Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Thuận Minh
  3. Chương 324 : Vượt sông tác chiến (1)
Trước /587 Sau

[Dịch] Thuận Minh

Chương 324 : Vượt sông tác chiến (1)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Bởi vì có Qua Thủy ngăn cách, nên bất kể bên nào động thủ trước, bên kia đều phát hiện ra ngay, phải lội nước tiến lên. mà muốn không kinh động đối phương là rất khó.

Nước sông mặc dù không sâu, nhưng tốc độ hành quân dù sao cũng chậm hơn một chút, hơn nữa Qua Thủy ở trong phạm vi súng bắn. nếu là quan quân Đại Minh khác, dù có súng có công sự. Sấm quân và Tào Tháo tụ lại tiến lên đánh một cái là hạ được.

Dù sao bên bờ bắc chỉ có hàng rào gỗ. mà không phải là tường cao như phủ Khai Phong, nhưng hôm qua chết mất ba nghìn lưu dân. làm cho Lý Tự Thành và La Nhữ Tài trong lòng bất an. trong lúc xung phong, thực tế tác dụng của binh sĩ tinh nhuệ cũng chẳng khá hơn bao nhiêu, thậm chí còn tệ hơn.

Dù sao binh sĩ có kinh nghiệm đều biết giữ mạng như thế nào. nếu như đối phương quá lợi hại. những kẻ này chắc gì đã hăng hái xông lên.

Mọi người đều có suy đoán, nếu để đám lính Thiểm Tây và huynh đệ cũ xông lên. người chết sẽ chẳng ít hơn ba nghìn mà bọn họ đều là nòng cốt. ép bọn họ thái quá sẽ làm phản cũng không phãi là không thể.

Nhưng nếu lại dùng tốt thí xông lên, thì khi chôn thi thể hôm qua, đám lưu dân đã sợ vỡ mật, có đuổi lên cũng không có hiệu quả như hôm qua. quân đối diện có mấy vạn, dựa vào Hoàng Hà và phủ Quy Đức vấn đề tiếp tế không lớn. nhưng bên mình có mấy chục vạn, người ăn ngựa uống tiêu hao rất nhiều.

Liên quân Lã Lý tuy có hậu cần nhất định, nhưng chỉ có thể cung cấp quân lương tiếp tế. đối với mấy chục vạn người này mà nói. thực sự quá ít ỏi, đại đa số phải dựa vào đánh hạ những phủ trấn để lấy lương thực tích trữ cho dù là hiện giờ. những người ở vòng ngoài, đôi khi còn phải ăn vỏ cây.

Nếu như cứ thế tiếp tục giằng co. quan quân thì không sao. nhưng bên mình sợ sụp đổ mất. rất nhiều người không phải là vì cái ăn mới theo sấm quân sao. mà cái ăn này hiện giờ Sấm quân chỉ có thể thông qua công thành liên tục mới có được.

Sấm vương đúng là rất phiền muộn. Ngưu Kim Tinh và Tống Hiến Sách mấy lần kiến nghị với hắn. nói đại vương khí thế đã thành, nên có một nơi tự cấp dưỡng, để mưu đồ đại sự. chứ không phải cứ đánh rong khắp nơi như thế này. các tướng phía dưới cũng có ý kiến tương tự.

Nhưng hiện giờ La Nhữ Tài muốn về Thiểm Tây. tới ngay thủ hạ của mình không ít người có suy nghĩ như thế, nhưng thân bằng cố hữu của Lý Tự Thành không còn nhiều nữa, thân tộc của hắn không theo hắn vào sinh ra tử. đã bị quan lại địa phương giết sạch rồi. La Nhữ Tài thì khác, bộ hạ của hắn ở Thiểm Tây có nền móng lớn. trở về Thiểm Tây, thu nạp đám lính biên cương đó. thế lực sẽ còn mở rộng.

Khi hai bên hợp quân, chênh lệch cũng chỉ có chừng ba bốn vạn. nhưng số đó đều tinh nhuệ hạch tâm. nên La Nhữ Tài với Lý Tự Thành mới ngồi ngang nhau, nếu như để La Nhữ Tài về Thiểm Tây thế lực bành trướng, địa vị cao thấp của hai người sẽ như thế nào.

Vào sinh ra tử tạo phản rốt cuộc là vì cái gì?

Mấy chục vạn đại quân bày trận bên bờ nam. nhưng ngoài vị trí gần bờ sông bố trí ngày càng nghiêm ngặt ra thì không có động tĩnh gì.

Khi mặt trời sắp xuống núi, sấm doanh đẩy mấy khẩu pháo tới bờ sông, chuẩn bị thử oanh kích lớp công sự thứ nhất, bất quá mười mấy khẩu pháo bên sấm doanh đều loại cổ lỗ sĩ nhất, di chuyển phiền phức.

Khi còn cách bờ sông mấy chục bước thì nhìn thấy quan binh đối diện bỏ hàng rào gỗ. đẩy năm khẩu pháo ra, loại pháo lắp bánh xe này. khi di chuyển nhanh hơn rất nhiều.

Hơn nữa pháo binh quan quân lắp đạn nhanh kinh người, sau khi đẩy pháo ra chỉ thoáng một cái đã lắp xong đạn châm lửa rồi.

Quan quân tổng cộng bắn ba lượt, đây là đạn sắt. uy lực tuy kém, nhưng tầm bắn xa. vừa thấỵ phát pháo đạn đầu tiên rơi xuống, pháo binh sấm doanh đã chạy hết cả. ba đợt pháo rơi xuống thực tế chỉ phá hủy pháo ở đối diện, còn ngay cả một người cũng không bị thương.

Bất quá thể hiện được năng lực của pháo đạn bên kia Giao Châu doanh, cảnh cáo đối diện đừng nên có suy nghĩ không thiết thực gì.

Sau mấy tiếng pháo nổ ùynh ùynh hai bên lại trở nên yên tĩnh, nếu như chẳng phải có mệnh lệnh của Lý Mạnh các tướng bên Giao Châu doanh còn cho rằng hai bên cứ thế mà giằng co với nhau.

Tất cả những tên đầu mục lớn của sấm quân đều ở ngoài nhìn thấy tất cả. ngay cả kẻ lạc quan nhất sắc mặt cũng âm trầm, lặng lẽ trở về quân doanh

Khi Lý Tự Thành quay về nhìn Hách Diêu Kỳ thầm nghĩ:” Thì ra ngày đó Hách Diêu Kỳ nói với mình không hề khoa trương lên chút nào.”

Suy ngẫm một chút hắn lại quay đầu nhìn tầng tầng lớp lớp công sự than:

- Quả nhiên là có vốn ép ta phải ký hiệp ước bất đắc dĩ.

Trận địa cứ thể trở nên yên tĩnh, đêm khuya, lại có người chạy ra chuẩn bị kéo pháo về, không phải là ban ngày không nghĩ tới. mà muốn nhân đêm tối kiếm chác, nào nờ đối diện đèn đuốc sáng rực. mấy khẩu pháo vẫn bày ở đó. pháo binh vẫn đứng giữ vị trí.

So sánh qua tấm bắn. đám pháo binh vẫn hậm hực kẻo hỏa pháo trở về.

Cả một đêm cứ thế giằng co với nhau, trong đêm khuya, Cao Nhất Công từng lặng lễ dẫn Ngưu Kim Tinh vào doanh trướng của Lý Tự Thành, sắc mặt khó coi báo cáo quân lương tối đa chỉ có thể cầm cự được mười ngày, cần phải mau chóng kết thúc trận chiến, hoặc đánh hạ thành trì khác, trong soái trướng đèn sáng mãi tới rất rất khuyết...

- Đại vương, đại vương, quan binh phía đối diện có hành động.

Mới sáng sớm. Lý Tự Thành đã bị đầu lĩnh hộ vệ đánh thức, tên đầu lĩnh này võ nghệ tinh thâm, bất quá có cái thói quen ồn ào làm người ta khó chịu, Lý Tự Thành xoa mặt, bực bội nói:

- Thiết Thông, ngươi cũng theo ta bao nhiêu năm rồi. sao còn thiếu vững vàng như thế. nếu có hành động lớn. chẳng lẽ những tướng quân khác không tới báo cáo sao?

- Vâng. vâng.

Lý sấm cưỡi ngựa ra ngoài, khuôn mặt âm trầm hai ngày xuất hiện nụ cười hiếm có. đối diện hàng rào đã bỏ đi. chỉ có một đội binh sĩ sếp đội từ trên triền dốc tới bên sông, theo báo cáo, tất cả đều lính cầm súng, hơn nữa khoảng cách rất lớn.

Quan quân làm như vậy giống như giống như con nhím toàn thân đều gai. căn bản không cách nào đánh hạ được, nhưng bày ra tư thế này. hiển nhiên là muốn tấn công rồi.

Hiện giờ Sấm doanh không sợ đối phương đánh chỉ sợ đối phương thủ, bọn chúng người đông thế mạnh, nhổ nước bọt cũng nhấn chìm được đối phương.

Không chỉ Lý sấm vui mừng mà ngay cả La Nhữ Tài cùng với đám đại tướng Lý Tông Mẫn cũng cao hứng, duy nhất nhắc tới ý kiến khác là Điền Kiến Tú, hắn không chắc chắn lắm nói:

- Sấm vương, liệu bọn chúng có mưu đồ mờ ám gì...

Nhưng lúc này Hách Diêu Kỳ lại không nói gì. Lưu Phương Lượng ở bên xen mồm vào:

- Có dù là có chuyện không đúng, thì đường đường chính chính giàn quân đánh nhau, cũng còn hơn chúng ta cứ ngây ngốc xông lên nạp mạng.

Lý Tự Thành nhìn La Nhữ Tài một cái. cười nói:

- Lão Tào. dã chiến thủ hạ của ngươi mạnh hơn một chút, thế nào đây?

Lúc này La Nhữ Tài không từ chối như hôm qua, tập trung xem bố trí phía đối diện, rồi gật mạnh đầu nói:

- Tiền đội trung quân do các chàng trai của tôi làm chủ công, đại ca che chở chỗ hai cánh.

Nói xong liền hạ lệnh cho than binh, điều động binh tướng giữa bờ nam và đại doanh, xếp đội ngũ chuẩn bị nghênh chiến.

Từ bờ bắc tới đỉnh dốc, từng hàng lính bắn súng dựa theo giãn cách lớn nhất mà sắp hàng, với khoảng cách này phải gần sáu hàng mới có thể duy trì được hỏa lực liên tục. bất quá bọn họ ở nơi này chỉ phòng thủ mà thôi.

Phía sau triền dốc, binh mã các doanh đã rời khỏi trại, dựa theo từng doanh mà tập trung xếp đội.

Lý Mạnh mặc giáp hạng nặng bằng sắt che kín người, sau lưng là áo choàng đỏ thẫm, cưỡi con ngựa Tây Vực cao lớn do thương hội Linh Sơn mua. với vóc dáng của Lý Mạnh cùng trang phục này. đúng là oai mãnh vô cùng.

Lúc này mặt trời vừa mới nhô lên. rưới ánh nắng lên người Lý Mạnh, làm toàn thân như lấp lánh phát sáng, đám người Trần Lục. Trương Giang cũng đều mặc giáp toàn thân, cưỡi ngựa đứng nghiêm trước trận.

Rạng sáng, các binh sĩ đều bị quan quân đánh thức, ăn xong bữa sáng, liền tới ngoài doanh trại lập đội. mọi người tất nhiên là biết đại chiến sắp tái. đối diện với mấy chục vạn quân địch, dù sức chiến đấu thế nào. ai nấy trong lòng cũng có chút thấp thỏm.

Nhưng nhìn thấy chủ soái của mình ở trước trận qua lại tuần thị. mọi người dân thấy trong lòng đầy dũng khí, Lý Mạnh ở trong binh sĩ Giao Châu Doanh có rất nhiều truyền thuyết, từ lúc lập nghiệp tới khi thống lĩnh gần chục vạn quân, mỗi một bước tiến đều là một câu chuyện..

Bản thân Lý Mạnh chính là truyền thuyết. mà hiện giờ truyền thuyết này ở ngay trước mặt mình, dẫn mình tác chiến, như vậy khẳng định sẽ thắng lợi. có gì mà phải lo lắng.

Quảng cáo
Trước /587 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Yêu Hậu Mị Quốc

Copyright © 2022 - MTruyện.net