Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Còn lại năm cái ý niệm đang cố gắng hướng tới chỗ trung tâm của lôi vân mà bay tới, lại có vài tiếng sấm rền vang. Vận khí của Tiểu Báo Tử cũng không tệ lắm, sau khi đạo sấm sét kia bạo liệt, hắn vẫn còn thừa lại một cái ý niệm trong đầu, cái ý niệm này đã tới được bên cạnh đạo tử sắc lôi điện.
- Bây giờ ta phải làm cái gì đây?
Cái ý niệm cuối cùng đã đến được bên cạnh đạo tử sắc lôi điện, Tiểu Báo Tử cũng không biết tiếp theo phải làm thế nào nữa?
Xông lên trước, vẫn sẽ bị sét đánh tan, không xông lên, vậy thì ta tới nơi này làm cái gì?
Nghiên cứu đạo tử sắc lôi điện này một chút?
Ta xin ngươi, hiện tại nó chỉ là một cái ý niệm mà thôi.
Đúng vậy hiện tại ở bên cạnh đạo tử sắc lôi điện là một cái ý niệm của Tiểu Báo Tử. Không phải là đầy đủ tinh thần của hắn, cũng không phải là thần niệm của hắn, chỉ là một cái ý niệm do thần niệm phân hóa mà thôi. Mà ngay từ lúc đầu Tiểu Báo Tử chỉ giao cho nó một cái mệnh lệnh là tiếp cận đạo tử sắc lôi điện này, nên làm thế nào sau khi tiếp cận? Tiểu Báo Tử cũng chưa từng nghĩ tới.
Cho nên sau khi cái ý niệm này tiếp cận đạo tử sắc lôi điện thì ngừng lại, liên tục đi theo bên cạnh đạo tử sắc lôi điện, cũng không có xông lên trước, nhưng mà lại ở bên cạnh một bước không rời.
Tiểu Báo Tử đã từ từ phát hiện ra có điều kì dị bên trong đạo tử sắc lôi điện này.
Hết thảy xung quanh đạo tử sắc lôi điện này đều rất cổ quái, bên trong lôi vân luôn có lôi điện sinh diệt không ngừng nhưng đạo tử sắc lôi điện lại giống như một tồn tại đặc thù, vô luận nó đi đến nơi nào thì lôi điện ở nơi đó cũng sẽ tự động tiêu tán, cho dù nơi đó vừa mới có lôi điện được sinh ra, nếu như đạo tử sắc lôi điện đến gần, cũng sẽ lập tức tiêu tán. Tiểu Báo Tử cảm thấy, đạo tử sắc lôi điện này giống như là một cái vương giả của lôi điện, nó đi đến đâu thì lôi điện ở nơi đó sẽ phải quỳ xuống bái lạy, hơn nữa hoàn toàn không có một chút ý niệm phản kháng nào.
Mà cái ý niệm của Tiểu Báo Tử đi ở bên cạnh đạo tử sắc lôi điện này cũng sẽ không bị bất kỳ nguy hiểm gì, bởi vì ở xung quanh đạo tử sắc lôi điện này, căn bản sẽ không có bất kỳ đạo lôi điện nào khác tồn tại.
Răng rắc!
Một tiếng sấm sét rền vang, đạo sấm sét này cũng không phải bạo liệt ở bên cạnh đạo ý niệm của hắn mà là ở bên cạnh Bích Du kiếm, Bích Du kiếm run lên mạnh mẽ, nháy mắt hướng tới vùng trung tâm lôi điện bay tới. Bay tới chỗ nào không bay, lại bay thẳng đến chỗ đạo tử sắc lôi điện kia.
-Nguy hiểm, không được rồi!
Trong lòng Tiểu Báo Tử chấn kinh, thể tích của phiến lôi vân này cũng không lớn. Sau khi bị chấn động, Bích Du kiếm có thể sẽ va chạm với đạo tử sắc lôi điện. Tuy rằng lộ tuyến của đạo tử sắc không theo bất kỳ quy tắc gì cả, nhưng mà rõ ràng nó không có thói quen nhường đường cho người khác, mà thần niệm của Tiêu Báo Tử lại bị ảnh hưởng bởi đạo lôi đình ban nãy, trong khoảng thời gian ngắn, căn bản là không thể điều khiển được Bích Du kiếm.
- Cố gắng hết sức, thuận theo số trời thôi!
Cho đến lúc này, cũng chỉ có thể làm như vậy.
- Cố gắng hết sức, thuận theo số trời!
Cái ý niệm đang đi theo bên cạnh đạo tử sắc lôi điện bất chợt phóng tới, giống như thiêu thân đâm đầu vào lửa.
Ầm!
Cái ý niệm cuối cùng của Tiểu Báo Tử đã triệt để tiến vào bên trong đạo tử sắc lôi điện, đúng vào lúc đạo tử sắc lôi điện chỉ còn cách Bích Du kiếm một chút xíu thì bất chợt dừng lại, sau đó thì khẽ lướt qua bên cạnh Bích Du kiếm, gần như trong lúc đó, thần niệm của Tiểu Báo Tử cũng đã khôi phục lại bình thường, bắt đầu khống chế được Bích Du kiếm.
- Diệp!
Một thanh âm quái dị vang lên, cái ý niệm tiến vào bên trong đạo tử sắc lôi điện lúc vừa rồi cũng không có bị hủy diệt, mà là bị đạo tử sắc lôi điện phun ra, cùng lúc đó đạo tử sắc lôi điện cũng chui vào bên trong lôi vân, biến mất không còn thấy bóng dáng nữa.
- Chuyện này là thế nào nhỉ?
Tiểu Báo Tử lúc đầu còn có chút khó hiểu, nhưng bất chợt hắn đột nhiên nhận ra rằng cái ý niệm kia dường như có biến hóa cổ quái, cũng không còn là bộ dáng xanh biếc như quỷ hỏa mà là trở nên trong suốt, giống như một quả cầu thủy tinh màu tím, còn nhè nhẹ chớp động quang mang màu tím. Quả cầu màu tím này chớp động ở bên trong lôi vân cũng tạo ra hiệu quả giống như đạo tử sắc lôi điện ban nãy.
- Khá lắm!
Trong lòng Tiểu Báo Tử hết sức vui vẻ, thần niệm từ bên trong Bích Du kiếm tản ra, nháy mắt thu cái ý niệm màu tím này trở về.
Nếu như nói thần niệm của Tiểu Báo Tử giống như là nước, như vậy cái ý niệm do thần niệm của hắn phân hóa ra ngoài đã biến thành một giọt mỡ nóng bỏng rơi vào trong nước. Trong nháy mắt khi thần niệm của hắn mở ra, có vô số đạo lôi điện màu tím nhỏ li ti được phóng thích ra từ trong cái ý niệm này.
Cô lỗ lỗ!
Bích du kiếm mãnh liệt run rẩy, ở bên trong lôi nguyên và đạo lôi ti màu tím va chạm vào nhau,sinh ra một loại cảm giác ăn quá no, ngay cả lôi nguyên cũng muốn nổ tung ra.
- Trở về cho ta!
Cái ý niệm kia sau khi phóng ra lôi ti màu tím thì đứng im ở trong thần niệm của Tiểu Báo Tử, nhưng lại không thể dung nhập với thần niệm của Tiểu Báo Tử được, giống như là nước với mỡ vậy, tuy rằng vẫn đang bị Tiểu Báo Tử khống chế nhưng cuối cùng hắn vẫn không thể dung hợp vào bên trong thần niệm, mà chỉ có thể để nó tồn tại độc lập mà thôi.
Trong lúc lôi nguyên sắp bị những tia lôi ti màu tím làm cho bạo liệt, thì cái ý niệm trong suốt bắt đầu có hành động, nó thu hết những đạo lôi ti màu tím dưa thừa về.
Áp lực của lôi nguyên được giảm bớt, nó bắt đầu tiêu hóa những đạo lôi ti đã hấp thu được.
Tuy rằng những tia lôi ti màu tím này thoạt nhìn thì rất nhỏ, nhưng mà Tiêu Báo Tử lại cảm thấy lôi nguyên giống như là con kiến cắn voi vậy, không có thời gian mười ngày nửa tháng, sẽ không thể nào tiêu hóa xong đạo lôi ti màu tím này.
Nhưng mà cuối cùng hắn cũng có thể thở dài nhẹ nhõm.
Sau khi hấp thu lại cái ý niệm này là Bích Du kiếm có thể thoát ra khỏi lôi vân rồi.
Tuy rằng lôi vân càng lúc càng dày đặc, nhưng mà nhờ có khí tức của đạo tử sắc lôi điện kia mặc dù lôi điện bên trong lôi vân vẫn chớp lóe liên tục nhưng mà cũng vô pháp tạo thành tổn thương cho Bích Du kiếm của Tiểu Báo Tử. Chỉ trong nháy mắt, Bích Du kiếm đã phá vỡ lôi vân, hóa thành một đạo cầu vồng màu ngọc bích bay về đầu ngón tay của Tiểu Báo Tử.