Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Thuận Minh
  3. Chương 305 : Quân y thủy động hữu chỉ bất tôn (1)
Trước /587 Sau

[Dịch] Thuận Minh

Chương 305 : Quân y thủy động hữu chỉ bất tôn (1)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Tháng chạp năm Sùng Trinh thứ mười ba, không chỉ là một tỉnh Hà Nam không có ngày tết thái bình, mà toàn Sơn Đông trên dưới cũng không yên. tin tức Lý Tự Thành tụ chúng ở Hà Nam đã được truyền tới Sơn Đông. Lý Mạnh lập tức phát mệnh lệnh, Giao Châu doanh bắt đầu tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu.

Khi thái bình, mỗi năm đều có một số quân nhân còn có ngày nghỉ để thăm viếng, về nhà đoàn thụ với nhân thân. Nhưng dưới trạng thái chuẩn bị chiến đấu. tất cả mọi người đều phải ở trong quân doanh đợi mệnh lệnh.

Cục chế tạo binh khí thì tăng ca sản xuất cả ngay lẫn đêm. sản xuất các loại vũ khí cần thiết cho Giao Châu doanh, thuộc hạ của Chu Dương và Ninh Kiền Quý cũng đều tới các điền trang truân điền ở Sơn Đông, kiểm kê số lượng tích trữ trong kho của các điền trang, đi theo còn có quan quân của nha môn tổng binh doanh trại, tới các nơi kiểm kê nam đinh trai tráng phù hợp với yêu cầu trưng binh.

Cửa hàng Linh Sơn ở Tế Ninh châu cũng cùng với mấy cửa hàng hợp tác với mình để xuất yêu cầu. ngoại trừ thu mua các loại quân nhu vật tư rồi. còn xin đối phương tận dụng hết khả năng gom góp đội thuyền, để chuẩn bị cho Giao Châu doanh sử dụng.

Tết âm lịch năm Sùng Trinh thứ mười bốn. Lý Mạnh chỉ ở trong nhà có hai ngày cùng gia quyến, thời gian còn lại đều ở trong quân doanh. Mã Cương. Triệu Năng mỗi người suất lĩnh năm nghìn binh tới khu vực gần phủ Duyện châu và phủ Tế Ninh canh phòng, bộ đội trực thuộc trong tay Lý Mạnh cũng bắt đầu di động về phía phủ Duyện châu.

Những cánh binh mã khác cũng đều tới biên cảnh các nơi. chuẩn bị tốt cho công việc phòng ngự.

Hoàng Bình và nhân viên tình báo dưới tay càng không có cơ hội để về nhà đón năm mới. chuyện ở Lưỡng Hoài vừa yên ổn bọn họ trực tiếp chọn tuyến. Nam Trực Đãi tới Hoài Hà để hành động.

Câu nói đó của Tôn Truyền Đình quá thật là có đạo lý. Hà Nam nếu có chuyện bất kể là binh mã của Hà Nam hay là đại thần của triều đình, người đầu tiên mà họ nghĩ tới để xuất binh cứu viện chính là quân đội Sơn Đông của hắn.

Những lời khuyên giải an ủi Tôn Truyền Đình của Lý Mạnh, nói cái gì là Lý Tự Thành trong lúc gấp rút tụ thành hơn chục vạn binh mã. sẽ dẫn tới căn cơ bất ổn sẽ không tạo thành tai họa gì cho Hà Nam cả.

Hiện tại xem ra những lời này không có câu nào là đúng cả. sau khi Lý Tự Thành ở Hà Nam tụ tập được hơn chục vạn người, lập tức bạo phát ra lực chiến đấu cực lớn, Hà Nam nghìn dặm thành đất chết, những lưu dân còn sống đều tới gia nhập quân ngũ. lại thêm những cốt cán đã hoạt động nhiều năm ở cảnh nội Hà Nam của Lý Tự Thành.

Các quan binh đã không có năng lực để chống lại dạng lưu khấu này. nói ra cũng thật đáng sợ. Lý Tự Thành hai tháng trước còn chạy trốn tán loạn ở khu vực núi Ngưu Phúc của Tứ Xuyên, tuyệt vọng đến nỗi muốn nhảy núi tự sát. nhưng hắn chẳng qua chỉ là nắm được khoảng trống trong tuyến phòng ngự của Tả Lương Ngọc, mấy trăm khinh kỵ ngày đêm chạy tới Hồ Quảng, chạy vào Hà Nam. Sau đó. hoàn toàn không có quá trình, tàn binh bại tướng gồm mấy trăm người đột nhiên biến thành đại quân hơn mấy chục vạn người, sự khác biệt trước sau này dùng từ trên trời dưới đất để hình dung cũng không đủ.

Hơn nữa sấm quân lúc này so với mấy năm trước có chút bất đồng, từ lúc Lý Tự Thành suất lĩnh bộ đội sấm doanh, so với hiện giờ, sức chiến đấu và thực lực thậm chí còn vượt hơn trước. Nhưng lúc đó. chỉ là một nhánh đại đội do bần dân lưu khấu tổ chức thành, vì đối kháng với quan quân mà tác chiến, cả ngày đều chỉ biết chiến đấu vì cái ăn.

Nhưng bội đội của Lý Tự Thành hiện tại lại có sự tổng chỉ huy của mình, sấm quân đã hào xưng với bên ngoài là "chia đều đất đai thiên hạ, khiến Càn Khôn không còn phân biệt giàu nghèo", đương nhiên, cái được ưa chuộng hơn vẫn là câu "đón sấm vương, mong chờ Sấm Vương, sấm vương tới không phải nộp lương". Đối với bình dân bách tính luôn trăn trở việc cầu sinh mà nói. đây quả thực là phúc ân từ trên trời rơi xuống, bất kể khẩu hiệu này rốt cuộc là thật hay giả. ai ai cũng đều muốn tới nương tựa.

Tương ứng, sấm quân trong chiến đấu căn bản không cần phải lo lắng chiến lực bị hao tổn. Bởi vì dân chúng ở các nơi tới gia nhập rất nhanh có thể lấp đầy chỗ khuyết này.

Vì sao một nhánh bộ đội của lưu khấu đột nhiên có khẩu hiệu để tuyên truyền, đây khẳng định không phải là thứ mà những nông dân này có thể nghĩ ra. Đây chính là sự khác biệt khi có Ngưu Kim Tinh gia nhập, nguyên nhân này cũng rất ít. một cử nhân vừa gia nhập nhánh đại quân này. lập tức được phong làm quân sư.

Tháng giêng năm Sùng Trinh thứ mười bốn Lý Tự Thành suất lĩnh đại quân vây công Lạc Dương, thiên hạ chấn động.

Thành Lạc Dương là thành lớn số một của Hà Nam, cũng là trong trấn cố đô có lịch sử lâu đời. nhưng càng quan trọng hơn là. trong thành Lạc Dương có phiên vương quan trọng nhất thiên hạ đang sống. Đó chính là Phúc vương.

Phúc vương là nhi tử mà Vạn Lịch hoàng đế yêu mến nhất, vốn muốn lập hắn làm thái tử, Bởi vì phân trưởng ấu không thành công, kết quả Vạn Lịch lại chuẩn bị phong đất đai cho Phúc vương, nhưng Bởi vì diện tích đất đai quá lớn và sự tranh cãi không ngừng của các đại thần trong triều, tới cuối cùng mới xác định một con số nhỏ hơn nhiều

Nhưng cho dù là con số được gọi là nhỏ hơn nhiều này. điền địa của tỉnh Hà Nam đã không đủ để phân rồi. còn cắt thêm cả đất đai của ngoại tỉnh để chắp vào. Ngay cả Sơn đông Duyện châu cũng có một bộ phận đất đai thuộc vương trang của Phúc vương.

Thổ địa lớn như vậy không thể chứng tỏ được sự quan trọng của Phúc vương tại triều Sùng Trinh. Hoàng đế Sùng Trinh vừa đãng cơ. lúc đó Hậu Cửu thiên tuế vẫn có thế lực cực lớn. có thể hô phong hoán vũ. Sùng Trinh hoàng đế ở trong cung ăn đồ gì cũng phải là do hoàng hậu đưa vào. chỉ sợ gặp phái độc thủ mạng danh kỳ diệu.

thời khắc nguy cấp như vậy. Phúc vương liền phái một đội nhân sĩ tới bảo vệ sự an toàn cho hoàng đế Sùng Trinh, tác dụng trên thực tế của đội binh sĩ này không có nhiều, nhưng trên ý nghĩ thì lại rất không tầm thường.

Từ lúc hoàng đế Sùng Trinh đăng cơ cho đến nay. biểu hiện này của Phúc vương tất nhiên được ông ta ghi nhớ trong lòng, hơn nữa hoàng đế Sùng Trinh trên thực tế là người khoan dung nhất đối với thân phiên huân quý trong lịch đại hoàng đế của Đại Minh, có lòng tin của hoàng đế, địa vị của Phúc vương càng như nước lên thì thuyền lên. hơn xa những phiên vương khác.

Phúc vương thân phận không tầm thường, hành sự cũng không kiêng nể ai. trang điền xung quanh Lạc Dương và vương trang đều được bóc lột kêu đến trời cao ba thước, binh dân bách tính của Dự Tây khổ không chịu nổi.

Những chuyện này. trung tâm triều đình không cần biết, nhưng chỉ cần biết nếu Phúc vương gặp nguy cấp. đang bị mấy vạn binh mã của sấm nghịch vây công, tất phải phái binh tới cứu viện.

Không khác biệt gì so với phán đoán của mọi người, trên văn thư cầu cứu của Phúc vương là xin triều đình mau chóng phái binh mã cứu viện, còn tuần phủ Hà Nam Lý Tiên Phong từ trực tiếp chỉ rõ trong tấu chương, xin binh mã Sơn Đông mau tới cứu viện. Mà chư vị đại thần trong triều đình cũng ngay lập tức nghĩ tới binh mã Sơn Đông.

Chưa qua mười lăm tháng giêng, triều đình hạ chỉ. mệnh lệnh cho tuần phủ Sơn Đông Nhan Kế Tổ. tổng binh Sơn Đông Lý Mạnh dẫn binh tới Hà Nam Lạc Dương cứu viện, tiêu diệt Sấm tặc.

Tiện thể nói thêm một chút, vào tháng mười một năm Sùng Trinh thứ mười ba, hoạn quan giám quân của hầu hết các địa phương đều bị hoàng đế Sùng Trinh gọi hết về kinh sư. đem quyền lực dẫn binh hoàn toàn tập trung vào tay một quan văn, thái giám giám quân Lưu Nguyên Bân đã rời khỏi Tế Nam về lại kinh thành, thường thì thái giám được cử ra ngoài phái về kinh sư cũng không phải là chuyện tốt đẹp gì. nhưng Lưu Nguyên Bân này lại như trút được gánh nặng, thậm chí ngay cả tiệc rượu để tiễn hắn cũng bị chối từ, vội vàng lên đường.

Thái giám truyền chỉ của kinh sư và cầm y vệ hộ vệ đã tới thành Tế Nam, những người này chẳng thèm để ý gì tới quân tướng dẫn binh, mà mỗi ngày tới thúc giục quan văn lĩnh binh - tuần phủ Sơn Đông Nhan Kế Tổ.

Binh mã Sơn Đông có xuất binh hay không. Nhan Kế Tổ hoàn toàn không có một chút quyền phát ngôn nào cả. nhưng thái giám truyền chỉ vốn là được phái tới từ tháng giêng, trong lòng mang theo mấy phần oán khí, hơn nữa văn thư cấp báo của Hà Nam lại bức này nối bức kia được đưa tới kinh sư. khoái mã tới từ kinh sư cũng thúc giục thái giám truyền chỉ bọn họ.

Khâm sai truyền chỉ lạnh nhạt với Lý Mạnh, mỗi ngày lại bức ép tuần phủ Nhan Kể Tạ lúc ban đầu tuần phủ Sơn Đông Nhan Kế Tổ còn có thể lấy bạc và tài vật ra để hối lộ. nhưng qua mấy ngày, kim ngân tài vật đã không dùng được nữa rồi. Thái giám khâm sai truyền chỉ thậm chí còn trả tiền lại.

Tuần phủ Sơn Đông Nhan Kế Tổ ban đầu vốn rất lạc quan, lần trước thành Khai Phong cầu viện. Lý Mạnh không hề chối từ mà hòa tốc phái binh cứu viện, lần này chuyện còn nguy cấp hơn, phản ứng của Lý Mạnh vốn nên nhanh chóng hơn mới đúng chứ.

Quảng cáo
Trước /587 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Trêu Đùa Lòng Vua

Copyright © 2022 - MTruyện.net