Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Thuận Minh
  3. Chương 285 : Binh sự sinh tài Khắp nơi bất bình! (3)
Trước /587 Sau

[Dịch] Thuận Minh

Chương 285 : Binh sự sinh tài Khắp nơi bất bình! (3)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Phía bên cạnh có hạ nhân đưa đến một chiếc khăn tay. Lưu Phúc Lai cũng là ý thức ra mình đang không tự làm chủ được bản thân, cầm lấy khăn tay lau lau khóe mắt. tự cười chế giễu mình, nói:

“Con người về già. thường là có chút bộ dạng đàn bà”.

Nói xong quay người nói với Lý Mạnh đang đứng ở bên cạnh:

“Ngày hôm đó gặp được cháu ở Tế Ninh, quả thực là sự may mắn của ta, cũng không biết kiếp trước ta rốt cuộc là từng làm việc gì từ bi. tích được công đức gì mà không ngờ lại có được ngày hôm nay”.

Lý Mạnh vừa cười vừa nhẹ nhàng nói:

“Bá phụ nói gì vậy, điệt nhi tận hiếu chính là chuyện không thể bình thường hơn hà tất phải nói trịnh trọng như vậy”.

Bước đến cổng. Lý Mạnh ngẩng đầu lên vẫy tay với một tiểu hài đồng đứng bên cửa. đứa bé đó vội vàng chạy đến. đứa bé trên người mặc một bộ quần áo màu xanh, nhưng cách ăn mặc thì không phải là bộ dạng của hạ nhân, mà là bộ dạng của một học đồng được đi học. Lý Mạnh nói lớn:

“An Kỳ. còn không mau giập đầu chào bá gia gia”.

Đứa bé đó chính là Tô An Kỳ. được ăn ngon mặc đẹp ở trang viên Lý Gia. môi trường trưởng thành cũng là ưu việt, hiện giờ cao lớn hơn một khúc, đầu óc cũng là ngày càng hiểu biết, khéo léo. Nó hiện giờ được xem là nô bộc thân tín của Lý Mạnh, địa vị của nó ở trong phủ cũng là hoàn toàn không thấp, hiện giờ vẫn là đang theo học Chu Dương và Ninh Càn Quý. Đương nhiên, cha sứ Phí Đức Lặc đối với Tô An Kỳ mà nói vẫn là thân phận giống như cha nuôi của nó.

Tô An Kỳ vội vàng quỳ xuống, mồm vừa gọi “bá gia gia”, vừa giập đầu thỉnh an. Lý Mạnh trầm giọng, nói:

“Đứa bé này theo cháu đã mấy năm. cũng là đứa thông minh nhanh nhẹn, bên cháu cũng không có gì để dạy cho nó. cháu thấy Lưu Thiên tuổi cũng đã cao. nếu như có chuyện gì thì cứ sai đứa bé này chạy đi làm. lúc nhàn rỗi cũng cho nó theo học bá phụ đại nhân một số thứ bá phụ đại nhân, nó đi theo người, tự nhiên cũng là được mở mang ra nhiều hơn”.

Lão nhân gia chính là sợ nhàn rỗi quá. có một đứa bé nhanh nhẹn đáng yêu như thế này làm học sinh, cũng là tâm ý của Lý Mạnh. không những thế. một người có học thức uyên thâm như Lưu Phúc Lai, đứa bé thông minh như Tô An Kỳ đi theo ông chắc chắn sẽ học được rất nhiều thứ, đều những chuyện đại hỉ cả.

Bên ngoài thanh thế ngất trời, nhưng sau khi Lưu Phúc Lai tiến vào trong phủ. tất cả cũng là giải tán đi, chỉ lưu lại những người có tuổi tác tương đối lớn như Ninh Càn Quý ở lại cùng nói chuyện với lão thái giám, sau khi đưa lão thái giám đến chính đường, quản gia La Tây cũng là đã đến chính đường, Lý Mạnh sau khi vừa cười vừa giới thiệu. La Tây cũng là cung kính quỳ xuống giập đầu một cái. ông ta là nô bộc trong phủ gặp lão thái gia đương nhiên là phải hành đại lễ.

Sau khi đứng dậy. quản gia La Tây liền nói một cách tường tận về tình hình trong phủ. lão thái giám lúc này đã khỏi phục lại trạng thái bình thường, sắc mặt cực kỳ là trầm tĩnh, nhưng khi nghe thấy La Tây nói trang viên đã chuẩn bị đâu vào đấy. những nô bộc trung thành như Lưu Thiên đều được sắp xếp chỗ ở trong trang viên, trên mặt lão thái giám không nên được cảm xúc nở một nụ cười, ngay những chuyện nhỏ nhặt như thế này cũng là có thể nhìn ra sự thật tâm của Lý Mạnh.

Sau khi quản gia La Tâỵ sắp xếp xong xuôi, liền dẫn theo bộc nhân thân cận của Lưu thái giám là Lưu Thiên đi đến viện tử, Lưu Thiên cũng là có thân phận tam tông quản trong Lý phú. âu cũng thật là sắp xếp một cách thỏa đáng.

Buổi tối còn có bữa tiệc trong nhà. Ninh Càn Quý sau khi nói vài câu liền cáo từ, nét đại hỉ trên mặt của Lưu thái giám vẫn là không thể che đậy được, đợi đến khi chính diện chỉ còn lại hai người. Lưu Phúc Lai nhẹ nhàng nói:

“Những năm ta làm thái giám trấn thủ Nam Kinh, cũng có một chút tiền tiết kiệm, chỗ Lý Mạnh cháu có nhiều chỗ phải dùng tiền, số tiền tiết kiệm này cầm đi...

Lời vẫn chưa được nói xong, liền bị Lý Mạnh chặn lại. hắn vừa cười vừa nói:

“Đó là tiền dưỡng già của bá phụ đại nhân, tiệt điệt làm chủ cả một tỉnh, nếu như lấy tiền của bá phụ để nuôi quân, thì đúng là sẽ bị người của cả thiên hạ cười mà chết”.

Thấy Lý Mạnh nói như chặt sắt chém thép, thái giám Lưu Phúc Lai cũng không nói gì thêm, chỉ là cảm thấy sự ấm áp trong lòng lại được tăng thêm một phần. Muối vùng Lưỡng Hoài suy vong, muối Lỗ hưng thịnh, đại binh của Lý Mạnh hiện nay sắp tiến vào đóng quân ở vùng Hoài Bắc, bảo vệ đồng muối cho các muối thương Lưỡng Hoài, tự nhiên có được thêm một địa bàn. mà còn là một địa bản béo bở.

Bên bại bên hưng, cơ nghiệp được mở rộng, trong đó còn bao hàm cả vô số tiền tài kim ngân, quan tổng binh Sơn Đông - Lý Mạnh. lại hà tất phải quan tâm đến số tiền mấy chục vạn lượng bạc ít òi đó....

ở vùng Hồ Quảng, ngày mùng 1 tháng 10. Dương Tự Xương vào Tương Dương, trong quân của Hùng Văn Xán. đồng thời tuyên chỉ bắt Hùng Văn Xán vào kinh trị tội. nói ra thì Hùng Văn Xán từng là tổng lý của năm tỉnh, tuần phủ. tổng binh các nơi đều phải nghe theo mệnh lệnh của hắn để hành sự. sự nghiệp chiêu hàng mà hắn đang làm chính là chỉ thị của Dương Tự Xương và hoàng đế Sùng Trinh.

Nói ra thì sở dĩ Hùng Văn Xán có thể trở thành đại thần trấn thủ một phương. chính là bởi vì lúc ở Phúc Kiến hắn đã chiêu hàng được Trịnh Chi Long, đồng thời lợi dụng Trịnh Chi Long để giải quyết hải tặc Quảng Đông là Lưu Lão Hương, do đó mới được triều đình xem trọng.

Nhưng thành cũng là chiêu hàng, bại cũng là chiêu hàng, đến cuối cùng đo chiêu hàng bất thành mà bị triều đình bắt nhốt vào ngục, chỉ cần là quan đại thần biết rõ tính cách của hoàng đế Sùng Trinh, thì gần như đều có thể suy đoán ra Hùng Văn Xán lần này lành ít dữ nhiều.

Lần này Trương Hiến Trung và Lã Như Tài sau thời gian nghỉ ngơi khi được chiêu hàng, sức chiến đấu được hồi phục, không những thế quan binh không kịp phòng bị. bị hai đại quân của Bát Đại Vương và Tào Thao chiếm được tiền cơ. không chi quân đội của Tả Lương Ngọc bị loạn quân của Thiểm Tây đánh cho đại bại, hai tham tướng của Hồ Quảng cũng là chết thảm trên chiến trường.

Cục diện hỗn loạn lại xuất hiện ở Hồ Quảng, làm cho đội quân phản loạn của Lý Tự Thành gần như đã bị tiêu diệt lại có được cơ hội nghỉ ngơi, vốn dĩ Lý Tự Thành chỉ còn lại mười mấy kỵ binh, sau đợt này hắn lại thu thập được hơn 1000 binh mã. ẩn nấp trong núi vùng giáp ranh giữa Hồ Quảng và Thiểm Tây. hành động cùng với đại đội của Lã Như Tài.

Hình thế chính trị Nữ Chân Thanh quốc ở quan ngoại càng ngày càng được ổn định, tất cả những thế lực không phục tùng Hoàng Thái Cực đều đã không còn tổn tại. trong số các thân vương bối lặc. Hòa Thạc Duệ thân vương Đa Nhĩ Cổn là người có được sự tin tướng của Hoàng Thái Cực nhất.

Những bộ lạc Mông Cổ vốn dĩ chiến đấu dai dẳng với Nữ Chân Thanh Quốc, đã không còn được xem là một thế lực nữa, một bộ phận thì quy thuộc Nữ Chân Thanh Quốc, còn một bộ phận khác thì bị quân Thanh đánh cho chạy tít lên Mạc Bắc.

Bộ đội mà Khổng Hữu Đức mang đến Sơn Đông, vốn dĩ là một đội quân loạn xì ngậu. nhưng do kỷ luật nghiêm khắc của quân Minh nên cũng dần dần được chỉnh sửa thành nghiêm túc, Hoàng Thái Cực rất xem trọng đội quân này. do đám phản quân mà Không Hữu Đức thống lĩnh có mang theo cả đại pháo và những thứ hỏa khí khác đến Quan Ngoại. Đại pháo, được xem là thứ vũ khí cường hãn nhất của thời đại này.

Sự xem trọng đối với hỏa khí của nhà Mãn Thanh, hoàn toàn không thua kém gì đại Minh, từ khi một trong năm quan đại thần là Phí Dương Cổ chết dưới nòng súng hỏa mai của người Triều Tiền, mỗi một lần xuất chinh của quân Thanh, đều cần phải điều động cả lính hỏa mai của Triều Tiền. Còn triều đình đại Minh ở phía bên này. một mặt thì điều binh khiển tướng vây đánh Trương Hiến Trung. Lã Như Tài một mặt khác đốc thúc địa phương. Hồng Thừa Trù là tổng đốc Kế Liêu, phụ trách công tác tác chiến đối với phương hướng có quân Thanh. Tôn Truyền Đình làm tổng đốc Bảo Định, phụ trách phòng ngự ở Bắc Trực Lệ.

Quân Thiểm Tây có sức chiến đấu mạnh nhất thì được giữ lại ở Bắc Trực Lệ để bảo vệ. mặc dù Hồng Thừa Trù và Tôn Truyền Đình ra sức phản đối. nhưng dưới sự kiên trì của Dương Tự Xương, quân Thiểm Tây vẫn là được giữ lại ở Bắc Trực Lệ.

Kết quả là đội quân Thiểm Tây từng nhiều lần đánh bại quân đội của Lý Tự Thành và Trương Hiến Trung được rút khỏi tuyến thứ nhất của chiến trường, binh mã của giặc phản loạn càng ngày càng hoành hành, tổng đốc Thiểm Tây tân nhiệm là Trịnh Sùng Kiệm do trong tay không có quân đội dùng được, mà thủ bị ở Thiểm Tây binh lực không dù. chỉ còn biết giật gấu vá vai.

Bắc Trực Lệ vừa bị quân Thanh chà đạp lên. Thiểm Tây. Sơn Tây. Hồ Quảng. Hà Nam thì hoặc là thiên tai liên tiếp, hoặc là quan binh và tặc binh giao chiến năm này qua năm khác, hết sức điêu tàn.

Khu vực Tây Nam đo mối loạn Xa An đã hoàn toàn làm đại thương đến nguyên khí. dân số ở mấy vùng Vân Nam. Quý Châu. Tứ Xuyên giảm xuống nhanh chóng, các tộc trưởng, từ trưởng ở địa phương cũng chỉ là lùi về địa bàn vốn có của mình. Thủy Tây An thị vẫn là thế lực lớn nhất ở Tây Nam. căn bản nhìn không ra dấu hiệu của sự ổn định.

Khu vực Nam Trực Lệ. Triết Giang, Giang Tây là vùng giàu có nhất Giang Nam. điều kiện địa lý cũng là tương đối ưu việt. ít khi có thiên tai. lại còn do sự phát triển của nghình thủ công và mậu dịch đối ngoại, hiện ra sự phồn vinh rất dị hình. Quảng Đông cũng là dựa vào việc buôn bán với nhiều nước Nam Dương, miễn cưỡng thì cũng là duy trì được. Chỉ là những nơi này tuy được xưng là thái bình, đại loạn không có. nhưng tiểu loạn thì lại là liên miên không dứt.

Ngoài điều này ra. những nơi thái bình trong thiên hạ còn có hai nơi. một nơi chính là nơi mà thế lực của Trịnh Gia là cực lớn - Phúc Kiến, và một nơi khác chính là Sơn Đông - Nơi quan tổng binh Lý Mạnh quản hạt.

Quảng cáo
Trước /587 Sau
Theo Dõi Bình Luận
NGUYỆT MINH THIÊN LÝ

Copyright © 2022 - MTruyện.net