Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Mặc dù biết khi tới gần nhau, phải cố gắng kiềm chế tốc độ. tránh lúc công kích hoặc sau khi công kích không còn thể lực, nhưng đám sĩ tốt sấm doanh vẫn bất giác bước nhanh hơn.
Đám đầu mục trước trận ra sức quát tháo, lần xung phong này đúng là nạp mạng thật, nhưng cũng không thể chết vô ích, ít nhất phải xông tới trước đối phương.
Khoảng cách mấy trăm bước trên chiến trường không phải là khoảng cách ngắn Thích Kế Quang trong [ Kỳ hiệu tân thư ] có nói. hành quân trên chiến trường, phải đi chậm, mười bước phải dừng lại. chỉnh đốn đội ngũ, sau đó tiếp tục tiến về phía trước.
Hai bên ngay từ đầu đã rảo bước tiến về phía trước, rất nhiều người đang đợi đội ngũ của đối phương tán loạn.
Không ngờ binh mã Sơn Đông bước nhanh như vậy tiến tới, tiếng trống với tiết tấu đơn điệu, rơi vào trong tai sấm doanh chói tai vô cùng.
Đội hình chỉnh tề như núi áp tới, làm cho trong lòng binh sĩ quân tướng trong liên quân Lý - Lã tăng thêm áp lực nặng nề.
Khoảng cách một trăm năm mươi bước, kỵ sĩ cầm cờ đi đầu dừng bước lại. tiếng trống sau khi cờ dừng lại cũng gõ năm tiếng trống rồi dừng hẳn.
Lính cầm súng và trường mâu dừng bước, sau đó cảnh tượng làm sấm doanh trợn mắt hóa mồm xuất hiện, lính cầm súng của đối phương bắt đầu tức tốc kiểm tra súng trong tay. còn kỵ binh cầm cờ thì quay đầu ngựa xuyên qua đội súng, chạy thẳng vào trong đội trường mâu.
Chẳng lẽ bọn chúng không biết trên chiến trường, lính cầm cờ không được chạy loạn sao. làm như thế sĩ khí toàn quân sẽ bất an.
Vừa rồi có một số tên kỵ binh giỏi kỵ thuật bên sấm doanh còn chuẩn bị xông lên chém tướng đoạt cơ. lúc này cũng trố mắt ra.
Bất quá đám sĩ tốt liên quân phía trước vẫn bước nhanh về phía trước, đã sắp tiếp chiến rồi.
Binh sĩ đi hàng đầu thấy đối phương nâng súng, trong lòng có chút sợ hãi, bất quá vẫn cố trấn áp. dùng hết khả năng vững bước tiến về phía trước.
Một trăm bước, chín mươi bước, gần như mỗi hai mươi tay súng lại có một sĩ quan, bọn họ gần như đồng thời hạ lệnh, cầm ngang súng.
Đây chính là mệnh lệnh khai hỏa. trận tuyến đài đồng thời phát ra khói súng, binh sĩ liên quân chẳng có gì đáng nói. ngã hết ra mặt đất.
Chín mươi bước, còn chưa phải là cự ly cấp tốc công kích, cho dù không ai giảng đạo lý này cho Sấm quân, nhưng những binh sĩ từng trải đều hiểu đạo lý này.
Nhưng tình huống hiện giờ không thể không xông lên. đám binh sĩ sấm doanh gầm lớn. cầm vũ khí trong tay, điên cuồng xông lên.
Hàng thứ hai đồng loạt bắn hàng thứ ba đồng loạt bắn đám binh sĩ đi đầu đội hình khá rời rạc. nhưng đối ngũ phía sau vẫn rất chặt chẽ. xông lên chưa được mấy bước, ba hàng đầu, thậm chí bốn hàng đều bị súng bắn ngã nhào.
Bước chân bọn chúng không dừng chút nào, súng đạn quan binh lợi hại, bên này chậm một bước thôi quan binh có thêm một cơ hội lắp đạn. huynh đệ sẽ chết thêm một người.
Sau khi ba hàng bắn xong, làm binh sĩ liên quân kinh ngạc là những tay súng đó không lắp đạn mà chạy thẳng về phía sau.
Đám tướng quân liên quân nhìn Giao Châu doanh làm như vậy chẳng hề cảm thấy có chút buồn cười hoặc may mắn nào. ngược lại trong lòng còn thấp thỏm, bọn chúng là đại nhân vật ít nhiều thấy truyền đời rồi. Tôn Truyền Đình, Hồng Thừa Trù luyện ra lính Thiểm Tây. Lô Tượng Thăng rèn lên bốn vạn tinh nhuệ, bọn chúng đều thấy quạ đó là binh mã tinh nhuệ nhất của Đại Minh.
Nhưng so với binh mã đối diện vẫn kém hơn một chút, chưa nói chiến giáp hoàn mĩ. khi chưa giao chiến sao để nhìn ra một đội quân mạnh yếu? Chính là nhìn từ hành động của nó. nếu chỉnh tề trật tự. tức là bình thường huấn luyện tốt. hơn nữa quan quân cũng ước thúc được binh sĩ. nếu hỗn loạn khỏi cẩn nhắc tới.
Nhìn lính cầm súng đối phương chạy về phía sau nhưng không hề rối loạn, ung dung chạy qua khe hở đội hình khác lui về phía sau, chuyện này rốt cuộc làm sao luyện ra được?
Điền Kiến Tú ở phía trước bộ đội cánh trái, hiện giờ hắn rất hối hận sự lỗ mãng của mình, đối phương như thế mà mình còn muốn phái tốt thí xông lên. bất giác nhìn qua Hách Diêu Kỳ bên cạnh, hiện giờ hai người chúng bị xếp thành một đội, không biết có phải vì cả hai cũng bị thua thiệt trước binh mã Sơn Đông nên bị phái ra không.
- Lão Hách, quan quân Sơn Đông đúng là ghê gớm, trước kia chưa từng nghe qua triều đình còn có quân đội như vậy.
Hách Diêu Kỳ sau thất bại luôn mặt mày u ám cau có. giờ mày càng nhíu chặt, hồi lâu sau mới nói:
- So với lần trước gặp nhau còn mạnh hơn vài phần, nếu khi đánh với tôi. bọn chúng cũng mạnh thế này. thì tôi căn bản không thu nạp lại được bao nhiêu tàn quân đâu.
Nghe Hách Diêu Kỳ tán dương đối phương như vậy. Điền Kiến Tú cảm thấy khó chịu lắm, bất quá há miệng ra muốn phản bác lại, song nghĩ kỹ thì thấy Hách Diêu Kỳ nói có lý. chỉ đành thở dài.
Đội súng chạy ra phía sau bộ binh chừng năm mươi bước, khi bọn họ chạy về. binh sĩ liên quân cách đội trường mâu chừng bốn mươi bước, thiên tổng của đội thứ sáu trong mười hai đội trường mâu giơ phủ thương trong tay lên.
Tay trống sau hắn khua trống lên. không phải là trống trận, mà là trống giữ nhịp, bắt đầu từ doanh này. những thiên tổng khác đều giơ phủ thương trong tay. tiếng trống lại giọng lên. binh sĩ đặt ngang trường mâu. người hơi nghiêng về phía trước, chân trái bước lên. chân phái ở phía sau dồn sức.
Lính trường mâu cứ vậy từng bước chầm chầm tiến về phía trước, giữ tư thế có thể phát lực kháng cự đối phương bất kỳ lúc nào.
Đội đầu của liên quân đã xông tới phía trước, đánh thế này bọn chúng không sợ. chỉ sợ súng của đối phương. ngoài một trăm bước chưa chạm vào đối phương đã bị giết chết, bất kể thế nào cũng cảm thấy không cam tâm và phẫn nộ.
Nhưng không biết vì sao quan binh hôm nay trong chiến đấu không sử dụng súng nhiều, mau chóng lùi lại nhường bộ binh tiến lên.
Đánh giáp lá cà lính liên quân không sợ. bọn chúng đánh như thế với quan binh Đại Minh không biết bao nhiêu lần rồi, bọn chúng dám liều mạng, quan binh thì không, nên xưa nay luôn thắng nhiều thua ít.
Nhưng đến trước mặt. lính liên quân mới phát hiện ra. ánh mắt đối phương không cuồng nhiệt hơn bọn chúng, nhưng rất kiên định, thậm chí kiên định hơn bọn chúng.
Hai bên xô vào nhau, trong chớp mắt đó tiếng quát thét cùng tiếng kêu thảm vang lên. đối diện với trường mâu. lính liên quân chỉ có thể dùng thân thể máu thịt của mình va đụng, dù có sợ hãi muốn lui lại cũng bị người phía sau đẩy tới.
Áo vải thậm chí giáp đa đều không thể kháng cự được trượng mâu xuyên qua, lính liên quân cũng có trường mâu nhưng rất ít. những tên linh hoạt luồn qua khe trường mâu đang mừng rỡ muốn chém xuống thì bị hàng trường mâu thứ hai. thứ ba đâm trúng.
Tiên phong liên quân Lý - Lã cứ như đợt sóng lớn. nhưng trường mâu Giao Châu doanh lại như đá ngầm, mặc cho sóng có mạnh thế nào. cuối cùng vẫn tan xương nát thịt khi chạm vào đá ngầm.
Nhưng đám binh sĩ liên quân thực sự quá điên cuồng, một tên tiểu đầu mục cầm đại đao, vẫn luôn theo phía sau. đồng bạn phía trước hoặc bị trường mâu đâm chết, hoặc bị hắn đẩy tới treo xác trên mũi mâu.
Trên chiến trường sinh tử giao đấu. cho dù Giao Châu doanh huấn luyện kỹ càng, cũng không nhất định giữ mãi dược động tác chiến thuật, có trường mâu rút không kịp ra khỏi thi thể, lộ khe hở.
Tên tiểu đầu mục thấy phía trước đã có chỗ hở liền trực tiếp xông lên. đại đao chém loạn, tức thì chặt đứt hai thanh trường mâu. lại gạt được trường mâu hàng hai đâm tới. mắt thấy sắp tới được trước mặt đối phương rồi.
Loại trận thế này chỉ cần lộ ra một lỗ hổng, là cả đội ngũ sẽ bị đánh tan ngay.
Nhưng vừa mới tiến được một bước, cảm thấy bụng đau nhói, lập tức sức lực toàn thân mất sạch.
Nhưng cảm giác của hắn rất rõ ràng, cảm giác đao của đối phương hoặc thứ gì khác rạch trong bụng hắn, thậm chí làm hắn không kêu ra được.
Tên tiểu đầu mục liều mạng muốn bỏ đao xuống, nhưng người cứ cứng ra đó. hàng trường mâu thứ ba mạnh mẽ đâm xuyên qua...
Rất nhiều lính liên minh xông tới đội trường mâu. muốn tiến thêm một bước đều đồ xuống, giết chết bọn chúng không phải là trường mâu. giống như thế có một số tên linh hoạt lăn qua khe hở cửa trường mâu cũng không được, giết chết bọn chúng cũng không phải là trường mâu.
Lính cầm súng của Giao Châu doanh không phải bắn xong liền trốn sau trường mâu trận . trong hệ thống Giao Châu doanh, lính cầm súng luôn có bậc cao hơn lính cầm mâu.
Súng thời đại này bắn không đơn giản như ở thời hiện đại, từ lắp đạn tới xạ kích, có hai mươi mấy trình tự phải tiến hành so với huấn luyện trường mâu, dĩ nhiên phức tạp hơn nhiều, xạ kích trong trăm mét. yêu cầu tâm lý trấn định rất cao. phàm là lính cầm súng thường đều những người kỳ cựu.
Những người này nhận lương cao. trừ bắn súng ra. bọn họ còn có một vai trò khác, đó chính là binh chủng giáp lá cà với binh khí ngắn.
Lính cầm súng đều có bội đao bên hông, bọn họ vừa công kích tầm xa. cũng là vệ binh bảo vệ trường mâu trong khoảng cách gần.
Vừa rồi sau ba lượt xạ kích, bọn họ chạy về sau giao súng cho đồng bạn. rút bội đao chui vào trong đội trường mâu. bọn họ cầm đao chuyên môn giết những kẻ địch tiến vào đội ngũ trường mâu.