Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Thuận Minh
  3. Chương 257 : Hết nhân sự Tiểu chiến (3)
Trước /587 Sau

[Dịch] Thuận Minh

Chương 257 : Hết nhân sự Tiểu chiến (3)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Tiểu trấn nơi mà Giao châu doanh nghỉ ngơi lúc trưa, cỗ kỵ binh quân Thanh này quả thực là có nhìn thấy, sở dĩ không động tới không phải là bởi vì nhân từ nương tay. Mà là chưa tới thời cơ. nhiệm vụ lúc đó chỉ là tra thám thực hư. dương đông mê hoặc mà thôi, đợi tất cả xong xuôi, bắt dân cướp đoạt nhân khẩu,gia súc và tài vật. Những thôn trấn như thế này tất nhiên sẽ không bỏ qua.

Cỗ kỵ binh Thát tử chính vì chuyện này mà tới. nhìn thanh thế bụi mù của Giao châu doanh, không cảm thấy đối phương người đông thế mạnh mà phải cẩn thận hành sự. Ngược lại cảm thấy đối phương người nhiều ngựa nhiều, mắt thấy một khối thịt lớn như vậy. không ăn thì thật sự là quá có lỗi với bản thân mình.

Kỵ binh quân Thanh tuy tăng nhanh tốc độ. nhưng cũng không phóng ngựa toàn lực. vẫn khống chế mã lực. sĩ tốt quân Thanh lúc này đã được huấn luyện quân sự và có kinh nghiệm thực chiến, hơn hẳn quan binh của Đại Minh. Đây cố nhiên là nhờ thể chế Bát Kỳ toàn dân đều là binh của Nữ Chân, cũng có tiên thiên tính của dân tộc săn bắn tạo thành, (dân tộc sàn bắt trong hoạt động bắt cá và săn thú, bồi dưỡng kỹ năng quân sư cơ sở có sự hợp tác lẫn nhau. Điểm này đối với dân tộc nông canh mà nói thì quả thực là thế yếu. Trên thực tế hoạt động sản bắn của hoàng đế các triều đại không phải là để tìm vui. phần lớn là hoạt động quân sự có tính tượng trưng.)

Những kỵ binh Thát tử này ung dung phi tới phía trước Giao châu doanh, thời gian mà bọn chúng cưỡi ngựa tới. so với phán đoán của Giao châu doanh thì nhanh hơn một chút.

Hàng ngũ của Giao châu doanh vừa hoàn thành, thân binh doanh của Lý Mạnh đều khẩn trương nhồi thuốc súng, dùng que cời nén xuống, nhìn kỵ binh Thát tử dừng lại ở phía trước cách một trăm bước, các binh sĩ còn chưa nhồi thuốc súng xong chỉ có thể hoảng loạn chạy ra sau hàng ngũ của đội binh khí dài, hỏa súng binh dưới tình huống chưa nhồi xong thuốc súng mà đứng ở trước trận thì chẳng khác nào là tìm chết.

Thát tử kỵ binh dừng ở cách hơn một trăm bước, mắt thấy những binh sĩ dó chạy về phía sau, tình cảnh này chắc hẳn chúng cũng thấy không ít lần. vốn thấy quân Minh này không chạy mà lại ở nguyên hàng ngũ, trong lòng có chút thấp thỏm, lúc này thì yên tâm rồi. thì ra cũng là đám rác rưỡi như bọn trước kia.

Những kỵ binh Thát tử đều nhìn thấy lượng lớn lừa ngựa cách đó không xa. mắt tên nào tên này đều sáng lên. thầm nghĩ lần này chắc là phát tài rôi. tên bối tử dẫn quân nhìn những thanh niên của Giao châu doanh. trầm giọng phân phó cho hai tên tham lĩnh ở bên cạnh: "Đánh tan bọn Hán cẩu này đi. trai tráng thì bắt về, đây chính là nguồn lao động dồi dào đó."

Tên tham lĩnh ở bên trái cười hi hi nói: "Bối tử gia lần này vận khí tốt thật, bắt được nhiều lừa ngựa và trai tráng như vậy. chắc chắn là giành được phần thường tốt từ phía Duệ Thân vương, đợi về tới kinh thành, thế nào cũng được vào Bối Lặc đó!"

Tên tham lĩnh ở bên phái mồm miệng thì không linh hoạt như vậy. do dự nói: "Những tên cẩu tử này nhìn có vẻ hơi lạ..

"Sợ cái gì, chúng ta chính là Ba Đồ Lỗ của Bạch Kỳ. sợ gì bọn chó này. bày trận bắn trước xông lên sau!"

Bối tử ở chính giữa mặt trầm xuống, nói.

Khi Kiến Châu Nữ Chân đánh ô Lạp. bị ô Lạp bố trí mai phục, muôn người bao vậy. Kiến Châu võ tướng xuống ngựa bắn tên, thấy trong địch trận có khe hở thì lên ngựa đột vây. Quân ô Lạp tan vỡ. tiếng chém giết rung trời. Triều Tiên ở bên cạnh hay tin. ba ngày không dám sang sông, đợi sau bảy ngày mới qua sông nhặt xác. Ấn tượng của vương triều Trung Nguyên, văn nhân mặc khách, bình dân bách tính, văn võ bá quan của nhà Hán. đối với những dân tộc du mục ở tái ngoại chính là cung mã tinh cường, "kỵ xạ" rất giỏi.

Có điều trong chiến đấu thực tế. "kỵ xạ" quả thực là có. nhưng "kỵ" và "xạ" bình thường là chia ra. Nếu như khi phát xạ mà xóc nảy. tên bắn ra sẽ không chuẩn. cho nên khi kéo cung bắn tên. đại đa số là đi bộ mà bắn.

Đầu tên của quân Thanh lớn mà lại nặng, xạ trình tuy rằng không xa. nhưng hiệu dụng phá giáp lại cực mạnh người sau khi bị bắn trúng, vết thương bình thường đều rất lớn. mất đi năng lực chiến đấu.

Trong trận mẫu thường có vị tướng nào đó thân trúng mấy chục mũi tên mà vẫn tử chiến không lùi. hơn nữa còn không chết, chẳng qua loại tên đó thường thường là tên nhẹ. không bắn trúng chỗ yếu hại, cho nên không khiến đối phượng mất đi năng lực chiến đấu. Nhưng loại tên nặng này của quân Thanh thì khác, sau khi bắn trúng, vết thương rất lớn. chảy máu không ngừng, người trúng tên bắt buộc phái thoát khỏi chiến trường để trị liệu, hậu quả trực tiếp chính là trọng thương và tử vong.

Đội ngũ bộ binh nếu kết hợp trận hình thì rất chặt chẽ. kỵ bình thường thường khó mà làm đao động được, nếu trực tiếp xông vào thì thương vong cũng rất lớn. cho nên kỵ binh kỵ mã của Mãn Thanh sau khi tới xạ trình liền xuống ngựa bắn tên, nếu địch trận hỗn loạn, xuất hiện khe hở. lập tức lên ngựa xông trận cách đánh này cực kỳ hữu dụng khi đối phó với bộ binh trận.

Huống chi Đại Minh lấy đâu ra bộ tốt kỷ luật nghiêm minh, dũng mãnh quả cảm như vậy. bộ chiến thuật này tất nhiên là không thể nào gặp bất lợi. hơn nữa kỵ binh Thát tử quả thật là cường tráng hơn rất nhiều so với bộ tốt Đại Minh thường bị cắt xén quân lương. Chém giết ở trên ngựa, từ trên cao đánh xuống, càng có ưu thế lớn hơn.

Sĩ tốt của Giao châu doanh vào lúc đang và trước khi bày đội phải có đội phó và tiểu đội đứng chỉnh hàng, sắp xếp lại phương hướng, sau đó khi lui xuống hoặc là tiến lên thì thông qua tiếng trống để điều chỉnh lại một lần nữa, trên thực tế quá trình điều chỉnh đội hình cũng là quá trình điểu chỉnh tâm thái của binh sĩ. dần dần kích khởi chiến ý của họ.

Nhưng sự xuất hiện của đội kỵ binh Thát tử này quả thực là quá đột ngột, cho nên không kịp điểu chỉnh lại. Các binh sĩ chỉ dựa vào huấn luyện thường ngày và phản ứng theo bản năng dưỡng thành nhờ sự đôn đốc của quân kỷ và roi da gậy gỗ mà đứng chuân vào đội hình của mình, trường mâu trong tay hoặc là đặt ngang hoặc là chỉ xéo.

Thân binh hộ vệ của Lý Mạnh chỉ có mấy chục người theo bên cạnh, đều cầm trường mâu đứng ở mấy hàng đầu tiên, những sĩ tốt khác của thân binh doanh thì đều đang nhồi thuốc cho hỏa súng, xạ kích của hỏa súng đối với trường mâu binh và phủ thương binh mà nói. là thao tác yêu cầu kỹ thuật tác chiến cao. trong những người mà Lý Mạnh dẫn tới. chỉ có các thân vệ và không tới hai trăm hỏa súng binh chuyên chức là có thể bắn súng điểu, nhưng nhồi xong thuốc lại chỉ có hơn một trăm người.

Phía Kỵ binh quân Thanh, hai tên tham lĩnh ở đó hò hét chỉ huy. song phương cách nhau hơn một trăm bước, tất nhiên là nghe không rõ là nói gì. có điều cho dù là ở gần thì người Sơn Đông như Lý Mạnh cũng không nghe hiêu ngôn ngữNữ Chân.

Kỵ binh của quân Thanh đều là lão binh đã đánh trăm trận, đầu mục bên trên an bài một chút, bên dưới chấp hành rất đầy đủ ý đồ chiến thuật của bên trên.

Mắt thấy hỏa súng binh rời rạc ở phía trước trận hình của Giao châu doanh và các binh sĩ ở phía sau đang khẩn trương nhồi thuốc súng, quân Thanh tự nhiên cảm thấy coi thường, đó chính là tân binh, ở trước mặt kỵ binh liệt trận xông tới căn bản là không đáng để nhắc tới, hiện tại chỉ có ba cái phương trận to nhỏ không đều của quan quân Đại Minh ở trước mặt là đáng để coi trọng.

Sĩ tốt của Giao châu doanh ở phương trận có Lý Mạnh có năm trăm người, Trần Lục và Vương Hải mỗi người dẫn ba trăm người ở hai bên phương trận mà Lý Mạnh dẫn dắt, phương trận ở chính giữa của Lý Mạnh là lớn nhất, chỉ cần kích phá được phương đội lớn ở chính giữa, hai đội khác sẽ bị cắt ra. hơn nữa đại phương trận ở chính giữa mà sĩ binh tan tác thì phương trận ở hai bên cũng tất sẽ loạn.

Cả trường toàn là hồi binh, tuy người nhiều nhưng phấn lớn là bộ tốt. kỵ binh truy kích tất nhiên là đại thắng, mặc dù nhìn thấy những lừa ngựa được buộc ở một bên của quan quân Đại Minh, hơn một ngàn quân Tganh tử tên bối tử lĩnh binh cho tới những tên kỵ binh bình thường ở bên dưới đều cảm thấy kỳ quái, thầm nghĩ những tên này hoàn toàn có thể chạy kịp. vậy vì sao lại muốn ở đây đánh nhau.

Nhưng lợi ích dâng tới tận miệng, không có lý nào lại bỏ qua, nhìn quân Minh vẫn đang chỉnh đội. phía kỵ binh của quân Thanh đã bày xong trận thế, ba mươi thớt ngựa một nhóm, ba nhóm làm một đội. hàng trước xuất ra ba đội. còn lại thì ở phía sau đợi cơ hội. rồi thấy một tên tướng tá đội mũi đinh nhọn hét lên một tiếng, tay phái phất mạnh xuống.

tiếng hét của người, tiếng hí của ngựa bắt đầu vang lên. mã đội của quân Thanh đã hành động rồi...

Nhìn binh sĩ ở bên cạnh, có người vẻ mặt kiên định, có điều lại có nhiều người hơn đang hoảng loạn, trong đội ngũ có tiếng xôn xao. ấn tượng binh Thát tử hung ác dũng mãnh tung hoành vô địch đã in sâu vào trong đâu mỗi người, khác với lần đó Ngụy Lực toàn dựa vào đoản binh tắm máu nghênh chiến, phía trước là trận chiến cấp bậc một ngàn người. Khẩn trương, thấp thòm, chính là tình tự trong lòng của phần lớn binh sĩ Giao châu doanh vào lúc này, có lẽ còn có cả sợ hãi. Lý Mạnh lặng lẽ mỉm cười, đưa tay ra vỗ vào má, lầm bẩm: "Lần này không thể lùi, vậy thì đánh đi!"

Hắn đột nhiên đề cao giọng nói. lớn tiếng hét: "Nghe hiệu lệnh của ta!"

Ba phương đội lập tức yên tĩnh lại.

"Giao châu doanh, tiến lên trước!"

Quảng cáo
Trước /587 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Từ Xưa Kẻ Ngốc Luôn Khắc Phản Diện

Copyright © 2022 - MTruyện.net