Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Cuối giờ Th́n, đầu giờ Tỵ , Tham tướng Triệu Năng hạ lệnh cho binh lính tạm nghỉ, các doanh kiểm điểm số lượng binh lính, nghỉ ngơi, hồi phục sức khoẻ một lát.
Đối với quân Đăng Châu của Giao Châu doanh, ngày hôm nay đă chính thức bắt đầu rồi....
Từ vị trí tạm dừng này Triệu Năng phán đoán đại quân đă đi được khoảng hơn hai mươi dặm hay xa hơn một chút. Dựa theo sự thăm ḍ trước đó, xung quanh khu vực này không có đồi núi hay khe suối, địa h́nh hoàn toàn bằng phẳng, Vào mùa này, mặt đất ở địa h́nh kiểu này rất khô ráo, không ảnh hưởng ǵ tới việc dàn trận của đại quân.
Triệu Năng hạ lệnh cho quân kỵ binh vẫn đang vây xung quanh đại quân đi ra ngoài ḍ xét t́nh h́nh. Ngoài hai trăm kỵ binh vẫn có vai tṛ như trạm gác ở chính diện phía bắc, ḍ xét hướng đi và vị trí của đại quân Măn Thanh, quân kỵ binh c̣n lại cứ một trăm người một đội kết thành một tiểu đội ḍ xét ba mặt trái, phải, phía trước trong phạm vi hai dặm quanh thế trận của đại quân. Trong khoảng cách này v́ vẫn c̣n sương mù nên không nh́n rơ mọi vật
Đội một trăm kỵ binh này chính là để chặn giết thám mă quân địch lọt vào ḍ xét, gây bất ngờ lớn nhất cho đối phương.
Cho dù thám mă quân Măn Thanh không điều tra rơ ràng được vị trí quân doanh của quân Giao Châu nhưng v́ thám mă hai bên đă liên tục chạm trán nhau. Chỉ dựa vào vị trí và thời gian quân Măn Thanh cũng có thể phán đoán ra rơ ràng.
Ngoại trừ A Ba Thái ra, quân tướng Măn Thanh không có ǵ ngạc nhiên trước chuyện này.
Mọi chuyện nếu tất cả cũng giống như lần nhập quan lần trước, không phải là quân đội nước Minh hoàn toàn không chống cự. Đương nhiên sẽ có mấy đơn vị quân đội bại năo sẽ tự ḿnh đi t́m cái chết. Khi giáp mặt chỉ cần t́m đúng chỗ quan quân của Đại Minh và gia đinh tiến hành và đánh sau đó hạ lệnh binh mă xông lên, đảm bảo quân Minh không thể chống cự nổi, khi đó th́ chẳng khác ǵ như đuổi dê cừu vậy.
Từ sau khi đại quân Măn Thanh nhập quan tới giờ không phải sự cản trở đáng kể nào. Khắp Bắc Trực Lệ, không nh́n thấy bóng dáng quan binh Đại Minh khiến cho những dân du mục Mông Cổ mới gia nhập vô cùng phấn khích, chúng không ngờ chuyện nhập quan đánh cướp lại đơn giản như vậy. Chúng thầm nghĩ cho dù ḿnh không đi theo người Nữ Chân, chính ḿnh đánh cướp cũng được.
Đối với những người có chút kiến thức đương nhiên sẽ phải cân nhắc suy nghĩ. Nói ǵ th́ nói nước Minh nhất định sẽ tập hợp một đội quân đánh lại. Đánh tan đơn vị quân đội này, lần nhập quan này sẽ vô cùng thuận lợi. Lần nhập quan trước khi đánh tan đại quân của Đốc sư Đại Minh là Lô Tượng Thăng, quân Măn đă tung hoành ngang dọc, không có đơn vị quân đội Minh nào dám ngăn cản. Cho dù quân Măn có đi qua bên dưới khu vực pḥng thủ hay thành tŕ trấn thủ th́ quân Minh cũng không dám ra khỏi thành ngăn cản.
Đánh trận như vậy, đánh muộn không bằng đánh sớm. Đánh xong sớm, tiến hành cướp bóc mới cực kỳ hưng phấn, chẳng cần phải quan tâm thay đổi thế trận. Cơ động loanh quanh ở địa h́nh không quen thuộc rất mệt mỏi.
Sau khi thám mă thám thính tin tức quay về, Đại tướng quân A Ba Thái tập hợp tất cả các tin tức, thông báo xuống bên dưới nhưng các doanh, đội không có biểu hiện ǵ là căng thăng, ngược lại c̣n vô cùng phấn khích. Dù ǵ muốn đoạt quân công th́ phải chém đầu tướng sĩ quân đối phương nhưng vấn đề là suốt dọc đường tiến quân chỉ gặp phải cảnh quan binh bỏ thành chạy trốn, chỉ có một ít quan văn và dân chúng thủ thành, dễ dàng đánh chiếm. Tất cả những cái đó không được tính quân công, sau này quay về cũng chẳng có tiền đồ ǵ.
Bây giờ đột nhiên lại có một đội quân Minh không biết sống chết tự dẫn xác tới cửa. Vậy ngày mai hăy đi săn chúng như săn thú, xử lý những nông phu nước Minh này, mỗi người đoạt lấy mấy cái thủ cấp, lập quân công sau khi quay về quan ngoại sẽ có tiền đồ tươi sáng. Suy nghĩ này khiến cho binh sĩ quân Măn hưng phấn một cách lạ thường. Nếu không phải A Ba Thái đă ra quân lệnh, nói không chừng đêm khuya đă không c̣n yên tĩnh nữa.
Ngay cả người lo lắng nhất là bối lặc Khoa Nhĩ Thẩm, Đồ Lý Sâm cũng vô cùng phấn khởi. Hắn nói với quân Mông Cổ thủ hạ của ḿnh là ngày mai đánh trận phải anh dũng xông lên phía trước, không nên để mất mặt thể diện của dùng sĩ thảo nguyên Mông Cổ.
Đối với đại quân Thát này, đánh trận với ai không quan trọng, tại sao đánh trận cũng không quan trọng, đánh trận ở chỗ nào cũng không quan trọng, tuyệt đại bộ phân tướng sĩ quân Măn Thanh đều có cảm giác như thắng lợi trong tầm tay. Ngày mai chỉ đơn giản là hao tổn chút sức lực mà thôi.
Người duy nhất không lạc quan chút nào chính là A Ba Thái. Vị Đại tướng quân này dù sao cũng là một lăo tướng, ông ta cảm thấy suốt dọc con đường tiến quân thuận buồm xuôi gió nhưng khi tới gần Sơn Đông lại đột nhiên xuất hiện một đội quân. Điều này có ǵ đó bất thường.
V́ lư do nào mà khác thường th́ A Ba Thái không hiểu được nhưng trong ḷng ông ta hiểu rất rơ. Hơn nữa hôm qua khi kiểm điểm lại quân số thám mă, có hơn một trăm thám mă ra ngoài ḍ xét t́nh h́nh đă không quay về. A Ba Thái biết rằng, những người không quay về này sẽ vĩnh viễn không bao giờ quay về.
Những người có thể quay về đều mang thương tích trên người. Tất cả kỵ binh ra ngoài do thám t́nh h́nh đều do lăo binh đảm nhiệm. Những người này mạnh mẽ hơn những binh lính b́nh thường, được coi là dũng sĩ Măn Mông thế mà lại có kết quả như vậy. Rốt cuộc đó là binh mă nào?
Khi thận trọng suy nghĩ, A Ba Thái đă có kết luận như vậy đó. Khi thận trọng suy nghĩ A Ba Thái cho rằng đội quân này của đối phương không b́nh thường, nhất định trận đánh này phải vô cùng cẩn thận nhưng cũng chỉ có thế mà thôi, ông ta cũng không nghĩ ḿnh sẽ thất bại.
A Ba Thái thầm nghĩ, khi ḿnh đă phán đoán ra vị trí quân doanh của đối phương th́ nhất định thống soái quân Minh cũng như vậy. A Ba Thái thầm nghĩ sẽ không cho đối phương bất kỳ cơ hội nào. A Ba Thái hồi tưởng lại từ khi theo lăo Khả Hăn khởi binh tới giờ có mấy lần nước Minh chiếm ưu thế nhưng binh mă Bát Kỳ dựa vào ưu thế hành động như gió của ḿnh đă chia binh đánh tan, kiên cường biến t́nh thế hiểm nghèo thành ưu thế, cuối cùng biến thành thắng lợi.
Cho tới hôm nay A Ba Thái đă là thống lĩnh chỉ huy một đội quân. Nếu như có một ngày lập đại công đánh bại quân Minh, địa vị tương lai của A Ba Thái ít nhất cũng là một A Tề Cách.
Điều duy nhất khiến A Ba Thái lo lắng trong ḷng chính là biểu hiện của bối tử Hồ Lư Hải của tương Bạch kỳ, thật sự khiến ông ta không hiểu rơ thực hư thế nào, cả A Ba Thái và con trai Nhạc Nhạc của ông ta đều nghi ngờ thế nhưng cả hai vấn đều rất thận trọng, không nói ra ngoài để khỏi ảnh hưởng tới tinh thần binh lính.
Sau khi quân Đăng Châu rời khỏi quân doanh một nửa canh giờ th́ quân Măn Thanh của A Ba Thái cũng thức dậy nấu cơm sáng. Chủ soái của cả hai bên đều phán đoán giống như nhau, lợi dụng lúc trời chưa sáng hành quân tới đánh úp đối phương, khiến cho đối phương trở tay không kịp.
Kết quả là cả hai bên đều gặp phải sương mù khiến cho tốc độ hành quân chậm lại.
Trong sương mù, tầm nh́n rất thấp. A Ba Thái vừa đốc thúc quân đội tiến lên, vừa cho thám mă ra ngoài ḍ xét trong phạm vi ba dặm. Sau khi ḍ xét được ba dặm th́ phải quay lại bẩm báo tin tức, sau đó lại ḍ xét tiếp, cứ như thế chạy đi chạy lại. Làm vậy thứ nhất là an toàn, thứ hai là đại quân không mất phương hướng trong sương mù.
Hơn nữa rút kinh nghiệm ngày hôm qua, thám mă quân Măn Thanh ra ngoài ḍ xét không c̣n đi đơn độc nữa. Mấy người làm thành một nhóm. An toàn là trên hết.
“Đạt Lộc Hợp, ngươi có nghe được phía trước có động tĩnh ǵ hay không”
Một tên thám mă quân Măn Thanh nghi ngờ hỏi đồng bạn của ḿnh. Phía trước không nh́n thấy ǵ, đồng bạn hắn bên cạnh đang chú ý lắng nghe, hắn đang định lên tiếng nói th́ binh sĩ quân Giao Châu doanh cầm trường mâu rón ra rón rén đi tới, hung hăng đâm tới. Một cơn đau đớn khủng khiếp dội lên khiến hắn gào lên một tiếng khủng khiếp.
Tiếng gào thảm thiết này vang xa khiến cho A Ba Thái ở cách đó không xa lắm cũng mơ hồ như nghe thấy. A Ba Thát giật ḿnh trên lưng ngựa, hốt hoảng hỏi Nhạc Nhạc ở bên cạnh:
“Phía trước có ǵ không đúng. Chẳng lẽ là gặp phải...?”
Gió đột nhiên thổi mạnh, thổi tan sương mù bao phủ, ở phía đối diện, quân trận như núi.