Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Andre Abramovich biết Diệp Thiên đã từng giúp Đổng ở hắc quyền Nữ Vương Hào, đối chiến Thế giới vẫn là Anthony Marcus, nói như vậy hai người quan hệ cũng không tầm thường đâu.
Tình huống này, lúc Diệp Thiên đi vào Andre Abramovich đã ít nhiều đoán được biết chắc là có quan hệ với Đổng Thăng Hải thực ra ông ta cũng có lưu ý đến việc này.
- Ông bạn, ông đã ra khỏi vòng vây này thì đừng có tiếp tục can dự vào nữa.
Diệp Thiên lắc đầu nói:
- Tôi tìm đến ông chính là muốn tâm sự một chút, nhân tiện uống rượu cưới của ông luôn…
Vốn dĩ Diệp Thiên tìm đến Andre Abramovich là muốn hỏi thăm một chút tin tức về trại huấn luyện Seberia, dù sao thì trước kia ông ta cũng từng dạy trong đó không ai quen thuộc nơi ấy hơn Andre Abramovich.
Nhưng nhìn thấy Dana mang thai, Diệp Thiên liền thay đổi ý định này.
- Không, Diệp chuyện của Đổng tôi không quan tâm nhưng cậu đã tìm đến tôi thì nhất định phải nói cho tôi biết đã xảy ra chuyện gì?
Andre Abramovich ngắt lời Diệp Thiên nói:
- Người Trung Quốc các cậu có câu: không có chuyện thì không đến điện Tam bảo, Diệp khẳng định là cậu đã gặp phiền toái rồi!
- Tiếng Trung Quốc có câu thông dụng như vậy sao?
Diệp Thiên nghe vậy liền lườm một cái xem thường, có chút bất đắc dĩ nói:
- Được rồi, ông bạn, tôi muốn biết trại huấn luyện Seberia, ông có thể nói cho tôi biết được không? Con trai của lão Đổng bị người ta bắt đến đó, lần này tôi đến chính là vì cậu ta!
Mặc dù Diệp Thiên có chắc cứu được Đổng Đại Tráng thì cũng phải biết được cậu ta bị giam giữ ở đâu, nếu không thì hắn cũng không có khả năng thông thiên địa cũng chẳng có cách nào mà cứu Đổng Đại Tráng.
- Thì ra là người thanh niên kia?
Andre Abramovich suy nghĩ một lúc rồi nói:
- Diệp, trại huấn luyện Seberia vốn là một chỉnh thể sau đó bị chia làm mấy khu vực, các cậu đợi tôi một chút tôi sẽ đi lấy bản đồ!
Ngay cả năm đó nguyện giải thể Andre Abramovich cũng không dấu diếm chuyện ở trại huấn luyện, hơn nữa đã nhiều năm trôi qua, trại huấn luyện Seberia sớm đã bị người ta biết rồi.
Lúc đi từ trên tầng 2 xuống, Andre Abramovich cầm trên tay một tấm bản đồ, sau khi mở ra chỉ vào tiêu điểm màu hồng nói:
- Bây giờ trại huấn luyện Seberia, tổng cộng phân ra làm…
Trại huấn luyện Seberia chẳng qua ngày trước là mượn vùng địa lý giá lạnh của Soviet dùng để huấn luyện bộ độ, quân đội đặc chủng.
Ngày trước Bates là bộ đội của Soviet, Hải Báo của Mĩ và Ca Man Đức của Anh đều là bộ đội đặc chủng cao cấp nhất trên Thế giới.
Nhưng trước khi Soviet bị giải thể xuất phát từ nguyên nhân kinh tế nên trại Seberia cũng bị chia năm xẻ bảy.
Vì muốn duy trì trại huấn luyện nên bọn họ không muốn chỉ huấn luyện các nhân viên đặc chủng đơn thuần. Như là đặc công tình báo, quyền thủ, đội chống khủng bố… đều là đối tượng để bọn họ tập huấn.
Sau khi nghe Andre Abramovich giải thích Diệp Thiên nói:
- Ông cứ nói cho tôi biết nơi huấn luyện quyền thủ ở đâu là tốt nhất.
,
Mặc dù Diệp Thiên không biết trại huấn luyện Seberia, tại sao lại can dự vào cuộc đấu hắc quyền Moscow nhưng không có quan hệ với mấy hắc quyền khác, Đổng Đại Tráng chỉ có thể bị giấu trong doanh trại huấn luyện hắc quyền mà thôi.
- ở chỗ này, các đây khoảng 340km.
Sau khi nghe Diệp Thiên nói, Andre Abramovich chỉ tay lên một tọa độ trên bản đồ nói:
- Xung quanh nơi này tuyết đọng bao phủ, sau là núi Bắc Bộ heo hút, thích hợp nhất để tôi luyện quyền thủ.
Thấy Diệp Thiên có vẻ nhìn chăm chú vào tọa độ, Andre Abramovich thở dài nói:
- Diệp Thiên, tôi biết cậu lợi hại, nhưng cậu không biết đâu những người huấn luyện đệ tử trong đó đều là những kẻ điên nhất, một mình cậu đi không được!
Andre Abramovich ra hắc quyền cũng là xuất thân từ trại huấn luyện này không ai hiểu rõ chuyện ở đó bằng ông ta, chỉ có người chết và người sống khác nhau chứ sinh mạng ở có không được tôn trọng.
Trong tình thế đó các học viên không màng đến sự sống chết của mình, các huấn luyện viên cũng rất lợi hại. Bọn họ hận là không thể đem đệ tử của mình xuống tận địa ngục cho nên tỉ lệ học viên tử vong ở trại huấn luyện Seberia luôn rất cao.
Andre Abramovich biết Diệp Thiên rất lợi hại nhưng lúc đối mặt với những kẻ điên đó, một cá nhân vũ dũng căn bản không có tác dụng gì, chỉ cần huấn luyện viên ra lệnh một tiếng thì những người đó sẽ dám ôm Diệp Thiên cùng chết với mình.
Không chừng tổ chức khủng bố đó cũng từ trại huấn luyện này mà ra, bới vì trong trại Seberia này luôn luôn có những phần tử nảy sinh ý nghĩ khủng bố.
- Ông chủ, Andre Abramovich tiên sinh nói rất đúng, hơn nữa bây giờ chúng ra cũng không xác định được Đổng Đại Tráng có ở đó không vẫn là phải chờ một chút.
Mã Lạp Khải luôn không nói gì thì bây giờ cũng tỏ ra lo lắng, nói:
- Tôi sẽ đi thúc giục bên kia, xem có biết được tin tức chính xác của Đổng Đại Tráng hay không, đượi khi có tin chúng ta ra tay cũng chưa muộn mà.
Diệp Thiên suy nghĩ một lúc rồi nói:
- Được rồi, nhưng phải nhanh lên một chút, tôi đã hứa với lão Đổng sẽ đưa con trai ông ta trở về, e rằng tiểu tử kia sắp không còn sống nữa!
Bắt đắc dĩ chứ Diệp Thiên cũng không muốn gặp những người đó, bởi vì mỗi nơi trên Thế giới hắc quyền và các trại huấn luyện đều phức tạp, rắc rối đi vào trong đó chẳng khác nào
- Ông chủ, tôi đi đây, tối nay nhất định sẽ có câu trả lời thuyết phục!
Mã Lạp Khải uống một ngụm Vodka lau miệng, đứng lên rồi đi vào thôn tìm người hỏi tin tức.
- Diệp Thiên, cậu cần tôi làm gì?
Đợi cho sau khi Mã Lạp Khải đi khỏi, Andre Abramovich nhìn Diệp Thiên.
- Ông biết là tôi không muốn ông tham dự vào chuyện này mà.
Diệp Thiên nhìn Andre Abramovich cố chấp, cười khổ nói:
- Như vậy đi, ông giúp tôi thăm dò xem quyền thủ của trại huấn luyện tại sao lại giúp Flódz bắt người của lão Đổng?
Hôm qua, biết Rostock Tahoe Ivanov bỗng nhiên gọi Flódz là phản động Nga gì đó, Diệp Thiên có thể kết luận nếu như không có trại huấn luyện hắc quyền và mấy thế lực rat ay thì căn bản là không thể nào đuổi Hồng môn ra khỏi Moscow.
Nghe thấy yêu cầu của Diệp Thiên, Andre Abramovich không khỏi thở phào nhẹ nhõm, cuộc sống im lặng đã lâu như vậy rồi, ông không bao giờ muốn can dự vào vòng phân tranh này nữa.
Andre Abramovich không muốn bại lộ chỗ mình đang ở cho nên cùng với vợ chào hỏi rồi lái xe dời khỏi thị trấn.
Sau khi Andre Abramovich đi, Dana cũng từ bếp ra trong mâm có một đĩa Salad khách chỉ còn có mỗi Diệp Thiên.
- Diệp Thiên, chồng tôi xảy ra chuyện gì sao?
Ánh mắt của Dana tràn ngập sự lo âu, Andre Abramovich cũng không dấu cô chuyện về cuộc sống trước đây, cho nên lúc này cô vô cùng sợ hãi, cô sợ chồng dời đi như vậy con mình sẽ không còn cha.
- Tôi cam đoan, ông ấy nhất định không có chuyện gì!
Diệp Thiên nhìn xin lỗi Dana, trước mặt người con gái Nga này thậm chí hắn thấy hối hận vì đã đi tìm Andre Abramovich.
- Ông ấy sẽ thấy con của 2 người được sinh ra, sau đó sẽ cũng nhau sống đến già!
Diệp Thiên cười nhìn Dana, cô bất giác tựa vào ghế salon ngủ thiếp đi.
- Sinh mệnh là một điều gì đó kì diệu!
Diệp Thiên truyền một luồng thực khí vào cơ thể Dana, hắn có thể cảm nhận được trong người cô gái này có một sức sống mạnh mẽ.
Đứng giậy mở cửa phòng ra, Diệp Thiên thấy có rất ít người trong trấn giao tiếp với nhau, được Andre Abramovich đón tiếp nên hắn cũng không gặp phải phiền toái gì.
Đi sâu vào trong, hồ nước ngọt Gall lớn nhất Thế giới, thấy những ngư dân bận rộn với nụ cười trên môi Diệp Thiên cảm nhận được họ đơn giản và thỏa mãn vui vẻ.
- Chú Trần, cháu là Diệp Thiên!
Lấy ra cái điện thoại vệ tinh mẹ đã đặc biệt chuẩn bị cho mình, Diệp Thiên bấm số của Trần thúc, để bổ sung quân đến nơi này đúng là Diệp Thiên có hơi ngượng ngùng.
- Diệp Thiên, sao cậu lại lộ diện?
Tiếng của Trần Hỉ Toàn tràn ngập vui sướng:
- Khoản tiền kia đã đến rồi, bây giờ tôi đang ở Đức mua trang thiết bị, dự tính 2 tháng nữa sẽ tiến hành khai thác, cậu cũng biết ở Seberia khai thác nhiều nhất cũng chỉ được 5 tháng.
Lúc trước Diệp Thiên còn muốn đưa cả nhà Trần Hỉ Toàn ra ngoài di lịch nhưng Trần Hỉ Toàn đã đi Đức nên cũng không còn để ý nữa đang trong thời kì chuẩn bị khai thác.
Mùa đông ở Seberia dường như không thể làm gì ngoài trời được, cho nên Trần Hỉ Toàn bây giờ đang bận rộn muốn trước mùa đông tận lực để lái được trong một thời gian.
- Đúng rồi, Vân Hoa Đồng liên hệ với tôi.
Trần Hỉ Toàn chợt nhớ ra một chuyện nói:
- Ông ta muốn mua mỏ vàng với 40 tỷ, Diệp Thiên tôi phải thuyết phục ông ta như thế nào đây?
- Chú Trần, không phải chú đã nói mỏ vàng có trữ lượng tổng số giá trị là 30 tỷ sao?
Diệp Thiên nghe thấy vậy lặng người đi một chút.
- Đúng thế, cho nên tôi thấy lạ, có phải chúng ta không lường trước được vấn đề hay không, thực tế giá trị không đến 30 tỷ?
Trần Hỉ Toàn cũng không hiểu rõ nhưng chỗ mỏ vàng đó không phải của riêng ông ta nên không thể tự ý mua bán mà phải hỏi ý kiến của Diệp Thiên.
- Được rồi, chú Trần, hai tháng này chú đi Đức để sau hãy nói!
Dường như Diệp Thiên hiểu ra điều gì đó, mỏ vàng này nhất định là có gì đó, nếu không Vân gia sẽ không dốc hết sức đi mua nó như vậy.
- Tài nghệ cũng không bằng người thực, mẹ kiếp thật là khó chịu!
Trong lòng Diệp Thiên lúc này giống như bị mèo cào vậy, ngứa ngáy khó chịu.