Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Thuận Minh
  3. Chương 319 : Hoàng Thái Cực Đại chiến sắp tới (3)
Trước /587 Sau

[Dịch] Thuận Minh

Chương 319 : Hoàng Thái Cực Đại chiến sắp tới (3)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Từ khi tin tức truyền tới, tuần phủ Sơn Đông Nhan Kế Tổ và thái giám giám quân Trần Mẫn bị giam lỏng đều vô cùng hoảng sợ, không phải vì lo lắng cho giang sơn Đại Minh sẽ ra sao, mà là Bắc Trực Đãi trống không, triều đình e là sẽ điều binh mã Sơn Đông lên phía bắc đóng giữ, Lý tổng binh không phải người nghe lời.

Nếu lại kéo dài không nghe theo, triều đình không dám động vào đại tướng thong binh như vậy, vậy người không may chỉ có thể là mình thôi.

Lý Mạnh cùng thuộc hạ cùng nhiều lần mưu đồ. làm thế nào tránh cho binh mã của mình không bị điều tới Bắc Trực Đãi, mặc dù Sơn Đông và mọi người ở kinh thành bằng nhiều cách có được tin tức thất bại ở Tùng Sơn, nhưng tin tức này đúng là quá mức kinh người, phải chuẩn bị xong mọi mặt mới có thể truyền ra ngoài.

Mới đầu tháng tám, đại quân sấm doanh bắt đầu di chuyển dần về phía Đóng Bắc, phủ Phụng Dương Nam Trực Đãi có đại quân Minh đóng quân, đã đề phòng nghiêm ngặt, nhưng mục đích của Sấm quân không phải nơi này, mà là vượt qua huyện Thương Thủy và Trần châu phía nam phủ Khai Phong, chuẩn bị tiến vào phủ Quy Đức.

Quan quân đóng ở Nam Trực Đãi thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ chỉ cần không phạm tới địa bàn của mình, vậy là mọi chuyện đại cát, về phần Đại Minh đối diện với tai họa thế nào. không trong khu vực phòng thủ của mình, thì không liên quan gì tới mình.

Dương Văn Nhạc chạy tán loạn, Phó Tông Long bị giết, văn võ binh tướng phủ Khai Phong đã thất kinh, ở trong thành không dám tùy tiện ra ngoài. Đại quân sấm doanh đã đi qua phía nam phủ Khai Phong, huyện Thương Thủy và Trần châu bị công phá, huyện lệnh và tri châu bị giết, nhưng không ai dám tới chi viện.

Điền Kiến Tú dẫn đầu ba vạn binh mã sấm doanh chậm rãi tiến vào, mặc dù hành động cẩn thận, nhưng trên đường lại không có bất cứ ngăn trở nào, trận đầu tiên là Mã hán tập giao giới giữa phủ Quy Đức và phủ Khai Phong.

Thủ bị Thác thành Cổ Đại Sơn ra Quy Đức cướp bóc lưu dân, lại gặp phải quân tiên phong của Sấm quân do Điền Kiến Tú dẫn đầu, hai bên chỉ là trận nhỏ mà thôi.

Đại quân Điền Kiến Tú mặc dù chiếm ưu thế, nhưng sau khi va chạm, liền dừng ngay thế tiến tới, lùi sau chục dặm, đội quân phía sau tới tụ hợp mới tiếp tục hành động.

Còn đội quân của Cổ Đại Sơn thấy đại quân kẻ địch, tất nhiên cũng không dám tùy tiện hành động, vội vàng lui về Thác thành phủ Quy Đức, sấm quân lại không hề giấu diếm hành động của mình, đội quân khổng lồ như vậy, cũng không thể che dấu được hành động của mình.

Mã hán tập cách huyện Thác Thành phủ Quy Đức rất gần, quân tiên phong của Điền Kiến Tú có gần bốn nghìn người. Quân Cổ Đại Sơn ra ngoài thu nạp lưu dân không quá ba nghìn binh lính, Điền Kiến Tập đuổi theo đội quân này, hơn nữa tiêu diệt hoàn toàn cũng không có vấn đề gì.

Hai bên tiếp chiến, Binh mã Cổ Đại Sơn thậm chí còn chịu thiệt không ít, vốn tưởng sắp bị diệt tới nơi, nhưng Điền Kiến Tú lại không dám lên tiếp, ngược lại còn rút quân lại.

Lúc này mới cho binh mã ở phủ Quy Đức rút về, về tới huyện Thác Thành, Cổ Đại Sơn thật sự sợ tới hồn bay phách lạc, hễ là kỵ mã, đều cho ra ngoài cầu cứu.

Hiện giờ hai đồn điền điền trang ở phủ Quy Đức, có ba doanh quân chính quy, tráng đinh vũ trang và nhân mã Cổ Đại Sơn cũng có thể góp lại năm nghìn người. Nhưng so với hơn bảy nghìn binh mã và đại bộ phận Lý Tự Thành và La Nhữ Tài, hoàn toàn không đáng nhắc tới.

Nhưng Điền Kiến Tú ở vùng Mã Hán Tập và Trần Châu, luôn bất động, chỉ là nhóm nhỏ kỵ binh điều tra và thăm dò. đợi đại quân của Sấm vương.

Điền Kiến Tú đợi năm ngày, binh mã có thể điều động ở phủ Quy Đức đều đã trữ hàng tới giao giới phủ Quy Đức và phủ Khai Phong.

Ngoài số nhân mã nói ở trên, còn có không ít thổ hào nông thôn dẫn đầu những hương dùng dân đinh phủ Quy Đức và phủ Khai Phong tới trợ trận. Những người này nhiều nhất cũng chỉ một nghìn người, nhóm ít nhất chỉ hơn trăm người, đều là cường hào địa chủ có ruộng đất,có địa vị ở vùng.

Những người này chính là những thân sĩ trong vùng, tầng lớp thống trị trụ cột của Đại Minh tụ tập lại để tự bảo vệ mình , các quan viên lớn nhỏ huyện Thác Thành và phủ Quy Đức thấy cảnh tượng như vậy quả nhiên là trợn mắt há miệng, nhớ tới năm đó “Lý Chấn Hải”, cũng chính là thủ bị Thác Thành Cổ Đại Sơn hiện giờ tập trung mọi người làm loạn, quan phủ nhiều lần triệu tập các danh gia vọng tộc trong vùng, hi vọng những cuồng hào trong vùng có thể góp sức phòng ngự phản loạn.

Triều đình hoàn toàn không phân phát quân lương, chỉ có những quan binh này cũng chỉ là giữ được phủ thành,...hoặc là cách nói chuẩn xác hơn chính là quan binh này đều co đầu rụt cổ trong thành, không dám đi ra ngoài.

Lực lượng Tri phủ và các quan viên có thể dựa vào cũng chỉ có thể là những cường hào trong vùng, theo suy nghĩ của họ, những đại tộc trong vùng này ngày thường dựa vào công danh viên chức, hoàn toàn không gánh thuế má lao dịch gì. cũng không biết chiếm bao lợi từ quan gia, lần này quan phủ có chuyện, những cường hào này tới giúp đỡ là đương nhiên.

Ai ngờ các quan viên có cưỡng ép dụ dỗ, nịnh nọt tới đâu, hoàn toàn không ai để ý tới kiến nghị triệu tập lực lượng này, Hà Nam loạn thành như vậy, ai còn để ý tới mệnh lệnh không ra ngoài thành của quan binh.

Nhưng lúc đó mệnh lệnh chỉ khiến những gia tộc quyền thế bảo vệ được trị an, đối kháng “Lý Chấn Hải” ngày càng không thể khống chế, nhưng lúc đó bản thân Cổ Đại Sơn chính là cường hào lớn nhất phủ Quy Đức, những thổ hào đó vốn là do hắn cầm đầu, còn nói gì tới đối kháng chứ.

Hiện giờ đối kháng với đại quân Sấm vương, cả thiên hạ này đều biết Sấm vương không lưu tình nhất chính là với địa chủ thân hào, phá nhà chém đầu là chuyện bình thường, hiện giờ những thổ hào tụ tập chỉ được hơn năm nghìn dân tráng, cộng thêm chiến lực huy động ở phủ Quy Đức mới được hơn vạn người, đôi mặt với sấm quân gấp mấy chục iần như vậy.

Cho dù bỏ qua số quân binh sấm quân góp lại kia, chỉ sợ cũng là lực lượng gấp hơn chục lần, đám ô hợp này sao có thể đột nhiên lớn gan được.

Nguyên nhân của chuyện này cũng không khó giải đáp, có thiên kim mã cốt trước đó, nhưng thổ hào thân hào nông thôn này, không ai muốn đi tranh chấp với các viên chức phú quý. Cổ Đại Sơn có xuất thân gì, cũng kiếm được quan hàm thủ bị, nếu tính tới phẩm cấp, cũng gần như lục phẩm.

Những địa chủ có đất hoang ở quê này, trong nhà có chút ruộng đất, hoành hành quê nhà. nhưng nếu gặp phải viên chức không đứng đắn gì cũng đều cúi đầu khom lưng, ở quê thế này, lão sư tư thục cùng chưa chắc là tú tài, con nhà mình muốn đi học, cũng không thi nên công danh gì.

Từ xưa tới nay, ngươi kiếm nhiều gia nghiệp, nếu không có bất cứ quan hệ gì với quan lại, không biết lúc nào phạm phải sai lầm nhỏ gì, gia sản nhà ngươi đều bị tịch thu. Hiện giờ mấy chục năm Khổng giao nộp thuế má, không nạp lao dịch. Những thổ hào này hoành hành lừa bịp, nhưng trong nhà có công danh có quan lại, ngươi ta quang minh chính đại Khổng giao nộp thuế má lao dịch, nha môn cũng phải đối đãi khách sáo.

Cho dù gia nghiệp lớn hơn đối phương, nhưng gặp mặt vẫn thấp hơn một cái đầu, ai không muốn không phải giao nộp thuế má lao dịch, ai không muốn để quan phủ đối đãi khách sáo, Nhưng tình hình rối loạn này, quan văn bị kẻ sĩ Giang Nam lũng đoạn, quan võ lại thành tướng môn gia truyền.

Đột nhiên, Lý đại soái của Sơn Đông buông lỏng tay, Lý Chấn Hải lại có thể với được quan hàm thủ bị, Lý Chấn Hải là kẻ mạnh ở phủ Quy Đức. Hắn có trên vạn người, vậy chúng ta có nghìn người thì có thể kiếm được chúc Thiên tổng không, có một trăm người thì chiếm bả tổng, đây là cáo thân quan phủ làm thật xuống.

Vì cáo thân Quan chức này, vì gia tộc, vì hậu thế của mình mà tranh giành lấy thể diện tiền đồ, để quang minh chính đại không phải giao nộp thuế má, liều mạng cũng đáng.

Huống chi, các thổ hào tranh nhau dẫn người tràn tới, cũng biết rằng, phủ Quy Đức và Sơn Đông cách Nam Trực Đãi rất gần, binh mã Sơn Đông ở Duyệt Châu có cả đại quân, ở vùng Hoài Dương cũng có đại quân đóng giữ, điều động cũng rất nhanh chóng.

Lưng tựa vào tòa thành kiên cố, người ta luôn có dũng khí đặc biệt, cảm thấy trong lòng có chỗ dựa.

Điền Kiến Tú chia binh tới xung quanh Mà Hán Tập càn quét quan binh, thăm dò địa hình, vừa xây dựng doanh trại, kho hàng, binh mã phía sau vẫn không ngừng chạy tới.

Sấm quân ở giao giới phủ Nhữ Ninh và phủ Quy Đức liên tục trữ hàng, binh mã, nhưng ngoài thăm dò quy mô nhỏ ra, không có bất cứ hành động gì lớn. vì đại bộ phận Sấm vương và Tào Tháo đang trên đường tới, mấy chục vạn người hành quân, cho dù thế nào cũng không nhanh nổi.

Còn bên phủ Quy Đức, số lượng người tăng lên cũng rất chậm, hơn nữa số người tăng lên này đều là địa chủ vũ trang cầu phú quý từ phủ Vệ Huy, Hoài Khánh, Khai Phong mạo hiểm tới đây.

Nhưng những người này lại không cẩn thận như sấm quân, dám to gan lớn mật ra ngoài, đương nhiên hai chữ to gan này dùng từ “lỗ mãng” để hình dùng càng chuẩn xác hơn.

Lỗ mãng đưa quân ra coi giữ, và sấm quân vô cùng cẩn thận, nhất thời cũng không có gì cân sức ngang tài, mà sấm doanh mặc dù là có ý tiến về phía Đông, thấy đối phương không kiêng nể xuất chiến như vậy, lại càng cẩn thận hơn.

Cổ Đại Sơn lại có ý nghĩ tử chiến, minh sinh ra đã không đội trời chung với sấm quân, huống hồ hiện giờ lại có quan hàm thủ bị này.

Mặc dù hắn gửi công văn báo nguy tới Sơn Đông, nhưng lại không ôm quá nhiều hy vọng, vì doanh Giao Châu chắc chắn sẽ bảo vệ địa bàn Sơn Đông, sẽ không quá để ý tới loại vụn vặt bên ngoài này, hơn nữa vì phủ Quy Đức này đối kháng với Sấm vương như mặt trời giữa trưa này, không khỏi có chút không đáng.

Nhưng điều vượt ra ngoài dự đoán của hắn là, hắn gửi đi công văn tốc mà, bên Sơn Đông lập tức có hồi âm, quân Duyệt Châu Trương Giang dẫn bảy nghìn quân Duyệt Châu vào trong phủ Quy Đức trước, quân đóng ở Duyệt Châu vôn tiếp giáp gần kề với Hà Nam, lần này quá cảnh cũng là chuyện dễ dàng.

Hắn cầu cứu bên Tế Nam nhận được câu trả lời nhanh nhất, tổng binh Sơn Đông Lý Mạnh sau khi xem văn thư báo nguy phủ Quy Đức, vừa giận vừa mừng, giận là sấm doanh không tuân thủ ước định, vốn dĩ khẳng định sấm doanh không vào Khai Phong và Quy Đức, mừng là đang lúc buồn rầu làm thế nào đối phó với ý chỉ đóng quân ở Bắc Trực Đãi, bên này lại xảy ra chuyện như vậy, vừa may mượn cái cớ này.

Tổng binh Sơn Đông có đề phòng bên Duyệt Châu, võ tướng Hà Nam báo nguy cầu cứu, có quyền xuất binh cứu viện, Lý Mạnh lập tức tuyên bố hạ lệnh điều động binh mã Sơn Đông, mình dẫn kỵ binh dọc theo đường kênh đào xuôi về nam, thẳng tới trợ giúp phủ Quy Đức.

Được điều động đồng thời còn có một vạn binh mã của tham tướng quân Hoài Dương - Trần Lục, cùng nhanh chóng tập hợp lại dựa vào giao thông đường thủy tới phủ Quy Đức.

Mấy chục vạn sấm quân từ từ di chuyển, không dám tùy tiện hành động, đường vận chuyển lương thảo, đường lui đều có đại quân bảo đảm, mặc dù doanh Giao Châu nhanh chóng tiếp viện, nhưng cũng vô cùng can thận.

Giữa tháng tám, nơi giao giới phủ Quy Đức và phủ Nhữ Ninh, binh mã Sơn Đông và đại quân Sấm quân giằng co nhau, đã trở thành nơi gió mưa nổi lên.

về phần tại sao lại cẩn thận như vậy, có lẽ là trận chiến ở Tùng Sơn để lại ẩn trong quá sâu sắc, không ai muốn làm kẻ liều lĩnh, không may bị đánh bại.

Mười bảy tháng tám, bờ bắc Qua Thủy gần Mã Hán Tập, năm trăm kỵ binh sấm quân và quân Giao Châu xảy ra va chạm...

Đại chiến đã kéo ra lớp màn che.

Quảng cáo
Trước /587 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Nhân Vi Tự Kỉ Hoạt

Copyright © 2022 - MTruyện.net