Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Thuận Minh
  3. Chương 322 : Tốt thí lấp sông (1)
Trước /587 Sau

[Dịch] Thuận Minh

Chương 322 : Tốt thí lấp sông (1)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Ngày 19 tháng 8, cục diện hỗn loạn trước đây đột nhiên trở nên yên tĩnh, kỵ binh hai bên nhiều lần va chạm thăm dò. song không chém giết đẫm máu. chỉ ghìm cương bảo trì khắc chế lẫn nhau.

Bầu trời rất trong, tới một gợn mây cũng chẳng có. nhưng luôn làm người ta có cảm giác mây đen đè trong lòng. không khí thoang thoảng mùi máu tanh, đó là mùi vị của tử thần, lưỡi hái của tử thần bắt đầu múa lên. vố số mạng người sẽ bị phạt xuống như cắt lúa.

Binh sĩ hai bên vào thời khắc này đều cảm nhận được sự khẩn trương chưa từng có, trong doanh trại hiện giờ không ngờ đã lập đội rồi. mấy chục vạn đại quân giằng co hai bên bờ sông, hai bên đều yên tĩnh khác thường, không ai muốn to tiếng nói một câu hay thở mạnh một tiếng.

Tất cả dường như cảm giác được không khí đầy áp lực. nước sông vốn trong suốt đã trở nên đục ngầu, kỵ binh cảnh vệ xung quanh liên tiếp phát sinh va chạm, vố số lần truy đuổi nổ ra. kẻ truỵ kích đều khắc chế chừng mực. đại chiến sắp tới nơi, cần nhất là bảo trì tin tức thông suốt, bản thân quấn vào đấu nhau, chỉ tạo thành nguy hiểm không cần thiết cho đại quân, đối với những quân nhân lão luyện này mà nói. công đầu dù quan trọng, nhưng thắng lợi cuối cùng mới là số một

ở bở phía bắc. Giao Châu doanh đã hạ trại lặng lẽ chờ cuộc va chạm sắp tới. nơi Lý Mạnh lựa chọn cắm trại là khu vực duy nhất thích hợp hành động quân sự quy mô lớn ở xung quanh.

Nơi này là thôn trại duy nhất ở hạ du huyện Thái Khang phía bắc Qua Thủy, cho dù là thôn trại hoang phế. nhưng cũng nói rõ chỉ có nơi này mới thích hợp cho con người tập trung sinh sống, còn có một cây cầu gỗ miễn cưỡng qua được, sấm quân nhân mã đông đảo phải dọc theo sông cùng quan đạo tiến lên. Lý Mạnh cứ ở chỗ yếu điểm này đợi bọn chúng là được.

Phía nam Qua Thủy, ở một cái thôn nhỏ rách nát. Lý Tự Thành và La Nhữ Tài một lần nữa cắm trại thám mã và sứ giả như nước chảy, ra vào không ngớt, bọn chúng đem theo đủ các loại tin tức.

Cửa đông của thôn, hiên giờ bày mấy chiếc bàn. bên trên rải đủ các loại bản đồ, những quan quân trẻ tuổi không ngừng ra vào. mấy người trung niên thì quát tháo khản cả giọng, còn liên tục vẽ ra những ký tự như gà bới mà chỉ bọn chúng mới hiểu được. ừ! đúng là gà bới. căn bản không thể coi là chữ được, vì đa phần bọn chúng đều mù chữ. viết ra mấy cái ký tự tiện cho mình ghi nhớ là được.

ở cửa từ đường có đốt mấy đống lửa, treo vài cái nồi hơi nước nghi ngút, hai người trung niên chừng trên ba mươi, râu ria xồm xoàm ngồi bên đống lửa. nhỏ giọng chuyện trò.

Một người mặc chiếc áo cũ. khác áo choàng có bốn năm chỗ vá. người còn lại mặc chiến bào đỏ thắm, giày dưới chân là giày da thượng đẳng, trông hai người này thế nào cũng chẳng ăn nhập với nhau, nhưng đều ngồi chồm hỗm như nông dân ở quê. hoàn cảnh ác liệt như vậy. chẳng hề ảnh hưởng tới tâm tình.

Người mặc áo cũ. múc từ trong nồi ra một ít nước nóng, rót vào trong cái bát trước mặt người mặc áo gấm. một cái áo rách ba chỗ. bên trong là lá trà thô đen xì xì. như như loại trà rẻ tiền năm ba văn tiền vậy. hán tử áo gấm cũng chẳng chú ý. cầm lên uống ừng ực. uống xong còn lau râu mép. nói:

- Mẹ nó. nói ra lão Lã ta cũng uống Long cái gì đó Tinh hai nghìn lượng rồi, nhưng mà uống thế nào cũng không vừa mồm. không thể so với loại này được. Lão Lý ngươi nói xem. đám quan lại kia làm sao có sở thích đó nhi?

Người một thân áo cũ kia không ngờ lại là Sấm vương Lý Tự Thành nói:

- Chúng ta đều hạng cùng khổ. mạng hèn. không dùng nổi những đồ tốt. bất quá ngươi cũng coi như được hưởng phúc rồi. tổ tông tám đời cộng lại cũng không được ngủ với nhiều gái như ngươi.

Nói tới tiết mục này La Nhữ Tài liền trở nên hưng phắn bắt đầu khoác lác. lần trước phá Phủ Thành, ngủ với tiểu thư tri phù. trắng như tôm nõn. còn tiểu lão bà tên phú hộ kia mềm mại ra sao. bất quá lại làu bàu một hồi. trách Lý Tự Thành khi phá Lạc Dương không để lại cho hắn mấy cô thiên kim quận chúa, để lão Lã hắn thưởng thức tư vị cảnh vàng lá ngọc của hoàng gia.

Chính khi hai trung niên hán tử náo loạn trung nguyên này đang uống trà tán gẫu. một người xòng vào từ đường, tới trước mặt bọn chúng.

- Sấm vương. Tào đại vương, xảy ra chuyện rồi. Lý Mạnh hắn...

Lời còn chưa nói xong. Lý Tự Thành đã khoát tay bảo hắn dừng lại. thong thả uống trà rồi đứng lên. chậm rãi nói:

- Phương Lượng này. thống soái đại quân phải có khí độ. có chuyện gì không cần hô lớn hô nhỏ như vậy ngươi gấp như vậy cũng không cần gấp trong chốc lát. ngươi có bớt đi chút thời gian, địch cũng chẳng đánh tới được, ngươi thở cho thông đi. rồi từ từ mà nói cho rõ ràng.

La Nhữ Tài ở bên cạnh cũng hùa theo:

- Lưu Phương Lượng ngươi ***. ồn ào cái gì. dọa lão tử mắc nghẹn rồi. dù trời có sập xuống, cũng không thể sập ngay trong thời gian ngắn dược, có sập xuống cũng có lão tử chống trước. ngươi gấp cái chó gì!

Hán tử kia ngây ra. sau đó khom người xuống báo cáo tỉ mỉ. ai ngờ hắn mới nói được một nửa. hai tên kia đã không ngồi yên được nữa. La Nhữ Tài nhảy dựng lên. đặp náp bát trà, bắn cả lên người Lý Tự Thành.

Lý Tự Thành vốn cũng muốn đứng dậy ngay, bị trà bắn vào. mới từ từ đứng lên. nắm lấy cổ tay Lưu Phương Lượng nói:

- Phương Lượng, chúng ta vào bàn bạc. ngươi đi triệu tập chư tướng tới thảo luận.

Nửa canh giờ sau. chính sảnh từ đường đã chất đầy người, người tụ tập nơi đây, nhỏ nhất cũng là đại tướng thống soái mấy nghìn người, nhưng đều im thin thít nhìn bản đồ trên bàn.

Lưu Phương Lượng đem quân tình nói kỹ càng ra. mọi người đều cầm quản lâu năm rồi. loại chuyện này bọn chúng nghe một cái ra nhìn ra chuyện khẩn cấp.

Vốn cho rằng ở phía trước chỉ có hơn hai vạn quân vàng thau lẫn lộn của Trần Lục. nơi trú quân của Giao Châu doanh không thấy bụi mù. ngựa không ồn ào. làm bọn chúng đánh giá thấp binh lực đối diện, bọn chúng không coi vào đâu. số binh lực như vậy ở xung quanh thành còn có thể thủ được, chứ kéo ra ngoài dã chiến, sợ chính bản thân chẳng dám đi.

Ai mà ngờ mật thám truyền lại tin tức. Lý Mạnh đích thân thống lĩnh hai vạn đại quân tới nơi. hơn nữa còn đột nhiên tới chỗ duy nhất có thể triển khai đại quân, chiếm lấy địa hình có lợi.

Nếu như sấm quân sớm biết tin tức này. đã mau chóng vượt qua sông chiếm lấy yếu điểm. vậy có thể thoải mái triển khai đại quân, ở chính diện chặn đứng chủ lực của Lý Mạnh rồi phân binh đánh bọc sườn.

Nhưng sấm quân rốt cuộc là dắt díu già trẻ. xoong chảo nồi niêu quá nhiều, người mới nhập ngũ tốt xấu lẫn lộn nên không thể không cẩn thận tiến quân, nên bị chậm trễ quá nhiều thời gian, khi tiên phong tới bờ nam Qua Thủy, bọn chúng đột nhiên phát hiện, nếu vòng qua phía đông Giao Châu doanh, thì cách biên cảnh Nam Trực Đãi quá gần. nơi đó có đại đội binh mã quan quân để tránh nguy hiểm bên sườn, hơn nữa nước sông phức tạp. đại đội nhân mã vượt qua khó tránh khỏi bị trì hoãn.

Nếu vòng qua phía tây. binh mã Trần Vĩnh Phúc và Dương Văn Nhạc trong phủ Khai Phong vẫn còn kha khá lực lượng, cánh phía bắc cũng không an toàn còn có nguy cơ bị Khai Phong và Thác Thành hai mặt giáp kích, ở chính diện thì Lý Mạnh dựa vào ưu thế dòng sông kháng cự. có thể dễ dàng lợi dụng con đường chật hẹp đánh tan bộ đội đối phương.

Bất kể đi đường vòng thế nào, khoảng cách đều khá xa. còn có nguy hiểm bị giáp kích, hiện giờ Sấm quân mới thảnh quân chưa lâu, không thể chỉ huy thoải mái như ý. Lý Tự Thành và La Nhữ Tài suy đi tính lại. cũng chỉ có cách dọc theo Qua Thủy, mặt đối mặt với quan binh.

Không khí trong đại sảnh rất ngột ngạt, mọi người đều không lường trước được Lý Mạnh hành động thần tốc như thế không ngờ có thể từ Sơn Đông điều động đại quân mau chóng tới Quy Đức, còn chiếm cứ chiến trường, hiện trạng này bằng với không cách nào triển khai đại quân, chỉ có thể đâm đầu tới!

Quân có nhiều hơn nữa cũng phải triển khai mới được, hơn nữa triển khai càng nhiều thì càng phiền phức, vốn còn cho rằng binh mã Sơn Đông mặc dù hơi tinh nhuệ, nhưng không nhiều, ai ngờ đại quân điều động nhanh như vậy. mà đại quân như thế không hề tán loạn, khẳng định là quân tinh nhuệ rồi, giờ quyền chủ động đã mất, đi đâu về đâu phải cần hai vị đại thủ lĩnh đưa ra quyết định.

Một tên thanh niên không chịu được không khí nặng nề trong đại sảnh, đứng dậy lớn tiếng nói:

- Phụ vương. La thúc phụ. chúng ta hiện giờ dẫn mấy chục vạn đại quân, Lý Mạnh cùng lắm chỉ ba bốn vạn mà thôi, binh mã Sơn Đông xưa nay cũng chẳng có đánh đấm gì. dù hỏa thương lợi hại một chút, chúng ta cũng chưa chắc để cho bọn chúng bắn mãi. hài nhi Song Hỉ nguyện dẫn một đột quân, vượt sông từ thượng du, Qua Thủy nước không ngập tới hông, phụ vương và La thúc phụ ở chính diện đánh trống xông lên. đánh một trận diệt sạch địch chẳng phải là nói chơi.

Người nói là Lý Song Hỉ con nuôi của Lý Tự Thành, cũng chính là Lý Quá, là ngôi sao mới trong quân, bất quá từ khi cầm quân tới nay luôn đánh đâu thắng đó. hắn không nghĩ ra mấy vạn người có thể gây trở ngại gì cho đại quân.

Lúc này lại nghe thấy ở cửa từ đường có tiếng hừ lạnh, thì ra Hách Diêu Kỳ ở tiền tuyến thúc ngựa trở về, vừa rồi Lý Song Hỉ lớn tiếng huênh hoang hắn đã nghe thấy, hắn xưa nay không thích đám trẻ tuổi, bản thân nếm thua thiệt trong tay Lý Mạnh tất nhiên muốn giữ thể hiện.

Địa vị của hắn rất cao. cho dù Lý Song Hỉ là con nuôi Sấm vương cũng không sợ. hắn không thèm nói chuyện với những người này. ngồi thẳng xuống nói chuyện tiền tuyến với Lý Tự Thành.

Quảng cáo
Trước /587 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tao Không Thích Yêu Mày Đâu

Copyright © 2022 - MTruyện.net