Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Thuận Minh
  3. Chương 304 : Bí mật bày tỏ suy nghĩ nhân sĩ tòng tặc (3)
Trước /587 Sau

[Dịch] Thuận Minh

Chương 304 : Bí mật bày tỏ suy nghĩ nhân sĩ tòng tặc (3)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Tôn Truyền Đình bị vào ngục đợi thẩm vấn, tội danh hoàn toàn có thể nói là bịa đặt, một trọng thần có công, thậm chí là có công lớn. chỉ bởi vì bốn chữ "lòng có oán hận" của Dương Tự Xương mà bị tống vào chiếu ngục.

Còn có các học sĩ nội các, thượng thư, thị lang, tổng đốc. tuần phủ. tổng binh những năm nay bị giết bị giáng chức, rất nhiều tội danh trên người có thể nói là không đến mức phái chịu hình phạt, tức là ở mức độ có thể dung thứ được, nhưng hoàng đế Sùng Trinh đều không phân trắng đen mà phạt nặng tất cả.

Thay đổi người như đèn kéo quân, tất nhiên không thế nào ổn định được, không có nòng cốt ổn định, cả Đại Minh chỉ là một đống hỗn loạn.

Chuyện nhà mình thì mình biết, án kiện này của Tôn Truyền Đình, nói hoàng đế thánh minh, cũng gần như là mắng người. Lý Mạnh hỏi một câu này. khiến Tôn Truyền Đình ngây người ra một hồi lâu, cười khổ mấy tiếng rồi mở miệng thở dài, nói: "Xin Lý tổng binh về cho. phía lão phu còn có không ít thứ phải xem. ngày sau lại nói chuyện vậy!"

Mỗi ngày ông đọc những thứ này là để cho đỡ buồn, giờ nói cứ như là công vụ đại sự vậy. Lý Mạnh mắng thầm mấy câu rồi mỉm cười đứng dậy định cáo từ.

Đúng vào lúc này. hai thân vệ ở bên ngoài gọi một tiếng, cầm mấy bản hồ sơ tiến vào. Thân vệ sau khi hành lễ liền bẩm báo: "Đại soái, đây là đường báo và công báo vừa tới của hai ngày nay. còn có văn thư tình báo của mấy nơi bên dưới, án chiếu theo sự phân phó của lão thái gia. sau khi sao chép liền mang tới đây."

Lý Mạnh gật đầu. thầm nghĩ bỏ đi như thế này thì lần bái kiến này lại là nửa chừng đờ đang rồi. hay là tiếp tục ngồi thêm một lát, quả thực là bực bội. mình đường đường là tổng trấn một tỉnh mà phải ở đây ăn nói khép nép. Nhưng Giao Châu doanh hiện tại thực sự là thiếu nhân tài, mình thân là thống lĩnh cũng có trách nhiệm đi mời chào và thỉnh cầu.

Thấy Lý Mạnh ngồi đó. Tôn Truyền Đình cũng không nói gì. chỉ chậm rãi bảo: "Đem hồ sơ của mấy ngày gần đây tới đi. rồi dọn dẹp những thứ trên bàn một chút."

Hai thân vệ đó quay sang nhìn nhau, đều có chút tức giận và bất lực. Tôn Truyền Đình quả nhiên là người thân ở vị trí cao. sai bảo hạ nhân rất chỉ là tự nhiên. Nhưng đừng nói là Lý Mạnh ngồi đó. cho dù là không ngồi cũng phải theo yêu cầu mà khách khí đối đãi. Chỉ đành dọn dẹp bàn sạch sẽ. đem văn kiện của công báo và đường báo đã đóng thành sách cho Tôn TruyềnĐình.

Đợi sau khi hai thân vệ đó ra ngoài rồi. Lý Mạnh lại nhớ tới công báo và đường báo của hai ngày nay mình vẫn chưa xem. Xét duyệt binh mã của hai doanh không phải là một hai tiếng là có thể làm xong, có điều khiến Lý Mạnh cảm thấy vui mừng là Trần Lục và Trương Giang ở Lưỡng Hoài không hề bê trễ việc huấn luyện.

Lần này hai doanh được thay phiên trở về, tuy đều tân binh làm chủ. nhưng hành binh bố trận đều rất lão luyện, so với những "bán lão" binh đóng ở Sơn Đông thì lộ ra vẻ có sát khí hơn.

Lý Mạnh trong lòng cũng hiểu, hiện giờ các bộ huấn luyện đều như là lý thuyết. từ trên huấn luyện có thể phân biệt ra cao thấp là rất không dễ dàng, mọi người điều thiếu thực chiến và kinh nghiệm. Lưỡng Hoài tới giờ vẫn chưa hoàn toàn yên ổn quân Hoài Bắc và quân Hoài Nam không ngừng đánh những trận nhỏ. các binh sĩ đã từng thấy máu. từng giết người, đương nhiên là phải khác.

"Rầm" một tiếng, tiếng động đột ngột này khiến Lý Mạnh giật nảy mình, cửa thư phòng lập tức được mở ra một cánh, mấy thân binh khẩn trương nhìn vào trong.

Tôn Truỵền Đình ở đối diện Lý Mạnh đã đứng dậy. trong tay cầm tập công báo và đường báo vừa rồi mới được đưa đến. Tập giấy rung rung phát ra tiếng loẹt xoẹt.

Tôn Truyền Đình hiện tại không còn khí độ trọng thần gì cả. lớn tiếng hét: "Sấm nghịch vào Hà Nam. sấm nghịch vào Hà Nam rồi. đây là thả hổ về rừng, tất thành đại họa. mau chuẩn bị khoái mã tín sứ. thượng tấu thiên tử, nhanh chóng phái binh tiêu diệt

Thấy sự thất thố này của Tôn Truyền Đình. Lý Mạnh cũng có chút há miệng trợn mắt. có điều lập tức có phản ứng. cảm thấy loại tình cảnh này quả thực là có chút bị thương, binh sĩ ở bên ngoài thấy không có chuyện gì. thuận tay đóng cửa lại. Lý Mạnh hắng giọng, mở miệng nói: "Tôn tiên sinh. Tôn tiên sinh..."

Sau tiếng gọi này của Lý Mạnh. Tôn Truyền Đình lập tức tỉnh lại. tay cứng đờ ở lưng chừng không, trong phòng an tĩnh một lúc. cánh tay của Tôn Truyền Đình mới hạ xuống, vô lực ngồi lại xuống ghế.

Tràng diện vừa rồi nhìn có chút buồn cười, nhưng trong lòng Lý Mạnh lại là từng trận khẩn trương. Lúc này nghe thấy Tôn Truyền Đình chậm rãi nói: "Lão phu là tội thần trong chiếu ngục, đã là cô hồn dã quỷ rồi. còn muốn thượng tấu gì nữa. quả thực là đáng cười, đáng cười!"

Giọng nói càng lúc càng thấp. Tôn Truyền Đình mặt đầy vẻ chán nản người trong nháy mắt như già đi hơn chục tuổi.

Tình cảnh này Lý Mạnh cũng không biết nên nói gì. hắn bước lên trước cầm tập giấy đó lật xem, bên trên viết "Sấm nghịch tháng mười một tới nội hương, tặc khấu Hà Nam nhao nhao gia nhập, bốn năm ngày sau đã có gần chục vạn người..."

Trước đây công báo đường báo miêu tả về Lý Tự Thành chính là "kẻo dài chút hơn tàn, gần nghìn người" Lý Mạnh đối với đoạn lịch sử này có ký ức rõ ràng là Lý Tự Thành suất lĩnh đại quân tiến vào kinh sư. pháp chế của Đại Minh ở phía bắc tuyên cáo diệt vong. Nhưng hơn hai năm nay. sấm quân của Lý Tự Thành bị quan binh đánh cho tối tăm mặt mũi. đang quanh quân bên bờ diệt vong.

Điều mà Lý Mạnh lo lắng chính là thời đại này liệu có vì sự có mặt của mình mà phát sinh, "hiệu ứng cánh bướm" hay không. Mãn Thanh vốn không thể có thắng lợi khi nhập quan lại giành được thắng nhỏ. đại tai của Sơn Đông được giảm tổn hại tới mức thấp nhất, những sự kiện lịch sử khác liệu có bị ảnh hưởng không.

Đọc công báo này. trong lòng cũng có chút yên tâm. Lịch sử này nên tiến tới trước theo quy đạo vốn có của nó. mình còn có thể lợi dụng sự hiểu biết đại khái về đại thế lịch sử mà chiếm được ưu thế có tính thiên tiền.

Sự thất thổ của Tôn Truyền Đình bị Lý Mạnh nhìn thấy, cũng cảm thấy cự ly giữa hai ngươi gần hơn nhiều. Lý Mạnh hắng giọng, nói: "Tôn tiên sinh, hơn nghìn người liều mạng chạy vào Hà Nam. trong nháy mắt tụ tập thành hơn mười vạn, khó tránh Khỏi căn cơ không ổn. binh mã triều đình một khi xuất thủ, sấm tặc này cũng khó mà thoát khỏi kết cục bại vong!"

Lý Mạnh nói xong những lời an ủi này. Tôn Truyền Đình đang ngồi ở đó lắc lắc đầu, nói khẽ: "Thế nào là vội vã thành quân, ngày đó Lý sấm ở Hà Nam vốn có không ít cựu bộ. những năm này thủy chung không ngừng hoạt động, lần này tụ lại. lại ở nơi đường lớn của Hà Nam. tất thành hại lớn."

Tôn Truyền Đình vừa cúi thì đột nhiên nghĩ ra gì đó. ngẩng đầu lên hỏi: "Vào tháng sáu năm nay. Lý tổng binh từng xuất lĩnh binh mã Sơn Đông tới thành Khai Phong cứu viện, giành được toàn thắng, trước mắt binh mã Hà Nam ở hết khu vực Hồ Quảng, Tứ Xuyên, quân lính có thể điều động ở xung quanh cũng chỉ có binh mã dưới trướng Lý tổng binh. Hà Nam tuần phủ Lý Tiên Phong lần trước cũng từng thấy sự uy phong của binh mã Tề Lỗ. lần này tình thế nguy cấp. e rằng sẽ không để ý tới thể diện quan trường gì nữa mà trực tiếp hướng tới triều đình yêu cầu Lỗ binh cứu viện."

Lý Mạnh cười khan mấy tiếng, thực lực trong tay lớn như vậy. có muốn hạ thấp mình cũng không được, mà Tôn Truyền Đình ngồi ở đó. sự kinh hoàng nóng vội vừa rồi đã biến mất, nhìn chăm chăm vào Lý Mạnh hỏi: "Hà Nam báo nguy. Lý tổng binh tới cứu, không có lợi ích gì. Không đi cứu lại có thể bảo cảnh an dân. tướng quân của Đại Minh chúng ta dưới cục diện này, không nghe điều động cũng rất nhiều. Lý tổng binh, nếu là điều ngài, ngài có đi không?"

Lý Mạnh trầm ngâm một lát. bước ra sau mấy bước ngồi lên ghế của mình, mặt mày tươi cười nói: "Tôn tiên sinh, nếu triều đình điều binh mã của ta tới Hà Nam bình tặc. vậy ta tất nhiên là phải đi. có một số chuyện Tôn tiên sinh nhìn vẫn còn ngắn lắm, sao có thể nói là không có lợi ích gì. có lợi ích lớn ý chứ!"

Sau khi nói xong câu này. Lý Mạnh đứng dậy ôm quyền cáo từ. hôm nay giao lưu với Tôn Truyền Đình không ít. cũng có thể nhìn ra cảnh ngộ bất đồng, tâm thái và hàm dưỡng của người ta cũng bất đồng. Tôn Truyền Đình ngoài mặt thì trấn tĩnh, nhựng trong lòng chắc là không thể bình tĩnh được, không có tội lại bị tống vào ngục, thiên hạ thối nát như vậy. lòng Tôn T ruỵền Đình cũng lạnh rồi.

Hơn nữa chuyện triều đình điều binh mã Tôn Truyền Đình nói vừa rồi. so với phân tích và phán đoán của Giao Châu doanh thì gần như là nhất trí. nếu Lý Tự Thành thực sự làm loạn như vậy ở Hà Nam, binh mã Sơn Đông khẳng định sẽ bị điều động, sớm vạch kế hoạch là tốt nhất. Lúc trước triều đình điều tổng binh Tào châu Lưu Trạch Thanh tới Hà Nam bình tặc, trừ lần đầu tiên chịu đi ra, những lần khác đều từ chối không đi. hiện tại thực lực của Lý Mạnh so với Lưu Trạch Thành còn mạnh hơn mấy lần nếu không đi. triều đình cũng đành chịu.

Quảng cáo
Trước /587 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Nhóc Con Tu Thực Xuyên Về Rồi

Copyright © 2022 - MTruyện.net