Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
- Cái tên này, mạng ngươi lớn thật, vậy mà còn chưa chết!
- Ha ha, chỉ là chút địa hỏa mà thôi, còn chưa làm gì được ta! Tiểu Báo Tử cười hắc hắc, nói.
- Hừ, tiểu tử, coi như mạng ngươi lớn! Nhìn thấy Tiểu Báo Tử bình yên vô sự đi ra từ Địa Tâm hỏa mạch, vô luận là Vương Xà hay Liệt Hỏa lão tổ đều thở phào một hơi sâu sắc.
- Tốt rồi, hiện tại người đã ra, các ngươi cũng nên đi đi a!
Hơn mười ngày qua, Liệt Hỏa lão tổ đã bị Vương Xà làm cho tâm lực tiều tụy, cuối cùng cũng đã khá lên, chỉ muốn mấy tên ôn thần này nhanh chóng ly khai là đã tạ ơn trời đất rồi, đâu còn tâm tư dây dưa cùng bọn hắn.
Vương Xà còn muốn náo động một phen, bất quá ánh mắt của Tiểu Minh Vương như muốn nói thôi đi.
Ba người liền cùng nhau ly khai.
- Ta nói này, các ngươi đã quen biết với Liệt hỏa lão tổ, sao còn lén lút vào, gây phiền toái lớn như vậy? Tiểu Báo Tử khó hiểu, hỏi.
- Ta không muốn thiếu hắn một cái nhân tình, hơn nữa, có trời mới biết ngươi có thể phế đi cái Địa Tâm hỏa mạch này hay không, nếu sớm chào hỏi với hắn, vạn nhất ngươi không biết nặng nhẹ phế đi Địa tâm hỏa mạch, không phải là kết oán sao?
- Bây giờ còn không phải vậy sao, hắn đã biết rồi!
- Đúng vậy a, sớm biết như vậy thì không làm nhiều chuyện rồi!
- Kỳ thật ý nghĩ các ngươi cũng không sai lầm, nếu làm việc không đầu đuôi, các ngươi lúc ấy xử lý sạch Xích Lôi, không cho hắn báo tin ra ngoài, không thể nói trước cũng sẽ không có sự tình ngày nay!
- Tuổi ngươi còn nhỏ, ngược lại thủ lạt hung ác vô cùng a, vô luận thế nào, Xích Lôi cũng là tôn giả trong giáo ta, ta xử lý hắn như thế nào, giết hắn?
- Ta không nói giết hắn, chế trụ hắn lại, phóng vào trong Địa tâm hỏa mạch, chờ lúc chúng ta ra sẽ thả hắn ra ở tiểu bắc, không nên mặc kệ hắn trong đó, nếu ta là người xử lý, cũng sẽ không làm như vậy!
- Ngươi tên tiểu tử này, lúc này ngươi nợ chúng ta một nhân tình, không thể làm vẻ mặt ấy với ta a! Tiểu Minh Vương rất bất mãn với thái độ của Tiểu Báo Tử.
- Nhóc con, ta nói cho ngươi biết, nếu ngươi còn nói như vậy, ta sẽ ném ngươi vào trong hỏa mạch!
- Hắc hắc! Tiểu Báo Tử cười hì hì, sờ sờ đầu, không nói thêm gì nữa.
- Tiểu tử, xem ra lúc này ngươi đã nhận không ít chỗ tốt a! Đúng lúc này, Vương Xà đổi chủ đề.
- Chỗ tốt đích thật không ít, các ngươi cũng đồng dạng như vậy, chỗ tốt cũng không ít a!
- Ha ha! Vương Xà cười khan hai tiếng.
- Biết không, đại hội anh hùng thiên hạ gì đó đã kết thúc, Thuần Dương pháp khí đã có chủ rồi!
- A, vậy sao? Nói đến Thuần Dương Pháp khí, Tiểu Báo Tử liền có hứng thú, lúc ra khỏi Địa tâm hỏa mạch, hắn liền dùng Kim hi cách diễm kính của mình hấp thu đầy đủ bảo diễm lưu cách của mặt trời, diễn biến thuần dương, hiện tại Thuần Dương pháp khí của hắn đã thành.
- Vận khí tốt a, Thuần Dương pháp khí này, không phải của tiểu tử Lý gia kia a? Tiểu Báo Tử nhận ra Lý Tú, quan hệ cũng không tệ lắm nên mới hỏi.
- Không phải hắn, là thế tử Yên Phi Tây Trữ vương! Vương Xà nói ra.
- Cơ Dạ Nguyệt thắng Lý Tú, bất quá, nàng ta lại buông tha ở thời điểm quyết định, không xuất hiện trên chiến trường, cho nên Yên Phi không công mà được kiện Thuần dương pháp khí kia!
- Thuần dương pháp khí a, vậy mà Cơ Dạ Nguyệt lại cam lòng buông tha đơn giản như vậy! Tiểu Báo Tử thở dài.
- Kiện Thuần dương pháp khí kia là Bát Cực Linh Lung tháp, công phòng nhất thể, uy lực vô cùng lớn, chắc chắn không bao lâu sau, Tiểu thế tử Tây trữ vương khẳng định danh chấn thiên hạ!
- Việc tốt a, Đại Tấn sẽ xuất hiện một cường giả thiếu niên!
- Có lẽ, hắn sẽ tạo thành một chút phiền toái đối với ngươi!
- Ta? Không thể nào, hắn là thế tử Tây Trữ vương, có quan hệ gì với ta?
- Mấy chuyện ngươi làm gần đây thật sự quá kiêu ngạo, tuy rằng thanh danh của ngươi như mặt trời giữa trưa, nhưng cũng làm nhiều người bất mãn, hơn nữa lúc này còn liên hệ tới phương diện lợi ích, cho nên có người muốn đối phó với ngươi!
- Đối phó như thế nào?
- Ngươi nói, nếu như thế tử Tây Trữ Vương kia khiêu chiến ngươi, ngươi sẽ làm sao?
- Khiêu chiến ta? Lông mày Tiểu Báo Tử nhíu lại, khiêu chiến như thế quả là một sự tình ngoài ý muốn, nếu thế tử Tây Trữ Vương thật sự khiêu chiến hắn, thì lảng tránh không phải là chuyện tốt, quy củ giang hồ, sau khi công thành danh toại, ngươi có thể hưởng thụ hết thảy những thành quả của mình, nhưng cũng đồng dạng sẽ gặp phải khiêu chiến, nếu như không ứng chiến thì như là e sợ, tương đương với nhận thua, thanh danh tất nhiên sẽ bị hao tổn, đây cũng là lý do mà Tiểu Báo Tử khiêu chiến với Vương Nguyệt Bạch, Vương Nguyệt Bạch liền đáp ứng không chút nghĩ ngợi, thứ nhất là vì hắn có lòng tin với chính mình, thứ hai là nếu sợ hãi mà không ứng chiến thì sẽ tổn hại đến thanh danh.
Tiểu Báo Tử ngược lại không để ý tới thanh danh của mình, nghĩ nghĩ, cười nói.
- Ta nghĩ hắn sẽ không ngu vậy a, tu vi hắn bất quá chỉ là thất phẩm, chỉ là có một kiện Thuần Dương pháp khí liền một bước lên trời sao?
- Trong mắt người giang hồ, ngươi một bước lên trời trong một trận chiến, cũng là dựa vào một kiện pháp khí, hơn nữa không phải là Thuần dương pháp khí mà chỉ là Thông linh pháp khí bình thường mà thôi! Vương Xà cười nói.
- Ngươi sáng tạo ra một thần thoại, bất quá hiện tại, có người muốn đánh vỡ thần thoại này!
- Tại sao? Hắn là thế tử Tây Trữ vương, ta chỉ là một người trong giang hồ, tám gậy tre cũng không đến bên cạnh, tại sao lại tìm ta gây phiền phức? Tiểu Báo Tử bán tin bán nghi hỏi.
- Bất cứ chuyện gì phát sinh cũng đều có nguyên nhân, như chuyện này, cũng không phải hắn muốn tìm ngươi gây sự, mà là chiều hướng phát triển, hắn không muốn cũng không có cách nào, ngươi cho rằng hắn sẽ cầm tốt Bát Cực Linh Lung tháp sao? Vương Xà nhìn hắn một cái, cười lạnh.
- Tiểu bằng hữu, ta biết rõ bây giờ ngươi suy nghĩ gì, bất quá, đây là giang hồ, ngươi đã hãm sâu vào đó rồi, muốn thoát ra cũng không được, rất nhiều chuyện không phải do ngươi làm chủ!
- Điều này ta minh bạch, tin tức của ngươi có chuẩn xác không?
- Ít nhất là chuẩn xác với ngươi! Vương Xà đáp.
- Đúng rồi, Minh Phi, ngươi cũng nhận được tin tức này chứ?
- Đúng vậy! Tiểu Minh Vương gật gật đầu, liếc nhìn Tiểu Báo Tử, nói:
- Báo Tử, Vương Xà nói không sai, danh tiếng ngươi quá nổi, hiển nhiên sẽ có người muốn gõ ngươi!
- Gõ ta ?
Khóe miệng Tiểu Báo Tử hơi nhếch lên.