Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
- Ngươi nói Xích Diễm môn này là thủ bút của Liệt Hỏa lão tổ?
Đứng ở một nơi cây cối rậm rạp trên Thanh Kiếm Sơn, cúi đầu quan sát toàn bộ Thanh Kiếm Sơn, Vương Xà lộ ra có chút ngoài ý muốn hỏi.
- Liệt Hỏa lão tổ sáu mươi năm trước ở chỗ này phát hiện ra một cái Địa Tâm Hỏa mạch, liền dẫn một đám thủ hạ chiếm lấy Thanh Kiếm sơn này, tổ kiến nên Xích Diễm môn, cũng mượn sự trợ giúp của Địa Tâm Hỏa mạch nên tu vị của hắn mới có thể trong 60 giữa năm một đường thẳng tiến, thẳng đến mười năm trước, bước vào cửu phẩm chi cảnh.
- Ngược lại là một gia hỏa đa mưu túc trí, bất quá, nghĩ đến trong Bái Hỏa Huyền Giáo các ngươi người đánh chủ ý đến Địa Tâm Hỏa này của hắn có không ít a!
- Bảy tòa Địa Tâm Hỏa mạch đều có người chưởng quản, người của chúng ta nếu có yêu cầu, chúng ta cũng không dễ dàng cự tuyệt, dù sao Địa Tâm Hỏa mạch cấu kết địa tâm, muốn tạo nên nhiều ít Cửu phẩm cường giả đều được, cũng không có giới hạn gì cả. Mọi người đâu phải ai cũng có thể đều giống như tiểu tử này, có thể ở Địa Tâm Hỏa mạch làm ra chuyện rút củi đáy nồi, phế mất hỏa mạch chứ!
- Ta thật sự là không rõ, ngươi đây là đang khoa trương, hay là đang mắng ta nữa? !
Tiểu Báo Tử ở một bên cười khổ.
- Tùy ngươi nghĩ thế nào cũng được!
Tiểu Minh Vương quét mắt nhìn hắn một cái.
- Địa Tâm Hỏa mạch đã ở trước mặt, theo ta theo biết, người phụ trách trông coi Địa Tâm Hỏa mạch này chính là đại đệ tử của Liệt Hỏa lão tổ - Xích Lôi, năm năm trước vừa vừa bước vào thất phẩm, cũng là Tôn Giả trong giáo ta!
- Chúng ta phải tiêu diệt hắn sao?!
- Trong đầu người đến cùng là chứa thứ gì vậy?
Tiểu Minh Vương trừng mắt về phía Tiểu Báo Tử, chửi nhỏ một tiếng.
Ở trước mặt Đại tôn giả của Bái Hỏa Huyền Giáo hỏi có phải giết Tôn Giả khác không, thật sự là một chuyện khiến Tiểu Báo Tử cảm thấy rất có thành tựu.
- Xích Lôi chẳng qua chỉ là thất phẩm thôi, chúng ta chỉ cần coi chừng một chút thì sẽ không bị hắn phát hiện, tuy rằng trong Địa Tâm Hỏa mạch này cũng có một ít người nữa, nhưng bọn hắn cũng không ở dưới sâu, lấy tu vị của chúng ta căn bản không cần dây dưa gì với bọn họ cả, chỉ cần xuống tới chỗ sâu trong hỏa mạch, liền không có ai phát hiện ra chúng ta nữa, coi như làm ra thiên đại động tĩnh gì, bọn hắn cũng chỉ cho rằng ở sâu trong hỏa mạch có dị động, tuyệt sẽ không có ai hoài nghi lên người chúng ta đâu, coi như là có người hoài nghi trong hỏa mạch có quỷ thì cũng không có bổn sự xuống dưới!
Cửa vào Địa Tâm Hỏa mạch này không hề rõ ràng như của Trung Hòa quận thành mà là giấu trong một nham bích, chỗ nham bích kia, tất cả đều bị một mảnh kiến trúc khổng lồ vây quanh, ẩn tại nơi sâu nhất trong kiến trúc trùng điệp.
- Không thể tưởng được diện tích Xích Diễm môn này lại to lớn như thế, so với lão trạch của Ô gia còn lớn hơn mấy chục lần!
- Liệt Hỏa lão tổ là một trong những Đại tôn giả có tiền nhất trong giáo, trong tay không chỉ nắm giữ nhiều thương đoàn, Tùy Châu này tuy rằng nghèo khó, nhưng muốn ở nơi này kiến tạo nên một mảnh trang viên, đối với hắn là chuyện rất dễ dàng!
Tiểu Minh Vương đáp. Thân hình lóe lên, hóa thành một đạo gió mát, lách vào chỗ cửa vào.
- Nhìn không ra Tiểu Minh Vương này còn có tiềm chất làm tặc đấy!
Trông thấy thân pháp của Tiểu Minh Vương, Tiểu Báo Tử cười cười, vận khởi Thiên Xà liễm tức pháp, lách vào cửa vào.
Sau khi tiến vào địa mạch, hai người liền cảm thấy một cỗ hơi nóng đập vào mặt.
- Nhiệt tính thật đậm đặc, ồ, tên này đã động thủ sao? !
Ở cách động khẩu không xa, một nam tử mặc áo bào hồng nằm lăn quay trên mặt đất, nếu như không phải còn hô hấp rất khẽ thì Tiểu Báo Tử còn tưởng rằng đấy là một cỗ thi thể ấy chứ.
- Đây là Xích Lôi, chết tiệt, không thể tưởng được hôm nay hắn lại đổi ra canh ở cửa động!
Thần sắc Tiểu Minh Vương có chút khó coi.
Xích Lôi, Tôn giả của Bái Hỏa Giáo, đại đệ tử của Liệt Hỏa lão tổ, thất phẩm cường giả Xích Lôi!
Trong nội tâm Tiểu Báo Tử có chút xiết chặt, một gã thất phẩm cường giả, chẳng qua chỉ là một hơi công phu, liền vô thanh vô tức bị Tiểu Minh Vương đánh ngã, Tiểu Báo Tử tự hỏi, bản thân cũng không có bổn sự này, trừ phi, vận dụng Thiên Xà Liễm Tức Thuật khẩu, tập kích bất ngờ.
Bất quá lại nghĩ tiếp cũng bình thường trở lại, Tiểu Minh Vương này là cửu phẩm cường giả, lại bỏ qua mặt mũi mà đánh lén, nếu như không thể giải quyết gọn Xích Lôi này thì cũng không phải là cửu phẩm cường giả nữa rồi.
- Bây giờ nên làm gì? !
- Còn có thể làm gì nữa, tiếp tục đi tới a, tên này phải nửa canh giờ mới tỉnh lại được, đến lúc đó, chúng ta đã lẻn vào chỗ sâu trong địa mạch rồi, hắn không thể làm gì chúng ta cả, bất quá chúng ta phải nhanh lên, phải xong mọi chuyện trước khi Liệt Hỏa lão tổ quay trở lại!
Nói đến đây, Tiểu Minh Vương chuyển ánh mắt về phía Vương Xà.
- Nói cách khác, phải phiền toái ngươi thân mật với người quen cũ Liệt Hỏa kia rồi!
- Ta biết ngay không may chính là ta mà!
Vương Xà cười khổ nói.
- Được rồi, nếu quả thật xui xẻo như vậy thì Liệt Hỏa lão tổ kia do ta đối phó, ta có thể dẫn hắn đi chỗ khác để các ngươi thoát thân!
Thông đạo trong địa mạch này khác với ở Trung Hòa quận thành, thông đạo trong địa mạch ở Trung Hòa quận thành là do một chủ thông đạo cùng vô số phó thông đạo tạo thành, nhưng chỉ cần đi dọc theo chủ thông đạo, liền rất nhanh có thể đi đến dòng sông dung nham, mà Địa Tâm Hỏa mạch của Thanh Kiếm sơn này lại hoàn toàn không giống thế, ngoại trừ lối ra là một không gian rộng rãi ra, đi tới trước, là một mảnh thông đạo giao thoa nhau như lưới nhện vậy.
- Phân bố của Địa Tâm Hỏa mạch này phi thường phức tạp, nếu như không muốn mất phương hướng trong này, muốn tìm được đường ra là phi thường khó khăn, nghe nói năm đó Liệt Hỏa lão tổ cũng phí hết sức chín trâu hai hổ mới tìm được sông dung nham, ta đã tới đây với hắn một lần, cho nên mới biết rõ thông đạo.
Trong thông đạo phức tạp quẹo trái quẹo phải, Tiểu Báo Tử cũng cảm giác được có chút mơ hồ, trong tai nghe Tiểu Minh Vương kể rõ chuyện của Địa Tâm Hỏa mạch này, cảm thấy đầu óc của mình cũng lộ ra có chút mơ hồ.
Cũng không biết đã qua bao nhiêu ngã rẽ, xuyên qua bao nhiêu lối đi, nhiệt độ chung quanh ngày càng tăng, khí lưu màu hồng đỏ thẫm bốc lên ở bốn phía, chỉ chốc lát sau, nhiệt độ đã tăng lên đến gần trăm độ, cho dù là Vương Xà và tiểu Minh Vương cũng nhịn không được tạo ra cương khí, Tiểu Báo Tử tự nhiên cũng sẽ không cậy mạnh, Bách Độc Hàn Quang Chướng cũng bị hắn căng ra, chỉ thấy một đám Thanh Lam nhàn nhạt chuyển động chung quanh hắn, một hồi gió mát lạnh theo Yên Lam màu xanh lưu chuyển, hoàn toàn xua tan đi nhiệt khí chung quanh Tiểu Báo Tử.