Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch]Thuẫn Kích
  3. Chương 302 : Người nào động, người đó chết
Trước /418 Sau

[Dịch]Thuẫn Kích

Chương 302 : Người nào động, người đó chết

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Tiếng kêu la thảm thiết không ngừng vang lên bên trong khu vực võ trang số 8 tĩnh lặng hôn ám, hơn trăm cao thủ đến từ Hắc Long trấn đều bị đánh ngã trên mặt đất, vẻ mặt thống khổ, rên rĩ, bọn họ không thể động, bời vì hai chân đã bị gãy hoàn toàn, cái loại cảm giác đau đớn này xâm nhập vào trong cốt tủy, bọn họ cũng không dám động, bởi vì người thanh niên hắc y kia mới vừa đánh chết Burns Luo đại biểu thứ 2 của Hắc Long trấn. Lại còn cắt đứt một chân Trác Xảo Tâm cón gái của Hắc Long Vương Hắc Long trấn một trong tam đại thủ hộ chi địa.

Đó là con gái của Hắc Long Vương đó! Hiện tại chỉ còn lại một chân, hơn nữa sống hay chết còn chưa biết. Người này rốt cuộc là ai! Dĩ nhiên có gan lớn như vậy! Ngay lúc này không người nào muốn biết điều đó, bởi vì hiện tại bọn họ bị bao trùm trong sợ hãi.

Nội tâm Tiêu khoáng Dã run rẩy kịch liệt, nhìn Dư Thiên Ngạo ở phía xa xa đang thống khổ không chịu nổi, nhìn thi thể của 4-5 chiến thần Yuri bên cạnh, lại nhìn năm sáu ngàn chiến sĩ võ trang đứng bất động phía sau, nếu như lúc trước hắn còn có nghi hoặc gì, thì sau khi nhìn thấy thủ đoạn vừa rồi của thanh niên hắc y, hắn cơ hô đã có thể khẳng định, tất cả mọi chuyện phát sinh trong khu vực võ trang số 8 này đều do một tay thanh niên hắc y này gây ra!

Tiêu Khoáng Dã đứng tại chỗ, không dám động, cũng ra lệnh cho đám binh lính không được cử động, bởi vì hắn rõ ràng, có khả năng giết chết năm vị chiến thần Yuri, có thể hành hạ Dư Thiên Ngạo như thế này, thì thanh niên hắc y kia không phải là người bọn họ có thể đối phó.

Trác Thanh sắc mặt trắng bệch, cả người run rẩy, không còn một chút máu, nằm tại chỗ, cúi đầu, thậm chí không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của người thanh niên trước mặt này.

Ác nhân cáp, ác nhân thử sớm đã biết rõ sự kinh khủng của Tang Thiên, giờ phút này lại lần nữa tận mắt nhìn thấy sự hung ác của Tang Thiên, hai người quỳ rạp xuống đất, cả người run rẩy kịch liệt, loại cảm giác sợ hãi này làm cho bọn họ thống khổ, làm cho bọn họ cảm giác được bản thân là con kiến hôi đang đợi tử thần phán quyết. Chết không đáng sợ, đáng sợ chính là chờ đợi cái chết.

Không chỉ có hai người ác nhân cáp có cảm giác này, tất cả mọi người ở đây đều có cảm giác như vậy, một loại sợ hãi tĩnh lặng bao phủ mọi người, phảng phất như bản hân đang ở trong một không gian hắc ám vô tận vậy, đang chờ đợi cái chết, ngay cả những người đang bị hành hạ đau khổ nhất giờ phút này cũng không dám thở mạnh, không dám kêu to, e sợ cái chết sẽ phủ xuống.

Thanh niên hắc y kia, Tang Thiên lẳng lặng đứng ở giữa sân, hô hấp đều đều, khí tức trầm ổn, sắc mặt không chút thay đổi, ánh mắt bình tĩnh, chỉ là ở sâu trong ánh mắt ô quang vẫn đang điên cuồng khởi động, giống như những làn sóng thủy triều mãnh liệt vậy, nhắm mắt lại, một lát sau, mở ra, ô quang đã tĩnh lặng hơn một chút, lại nhắm mắt lại, rồi mở mắt ra, ô quang liền tĩnh lặng giống như một dòng suối nhỏ vậy. Đột nhiên, một đạo âm thanh trầm thấp vang lên:" Ngươi chính là Tang Thiên?" Âm thanh trầm thấp nhưng lại cao vút dị thường, phảng phất như tiếng sấm đột ngột vang lên vậy. "Thì sao?" Tang Thiên thản nhiên đáp lại. Âm thanh trầm thấp cao vút kia có cảm giác giống như một loại phẫn nộ nhưng không thể phát tiết ra được vậy.

"Ngươi là người nào! Dám xông vào trụ sở lục bộ của Liên Bang, ngươi còn dám hành hạ Dư Thiên Ngạo như vậy, chẳng lẽ cho rằng Cửu Thiên Các ta không có người nào sao? Hắc Long Vương Hắc Long trấn từ vài chục năm trước tu vị đã đạt tới chuẩn thiên nhân, tính tình của hắn vô cùng nóng nản, ngươi dám đánh chết con gái hắn, cho dù Cửu Thiên Các không ra tay, ngươi cũng sẽ bị Hắc Long Vương giết chết."

"Lão tử hôm nay liền diệt Cửu Thiên Các các ngươi!"

Tang Thiên đột nhiên quát lớn một tiếng, lúc xoay người lại, hai mắt mở ra, tập trung vào hơn trăm thước ở giữa không trung.

"Lăn ra đây cho ta!"

Giơ tay lên, trong lòng bàn tay xuất hiện ô quang, chậm rãi đẩy mạnh về phía sau, đột nhiên, trong nháy mắt, ở phía trước hơn trăm thước giữa không trung đột nhiên phát ra vài tiếng ba ba, vài tiếng bịch bịch, bảy tám người không một chút đấu hiệu xuất hiện giữa không trung, ba bốn chiến sĩ võ trang mặc đồng phục bộ quốc phòng rơi xuống mặt đất, bốn người còn lại mặc dù an toàn rơi xuống đất, chỉ là trên mặt tràn đầy vẻ khiếp sợ. Dẫn đầu chính là bộ trưởng bộ quốc phòng, Roque Djar.

Hắn tuyệt đối không nghĩ tới tĩnh không chi thuật là bản thân học được từ nghị trưởng đại nhân dĩ nhiên bị người thanh niên này phá, sau khi lén lút tiền vào khu vực võ trang số 8, khi nhìn thấy thi thể của năm vị thống lĩnh chiến thần Yuri, cùng bộ dáng của Dư Thiên Ngạo, nội tâm Roque Djar vô cùng hoảng sợ, hắn không biết thực lực của Tang Thiên như thế nào, nhưng có thể khẳng định chính là, nếu có khả năng xử lý đám người Dư Thiên Ngạo, Roque Djar biết bản thân cũng không phải là đối thủ, khi nhìn thấy ánh mắt của Tang Thiên, cho dù ánh mắt ấy vô cùng bình tĩnh, nhưng Roque Djar vẫn nhịn không được mà run lên, sợ hãi do tâm mà sinh.

"Còn hai người các ngươi nữa! Lăn ra đây cho ta!"

Tang Thiên lại xoay sang hướng tây, hư không xuất trảo, ở ngoài không gian trăm thước phía tây xuất hiện một cái lỗ thủng lớn.

Vù vù! Lại có hai người không chút dấu hiệu nào đột nhiên xuất hiện, là hai lão giả mặc trang phục quái dị, hai người rơi trên mặt đất, sắc mặt âm hàn, nhìn xung quanh, không dám thở mạnh, sâu trong ánh mắt lộ ra vẻ kinh hãi, khóe miệng có chút run rẩy mất tự nhiên.

Tất cả mọi người ở đây có không ít người nhận ra hai lão đầu này, hai người này đã từng làm rung trời chuyển đất, làm cho người ta nghe tên đã sợ hãi, hách hách nổi dang Song Sát lão quỷ.

Cùng Roque Djar giống nhau, bọn họ sau khi tiến vào trong khu vực võ trang số 8 nghe thấy tiếng kêu la thảm thiết của dnt liền cẩn thận tiến và, bằng vào tạo nghệ cực cao của bản thân trong lĩnh vực tiềm ẩn, khi nhìn thấy bọn Roque Djar bị lôi ra bọn họ còn có chút đắc ý, tuyệt đối không nghĩ tới người thanh niên này cũng phát hiện ra mình. "Còn nó ngươi!" Tang Thiên xoay người nhắm hướng đông, quát lên một tiếng lớn:" Lăn ra đây!"

Cũng không thấy hắn có động tác gì, chỉ thấy không gian phía đông bắt đầu vặn vẹo, bắt đầu biến hình, thậm chí bắt đầu hòa tan.

Ba một tiếng, từ bên trong không gian trong suốt liền xuất hiện một đạo bạch quang thánh khiết, đạo bạch quang này rơi xuống rất nhanh, khi rơi xuống mặt đất, mọi người mới nhìn thấy rõ, bao phủ bên trong đạo bạch quanh là một người, một người thanh niên, tướng mạo tuấn mỹ, khí chất quý phái, mặc tây phục màu trắng.

Cho dù người thanh niên này tận lực che dấu bản thân, nhưng vẫn không che dấu được nỗi sợ hãi cùng hoảng sỡ ở sâu trong ánh mắt. Người nhận ra người thanh niên này cũng không ít. Hắn chính là tam hoàng tử Thánh Đường, Lang Gia.

Không người nào nghĩ đến bộ trưởng bộ quốc phòng Liên Bang Roque Djar lại tiềm ẩn tiến vào trong này, cũng không người nào nghĩ đến Song Sát lão quỷ hách hách nổi danh lại xuất hiện ở đây, càng không người nào nghĩ đến tam hoàng tử Thánh Đường cũng ở chỗ này. Nếu như Roque Djar cùng Song Sát lão quỷ đều có việc nên đến đây, thì Lang Gia chỉ là tò mò, theo dõi Song Sát lão quỷ nên đến đây, hắn chỉ là tò mò, nhưng không nghĩ tới lục bộ Liên Bang lại bị tiêu diệt, hơn nữa mấy vị thống lĩnh cấp chiến thần đều bị giết, Dư Thiên Ngạo thì bị hành hạ như thế, càng làm cho hắn không thể tin chính là tất cả những chuyện này đều là do thanh niên hắc y kia làm ra, tam hoàng tử sợ hãi không thôi.

Không người nào nghĩ tới trong khu vực số 8 lại có nhiều người tiềm ẩn như vậy, càng không có người nào biết Tang Thiên muốn làm cái gì. muốn

Đám người Roque Djar ở phía nam đứng im tại chỗ, khẩn trương nhìn chằm chằm, không dám động.

Song Sát lão quỷ ở phía tây cũng đứng tại chỗ, khẩn trương nhìn, nín thở.

Ở phía động tam hoàng tử Lang Gia cũng như vậy.

Một màn vừa rồi, tam phương đều tận mắt nhìn thấy, hơn nữa mấy cỗ thi thể chiến thần còn nằm ở nơi đó, vô luận là Roque Djar hay là Song Sát lão quỷ thậm chí Lang Gia cũng cũng biết bản thân tuyệt đối không có thực lực làm như vậy, thân phận của bốn người bọn họ có lẽ bất đồng, nhưng giờ phút này suy nghĩ của bọn họ tuyệt đối hoàn toàn giống nhau. Đó chính là trốn! Trốn! Trốn càng xa càng tốt! "Bằng hữu! Sau này còn gặp lại, bổn hoàng tử rất mong chờ cùng ngươi gặp lại lần nữa!" Dứt lời, tam hoàng tử Lang Gia không hề do dự, cả người trực tiếp hóa thành một đạo bạch quanh bay về phía chân trời.

Nhìn thấy Lang Gia chạy trốn, Song Sát lão quỷ cũng không dám chậm trễ, quát lên một tiếng:" Ám Ảnh tuyệt đối sẽ không bỏ qua ngươi!" Lập tức bay nhanh về phía sau.

Roque Djar mặc dù rất sĩ diện, nhưng giờ phút này cũng không quản nhiều như vậy, nhảy lên không, quát:" Tang Thiên! Ngươi sẽ phải tiếp nhận thẩm phán tối cao của Cửu Thiên Các!"

Người có tên, cây có bóng. Tang Thiên là ai, không người nào biết, nhưng nếu nói Long Đế là ai, sợ rằng cả vô tận thế giới không có người nào không biết.

Người Long Đế muốn giết, ai cũng trốn không thoát.

"Đều muốn đi sao?"

Tang Thiên nhảy lên, bay lên giữa không trung, hai mắt mở ra, ô quang hiện lên, quanh người hắc mang quấn quanh, ngưng tụ thành hắc thủy sôi trào chậm rãi chảy xuống, hăn duỗi hai tay ra, hai bàn tay mười ngón duỗi thẳng, quát:" Nếu đã tới, vậy thì lưu lại cho lão tử!"

Ngao!

Một tiếng rống vang lên, như âm thanh của thần, như ma gào, vang khắp bốn phương.

Tam hoàng tử Lang Gia, bộ trưởng bộ quốc phòng Roque Djar cùng với Song Sát lão quỷ vốn đang lao đi khi nghe thấy âm thanh này, liền cảm thấy đầu óc chấn động, khí huyết sôi trào, cả người không còn chút sức lực, ba ba ba, rơi xuống mặt đấy. "Tất cả đều quay trở lại cho lão tử!"

Không gian vặn vẹo, không gian biến hình, không gian sôi trào, càng kinh khủng chính là, tại ba hướng đông tây nam xuất hiện ba cái lỗ đen bất quy tắc, nhìn qua giống như một cái hắc động thời không vậy.

Đám người Roque Djar, tam hoàng tử Lang Gia, Song Sát lão quỷ đều vô cùng hoảng sợ, giống như diều đứt dây, cả người co lại, bay ngược lại, bọn họ giãy dụa, sử dụng toàn bộ bản lãnh, nhưng căn bản không thể kháng cự lãi được bị hắc động trên không hút vào.

Hưu!

Song Sát lão quỷ bị hút vào hắc động, ngay sau đó Roque Djar, tam hoàng tử Lang Gia cũng không thể may mắn thoát khỏi.

Xuy xuy trong nháy mắt, bọn họ lại xuất hiện xung quanh Tang Thiên.

"Dám đến! Phải lưu lại hai chân, cút xuống cho ta!"

Tang Thiên nhanh chóng rơi xuống, hai tay đột nhiên nắm chặt lại.

Ầm!

Đám ngườiRoque Djar toàn bộ đều rơi xuống.

Răng rắc! Răng rắc!

Hai chân bị nát bấy, vặn vẹo biến hình, trong lúc nhất thời tiếng la thảm thiết lại vang lên một lần nữa.

Roque Djar, Song Sát lão quỷ, tam hoàng tử Lang Gia hai chân đều bị nát bấy, sắc mặt bọn họ trắng bệch, miệng phun máu tươi, hai mắt kinh ngạc nhìn Tang Thiên trước mắt, từ hoảng sợ đã biến thành sợ hãi. Vù! Lại có một người nữa chạy trốn, sau đó lại thêm một người.

Tang Thiên vung tay lên, ô quang hiện, chỉ có giết chóc, hai người kia liền biến thành một đoàn huyết vụ. "Người nào động! Người đó chết!"

Tiếng kêu thảm thiết dừng lại, tiếng rên rĩ dừng lại, tất cả đều dừng lại khi Tang Thiên vừa nói xong.

Trong nháy mắt, hắc ám vô biên vô tận một lần nữa bao phủ tất cả mọi người, bọn họ một lần nữa bị bao phủ trong sự sợ hãi vô hình, không người nào dám động, không người nào dám nói chuyện, không người nào dám thở mạnh.

Quảng cáo
Trước /418 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Nhớ Mãi Không Quên

Copyright © 2022 - MTruyện.net