Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
“a….” tiếng hét thất thanh từ trong cổ họng Dịch Thiên phát ra,hắn ta đang rơi,mặt mày hắn lúc này trắng bệch,xung quanh tối đen như mực,cứ như vậy mà rơi cho đến khi…
“Ầm…”
Như rớt xuống một cái hồ nào đấy,hắn mới từ từ mở mắt,đập vào mắt hắn lúc này là cảnh tượng làm cho hắn rùng mình.Dịch Thien đang nổi bồng bềnh bên trong một cái hồ màu nước đỏ như máu,xung quanh đều là xác chết của thú vật,từ những con thú còn nguyên đến những bộ xương với đủ loại thú như hổ,báo sư tử….Giống như lúc này đây một cái xác của con lợn rừng chậm rãi trôi về phía hắn,con lợn rừng này một nửa bên phải còn nguyên,nửa bên trái thì chỉ còn cái sọ,hốc mắt sâu thảm đen ngòm đó ,thật sự dọa người mà.
Hàm răng Dịch Thiên run cằm cặp,nghĩ đến về sau mình cũng sẽ như con lợn rừng kia,hắn sợ đến nổi sởn cả tóc gáy.Dịch Thiên nhanh chóng xoay người bơi đi,bơi thật nhanh,trong đầu hắn lúc này đây chỉ có 1 ý niệm “phải kiếm một chỗ đặt chân lên,chứ nếu cứ ở mãi trong này hắn sợ cũng sẽ bị như những con thú kia.
Cứ bơi như vậy chừng 20 phút,với đủ loại tư thế từ kiểu bơi sải,bướm,ếch cho đến cả kiểu bơi chó hắn cũng đem ra sử dụng,trông hắn lúc này nếu ai đó mà thấy được chắc lăn ra đất mà cười to…
“Ha…ha…,cuối cùng ông trời cũng không tuyệt đường sống của ta.ha…ha…”
Bơi như vậy một lúc cuối cùng Dịch Thiên cũng tìm được 1 chỗ cạn nước để đặt chân lên.hắn vui sướng hét to như điên dại,lăn qua lăn lại trên chỗ đó,cứ như vậy một lúc hắn mới thực sự cảm thấy “đât” dưới mình hơi kỳ lạ,nó mềm mềm,đàn hồi giống như nệm Kimdan vậy a…Dậy Thiên lúc này mới tỉnh táo hắn bắt đầu ngồi dậy xem xét xung quanh.
“Hả.!.”
Dịch Thiên trợn mắt khi trước mặt hắn là một “vách núi” cao,cao không thấy đỉnh,nhưng điều kinh khủng nhất chính là “vách núi” này chỉ có một màu duy nhất “đỏ”,đúng hơn là đỏ như máu.Chậm rãi tiến lại gần ,đưa bàn tay khẽ ấn nhẹ,chỉ thấy tay Dịch Thiên vừa ấn vào “vách núi” thì ngay lập tức liền lõm xuống ngay.
“Nếu ta đoán không lầm thì đây chính là thành dạ dày trong bụng con Hồ Ly chết tiệt kia”-Dịch Thiên suy đoán trong đầu,hắn cũng kkhoong quên chửi con hồ ly đã hại hắn một câu.
-Làm sao bây giờ ,chỗ này không có đường ra?
Men theo thành dạ dày,DT đi thẳng về phía trước,thực sự hắn bây giờ không có cách nào khác chỉ có thể liều đi xem thừ mà thôi.Bên trong cái dạ dày này thực sự chỉ có 2 màu chính đen và đỏ.Càng đi vào sâu 1 mùi hôi khó chịu phả vào mũi Dịch Thiên,khiến hắn lấy nguyên 2 tay che mũi lại mà rủa: “abc….Mùi chuột chết ở đâu hôi quá!”
Một tay bịt mũi 1 tay cố gắng giữ vách dạ dày mà đi về phía trước,mùi hôi thối càng ngày càng nặng,hắn bây giờ như đang bị khủng bố bằng “không khí” vậy.
“rắc…rắc…”
Đi như vậy Dịch Thiên không hề để ý dưới chân đi qua mình đã đạp lên mấy khúc xương,nhưng điều kì lạ là khi Dịch Thiên dẫm vào những khúc xương đó,chúng như rỗng ruột vậy,ngay lập tức nát bấy như cát.
Vẫn cứ tiếp tục cầu may sẽ có con đường nào đó thoát ra,Dịch Thiên cứ như vậy đi tới.Cho đến khi hắn phát hiện trước mặt có một cái lỗ lồi ra,to hơn đầu người trưởng thành 1 chút,ở giữa là 1 cái lỗ den ngòm không thấy đáy.Không biết nó là thứ gì Dịch Thiên tò mò tiến lại gần xem xét,lúc gần tiến lại cái lỗ lồi kia không hiểu sao lại bắt đầu co rút lại,như có linh tính cái lỗ đen ngòm kia chỉa sang về phía người Dịch Thiên.
Thấy tình cảnh như vậy Dịch Thiên nhíu mày,nếu như hắn đoán không sai mấy cái lỗ này hình như muốn phun ra cái gì đó.Nghĩ đến đây,theo kiến thúc từ lúc trước hắn học được khhi thức ăn vào dạ dày,trong dạ dày sẽ tiết ra một chất dịch để tiêu hòa thức ăn đó.Ánh mắt lộ vẻ khiếp sợ…..
“phụt…”
Từ trong lỗ đen ngòm đó 1 đạo chất lỏng được nén mạnh bắn thẳng về phía Dịch Thiên .Thế nhưng Dịch Thiên cũng không chậm,biết trước sẽ có chuyện này sảy ra hắn ngay lập tức tránh sang 1 bên,tuy nhiên một bên vạt áo của hắn dính chút chất lỏng này ngay lập tức bốc hơi.
Trán đầy mồ hôi lạnh,nếu mà chậm một chút thì thú bốc hơi không phải chỉ cái áo này mà là cả người hắn.
“Quả nhiên là chất lỏng tiêu hóa trong dạ dày của con hồ ly này a….”Dịch Thiên lẫm bẩm tự nói