Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Lúc này Chu thị chỉ thiếu bị Triệu Tĩnh Nguyên làm tức chết, tại sao bà lại sinh ra một nhi tử ngu ngốc như vậy đây? Thế tử luôn miệng nói bảo vệ Triệu Tình Lam, có thể thấy được quan hệ của hắn và Khánh quốc công phủ không giống bình thường, nhưng Nguyên Nhi cứ muốn nói Tình Lam không đúng.
Hiện tại Triệu gia rối như nồi lẩu rồi, nếu vị Ninh thế tử này đi ra ngoài rồi nói gì đó, không phải đều muốn mệnh của Hầu phủ sao? Thực sự nghĩ không ra, chẳng lẽ mẹ con Lộ thị tốt như vậy? Đáng để hắn toàn tâm toàn ý bảo vệ như vậy? Những lúc như vậy, rốt cuộc là trăm năm cơ nghiệp của Triệu gia quan trọng hơn hay là hai mẹ con Triệu Tình Yên quan trọng hơn?
Nghe lời nói của Triệu Tĩnh Nguyên, lại nhìn Triệu Tình Yên một chút, mặc dù đã ngụy trang, nhưng vẫn có thể nhìn ra ánh mắt tràn đầy tính toán, Ninh Mặc Hiên bật cười: "Trong sáng thuần khiết? Thì ra nàng ta có thể sử dụng bốn chữ này à? Với Triệu phủ mà nói ta cũng chỉ là dinendian.lơqid]on người ngoài mà thôi, nhưng có mấy lời, vẫn phải nói một chút. Người ta nói là phụ từ tử hiếu, nhưng Triệu đại nhân để ta thấy được hình tượng từ phụ, chỉ có điều cũng không phải đối với đích nữ dòng chính của mình, mà là đối với nữ nhi do thiếp thất sinh ra, xem ra thật sự giống như lời đồn bên, Triệu đại nhân quả nhiên là ái thiếp diệt thê, ngay cả nữ nhi của mình cũng không quan tâm."
Ninh Mặc Hiên cảm thấy châm chọc, làm phụ thân lại có thể vì khăng khăng bảo vệ nữ nhi này, không ngại làm hư tổn danh tiếng của một người nữ nhi khác, chẳng lẽ đây chính là cái gọi là phụ thân? Nếu như có phụ thân như vậy, không cần cũng được, thật sự cảm thấy bi ai thay nữ tử đáng yêu đó.
Từ đầu đến cuối Ninh Mặc Hiên coi như cũng không giữ lại một chút mặt mũi cho Triệu Tĩnh Nguyên, lúc này trên mặt Triệu Tĩnh Nguyên cũng không nén được giận, mặc kệ nói thế nào ông ta cũng là chủ nhân của Vạn An Hầu phủ, mặc dù hôm nay đã không phải là Hầu tước, nhưng dù sao ông ta vẫn còn là tướng quân tam phẩm, tuy tương lai Ninh Mặc Hiên là người thừa kế của Ninh Quốc Công phủ, nhưng dù sao hiện tại cũng không có bất kỳ quan chức nào trên người, làm sao lại có thể nói ông ta như vậy? Huống chi bất kể nói thế nào cũng là chuyện nhà của ông ta, Ninh Mặc Hiên thật sự khinh người quá đáng rồi.
Thầm nghĩ, Triệu Tĩnh Nguyên muốn phát tác, nhưng ngay trước khi Triệu Tĩnh Nguyên mở miệng, lại nghe thấy Chu thị nói chuyện: "Thế tử, dù sao đây cũng là chuyện nhà của ta, Thế tử nói như vậy cũng không dễ nghe! Huống chi, lời đồn đại bên ngoài cũng chỉ là nghe sai đồn bậy, cho dù nghe qua thì cũng không phải thật."
"Bản Thế tử cũng không phải là người rãnh rỗi như vậy, không có việc gì nên muốn nghe lời nói xấu về nhà các ngươi, nhưng mà thầy thuốc như phụ mẫu, nếu ta nhận người bệnh là tiểu thư Tình Lam, dĩ nhiên muốn dốc hết sức chăm sóc nàng, mặc dù đây là chuyện nhà của quý phủ, nhưng bây giờ bệnh của Triệu tiểu thư đang nguy kịch, tuyệt đối không thể bị một chút kích thích. Nếu như có những lời đồn đại gì đó truyền vào trong tai, ảnh hưởng đến bệnh tình, chẳng lẽ không phải khiến bản Thế tử kiếm củi ba năm thiêu một giờ sao, nói không chừng tương lai sẽ lưu truyền rằng bản Thế tử cũng chỉ là lang băm mà thôi." Ninh Mặc Hiên dùng lời hợp tình hợp lý mà nói.
Nghe lời này, Chu thị cũng không dám nói thêm gì, cho dù Ninh thế tử chính là cả vú lấp miệng em thì như thế nào? Hiện tại bệnh tình của Tình Lam hết sức nghiêm trọng, nếu như có một chút sơ sót đều có thể gặp nguy hiểm, nếu Tình Lam gặp chuyện không may thì danh tiếng của người làm thầy thuốc như Ninh công tử tự nhiên cũng bị liên lụy.
"Xin Thế tử yên tâm, lão thân nhất định giao phó xuống, tuyệt đối không thể có một chữ nửa câu truyền tới tai của đứa nhỏ Tình Lam này, càng không để liên luỵ đến danh dự của Thế tử." Chu thị cười làm lành thận trọng nói.
Hình như lúc này Triệu Tĩnh Nguyên mới nghe rõ, cho nên hỏi "Lam Nhi bị bệnh? Rất nghiêm trọng?"
Nghe Triệu Tĩnh Nguyên nói, Ninh Mặc Hiên càng thêm xì mũi coi thường người nam nhân trước mặt, tuy là Triệu Tình Lam giả bệnh, nhưng dù sao đây cũng coi như là bí mật giữa hắn và diễn đàn lê quý đôn Triệu Tình Lam, người khác tất nhiên không biết. Triệu Tĩnh Nguyên làm phụ thân, nữ nhi xảy ra động tĩnh lớn như vậy, ông ta lại không biết, có thể thấy được ông ta thất bại bao nhiêu. Hoặc là nói, trong lòng của ông ta nữ nhi này vốn không có chút địa vị nào, cho dù chết hay sống cũng không thể làm ông ta quan tâm.
"Lời này của Triệu đại nhân, ngược lại lại để cho bản Thế tử lãnh giáo cái gì gọi là từ phụ, Triệu tiểu thư bị bệnh nguy kịch, nếu không phải Sầm đại nhân của Khánh quốc công phủ cầu xin bản Thế tử, có lẽ sẽ không cứu được Triệu tiểu thư. Bản Thế tử cũng không nghĩ đến, Triệu đại nhân lại không biết chút gì về chuyện này." Lộ ra nụ cười khinh miệt, Ninh Mặc Hiên nói.
Triệu Tĩnh Nguyên không nghĩ tới lại có thể có chuyện như vậy xảy ra, hai ngày nay bị chuyện trong nhà liên lụy, không thể thiếu chính là bận rộn, tuy nhiên cũng bởi vì diễn đàn lê quý đôn ông ta không có ý định quan tâm đến Triệu Tình Lam, cho nên mới không biết chút gì về chuyện này. Hôm nay nhìn ánh mắt của Ninh Mặc Hiên, cho dù thế nào cũng cảm thấy chói mắt, nhưng ông ta không có lỗi, ông ta quả thật không biết.
"Thật sự là hai ngày này rối ren một chút, cho nên mới sơ sót, bất kể thế nào, Lam Nhi cũng là nữ nhi của ta, ta đương nhiên cũng phải quan tâm, chỉ không biết hôm nay Lam Nhi như thế nào?" Triệu Tĩnh Nguyên hạ thấp giọng điệu hỏi.
Nhưng trong lòng Triệu Tĩnh Nguyên không khỏi vẫn còn có chút hoài nghi, không phải buổi tối ngày hôm trước còn rất tốt hay sao? Trong vòng một ngày liền bệnh nguy kịch? Tại sao có thể có chuyện kỳ lạ như vậy? Chẳng lẽ có âm mưu gì? Nhưng nếu Ninh thế tử nói như vậy, hiển nhiên cũng là sự thật mới phải.
"May mà Triệu tiểu thư là một người có phúc khí, gặp được bản Thế tử, vừa rồi ta đi xem, uống thuốc ta kê đơn hôm qua, vẫn có khởi sắc, có lẽ điều dưỡng mười ngày nửa tháng là khỏe. Nhưng tốt nhất chính là đừng trúng gió, cũng đừng để người khác quấy rầy, quan trọng nhất là không thể bị kích thích, nếu không bản Thế tử không gánh chịu hậu quả." Ninh Mặc Hiên cố ý nói nghiêm trọng, dù sao có thể nghĩ đến mỗi ngày giả vờ bệnh như vậy cũng không phải là chuyện dễ dàng, hơn nữa không cẩn thận còn dễ dàng bại lộ bí mật, biện pháp tốt nhất chính là không để cho người khác đến gần.
"Dạ, lão thân nhất định sẽ an bài xong xuôi để Lam Nhi tĩnh dưỡng thật tốt, tuyệt đối không để cho người khác quấy rầy." Chu thị vội hứa hẹn.
"Nếu như mà ta không có dự liệu sai lầm, vừa rồi vị Triệu tiểu thư này chính là muốn đến chỗ tiểu thư Tình Lam, theo ta vừa mới quan sát, nếu như vị tiểu thư này đến đó chỉ sợ là sẽ không có chuyện gì tốt, cho nên, bản Thế tử trịnh trọng nói rõ một chút, vị tiểu thư này cũng không cần lộ diện." Chặn tai họa ngầm tiềm ẩn có thể làm hại Triệu Tình Lam, coi như hắn có thể giúp tiểu nữ nhân đáng thương đi.
Mặc dù Triệu Tĩnh Nguyên nghe không quen Ninh Mặc Hiên nói như vậy, tuy nhiên lại chỉ động động đôi môi, cũng không nói gì, bởi vì Chu thị đang ra hiệu cho ông ta không nên nói chuyện lung tung.
Ninh Mặc Hiên hiển nhiên đều để tất cả mờ ám của mẹ con Triệu gia ở trong mắt, xem ra bọn vẫn tương đối kiêng kỵ hắn, lúc này cũng không dám đắc tội với hắn. Cũng đúng, hiện tại dinendian.lơqid]on bọn họ không đắc tội nổi với hắn, nếu như hắn đi ra ngoài tùy tiện nói mấy câu, lần này Triệu gia thật sự khó qua. Cố tình Kinh Thành không ai không biết hắn luôn làm theo cảm tính, muốn làm cái gì thì làm cái đó.
"Yên Nhi, trong khoảng thời gian này ngươi cũng không cần đến chỗ Nhị tỷ tỷ ngươi bên kia, dù là tỷ muội tình thâm cũng không cần lập tức bày tỏ vào lúc này, về sau còn nhiều thời gian mà." Chu thị quay đầu lại nói với Triệu Tình Yên.