Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Thuận Minh
  3. Chương 289 : Trong phạm vi trách nhiệm Chưa đánh đã run! (1)
Trước /587 Sau

[Dịch] Thuận Minh

Chương 289 : Trong phạm vi trách nhiệm Chưa đánh đã run! (1)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Mùi máu tanh lan tràn trong trấn Cao Kiều mấy ngày không tan hết, những xác chết chất đống ở giữa trấn đã mấy ngày rồi không có ai đến nhận về; đến cuối cùng thì vẫn là những binh sĩ của quân Hoài Bắc kẻo những xác chết này ra ngoài trấn để thiêu.

Trong vòng một ngày giết gần 300 người, cả vùng Hải Châu từ trên xuống dưới ai nấy đều kinh hãi. khu vực xung quanh nơi quân Hoài Bắc của doanh trại Giao Châu đóng quân im ắng đến dị thường, không còn ai không có mắt đến quấy nhiễu nữa, trong số mấy trăm người bị chặt đầu này. cũng có những thủ hạ của các muối thương.

Kể cả là những kẻ trước lúc bị giết có nói là đến để kết toán sổ sách gì đó. nhưng từ đám người chạy đến đây từ những đồng muối, kho muối ở lân cận. thì cũng tức là nói rõ mục đích của những người này khi đến đây là gì.

Những thủ hạ của các muối thương phải có đến gần trăm người bị chặt đầu. những muối thương trước đó bám theo thủ bị quân Hoài Bắc Trương Giang như ruồi nhặng, giờ thì cũng là không dám tiếp cận nữa.

Chuyện này Trương Giang làm một cách có lý có tiết, còn về lý do đại khai sát giới, cũng là báo với nha môn Hải Châu và nha môn phủ Hoài An. nói là điêu dân làm loạn, ăn trộm ngựa đồng thời còn vây đánh quân doanh, nghi ngờ hôm đó gặp hải tặc hoặc giả là do sự xúi giục của Di Lặc giáo . Văn Hương giáo, hi vọng địa phương nghiêm khắc điều tra, đừng để gây ra chuyện tương tự nữa.

Những văn thư, chứng cứ, nhân chứng, rồi thì lời khai được đưa đến nha môn cứ gọi là không thiếu thứ gì. cũng dọa cho tri phủ Hoài An và tri châu Hải Châu giật mình. vội vàng phái người đến bên phía quân Hoài Bắc để xoa dịu.

Kiểu loạn dân như thế này nếu như báo cáo lên trên, người gặp vận xui chỉ có thể là những quan dân chính này. trong thành Hải Châu cũng có chức quan tam phẩm. diêm vận sứ của nha môn diêm chính, nhưng hôm đó mời quân Hoài Bắc của doanh trại Giao Châu đến đóng ở Hải Châu chính là tự các muối thương thỉnh cầu. bây giờ có nói gì thì cũng chả khác gì tự mình đánh vào mặt mình.

Người Hải Châu chú ý đến một điểm, nơi mà binh mã của quan tổng binh Lý Mạnh đóng quân đã hoàn toàn khống chế Thành Hải Châu và những yếu điểm quan trọng khác ở xung quanh đó.

Ví dụ như Đông Hải Trung sở trước đây, những binh sĩ ở đó do phòng chống hải tặc bất lực, một mặt bị quan viên của binh bộ Nam Kinh chỉ trích, một mặt các muối thương vùng Lưỡng Hoài cũng cảm thấy bỏ ra không ít tiền để nuôi đám quân binh này. đến lúc thời khắc then chốt thì lại rụt đầu vào. vậy thì còn cần những người này làm gì.

Kết quả là các binh sĩ của Đông Hải Trung vệ sở bị điều đến An Đông vệ sở ở vùng giáp ranh giữa Sơn Đông với Nam Trực Lệ. thủy doanh Tín Dương của tổng binh Sơn Đông thì được điều đến đóng quân trong doanh trại trước đây của Đông Hải Trung vệ sở. ở đây bản thân nó là một hòn đảo lớn. rất tiện cho thuyền bè dừng đỗ. sự giới bị của thủy doanh Tín Dương cũng là cực kỳ nghiêm ngặt, kẻ nào tự tiện lên đảo đều bị phạt nặng, nói là phòng tránh hải tặc nhân cơ hội lên đảo.

Những muối thương đã bị hải tặc dọa cho sợ vãi cả ra hoàn toàn không cảm thấy làm như vậy có gì không đúng, mà ngược lại còn cảm thấy đội quân này tận chức tận trách. Đáng tiếc, những quan binh ngày hôm đó tiếp xúc cự ly gần với hải tặc. hoặc là đều chạy toán loạn, hoặc là bị điều đến nơi khác đóng quân, nếu như đến nhìn những quan binh này của thủy doanh Tín Dương, chắc chắn sẽ phát hiện ra trong số những người này có rất nhiều khuôn mặt nhìn rất giống đám hải tặc hôm đó.

Sau khi giết người dựng uy ở trấn Cao Kiều, Trương Giang cảm thấy bầu không khí xung quanh tĩnh lặng trong một thời gian dài. những muối thương lúc nào cũng bám theo hắn để lấy lòng cũng là không thấy tăm hơi đâu. rõ ràng là bị dọa cho sợ quá.

Gặp phải tình huống như thế này, chính là vừa hợp với tâm ý của Trương Giang, hắn bắt đầu phái người đến các nơi của vùng Hoài Bắc để quan sát địa hình, cùng với tất cả các thông tin tình báo có liên quan khác.

Ngày thứ sáu sau sự kiện giết người đó. thành Hải Châu có mấy người cưỡi khoái mã phóng đến. thần sắc hoảng hốt yêu cầu được điện kiến thủ lĩnh quân Hoài Bắc là Trương Giang, trong thời gian này đây là lần đầu tiên có người bên ngoài đến hỏi thăm.

Sự việc quả nhiên là vô cùng khẩn cấp. một đội ngũ của các muối thương Hải Châu đến chỗ nào đó để thu tiền, trên đường về bị các mã tặc vây đánh. do là đội ngũ hộ tống tiền của các muối thương, cho nên cũng là có không ít hộ vệ và gia đinh, những người này trốn vào trong một cái miếu cũ. một người nhanh trí đầu tiên là cưỡi ngựa chạy ra ngoài, chạy như điên như đại về thành Hải Châu để báo tin.

Các muối thương sau khi biết được thông tin này thì đều lo lắng sốt ruột, bọn mã tặc khu vực Hoài Bắc khét tiếng hung ác. tiền tài là chuyện lớn. nhưng tính mạng của các hộ vệ và gia đinh đó cũng là không thể bỏ mặc như vậy, hoặc giả nói tình huống xấu nhất xảy ra. ít nhất cũng phải mang được thi thể của họ quay về, còn biết cách mà ăn nói với người nhà của họ.

Hiện giờ binh mã của phủ Hoài An. hoặc là quan quân bản địa trước đó bị hải tặc đánh bại. hoặc là binh mã Sơn Đông, so sánh sức chiến đấu thì thấy. đội quân duy nhất đáng để tin tướng hiện giờ chỉ có quan binh của Sơn Đông.

Theo lời nói của người quay về báo tin. ít nhất có hơn 400 mã tặc đang ở đó vây đánh miếu hoang. Hơn 400 mã tặc, để cầu sự ổn thỏa, quân Hoài Bắc cần phải phái đi quân đội với số lượng gấp đôi để đi cứu viện.

Theo lý mà nói bị mã tặc vâỵ đánh. nếu như các binh sĩ của quân Hoài Bắc chạy được đến đó, thế nào thì cũng phải mất thời gian hơn hai ngày, cộng thêm thời gian đối phương chạy về báo tin. thời gian dài như vậy đã trôi qua, chỉ sợ từ sớm đã bị mã tặc đắc thủ rồi, nhưng chuyện đại sự như hành quân tác chiến, cần phải lấy tiền để là thận trọng.

Kể cả là lần này là đi nhặt xác. cũng phải đảm bảo sự an toàn của đội ngũ, cho nên việc phái đi đội quân hơn 1000 người là bắt buộc, không những thế các muối thương còn đến để thỉnh cầu. bất luận là nói từ phương điện nào. đây đều chức trách của họ. bảo vệ sự bình an của các muối thương, cũng là một trong những chức trách của quân Hoài Bắc đóng ở đây.

Thủ bị Trương Giang rất nhanh liền quyết định, bố trí đội 1000 người đóng quân ở trấn Cao Kiều đi cứu viện, tên thiên tổng đó tuy hành sự có chút hồ đồ. nhưng cũng là quả quyết, Trương Giang cũng là có ý muốn tiếp tục khảo sát hắn. cho nên mới phái tên thiên tổng này dẫn quân đi cứu viện.

Tên thiên tổng này vốn dĩ là một bả tổng trong doanh trại cũ của Giao Châu, lần mở rộng quản đội này đo biểu hiện lúc bình thường của hắn là không tồi. cho nên được chọn là thiên tổng dẫn quân, nhưng hắn không phải là quân hộ xuất thân từ Linh Sơn vệ sở. mà là người của Ngao Sơn vệ sở. họ Cao. gọi là Cao Khoa.

Sau khi nhận được mệnh lệnh, thiên tổng Cao Khoa tự nhiên cũng là không dám chậm trễ. vội vàng tụ binh xuất phát, số lượng ngựa và la của các đơn vị trong doanh trại Giao Châu là rất nhiều, các binh sĩ mỗi ngày đều tiến hành huấn luyện chiến đấu. cho nên tốc độ huy động xuất phát vẫn là nhanh hơn nhiều so với các đơn vị quân đội khác cùng thời đại.

Không những thế. nguyên nhân lần này xuất phát tương đối nhanh còn có một cái khác, đó là không cần phải lo lắng đến vấn đề cung cấp lương thực trên đường, các muối thương thỉnh cầu đã hứa, việc cấp dưỡng cho 1000 quân trên đường sẽ do họ cung cấp.

Buổi tối đầu tiên sau khi khởi hành liền nghỉ ngơi trong một thôn trang ở trên đường đi. mặc dù các muối thương phái người dẫn đường, còn đặc biệt đảm bảo sự nghỉ ngơi của đại quân sau một ngày hành quân mệt nhọc, còn việc canh chừng cảnh giới vào ban đêm thì sẽ giao cho trang đinh và hộ viện phụ trách là được rồi.

Trong đội quân này. trừ các quan quân ra. tất cả các binh sĩ đều tân binh, sau khi đi cả một ngày đường, quả thực là đều cảm thấy vô cùng mệt mỏi.

Nhưng thiên tổng này sau khi trải qua sự kiện bình loạn không kịp thời, cách hành sự cũng là càng ngày càng tuân thủ quy định hơn. đến nơi nào cũng là bố trí lính canh và cảnh vệ lưu động, đó đều những quy tắc không thể di rời.

Đối với những tân binh lần đầu tiên xuất chinh mà nói, ngày hôm nay quả thực là quá mệt mỏi. nhưng đến buổi tối thì lại là hưng phấn đến mức không ngủ được, đến nửa đêm mới ngủ thiếp đi.

Buổi tối này không có việc gì cả. rất là yên tĩnh, sáng hôm sau ngủ dậy. quan quân các cấp liền quát tháo các binh sĩ kiểm tra tư trang và vũ khí của mình, bởi vì ban ngày sẽ gặp kẻ địch để chiến đấu.

Theo như lời người dẫn đường mà các muối thương phái đến nói. thì cái miếu hoang bị vây đánh đó chính là nằm trên đường chính nối liền giữa Hải Châu với Thuật Dương, sáng sớm lên đường, đến chiều là có thể đến nơi.

Sau khi xuất phát từ trấn Cao Kiều, các tân binh đến từ Sơn Đông này cũng là nhìn thấy được tình hình bên đường, so sánh với thiên tai xảy ra ở Sơn Đông, tình trạng của Nam Trực Lệ rõ ràng là tốt hơn rất nhiều, xét cho cùng thì mạng lưới sông ngòi của Nam Trực Lệ dày đặc. phương diện dẫn nước thoát nước cũng là rất đơn giản, nhưng nhìn thì lại thấy không được tốt hơn bên phía Sơn Đông là bao.

Sơn Đông xảy ra thiên tai lớn như vậy. vùng tiếp giáp với Sơn Đông của Nam Trực Lệ là Hoài Bắc cũng là bị ảnh hưởng, nhưng bên phía Sơn Đông điều động tổng hợp số lượng lớn tài lực nhân lực vật lực để chống thiên tai. nhưng Hoài Bắc thì không có ai ngó nghìng đến. các muối thương Lưỡng Hoài thậm chí cảm thấy thiên tai nghiêm trọng hơn chút thì cũng không phải là vấn đề. bởi vì nghình muối Lưỡng Hoài cần tương đối nhiều nhân lực.

Nhưng cơ nghiệp Hoa Hạ mấy nghìn năm. nông dân đều lấy ruộng đất làm kế mưu sinh, nếu như không trồng trọt thì không thể sống được, tuyệt đối không đi làm thuê để nuôi cả nhà. nhưng thiên tai của mấy năm này đúng là đã đuổi sạch nông dân trên các đồng ruộng của Hoài Bắc. khiến họ phải đến đồng muối để làm thuê.

Cho nên các binh sĩ của quan Hoài Bắc trên đường đi nhìn thấy đại bộ phận ruộng đất đều bị bỏ hoang, nhà cửa thưa thớt, nhìn thì thấy còn tiêu điều xơ xác hơn so với đất đai của Sơn Đông.

Mặc dù quan quân các cấp hoàn toàn không nói gì. nhưng các tân binh đều nhìn thấy tất cả những điều này. đồng thời tiến hành so sánh với Sơn Đông, cũng qua đó làm kiên định hơn lòng tin của họ.

Hải Châu giàu có là nhờ nghình muối, nhưng huyện Thuật Dương có cùng cấp bậc thì lại là rất thảm, sau khi tiến vào đất đai của huyện Thuật Dương, thì càng cảm thấy hoang tàn thê lương.

Người dẫn đường mà các muối thương phái đến đó từ đầu chí cuối đều nịnh hót thiên tổng Cao Khoa, đồng thời còn hứa này hứa nọ. nhưng một người có xuất thân từ doanh trại Giao Chầu như Cao Khoa tự nhiên cũng là không bị dụ dỗ bời những thứ như vậy.

“Đi thêm khoảng 3 dặm nữa thì sẽ đến cái miếu sơn thần đó. chỗ này tiểu nhân trước đây cũng từng đến. trên một quả đồi nhỏ bên đường không biết từ lúc nào xây lên một cái miếu sơn thần, cũng không có hương hỏa gì. những người đi qua đây thường là vào đây tránh mưa gió gì đó”.

Nghe thấy câu nói này. Cao Khoa gật gật đầu. mở miệng hỏi:

“Theo lý mà nói. thế lực của những người có tiền ở Hải Châu các ngươi lớn như vậy, tại sao lại có các mã tặc của bản địa đến để quấy nhiễu vậy”

Quảng cáo
Trước /587 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Nhật Ký Sủng Ái Của Nữ Phụ Xinh Đẹp

Copyright © 2022 - MTruyện.net