làm để tử chân truyền không phải là điều dễ dàng phải có tư chất tu nguyên hoặc hiếm hơn là nguyên căn nhưng cũng có vài trường hợp đặc biệt và Vũ Thiên là một trong số đó.

Dược Viên cũng là một viện của Thanh Phong Phái, nơi đây là nơi trồng thảo dược của môn phái do Phục Diệc lão tiên quản lý, lão cũng là một trong các vị trưởng lão của Thanh Phong Phái cho nên các đệ tử trong môn phái hay gọi là Diệc trưởng lão. Diệc trưởng lão cũng có quyền thu nhận đệ tử chân truyền nhưng có điều khác với những trưởng lão khác là những đệ tử của Diệc trưởng lão chỉ là những đệ tử không có tư chất tu nguyên nói đúng hơn chỉ là những dân giả bình thường. Dân giả ý chỉ những người bình thường, tu nguyên già ý chỉ những người tu nguyên.

Diệc trưởng lão nhìn thiếu niên khoảng mười tám, mười chín vận một bộ áo bào màu xanh giản dị đã có chút cũ kĩ, gương mặt có một chút gọi là tuấn tú đã bị che khuất bởi mái tóc có chút rối bời đang trở nên nhăn nhó, những giọt mồ hôi từ cơ thể thiếu niên không ngừng tuôn chảy đang ngồi xếp bằng ở những đám thảo dược xanh tốt mơn mởn, những cơn gió nhẹ thổi qua những giọt mồ hôi làm thắm đẵm thân thể thiếu niên liền bị cuốn theo mà tuôn rơi thiếu niên không ngừng thở ra hít vào hắn làm động tác này không biết đã lặp đi lặp lại bao nhiêu lần.

“Một canh giờ, hai canh giờ, ba canh giờ” trôi qua, đôi mắt đã nhắm lại rất lâu của thiếu niên cũng đã mở ra sự thất vọng đã hiện rõ trên đôi mắt của thiếu niên “ta không thể nào bước vào con đường tu nguyên sao” thiếu niên thều thào thành tiếng rồi đứng dậy đi ra khỏi mảnh thảo dược nhưng bước chân của thiếu niên liền khựng lại khi thấy Diệc trưởng lão nhưng rồi hắn chỉ gật đầu rồi lặng lẽ đi thẳng vào cánh rừng nhỏ phía sau Dược Viên.

- Vũ Thiên ngươi lại thất bại nữa sao !

Diệc trưởng lão trầm giọng mà hỏi khiến cho thiếu niên tên là Vũ Thiên liền đứng lại nhưng rồi hắn chỉ gật đầu rồi tiếp tục bước đi chỉ là tiếng nói của Diệc trưởng lão vẫn vang lên bên tai hắn.

- Cũng đã ba năm rồi, thất bại nối tiếp thất bại, ngươi vẫn chưa chịu từ bỏ sao !. Giọng nói từ từ, chẫm rãi dường như muốn khuyên nhủ thiếu niên nên từ bỏ nhưng Diệc trưởng lão vẫn chỉ nhận được những cái lắc đầu từ thiếu niên khiến lão không khỏi thở dài.

Tu nguyên chính là tu đạo trường sinh, truy cầu sức mạnh của thiên địa tạo hóa nhưng có mấy ai đạt tới đỉnh cao của tu nguyên nắm giữ sức mạnh tối thượng của thiên địa, bao nhiêu tu nguyên giả đã bỏ mạng, sự tranh đoạt tu nguyên tài nguyên không ngừng xảy ra trong tu nguyên giới này, bước chân vào tu nguyên chính là bước chân vào những trận chiến sinh tử tranh đoạt.

Nguyên, Huyệt, Tượng là ba cảnh giới đầu tiên của tu nguyên. Nguyên chia làm tam tầng phân biệt là Thổ Nạp, Cải Tạo, Cảm Ứng. Mỗi một tầng một cảnh giới đều có yêu cầu riêng để tăng tiến nhưng đều quy về một cái chung đó là cần rất nhiều nguyên lực để hấp thu mà tiến cảnh đây cũng là yêu cầu cốt lõi để tiến cảnh.

Diệc trưởng lão nhìn Vũ Thiên dần khuất bóng ở cánh rừng nhỏ mà lòng nặng trĩu. Trong ba năm qua lão luôn dõi theo Vũ Thiên, tu luyện, điên cuồng tu luyện, hắn luôn chìm đắm trong tu luyện chỉ vì muốn bước chân vào tu nguyên giới để trở thành một tu nguyên giả, lão cũng đã khuyên can hắn rất nhiều lần nhưng cũng đều chỉ nhận được cái lắc đầu nhưng lão biết cho dù Vũ Thiên có điên cuồng tu luyện như thế nào hắn cũng sẽ không bao giờ bước chân vào tu nguyên giới để trở thành một tu nguyên giả được chỉ vì hắn không có tư chất tu nguyên vì muốn bước chân vào tu nguyên giới để trở thành một tu nguyên giả thì cần phải có tư chất tu nguyên hoặc có được thể đặc biệt là nguyên căn nhưng cái này rất hiếm, phải gọi là của hiếm mới có được. Nhưng Vũ Thiên lại không có tư chất tu nguyên thì đừng nói gì đến thể nguyên căn. Tuy lão có năng lực luyện đan để giúp cho những tu nguyên giả gia tăng nguyên lực để đột phá cảnh giới nhưng đối với những người không có tư chất tu nguyên như Vũ Thiên thì không thể nào dùng được đan dược, nếu như cưỡng ép dùng chỉ sợ sẽ bạo thể mà chết nên lão cũng đành bất lực mà chỉ quan sát sự cố gắng kiên trì của hắn.

Những cơn gió nhẹ thổi qua, bóng hình của Diệc trưỡng lão đã trở nên mờ nhạt trả lại cho nơi này sự tĩnh lặng vốn có.

Đối chéo với khu dược thảo của Vũ Thiên cũng là một khu dược thảo khác nơi này hiện tại có một nam tử thanh niên khoảng hai mươi bốn, hai mươi lăm đang chăm chú quan sát đám thảo dược do tự tay mình chăm sóc.

- Diệc trưởng lão Long Tĩnh Thảo đã dùng được !

Nam tử thanh niên đột nhiên cất tiếng nói trong khi xung quanh hắn vẫn không có bóng dáng người nào chỉ là tiếng nói hắn vừa dứt lời thì Diệc trưởng lão cũng đã xuất hiện kế bên hắn. Diệc trưỡng lão nhìn đám thảo dược Long Tĩnh Thảo đã ngã sang màu vàng óng ánh, mùi hương từ Long Tĩnh Thảo tiết ra cũng rất là êm dịu lão gật gật đầu rồi nói với nam tử thanh niên :

- Ngươi đi xem Long Tĩnh Thảo bên Ngữ Hải đã ngã vàng chưa rồi hãy gọi ta !

Nam tử thanh niên liền gật đầu rồi chảy thẳng về phía khu thảo dược nằm đối diện với khu thảo dược của hắn, ba khu thảo dược tạo thành một hình tam giác.Khu thảo dược này chỉ còn lại một mình Diệc trưởng lão, nhưng Diệc trưởng lão cũng đang chỉ tập trung vào việc thu hái Long Tĩnh Thảo.

Thật ra nam tử thanh niên này tên là Thùy Phong, hắn và Ngữ Hải là hai đệ tử còn lại của Phục Diệc lão tiên và cũng là sư huynh của Vũ Thiên, hai người cũng giống như Vũ Thiên đều không có tư chất tu nguyên cho nên mới nói Diệc trưởng lão hơi có vấn đề trong việc thu nhận đệ tử chân truyền hai người cũng chưa bao giờ thắc mắc tại sao Diệc trưởng lão lại thu nhận hai người mà vẫn chỉ hoàn thành tốt nhiện vụ mà Diệc trưởng lão đã giao đó là chăm sóc tốt đám thảo dược trong Dược Viên, hai người cũng không giống như Vũ Thiên, điên cuồng tu luyện mà hai người chỉ lấy việc chăm sóc trồng trọt thảo dược làm niềm vui hằng ngày.

Quảng cáo
Trước /148 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ Yêu Tận Trời

Copyright © 2022 - MTruyện.net