Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Thuận Minh
  3. Chương 206 : Chương 206 Đột tiến
Trước /587 Sau

[Dịch] Thuận Minh

Chương 206 : Chương 206 Đột tiến

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Binh lính hai bên cầm lá chắn lớn một tay cầm đao, một tay cầm lá chắn, mấy tấm lá chắn dựa sát vào nhau, xông tới lỗ hổng cổng thành, những thân vệ đầy chàng xa, lại đều lấy giáo dài trên xe lớn ra, ba chân bốn cẳng đầy chàng xa tới dưới cầu, cũng những binh mang đao lá chắn vào bên trong.

Binh cầm đao lá chắn trong đám thân vệ đều là đội có khả năng vật lộn mạnh nhất bên cạnh Lý Mạnh, cũng ngoài huấn luyện thể năng ra, kỹ thuật chiến đấu huấn luyện, Lý Mạnh cũng không hỏi tới một đội duy nhất, đây đều do quan quân cũ ở Linh Sơn, Ngao Sơn phụ trách dạy do binh lính.

Mười ba người cầm tấm chắn đứng thành một hàng, bước nhỏ tiến tới động ngoài thành. Binh lính Lưu bộ có thể nhìn thấy bên ngoài đã đứng thành một vòng, chăm chú nhìn vào cửa động cổng thành, có vẻ Lưu bộ không từ bỏ chống cự, ngược lại để bảo áp vật lộn trong thành, thấy những binh lính doanh Giao châu xuất hiện, có người phát lệnh, lập tức cung thủ và binh hỏa khí đồng thời bắn ra, đánh tới những người tiên phong kia.

Binh lính ở phía trước luôn chết nhanh nhất, nhưng bất cứ bộ đội nào cũng có người như vậy. Mười ba tấm chắn hình chữ nhật gần như kết thành một bức tường, đột nhiên tăng tốc đánh ra ngoài, bốn người bị đánh ngã, nhưng chín người bắt đầu xông ra động ngoài cửa thành, một người ngã xuống, người phía sau lập tức ngã theo. Nếu nói trong lúc xông ra cửa, binh lính Lưu bộ xông ra vật lộn. thắng bại còn chưa biết thế nào. khả năng đánh xa tuyệt đối không vật lộn, đây đã thành lệ trong quân đội Đại Minh, những cách bảo toàn tính mạng này tất nhiên ai cũng muốn sử dụng.

Khi quân binh Lưu bộ vây thành nửa vòng trong vẫn không triển khai đợt bắn thứ hai, đã có ba mươi người cầm đao tấm chắn xông ra cổng thành, ở cổng thành đất trống nội thành đã hình thành hình nửa vòng tròn, phía sau lại nổi lên một trận tấm chắn nửa vòng tròn, đều là binh cầm giáo dài.

Đao thuẫn thủ (người vừa cầm đao vữa cầm tấm chắn ) bước nhanh di chuyền về phía trước, phía sau hắn là là một binh cầm giáo dài, trận tấm chắn nửa vòng tròn này dần dần mở rộng ra.

Sĩ tốt Lưu bộ vây bên ngoài cũng lùi sau, phải kéo giãn khoảng cách mới được, chỉ nghe thấy mệnh lệnh ngoài cổng thành liên tiếp. chính lúc bọn họ lùi sau, phát hiện binh lính đối phương lại dừng lại, đứng tại chỗ. Thầm nghĩ những tên tặc này lẽ nào ngốc sao, đúng ở đó làm bia ngắm sao?

Những binh lính cầm súng từ lỗ hổng cổng thành nối đuôi nhau mà vào, lúc này hoang mang thất kinh là sĩ tốt của Lưu Trạch Thanh. Một trăm tay súng đứng phía sau binh lính cầm đao và tấm chắn cùng binh cầm giáo dài, nhanh chóng hoàn thành chuẩn bị, đón cung tiễn và hỏa khí của đối phương vừa bắn xong một lượt.

Súng doanh Giao châu đều là súng không nòng xoắn loại nặng, trong vòng mười bước có thể khống chế tầm bắn, người bị bắn trúng khống chết cũng tàn phế. Sau khi cùng bắn một lượt, doanh Giao châu lấy cổng thành làm tâm nửa vòng tròn mở rộng ra hơn năm mươi bước, dĩ nhiên là ngã xuống. Cung thủ và binh hỏa khí Lưu Trạch Thanh bố trí ở cổng thành đều bị lần bắn này đánh gục.

Các quan quân của Lưu bộ lại không khống chế được đội ngũ, bọn lính sợ hãi súng nòng xoắn đó, các quan quân cũng vậy. Mọi người lại như ong vỡ tổ tán loạn đi vào trong.

Binh lính của Lý Mạnh lần này vẫn không có Cơ hội vật lộn, mà đối phương đã bỏ cổng thành. Ở đây đã thông rồi, sửa sang đơn giản đường bên này, mấy chục binh cầm giáo dài và binh lính cầm đao tấm chắn thành một đội, theo đường nội thành đi vào trong, quân phía sau cuồn cuộn không ngừng tràn vào trong.

Ngoài thành ngoài những binh lính trông giữ tù binh ra, thân vệ của Lý Mạnh dĩ nhiên toàn bộ xuống ngựa, cầm binh khi xếp thành đội hình chờ lệnh, còn Thang Nhị ngoài một trăm bộ binh xuống ngựa xông vào thành ra, cũng đều đang trên ngựa chờ xuất phát.

Còn hơn một nghìn kỵ binh mới chiêu mộ, những người này xiêm y trang phục mặc dù đã là tiêu chuẩn doanh Giao châu nhưng vũ khí đã rối loạn, từ đao búa tới lang nha bổng. Đao nhọn, cái gì cần có đều có, hiện giờ tiếng hô trong thành dần dần vang lên, ở những nơi chiến trận thế này thật ra không dùng tới kỵ binh nhiều lắm.

Thang Nhị không ngừng cho thủ hạ theo quy mô một trăm người xuống ngựa trở thành bộ binh xông vào trong nội thành. Những kỵ binh mới chiêu mộ của doanh Giao châu đều xuất thân từ thổ phỉ cướp đường, trong lòng cũng hiểu rõ, cuộc chiến giằng co thế này, chính là lúc dùng tới pháo hôi bọn họ, nhưng đây cũng là chuyện không thể. Lý Mạnh thế lớn, dĩ nhiên đã khai ân với xuất thân của họ, nếu không lấy mạng đối lấy thân phận chính thức, làm gì có cái lợi đó.

Một số nhân vật tai to mặt lớn phân tán trong đội ngũ nàyđang định mở miệng thành chiến, chợt nghe thấy Vương Hải trên ngựa dắt cuống họng hô lớn:

“Ngoài trực thuộc của Thang Nhị, những người khác đều xuống ngựa, vào thành bộ chiến”.

Quả nhiên là vậy, những tân binh đội ngựa này đều nhận lệnh xuống ngựa, chuẩn bị lấy binh khí vào trong thành chém giết. Lão binh doanh Giao châu khiến bọn họ những người ở bên ngoài cuộc sống khổ cực đúng là đỏ mắt, liều mạng kiếm thân phận chính thức, cũng coi như đáng.

Nhưng những tân binh này nhanh chóng mở to mắt, bọn họ nhìn thấy Lý Mạnh ngồi ngay ngắn trên ngựa ở đội ngũ đầu tiên cũng xoay người xuống ngựa, cời áo khoác trên người, lộ ra áo giáp đặc biệt, nhận một thanh đao từ tay thân vệ bên cạnh, tình hình vốn có chút hỗn loạn, lúc này lại trở nên yên tĩnh.

Lý Mạnh áng chừng phân lượng phác đao trong tay. Hắn quen dùng kỹ thuật ám sát trong quân đội, loại binh khí chiến bộ chuôi dài này, vừa vặn thích hợp với hắn.

Tình hình yên tĩnh hơn, Lý Mạnh không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng mọi người đang đợi lệnh của hắn, một tay vác phác đao giơ lên cao, chỉ về phía lỗ hổng cổng thành, dẫn đầu sải bước đi ra.

Các thân vệ tất nhiên cũng đi theo, đi được mấy bước, cảnh tượng yên lặng đột nhiên bị tiếng hoan hô lớn phá vờ. Những tên thổ phỉ cướp đường mới vào doanh Giao châu đều kích động hô lớn, mẹ kiếp thế này liều chết cũng đáng, lúc sắp lâm trận, không còn chuyện gì khích lệ nhân tâm những bộ binh bên cạnh bằng tấm gương của chủ soái Hơn.

Toàn bộ nhiệt huyết sôi trào không phải dựa vào mây câu nói mà được mà thật sự là hành động, các tân binh giơ vũ khí, đội hình xếp không quá chỉnh tề, đi nhanh theo sát phía trước Lý Mạnh, tràn vào trong thành tiếng giết rung trời phía Trước, theo chủ tướng như vậy, thật tuyệt!

Lưu Trạch Thanh bây giờ thần trí có chút tỉnh táo, nhưng đầu lại mơ hồ. chuyện hôm nay cho dù nghĩ thế nào cũng không hiểu, đối phương làm thế nào mà nhẹ nhàng tới dưới thành Tào Châu, hơn nữa mấy cối pháo lớn đã mang tới thế nào, đều khiển hắn trăm mối tơ vò không có cách giải .

Phía sau chính là phủ đệ tráng lệ hắn xây dựng, trong đó có vàng bạc của báu hắn vơ vét được, mỹ nữ nô thiếp hoặc mua hoặc chiếm được, nhưng bên tai lại vang lên tiếng giết rung trời.

Sau khi vào trong thành, lợi dụng địa hình nhỏ hẹp và phức tạp, tác dụng Súng ống không lớn, Lão binh Lưu Trạch Thanh không có dũng khí, nhưng lại vô cùng ương ngạnh. Doanh Giao châu không hề nói lời chiêu hàng nào, bọn họ phải liều chết chống cự. Lợi ích của những người này đi liền với tổng binh Tào châu - Lưu Trạch Thanh.

Nếu muốn quét sạch kẻ địch, chỉ có thể từng bước thông qua vật lộn đế giải quyết vấn để. Những binh lính, đao thuẫn thủ, trường mâu binh còn có các tân binh tràn vào phía sau liều chết chiến đấu với đối phương.

Đơn giản là vật lộn, quân của Lưu Trạch Thanh lại không chịu thiệt, thậm chí kinh nghiệm còn mạnh Hơn quân của Lý Mạnh, cuộc chiến cuối cùng cũng bắt đầu giằng co rồi.

Vòng trong xung quanh nhà cửa Lưu Trạch Thanh, còn có hơn một nghìn năm trăm quân của Lưu Trạch Thanh, chính là những Lão binh mặc giáp, bị quân doanh Giao châu số lượng không nhiều Hơn họ dồn cho lui về một nơi nhỏ hẹp, vì bị dồn mạnh tới, còn lại đều là những tên giảo hoạt, bắt đầu hơi khó đánh.

Lý Mạnh mặc dù tay cầm đao bộ chiến, nhưng Vương Hải dẫn các hộ vệ thân binh, nhưng không dám một mình hắn xông vào nguy hiểm nhưng cũng biết chủ tướng mình vũ dũng, nên Lý Mạnh không cần lo lắng hai bên và phía sau mình, chỉ cần giải quyết kẻ địch đối diện là được.

Những quan quân Lưu bộ trước mặt này có vẻ địa vị rất cao, ít nhất bên cạnh cũng có bốn năm hộ binh, hơn nữa binh khí áo giáp Trên người cũng mới tinh chình tề.

Mãi cho tới đầu thế kỷ mười chín, quan chỉ huy cũng không thể thoát khỏi chiến đấu tuyến đầu, lúc nào cũng có khả năng vặt lộn, nên càng gần thời đại trước, quan chỉ huy thường không yếu,. Thân binh gia đinh thời Minh mạt này là thời đại nòng cốt, các quan quân có vũ phần lễ vượt xa các binh sĩ bình thường.

Vệ binh hai bên giao đấu. Lưu bộ quan quân này chém bay một thân vệ của Lý Mạnh,có lẽ trên đầu thành hắn đã nhìn thấy Lý Mạnh, biết đây là đầu não của kẻ địch, nên liều mạng xông tới.

Cuộc chiến thế này. muốn một chọi một chém giết nhau hoàn toàn không thể. Lý Mạnh lên trước một bước, kẻ địch bên cạnh bắt hụt, cầm đao chém tới.

Sự chú ý của Lý Mạnh hoàn toàn trên người quan quân đối diện đó, nhưng trên tay không ngừng, dừng bước, phác đao vô cùng chuẩn xác đâm thẳng tới. Phác đao dài, đối phương lại đao ngắn, hơn nữa Lý Mạnh đâm thẳng với tốc đô cực nhanh, cánh tay kẻ địch vẫn chưa rơi xuống, phác đao đã đâm vào Cổ họng.

Lưỡi đao vừa đâm vào trong, động tác của kẻ địch Lập tức dừng lại, cơ thể mềm nhũn ngã xuống đất, thu hồi đao dài, thời gian hơi lâu, đối mặt với quan quân Lưu bộ, nắm chặt cơhội này, cầm đao đã đánh mạnh tới, chém xuống, theo hướng động tác của Lý Mạnh, cho dù xê dịch thế nào, cũng đều bị chém trúng.

Mấy thân vệ doanh Giao châu phía sau đã trở nên lo lắng, nhưng vị trí này hoàn toàn không thể lên Trước được, mà binh lính bên cạnh lại đều bị kẻ địch bám lấy.

Lý Mạnh đối phó vô cùng đơn giản, chỉ nghiêng người sang bên, trường đao trong tay xoay ngược, chém xéo tới.

”A” một tiếng, đao của quan quân đó chuẩn xác chém trúng trước ngực Lý Mạnh, nhưng nhát chém đó với áo giáp chế tạo tinh xảo của Lý Mạnh cũng chỉ là kéo lê vài vết cắt mà thôi, nhưng sức mạnh của Lý Mạnh và thanh đao lớn chém trúng đối phương chính là vết thương chí mạng.

Giáp bông vải trên người quan quân này chỉ chặn được một chút mà thôi, nửa người đều bị Lý Mạnh chém tới, máu liền phun ra ồ ạt, cứ như thế ngã bịch xuống đất, giãy dụa vài cái rồi không nhúc nhích...

Quảng cáo
Trước /587 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Hồi Sinh 2003

Copyright © 2022 - MTruyện.net