Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Thuận Minh
  3. Chương 299 : Từng bước liên hoàn có người kế tục (1)
Trước /587 Sau

[Dịch] Thuận Minh

Chương 299 : Từng bước liên hoàn có người kế tục (1)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Thái giám trấn thủ Nam Kinh Lô Cửu Đức đã từng ở kinh thành mấy năm. nhưng bị ngự mã giám tiến cử với hoàng đế. sau khi mang binh đi vùng Hồ Quảng giúp tiêu diệt tặc nhân, kiếp sống cùng quân đúng là cực khổ dị thường, hơn nữa còn chịu sự sai khiến của văn thần. Đốc sư. sự ngang ngược của những võ tướng. Quân đầu của quân đội bạn kia, cuộc sống trôi qua rất khó chịu.

Cho đến khi bỗng dưng được ngồi lên vị trí thái giám trấn thủ Nam Kinh, sau ngày đó lập tức một bước lên trời, mặc dù Lô Cửu Đức không biết mấu chốt trong đó. nhưng dù sao cũng là chuyện tốt.

ở vị trí thái giám trấn thủ Nam Kinh chưa tới ba ngày, liền phái người tặng một phần lễ trọng cho đại thái giám của Tư lễ giám ở kinh thành Vương Thừa Ân. đây gần như đã dùng hết tám phần gã để dành trong mấy năm.

vốn đại thái giám Vương Thừa Ân là vì lúc hạ Lưu Phúc Lai thì tìm một nhân tuyển như Lô Cửu Đức, Tư lễ giám và ngự mã giám một văn một võ, giữa hai bên đều có chút mâu thuẫn, có điều khoản lễ trọng này đưa tới. Vương Thừa Ân phát hiện Lô Cửu Đức này cũng biết điều, định để gã ở trên vị trí đó.

Có điều Lô Cửu Đức cũng may mắn. ở vị trí thái giám trấn thủ Nam Kinh hai tháng, bạc xài ra đã về lại toàn bộ trong tay của mình, hơn nữa còn nhiều hơn mấy thành.

Nam Trực Lệ đích xác là thái bình, bên trung đô Phụng Dương, phủ Lư Châu, phủ An Khánh thì có đại quân trú đóng, phía bắc là binh mã Sơn Đông, phía nam là Chiết Giang, dưới sự bao quanh, bên này căn bản không có chuyện binh đao gì. thường ngày cũng thanh nhàn vô cùng, ở đất phồn hoa GiangNam này cũng được hưởng thụ theo.

Nhưng cuộc sống thái bình này của Lô Cửu Đức cũng không còn mấy ngày nữa, ngày 13 tháng 6 năm Sùng Trinh thứ 13. nha môn trấn thủ Nam Kinh nhận được cấp báo. nói là có giặc cỏ từ phủ Quy Đức Hà Nam đột nhập nam Trực Lệ.

Lúc tin tức này được thân binh truyền tin báo lên. Lô Cửu Đức đang ở bên trong dinh thự vừa nghe nhạc uống rượu.vừa tiếp mấy thái giám bên trong thành Nam Kinh, nghe được tin này, Lô Cửu Đức đứng ngơ ngác trong đó. chén rượu trên tay rơi xuống đất vỡ tan tành cũng không phát hiện.

Binh mã Nam Trực Lệ ngoại trừ trấn thủ Nam Kinh, trung đô Phụng Dương và mấy yếu điểm ở Trường Giang, còn lại đều bố trí ở Hồ Quảng và phủ Nam Dương Hà Nam cùng biên cảnh nam Trực Lệ.

Hôm đó Trương Hiến Trung dẫn loạn quân đột nhập trung đô Phụng Dương, đốt hoàng lăng, uống rượu cuồng hoan ba ngày, kết quả quan quân văn võ các cấp của nam Trực Lệ. bọn thái giám giám quân, bị chặt đầu và lột chức hàng loạt. Kẻ đến sau đương nhiên không muốn giẫm lên vết xe đổ. kết quả ở phía tây nam Trực Lệ bây giờ. tụ tập quân đội hùng hậu. phòng ngự tầng tầng.

Mặc dù Trương Hiến Trung bây giờ đang chật vật chạy trốn ở Tứ Xuyên, nhưng bất cứ lúc nào cũng đều có thể lùi về Hồ Quảng, cho nên trọng tâm phòng ngự nam Trực Lệ chính là đặt ở ba phủ Phụng Dương. Lư Châu, An Khánh. Đặc biệt là Lư Châu và An Khánh, càng trọng điểm hơn.

Ngược lại ở chỗ tiếp giáp ba tỉnh Hà Nam. Sơn Đông, nam Trực Lệ. phòng ngự lại không nghiêm mật như thế, Bởi vì bên kia chưa từng có loạn tặc nào đột nhập. Bên Từ Châu Bởi vì là đầu mối then chốt, xưa nay đều đóng quân hùng hậu, lại thêm phòng hộ bên kia, binh mã Sơn Đông và Hà Nam cũng có chức trách, cho nên Lô Cửu Đức luôn không quá chú ý bên kia.

Nhưng hôm nay cấp báo đột nhiên tới. thái giám trấn thủ Nam Kinh Lô Cửu Đức mới kịp phản ứng. Binh Từ Châu đoạn thời gian trước bị đả thương tới gân cốt. Hà Nam thì nghe nói binh lực toàn bộ tập trung ở vùng Dự Tây Dự Nam. còn Tổng binh Sơn Đông Lý Mạnh kia thì lại chưa bao giờ để ý tới chuyện bên ngoài. Rõ ràng là chỗ đóng quân hùng hậu. bây giờ lại trống không nhất.

Hôm nay nhận được cấp báo. cũng không chỉ nha môn trấn thủ này. Thủ bị Nam Kinh và Binh bộ Thượng thư Nam Kinh tất nhiên cũng đều nhận được tin do Từ Châu bên kia truyền tới.

Tình thế đại khái rốt cuộc cũng biết rõ, nói là lưu khấu Đại Cổ từ hướng phủ Khai Phong dọc theo bờ Hoàng Hà một mạch đi về phía nam. quan binh của phủ Quy Đức tổng cộng mới có năm trăm người, đều co đầu rụt cổ ở bên trong phủ thành không dám đi ra ngoài, mà ở phủ Quy Đức lại lệch hướng Hoàng Hà. nên ở vùng Vĩnh Thành tiến vào nam Trực Lệ.

Vào bên trong thành Nam Kinh hễ là võ tướng thấy tin này đều mắng to. lưu khấu này không ngờ lại có vận khí tốt như vậy. xuyên qua từ khe hở giữa hai nơi Từ Châu và phủ Phụng Dương, đại binh của phủ Phụng Dương trong lúc vội vã không phân phối kịp.

Còn binh mã Từ Châu Bởi vì từng chịu thất bại, trước mắt phải bảo vệ đường thủy quan trọng này. binh lực cũng rất khẩn trương, cũng không dám chia ra mà xuôi nam. lỡ như bị đối phương chặn đứng đường lui. thuỷ vận chịu ảnh hường, vậy chuyện càng bết bát.

Ba người binh bộ Thượng thự. Thủ bị và thái giám trấn thủ sau khi hợp nghị, lại thêm ý kiến của chư vị đại tướng trong thành Nam Kinh, cho ra kết luận, nói là giặc cỏ này chính là dân đói. lưu dân vì cầu thực mà tới. nhất định là muốn đi tới nơi giàu có. Phủ Phụng Dương. Từ Châu và phủ Hoài An cũng sẽ không là mục tiêu bọn chúng đình trú. Địa phương Giang Bắc có thể đi được, đặc biệt là ở phạm vi bên trong nam Trực Lệ. mục tiêu chính là phủ Dương Châu.

Liền lập tức phái binh ngăn lưu dân ở phía bắc phủ Phụng Dương, hai nơi trung đô Phụng Dương và Nam Kinh. đều xuất binh mã. họp lực chặn đường, tiêu diệt triệt để.

Đối với sức chiến đấu của nhóm lưu khấu này. Lô Cửu Đức và đại tướng quân đội bên trong thành. Nam Kinh đều không xem trọng lắm. binh mã nam Trực Lệ tiêu diệt hết nhóm lưu tặc này. vẫn cực kỳ dễ dàng.

Ba người Nam Kinh sau khi hợp nghị, liền trực tiếp phân phối binh mã các nơi nam Trực Lệ. sau đó thình chỉ ở kinh thành, lúc này từng đạo quân phát công văn ra ngoài, huân quý mang binh trong thành và quân tướng ngoài thành, đều chinh lại binh mã. vội băng thành vượt sông, đi tới tiếp giáp phủ Dương Châu và phủ Phụng Dương trước.

Nhưng công văn điều binh phát sau năm ngày. Từ Châu lại có người dùng khoái mã truyền tin, tin lần này khiến mọi người bên trong thành. Nam Kinh. lại trợn mắt há hốc mồm. Lưu dân Đại Cổ sau khi qua Từ Châu, không xuôi nam. mà ngược lại đi về phía biển đông, hướng phía bắc phủ Hoài An.

Dựa theo việc đưa tin này thì cần thời gian qua về, bây giờ có lẽ những lưu dân này đã qua Tức Thiên, bọn họ đi tới đó làm gì?

Đây không phải là vấn đề lớn. vấn đề chân chính là đại quân đều đã chạy tới phía tây phủ Dương Châu, đều đã tập họp ở vùng Hư Di. Tứ châu, nếu lại điều binh chỉ sợ thời gian sẽ không kịp. sợ là chờ tới khi kiếm ra kế sách, bên này đã sắp vào phía bắc phủ Hoài An.

Có điều sốt ruột thì sốt ruột, nhưng không hoang mang bằng đoạn thời gian trước đó. biển rộng phía đông chính là tử địa, phía bắc Phủ Hoài An lại là nơi dân phong cường hãn gia đinh và tư binh của đại tộc cũng sẽ tạo không ít lực cản với bọn lưu khấu, hơn nữa bên kia còn có binh mã Sơn Đông trú đóng ở Hoài Bắc.

Cả đám tin tức từ phía bắc truyền tới thành Nam Kinh không ngừng, lại thông qua con đường tin tức trong sáng trong tối truyền tới tai hạng người giàu sang ở Nam Trực Lệ. bây giờ sốt ruột nhất chính. là diêm thương trong thành Dương Châu, thật vất vả mới thoát khòi tai họa cướp biển, sao giờ lại tới lưu khấu, hơn nữa những lưu khấu này không đi những chỗ giàu có kia, sao lại đặc biệt đi về phía Hoài Bắc.

Bên kia đều là diêm trường và trang viên sản xuất muối, là sinh mạng của các diêm thương!

Thiên hạ đại tai. nam Trực Lệ cũng không phải là không có tai. vì Nam Kinh, và Phụng Dương có nhiều hoàng thân quốc thích, phủ huyện còn lại thì nhiều quý quan, sát nhập thổ địa là một trong những chỗ lợi hại nhất của Đại Minh, nông dân không đất phá sản quả nhiên là không ít. có lưu dân Đại Cổ từ Hà Nam chạy tới. những bình dân nam Trực Lệ không sống được này cũng đều rối rít đi theo.

Ai cũng không ngờ chính là. sau khi qua Tức Thiên, quy mô lưu dân vốn chưa tới vạn người, đột nhiên biến thành gần ba vạn đã thành đại họa.

Phủ Hoài An vội vàng tụ tập hơn bốn nghìn binh mã đi ngăn cản trước. Nhưng trước mắt bọn lưu khấu sẽ lập tức tới những diêm trường ở Hoài Bắc của bọn diêm thương, nên bọn diêm thương đều tức giận.

Hơn bốn nghìn binh mã này. bị bọn lưu khấu đánh bại. không hề trì hoãn được chút nào. Ngay cả quan tướng đều chết trong loạn quân, binh sĩ may mắn trốn được về nói. trong tặc binh có rất nhiều mã tặc. sau khi khai chiến loạn mã vọt tới. căn bản không thể ngăn cản được, kế tiếp thường là sụp đổ.

Bọn lưu khấu này dù hồ đồ thế nào. dù trước kia lậm vào tuyệt cảnh thế nào. chuyện này cũng không trọng yếu. Trước mắt mà nói. mấu chốt nhất chính là bảo vệ diêm trường vùng Hải Châu.

Bọn diêm thương đương nhiên là ngồi không yên. bây giờ binh mã có thể chiến đấu nhất ở vùng Hải Châu và Cống Du là ai. Đương nhiên là năm nghìn bộ chúng của quân Hoài Bắc doanh. Giao Châu. Năm nghìn bộ chúng này. một nghìn quân binh đều có thể đứng vững ở sự vây công của mấy nghìn mã tặc. những lưu khấu này có là cái gì.

Quan viên Phủ Hoài An. sứ giả nha môn Diêm Vận Sứ Hải Châu, thủ hạ của bọn diêm thương, đều đi tới chỗ đóng quân của quân Hoài Bắc. thỉnh cầu chi binh mã này xuất binh, đón đánh cường đạo.

Quảng cáo
Trước /587 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tòng Tiếu Tinh Tẩu Hướng Cự Tinh

Copyright © 2022 - MTruyện.net