Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Tuy rằng không phát hiện được năng lượng dao động trong người Diệp Thiên, nhưng đã sống gần ngàn năm, trực giác nói cho Dracula, người thanh niên này tuyệt đối là một nhân vật nguy hiểm, có đôi khi ánh mắt nhìn được sự tình không nhất định chính là thật sự.
Về phần Kurt chết, chẳng qua là một người hầu của Dracula thôi, với tâm tính của người trong Huyết tộc, không ai muốn vì một hạ nhân đi đắc tội một vị cường giả. Vụ mua bán lỗ vốn như vậy, Dracula chắc là không định làm .
- Trước kia bản thân thật đúng là ếch ngồi đáy giếng , đổi lại hai năm trước, chính mình chưa chắc là đối thủ của Dracula.
Sau khi ngừng đấu mắt với Dracula, Diệp Thiên cũng thầm than ở trong lòng, nếu dùng cảnh giới người tu đạo để phân chia thực lực của Dracula, hắn hẳn là tu vi Tiên Thiên trung kỳ, hơn nữa năng lực khôi phục của Huyết tộc cường đại, sợ là người tu đạo Tiên thiên hậu kỳ cũng không phải là đối thủ của hắn.
- Công tước phía trên hẳn chính là thân vương, không biết hiện tại bên trong Huyết tộc còn có thân vương tồn tại hay không?
Từ trên người Dracula, Diệp Thiên biết tu vi đối ứng với Công Tước, như vậy nếu thân vương thật sự tồn tại, chỉ sợ thực lực sẽ không yếu hơn chính mình , nói không chừng chính là lão quái vật Kim Đan, ai biết sinh vật quỷ dị phương Tây này, có phải có thể đột phá Kim Đan tu vi nối nghiệp trong không gian này hay không đây?
Sau khi trong lòng chia ra cảnh giác đối với Huyết tộc, Diệp Thiên quay đầu, cũng nhìn về phía một phương hướng khác, hắn sớm cũng cảm giác sau đầu như là có người cắm châm vào da đầu, người nhìn về phía mình, tuyệt đối không phải mang theo thiện ý .
- Ồ, điều này... Điều này sao có thể?
Ngay khi Diệp Thiên quay đầu lại, nụ cười trên mặt hắn bỗng nhiên trở nên cứng ngắc, ánh mắt lộ ra một tia không thể tin, đi phía trước cũng không thể ngừng lại.
- Sư phụ, ngài làm sao vậy?
Đi ở bên cạnh Diệp Thiên, Chu Khiếu Thiên theo ánh mắt Diệp Thiên nhìn lại, cau mày nói rằng:
- Sư phụ, người kia hẳn chính là quốc sư Thái Lan – Nãi Tha Tín – Cát Vượng Tố Tây? Khí huyết trên người người này cũng không quá mạnh hơn so với con, sợ là còn không bằng ngoại công đâu, sau này đệ tử đi khiêu chiến hắn!
Chu Khiếu Thiên gọi ngoại công tự nhiên chính là Tả Gia Tuấn , hắn cưới cháu gái Nhị sư bá, thân phận chỉ có thể giảm xuống đồng lứa, điều này cũng là đặt ở hiện đại, mọi người không phải quá coi trọng đối với loại bối phận sư môn này, nếu trước giải phóng, Chu Khiếu Thiên cùng Liễu Định Định kết hôn, tuyệt đối là chuyện đại nghịch bất đạo.
Năm đó Tả Gia Tuấn bị Nãi Tha Tín – Cát Vượng Tố Tây đánh lén thiếu chút nữa bỏ mình, thù hận này đã qua vài thập niên, trước mắt đụng phải, làm rể của cháu ngoại Tả Gia Tuấn kiêm đệ tử sư môn, Chu Khiếu Thiên tự nhiên muốn vì ngoại công mà trả đũa.
- Ngươi không phải là đối thủ của hắn.
Diệp Thiên lắc lắc đầu, một chút dừng lại rồi nói, ánh mắt cũng không có nhìn về phía Nãi Tha Tín – Cát Vượng Tố Tây, mà vẫn luôn gắt gao nhìn chằm chằm cái người thân hình cao lớn ngồi ở bên cạnh hắn,
- Khiếu Thiên, ngươi có biết người bên cạnh Nãi Tha Tín – Cát Vượng Tố Tây kia là ai không?
- Là ai? A, sư phụ, người kia rất quỷ dị, giống như người chết!
Sau khi nghe được lời nói của Diệp Thiên, lực chú ý của Chu Khiếu Thiên cũng đặt ở trên người người kia, nhất thời nhìn thấu một vài manh mối.
- Đúng vậy, hắn chính là người chết!
Sau khi tiến vào đến cái hội trường này, tâm tình Diệp Thiên vẫn luôn lặng như nước, lúc này trong lòng cũng nhịn không được nổi lên một tia gợn sóng, bởi vì người không hề có tia sinh cơ của người ngồi ở bên cạnh Nãi Tha Tín – Cát Vượng Tố Tây kia, đúng là Đài Đà năm đó bị Diệp Thiên một chưởng làm vỡ nát phủ tạng.
Chính mình xuống tay nặng nhẹ như thế nào, Diệp Thiên tự nhiên rất rõ ràng, hắn biết loại thương thế đó, Đài Đà cho dù là cao thủ yô-ga lợi hại nhất Ấn Độ, cũng khó sống sót.
Như vậy Đài Đà trước mắt xuất hiện cũng chỉ có một cách giải thích , hắn đã là cái xác, lại bị Nãi Tha Tín – Cát Vượng Tố Tây dùng thủ đoạn của hàng đầu thuật ( độc thuật), đem luyện thành một quái vật nhân loại vô pháp lý giải, chính như hình người năm đó đi theo Đài Đà tiến vào Hongkong.
- Người chết ư? Sư phụ, chẳng lẽ là cương thi? Con nhìn không giống!
Chu Khiếu Thiên bị lời nói sư phụ làm cho hoảng sợ, nhịn không được cầm chặt hơn cái ba lô trong tay mang theo, bên trong đó đúng là cái chuông Tam Thanh Linh, cũng là trước lúc đến Cẩu Tâm Gia giao cho hắn sử dụng .
- Ngươi không nên xúc động, không có mệnh lệnh của ta không được ra mặt!
sắc mặt Diệp Thiên biến đổi có chút ngưng trọng, Nãi Tha Tín – Cát Vượng Tố Tây biết thực lực của mình, nếu hắn còn dám tới đây, chắc là có điều nắm chắc, từ trên người Đài Đà không hề có sinh cơ, ngay cả Diệp Thiên đều cảm nhận được một tia uy hiếp.
Chuyển động ánh mắt, nhìn hai mắt Nãi Tha Tín – Cát Vượng Tố Tây giống như độc xà, Diệp Thiên cười lạnh một chút, tiếp theo tiếp tục đi nhanh lên phía trước, hắn tự tin cho dù là Nãi Tha Tín – Cát Vượng Tố Tây có lợi hại lắm, cũng không thể chống đỡ bản mạng phi kiếm của mình.
- Đêm nay chắc là một đêm không ngủ được rồi, không biết có bao nhiêu người sẽ mất đi tánh mạng!
Từ lúc vào cửa đến khi Diệp Thiên đến chỗ ngồi của bọn họ, chỉ có ngắn ngủn ba mươi mét, trong lộ trình ba mươi mét này, trừ Dracula cùng Nãi Tha Tín – Cát Vượng Tố Tây ra, Diệp Thiên còn cảm nhận được mấy khí tức cường đại.
Cách Nãi Tha Tín – Cát Vượng Tố Tây không xa, có ba tăng nhân nhìn khô gầy, làn da bọn họ dính sát vào nhau ở trên người, đột nhiên nhìn lại giống như bộ xương khô vậy, tựa hồ thổi tới một trận gió là có thể đem bọn họ bay đi, nhưng huyết khí trong người ba vị lão tăng này cũng thập phần cường thịnh, căn bản là không giống như là lão nhân gần đất xa trời.
- Hẳn là tăng nhân Ấn Độ, bọn họ lại có thể giam cầm tinh khí trong người, không tiết lộ ra ngoài chút nào, xem ra thực lực cũng không thể khinh thường!
Nhìn hốc mắt hãm sâu của ba vị lão tăng, Diệp Thiên đã có đáp án, là nơi Phật giáo khởi nguyên, Ấn Độ vẫn có một chút thế mạnh, so sánh với Trung Quốc mà nói, trừ Phật giáo cổ truyền sớm đã ẩn dật cùng với xã hội, còn lại các giáo phái chùa miếu đã khôi phục truyền bá giáo lí thích ca mâu ni năm đó.
Mặt khác còn có mấy người cũng khiến cho Diệp Thiên chú ý, những người này ăn mặc như là kỵ sĩ cổ đại, trong người chảy xuôi một loại tín ngưỡng lực, cũng có chút cường đại.
Nhưng lực chú ý những người này cũng không đặt ở trên người Diệp Thiên, mà là gắt gao nhìn chằm chằm Dracula ngồi ở đối diện bọn họ, không chút nào che dấu địch ý của bọn họ, Diệp Thiên tự nhiên cũng biết được thân phận những người này, ngoài những người xuất thân giáo đình ra tới, ai có thù hận đối với xã hội hắc ám như thế?
- Diệp tiên sinh, nơi này chính là vị trí của chúng ta!
Đi vào trước một chỗ ngồi, Cố Đại Quân dừng bước, vị trí ngồi của người Trung Quốc cũng không tồi, cao hơn một mét so với trung gian, bốn phía là một vòng tròn ghế sô pha, như là một cái phòng độc lập, sau khi ngồi xuống, ngoài khán đài đối diện, nhất thời đều ngăn cách với chung quanh ánh mắt.
- Lão cố, hôm nay hội giao lưu sẽ có cái chương trình gì?
Diệp Thiên nhìn về phía Cố Đại Quân, tới đây hắn mới phát hiện, những dị năng giả nước ngoài này không phải yếu đuối giống như trong tưởng tượng của hắn, như thế khiến cho Diệp Thiên có chút chờ mong, muốn nhìn một chút các cao nhân nước ngoài này, đến tột cùng có cái thủ đoạn gì.
- Diệp tiên sinh, chương trình đầu tiên của đại hội, chính là đại biểu của các quốc gia giới thiệu năng lực của mình.
Cố Đại Quân giơ giơ lên giấy phô-tô trong tay, nói rằng:
- Sau khi giới thiệu xong, chính là thời gian từ từ giao lưu, mọi người có thể tiến hành luận bàn giao lưu lẫn nhau, cũng có thể ký một vài hiệp nghị, thi đấu ở đây, sinh tử chớ luận!
Nói tới đây, trên mặt Cố Đại Quân lộ ra một tia mất tự nhiên, sau khi tiến vào đến hội trường, những ánh mắt trên khán đài chiếu trên người hắn, giống như là con mãnh thú và dòng nước lũ, đâm vào làn da khiến Cố Đại Quân đều thấy đau.