Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Thuận Minh
  3. Chương 288 : Nạt dưới nịnh trên Hổ sói ăn thịt người! (2)
Trước /587 Sau

[Dịch] Thuận Minh

Chương 288 : Nạt dưới nịnh trên Hổ sói ăn thịt người! (2)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Đại loại là nói những lời như “ngựa thì đã trả lại rồi, mấy thằng nhóc nghịch ngợm, đánh mấy cái rồi thả người là được rồi”. hình tượng tuân thủ quy tắc của doanh trại Giao Châu làm cho những người dân trấn Cao Kiều này không hề cảm thấy sợ hãi. trong số các binh sĩ của quân Hoài Bắc thì tân binh là nhiều, nhìn thấy cảnh tượng như thế này cũng là cảm thấy có chút hoang mang.

Không được tùy tiện gây thương tích cho lão bách tính, đó là một trong những quy định trong kỷ luật quân đội có nhiều người tràn đến như thế này. các binh sĩ canh công cũng chỉ đám dùng trường mâu đặt ngang để chặn lại. cũng không dám có hành động gì.

Những người dân vốn dĩ trong lòng còn có chút lo sợ bất an. lúc nào cũng có thể ào ào tháo chạy. nhìn thấy phản ứng này của các binh sĩ quân Hoài Bắc. gan khó tránh lại to thêm mấy phần những binh sĩ đứng ở hàng đầu thậm chí còn là bị họ đánh cho mấy cái.

Thiên tổng của doanh trại này cảm thấy sự việc đã không còn là mình có thể khống chế được, liền cưỡi ngựa đến chỗ thủ bị Trương Giang ở gần đó để xin ý kiến.

Câu trả lời của Trương Giang rất đơn giản và ngắn gọn. sau khi tát hai cái vào mặt tên thiên tổng này. hắn nói:

“Trộm thì chém, gây chuyện thì treo cổ. cút về”.

Tên thiên tổng này lại vội vàng cưỡi ngựa về doanh trại của mình, tình hình lúc này đã sắp không thể khống chế được, người nhà của mấy tên vô lại đó đều xông lên trước nhất, phía sau bám theo cá cư dân của trấn Cao Kiêu, các binh sĩ của quân Hoài Bắc đã lùi vào trong doanh trại, đóng kín cổng.

Những người bên ngoài lớn tiếng chửi bới. còn có người muốn trèo vào bên trong, nhưng hễ ai trèo vào đều bị các binh sĩ dùng trường mâu đánh cho trèo ra ngoài.

Mấy tên vô lại bị bắt đó vốn dĩ cúi đầu chán chường, nhưng nhìn thấy khí thế ở bên ngoài, liên theo đó cũng là lớn gan lớn mật hơn. chúng vốn dĩ bị trói trên những cây cột gỗ để gần cổng doanh trại cũng là đứng ở đó chửi bới. nói những câu đại loại như “các ngươi biết ta là thân thích của nhà ai không, còn không mau thả các ông nội chúng mày ra. rồi đưa bọn ta ít bạc tiền bồi thường, thì các người đừng nghĩ đến việc đóng quân ở đây nữa”.

Trên thực tế thì doanh trại này cách đại doanh của Trương Lâm rất gần. tên thiên tổng vừa nãy cưỡi ngựa quay lại cũng không dùng hết một tuần hương, lúc hắn đi vào từ công sau. vết tát trên mặt vẫn chưa mất đi, cũng là do lực tát của Trương Giang không nhỏ. tên thiên tổng này vốn dĩ trong lòng đẩy nộ khí. nhìn thấy cục diện hiện nay. sắc mặt hẳn liền biến thành tím tái.

Những quan quân trong doanh trại đều có xuất thân lão binh, ai nấy đều tức đến đỏ mặt tía tai. nhưng trước lúc sự việc xảy ra cũng là có người từng đánh tiếng, nói là binh mã Sơn Đông ra ngoài đóng quân, phải thận trọng hành sự, không được kích động lòng dân đó thực là ra ý của Lý Mạnh, trong quân đội thời hiện đại. thì đó chính là kỷ luật quân sự.

Nhưng Lý Mạnh cũng hiểu cổ kim không giống nhau, hắn chỉ là để xuất một kiến nghị mà thôi, cục diện trước mắt hiện nay. thì thấy kiến nghị này rõ ràng là không thích hợp.

Bên ngoài có một đám đông những người dân Cao Kiều đến gây sự. không những thế càng ngày kẻo đến càng nhiều, nếu như quan sát tỉ mỉ. có thể nhìn thấy trên nóc nhà và trên tường nhà một số hộ. cũng đều có một số người đang đứng trên đó cẩn thận quan sát. không những thế sắc mặt của những người này đều cười trên nỗi đau của người khác, không ngừng có người chạy ra khỏi trấn, sau đó lại có càng nhiêu người hơn tràn vào. bên ngoài trấn Cao Kiều cũng là có một số địa điểm của nghình muối, các muối hộ cũng không thiếu.

Đương nhiên, bên phía các cửa hàng mà thương hàng Linh Sơn mớ ra. cũng đang có người quan sát những kẻ đang xem náo nhiệt trên nóc nhà và trên tường đó.

Những người bên ngoài đang bắt đầu bàn bạc với nhau làm thế nào để mớ cửa quân doanh rạ nhìn những binh sĩ bên trong quân doanh này ai nấy đều mặt lạnh, ngày ngày thao luyện ai ngờ đều một lũ vô dụng như thế này.

“Các vị bà con. các vị bà con. đừng làm ổn nữa. đừng làm ổn nữa. những tên này ăn trộm la của quân doanh, chiếu theo quy định thì phải xử phạt nặng, mọi người còn tiếp tục làm ổn, thì cũng là xúc phạm quân pháp a”.

Câu này không nói thì cũng chẳng sao. nhưng vừa nói ra thì bên ngoài yên lặng một lúc. sau đó lại là càng ồn ào hơn. câu nói này rõ ràng là tỏ thái độ nhún nhường. Nhưng lần này bên trong quân doanh phản ứng nhanh hơn rất nhiều, lập tức có người hô vọng ra:

“Đừng gây ẩm ĩ nữa. lập tức trả người cho mọi người”.

Lúc này đây không khí bên ngoài gần như cuồng điên, ai nấy đều đứng đó lớn tiếng hò hét. câu hét vừa rồi cũng là không có ai nghe thấy rõ ràng.

Không lâu sau liền có một thứ gì đó được ném ra từ trong quân doanh, những người đứng gần hàng rào doanh trại đều né sang một bên. cái thứ đó rơi bịch xuống đất.

Đám đông định thần lại để nhìn, thì trên mặt đất đang có một xác chết không đầu. có người nhận ra. quần áo mặc trên người xác chết này chính ià của một trong số những tên trộm ngựa.

Quậy phá thì quậy phá, nhưng thật sự nhìn thấy người chết thì lại là một chuyện khác, vừa nhìn thấy xác chết không đầu. ngay đến người nhà của mấy tên trộm ngựa vừa nãy kêu gào lớn tiếng nhất cũng là im như thóc, lúc này đây mới nghe thấy những tiếng kêu gào cầu xin ở bên trong vang ra. bên ngoài yên ắng dị thường, động tĩnh của các binh sĩ bên trong cũng là không lớn.

Loáng thoáng nghe thấy những tiếng “phụp”. mỗi khi âm thanh này vang lên. thì tiếng kêu gào cẩu xin tha chết bên trong lại giảm đi một phần, đợi thêm một lúc nữa thì im bặt luôn.

Bịch bịch, mấy xác chết không đầu lại là được ném ra bên ngoài, theo lý mà nói thấy người nhà mình tử nạn thì những người bên ngoài phải là càng điên cuồng mới đúng, nhưng khi nhìn thấy những xác chết không đâu này được ném ra. tất cả mọi người đều im lặng, hoảng hốt lùi về sau mấy chục bước, lập tức không biết phải làm thế nào. lúc này cánh cửa quân doanh được mở ra. những binh sĩ quân Hoài Bắc vừa nãy bị không ít đòn oan đang lao ra như hổ như sói.

Không biết ai hô lên một tiếng, những người dân Cao Kiều đang vây quanh đây liền bỏ chạy toán loạn, nhưng vừa nãy tập trung quá dày. gần sát với hàng rào quân doanh, chen chúc chật trội, muốn chạy cũng là không dễ chạy ngay được, binh sĩ của quân Hoài Bắc bắt người cũng là vô cùng dễ dàng, trực tiếp bắt những người ở gần. nghĩ như thế này thì sẽ cảm thấy đơn giản hơn. những kẻ ở gần thì chắc chắn là những kẻ ở vòng trong, là những tên gây ồn ào nhất, bắt lại là được rồi.

Nhìn thấy những binh sĩ này bắt người, những người dân trấn Cao Kiều này mới nhớ ra. những người trước mặt này là quân binh, là hùm sói có đao thương trong tay a.

Có tên chạy nhanh, không bắt được, liền trực tiếp bị binh sĩ doanh trại Giao Châu dùng trường mâu chọc cho ngã ra đất. bên ngoài doanh trại vô cùng hỗn loạn, những tiếng gào khóc, tiếng chửi bới. tiếng cầu xin tha chết, tất cả trộn lẫn vào với nhau, còn có người vấp ngã trên mặt đất. bị người khác giẫm lên. kêu gào đau quá. cứu mạng.

Đợi đến khi những người ở phía trước quân doanh đều chạy mất. trấn Cao Kiều hỗn loạn cả một ngày cũng xem là khỏi phục lại sự yên tĩnh, quân Hoài Bắc tổng cộng bắt được hơn 120 người.

Lần này số người bị bắt được là tương đối nhiều, nhưng người dân trấn Cao Kiều không còn ai dám đến gây chuyện nữa. không những thế. đợi đến lúc họ muốn chạy thì mới phát hiện những con đường xung quanh trấn đều đã bị phong tỏa. muốn ra ngoài cũng là không ra được, chỉ có thể ngoan ngoãn nghe theo lời của quân Hoài Bắc. ai về nhà nấy.

Đến buổi tối. chuyện này vẫn chưa xong, các binh sĩ của doanh trại Giao Châu đến từng nhà một để lục soát, hễ là người nào có lai lịch không rõ ràng, thì đều lập tức bị bắt.

Trên các con đường bên ngoài trấn, ở các các con đường mòn và kênh rãnh. đều có binh sĩ của quân Hoài Bắc thủ ở đó. không có bất kỷ con cá nào lọt lưới.

Đến sáng ngày hôm sau. trong số những người hôm qua bị bắt. phụ nữ đều được thả cho về; những phụ nữ này đều không gặp phải bất kỳ sự xâm phạm hay ngược đãi gì.

Vừa sáng sớm dậy. các binh sĩ của doanh trại Giao Châu liền đựng một đài gỗ ở chỗ đất trống trong trấn Cao Kiều, đài gỗ này được làm rất đơn giản, cũng chỉ là cao hơn mặt đất một chút.

Và việc cần làm cũng rất đơn giản, không có ai đến tuyên đọc cáo thị tội danh, chỉ là có hai binh sĩ quân Hoài Bắc kẹp một người hoặc là giãy giụa hoặc là không giãy giụa lên đài gỗ đó. ấn xuống bục gỗ. sau đó một binh sĩ rút đao ra chém đầu. Trấn Cao Kiều yên tĩnh dị thường, mặc dù những tiếng gào khóc chửi bới van xin ở chỗ đài gỗ vang lên không đứt. bên trong đó cũng có bạn bè thân thích của mình, nhưng những người dân hôm qua còn càn quấy hỗn xược lại là không có ai dám làm gì. chỉ là dám ở yên trong nhà sợ hãi run rẩy mà nghe.

Hiện giờ trong lòng họ hiểu ra rất nhiều chuyện, những binh sĩ từ Sơn Đông đến này. kể cả là họ muốn đồ sát cả trấn này. thì cũng chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.

Hôm qua sở dĩ họ nhẫn nhịn như vậy. chính là vì đội quân này tuân thủ quân kỷ. chứ không phải là họ sợ gì cả. hành động được nước lấn tới hôm qua rõ ràng là đã chọc tức họ.

ở bên phía đài gỗ trong trấn, mặt đất xung quanh đài gỗ đã dần dần biến thành màu tím, đó là màu máu thẩm thấu vào trong đất, không ngừng có các binh sĩ sau khi chặt đầu xong, rắc đá vôi lên thi thể.

Trương Giang chắp tay đứng ở một bên. sắc mặt hắn tím tái. âu cũng không phải là vì cảnh tượng giết người này quá tanh nòng, mà là do hắn không ngờ vừa mới đến Hoài Bắc được mấy ngày liền xuất hiện chuyện như thế này, không những thế. theo bẩm báo của những người trong các phân điếm của thương hàng Linh Sơn. ngày hôm qua khi những người dân này gây chuyện bên ngoài từ đầu chí cuối đều có người xúi giục kích động, mà những muối công ở gần đó cũng là được gọi đến.

Sự việc giống như quả bóng tuyết. càng lăn càng lớn. chuyện nhỏ như thế này mình xử lý không cẩn thận, nếu như để truyền đến tai tổng binh đại nhân nhà mình, thì sẽ là một ấn tượng như thế nào.

Quả nhiên giống như lời thúc phụ mình đã nói. những muối thương này ngoài mặt thì khách khách khí khí, nhưng trong lòng thì căn bản không có hảo tâm gì. đang lúc cắn răng cắn lợi. hắn nghe thấy phía đài gỗ có người hô lớn:

“Đại nhân xin tha mạng, tiểu nhân là kế toán của cửa hàng muối XX. hôm qua chỉ là đến đây để kết toán..Người binh sĩ trên đài gỗ đừng tay lại. người lính truyền lệnh đứng bên cạnh Trương Giang cũng là dừng lại. cùng nhau nhin về phía Trương Giang, chờ đợi chỉ thị của hắn. Trương Giang lạnh, lùng nói:

“Ghi lại tên của cửa hàng đó. còn tên kế toán này. chém đi”.

Quảng cáo
Trước /587 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Đem Sai Đại Thần Thành Phế Tài

Copyright © 2022 - MTruyện.net