Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
- Vâng, ông chủ, tiền thuê lần này chúng tôi cũng sẽ không nhận.
Mã Lạp Khải lộ ra vẻ hổ thẹn trên mặt, nói:
- Mặt khác nếu cậu đồng ý, chúng tôi sẽ tự mình bỏ tiền mời một đội lính đánh thuê khác hiệp trợ hoàn thành nhiệm vụ lần này !
- Tôi thiếu tiền sao?
Diệp Thiên trừng mắt liếc Mã Lạp Khải, tức giận nói:
- Không phải vấn đề có tiền hay không, lão Mã, là ông quá khinh thường !
- Cậu nói rất đúng, là tôi khinh thường, coi như cứu người không ra được, George cũng sẽ không bị thương, hẳn là tôi phải gánh vác trách nhiệm chính!
Mã Lạp Khải hơi cúi đầu xuống, là người nhiều mưu trí trong tiểu đội lính đánh thuê cao cấp nhất trên thế giới, Mã Lạp Khải không thể nghi ngờ đã phạm vào một sai lầm trí mạng. Có lẽ là hai năm qua quen cuộc sống an nhàn, để cho hắn thoái hóa mất tính cảnh giác.
- Ông chủ, cậu đã đến rồi?
Đám người Mã Lạp Khải ngụ ở một cái phòng lớn. Khi Diệp Thiên vào trong phòng, hai người ngồi bên trong nhất thời đứng lên, theo Diệp Thiên hơn nửa năm. Bọn hắn cũng đã quen cách xưng hô thế này.
- George, không sao chứ?
Diệp Thiên khoát tay, ánh mắt nhìn về phía George trên giường bệnh, thân thể khoẻ mạnh này có thể so với Andre Abramovich, lúc này lại như bệnh nhân nằm ở trên giường.
- Ông chủ, không có việc gì!
George cố chống đỡ đứng lên, nhưng chỗ dưới xương sườn hắn trúng ba phát đạn, hơi chút động đậy, chỗ xương sườn liền truyền cơn đau nhức.
- Ừm, vấn đề không lớn.
Ánh mắt Diệp Thiên chạy một vòng trên thân George, sau đó quay đầu nói:
- Lão Mã, lấy chén nước, cho George dùng viên thuốc này!
Lần trước Diệp Thiên từ Thần Nông Giá đi ra, mang theo không ít dược liệu trăm năm trở lên, mấy tháng này đều được Cẩu Tâm Gia luyện thành đan dược. Trong đó còn có loại chuyện trị nội thương hay gãy xương.
- Ngủ một giấc lại bình thường, hai người các ngươi trông anh ta, nếu có cái gì khác thường kêu tôi một tiếng!
Dùng đan dược thành phần nguyên liệu mấy trăm năm luyện chế ra, dược tính rất nặng, sau khi dùng, George liền mê ngủ. Diệp Thiên nhắc hai người khác một câu, mang theo Mã Lạp Khải sang phòng khách.
- Ngoài phản động Moscow, còn có người nào tham dự vào không?
Sau khi biết được ở Myanmar, Nãi Tha Tín – Cát Vượng Tố Tây từng ra tay, Diệp Thiên nhiều ít cũng có chút ngại với Đổng Thăng Hải, dù sao lão già kia là vì chính mình mà làm vậy, Chúc Duy Phong và Đổng Thăng Hải chính là tự dưng bị liên luỵ thôi.
Cho nên Diệp Thiên lần này đến Nga, ngoài việc cứu Đổng Đại Tráng trở về, hắn cũng muốn thay mặt Đổng Thăng Hải ra uy, ít nhất những người lúc ấy dám đến huyết tẩy Hồng môn đó, Diệp Thiên đều phải tìm chúng nói chuyện.
- Ông chủ, tôi cho người nghe ngóng, tổng cộng có bốn thế lực dính vào đây.
Bị tổn thất lớn như vậy, Mã Lạp Khải cũng đã nghiến răng nghiến lợi, mấy ngày hôm nay đã sớm tìm hiểu rõ ràng đầu đuôi sự tình, chính là hôm qua không tiện nói ở trong điện thoại.
- Bốn thế lực?
Lông mày Diệp Thiên nhíu lại, hắn từ trong miệng A Hoa nghe được chỉ có ba.
- Phản động Nga bản địa là một, năm đó tranh chấp với Đổng Thăng Hải quyền kinh doanh boxing ngầm, bọn họ áp chế rất lợi hại, Flodz hẳn là mất nhiều công thuyết phục những bang phái này.
Mã Lạp Khải búng ngón tay, tiếp tục nói:
- Thứ hai là phản động Thổ Nhĩ Kỳ, theo tôi được biết, Đổng Thăng Hải ở quyền tràng boxing ngầm Thổ Nhĩ Kỳ là thắng được từ cá độ với Rudolph, trùm Las Vegas mà có, cho nên tôi hoài nghi, thế lực ở Thổ Nhĩ Kỳ, là người của Rudolph!
- Hắn cũng tham dự vào? Đồ không biết sống chết!
Diệp Thiên hừ lạnh lại nói:
- Ông nói đi, hai phe khác là thế lực nào?
- Ông chủ, kẻ thứ ba có quan hệ cùng cậu, bọn họ là đến từ Nhật Bản.
Mã Lạp Khải nghĩ một chút, nói:
- Quyền tràng Nhật Bản luôn bị gia tộc Kitamiya nắm giữ, nhưng từ khi những tinh anh của gia tộc Kitamiya đều biến mất ở Myanmar, bọn họ đã gần như không thể tự mình hưởng khối lợi nhuận này, trong chuyện này coi như có cả thị trường Nhật Bản chuyển vận sang Hirano Ichiro.
Nói tới đây, Mã Lạp Khải nhịn không được nhìn trộm Diệp Thiên, hắn biết, gia tộc Kitamiya sở dĩ thất bại hoàn toàn ở Nhật Bản, nguồn gốc chính là ở trên người thanh niên mặt không chút thay đổi trước mắt mình này.
- Tôi nghĩ, hẳn là Hirano Ichiro cùng Flódz đạt được hiệp thương nào đó, bọn hắn mới ra mặt đối phó bằng hữu họ Đổng của cậu!
- Ừm, phương diện này có lẽ còn có Lão bất tử gia tộc Kitamiya này!
Diệp Thiên hơi hơi nắm chặt tay, hắn biết gia trong tộc Kitamiya còn có mấy người, là những người trưởng lão, bọn hắn hẳn là sớm hoài nghi tới mình, chẳng qua Diệp Thiên luôn luôn mơ hồ không lộ tung tích, bọn hắn không biện pháp gì với hắn mà thôi.
- Còn gì nữa không?
Ba thế lực này, đều là A Hoa từng nói qua, Diệp Thiên hiện tại muốn biết, đến tột cùng còn có người nào nhúng tay tới bên trong chuyện này.
- Thế lực cuối cùng, hẳn là trại huấn luyện Seberia!
- Bạn bè của tôi nghe được, ngay hôm mà chúng tôi xảy ra sự cố, trại huấn luyện đấu quyền Seberia, từng tiến hành một nhiệm vụ, vị trí lúc ấy đúng lúc là gần địa điểm Đổng Đại Tráng mất tích.
Khi nói tới đây, ánh mắt Mã Lạp Khải lộ ra vẻ may mắn.
Bởi vì căn cứ theo tình báo của hắn, lần này điều động chỉ là boxing ngầm trong trại huấn luyện, nếu như là những người đặc biệt về đánh lén và ám sát đó được điều động, chỉ sợ bốn người bọn họ không chắc có thể trốn thoát lành lặn.
Đương nhiên, nếu không phải trước khi chấp hành nhiệm vụ Mã Lạp Khải đã chuẩn bị máy bay trực thăng làm đường lui, bọn hắn cũng sẽ bị bốn thế lực này bao vây tiêu diệt ở Seberia.
- Trại huấn luyện đấu quyền, bọn họ làm gì mà tham dự vào?
Diệp Thiên nghe vậy lặng đi một chút.
Theo hắn biết, trại huấn luyện Seberia chỉ là một tổ chức huấn luyện đơn thuần, chỉ phải trả tiền, bọn hắn mặc kệ thế lực nào hay loại người nào cũng sẽ tiến hành huấn luyện, theo lý thuyết sẽ không gia nhập vào trong chuyện này.
Mã Lạp Khải lắc lắc đầu, nói:
- Cái này tôi cũng không biết, ông chủ, tôi có thể lấy được chừng đó tin tức chỉ!
Nước Nga tuy rằng cũng là thuộc Âu Châu, nhưng so sánh với Anh Pháp … đội lính đánh thuê sinh tồn trong đây cũng không phải rất rộng, trong khoảng thời gian ngắn Mã Lạp Khải có được những mấy tin tức này đã là giỏi lắm .
- Ting tong …
Đang lúc Mã Lạp Khải cùng Diệp Thiên nói chuyện, tiếng chuông cửa ngoài phòng bỗng nhiên vang lên, điều này làm cho Mã Lạp Khải nhất thời căng thẳng, thân thể giống con Báo xông ra ngoài, khẩu súng bên hông như làm ảo thuật hiện ra ở trong tay.
- Lão Mã, là người của tôi, mở cửa đi!
Diệp Thiên khoát tay, hắn "Xem" được người hiện ra ở ngoài cửa đúng là A Hoa, nhưng còn có một người Hoa đi theo phía sau hắn.
- Ông chủ, xem ra chúng ta phải thay đổi chỗ ở !
Mã Lạp Khải cười khổ một tiếng, có chút bất mãn đối với chuyện Diệp Thiên nói nơi này cho người khác biết, hiện tại phản động khắp nước Nga đều đang truy giết bọn hắn mà.
- Sợ cái gì?
Diệp Thiên lộ ra một hàm răng nanh trắng tinh, cười nói:
- Từ sáng mai sẽ không còn có người nào gây rối các anh!
- Vì sao...
Đang muốn hỏi nguyên nhân, Mã Lạp Khải nhìn thấy Diệp Thiên tươi cười, trong lòng nhịn không được rùng mình một cái, lại không dám tiếp tục hỏi tiếp.
- Diệp tiên sinh, vị này chính là Sơn, anh ta cũng là người Đổng gia tin tưởng nhất.
A Hoa nhìn thấy có người ngoài, thực tỉnh táo cũng không nói đến hai chữ Hồng môn.
- Ông chủ, mọi người nói chuyện đi, tôi đi xem George!
Mã Lạp Khải nhún vai, thực biết điều vào trong phòng.
- Ngài chính là Diệp gia? Diệp gia, ngài cần phải báo thù cho Đổng gia và huynh đệ trong bang!
Sau khi Mã Lạp Khải rời đi, khiến A Hoa không nghĩ tới chính là, Sơn ở Hồng môn bối phận không thấp, hơn nữa đã hơn năm mươi tuổi, thế nhưng "Phịch" một tiếng quỳ xuống trước trước mặt Diệp Thiên.
Chi nhánh xảy ra sự cố, Sơn liền liên hệ Đổng Thăng Hải, nhưng lúc này bản thân Đổng Thăng Hải cũng bị trọng thương, ngay cả lời cũng nói không ra hơi, căn bản không ra được chỉ thị gì.
Mãi đến vài ngày trước, Đổng Thăng Hải mới dặn dò Sơn, nói là người trong Hồng có vai vế cao nhất, ngồi công đường xử án, đại lão gia Diệp Thiên, sẽ đi Nga chủ trì chuyện này, bảo hắn toàn lực phối hợp.
Mặc dù không đi theo Đổng Thăng Hải tham gia đại hội Hồng môn lần trước, nhưng chuyện Diệp Thiên chấn áp Lôi Lão Hổ Lôi Chấn Nhạc, vẫn không thát khỏi lỗ tai Sơn, hơn nữa cũng đã thấy ảnh chụp Diệp Thiên.
Cho nên Sơn cũng không bởi vì Diệp Thiên tuổi trẻ mà khinh thị hắn, tương phản, mới vừa thấy mặt liền cúi xuống lạy bái, thực hiện lễ tiết trang trọng nhất Hồng môn.
- Diệp tiên sinh, ngài cũng là người trong Hồng môn?
A Hoa tuy rằng đang ở Hồng môn, nhưng đều chỉ làm buôn bán, Sơn biết chuyện Diệp Thiên, hắn thì thật đúng là không biết.
Nhưng A Hoa là biết thân phận Sơn, vị này chính là trợ lý đại gia Hồng môn Moscow, thân phận chỉ sau Đổng Thăng Hải, ngay cả hắn thấy Diệp Thiên đều phải cúi lạy, vậy thân phận Diệp Thiên chẳng phải cao không tưởng sao?
- Đứng lên đi, người của chúng ta, đương nhiên không thể chết vô ích !
Diệp Thiên tay phải nâng trên không, Sơn quỳ rạp xuống đất cảm thấy một sức mạnh nâng hắn lên.