Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Thuận Minh
  3. Chương 396 : Khúc nhạc dạo của đánh lén doanh ban đêm (3)
Trước /587 Sau

[Dịch] Thuận Minh

Chương 396 : Khúc nhạc dạo của đánh lén doanh ban đêm (3)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Dưới sự chiếu rọi của ánh lửa giữa hai đại doanh, thật cũng không lo chạy tán loạn, Đàm Thái dẫn người ra khỏi doanh, nh́n đối diện cũng bộ dạng một mảnh im lặng, hẳn là không phát hiện động tĩnh bên này.

Nhưng vừa thấy bố trí bên đối diện, trong ḷng Đàm Thái thầm mắng. Đại doanh quân Minh đối diện ở khoảng cách cách hàng rào doanh hai trăm bước. Mỗi khoảng cách nhất định, để lại một chậu than. Nh́n xa xa lốm đa lốm đốm, bố trí như thế, nếu tới gần trong hai trăm bước, áng sáng sáng bừng, chắc chắn sẽ bị phát hiện.

Mà bên ḿnh, không có hỏa khí có thể bắn xa như vậy, đại pháo đều vứt ở trên trận địa, đối phương c̣n có hàng rào doanh, không biết chừng cũng đă đào một chiến hào, cho dù đánh lén tới trước mặt, cũng sẽ khiến đối phương phản ứng kịp thời, điều binh pḥng thủ, đánh trong đêm, sợ nhất là giằng co, lại nh́n cục diện này, rất khó mà không giằng co.

Quét nh́n toàn bộ quân doanh Đại Minh , ở phía đông doanh địa, có một chỗ tựa hồ là chưa bố trí xong hết, Đàm Thái cẩn thận đánh giá bên kia, quả nhiên bố trí ở đó có chỗ hổng, đây dù sao cũng là hạ trại buổi tối, loại tạo dựng công tŕnh bằng gỗ này, rất nhiều đều là hoàn thành qua loa, căn bản không muốn tốn quá nhiều khí lực, muốn nhân thời gian nghỉ ngơi.

Bên đó có lẽ là một cửa đột phá. Đàm Thái một ḿnh đánh ngựa lặng lẽ tới gần, địa h́nh đất phẳng ở khu vực này cũng không nhiều, hoặc là ruộng dốc hoặc là hầm hố, muốn tới trước mặt hàng rào doanh, tựa hồ là không có đường, cho nên cũng không đặt thứ như chậu than để chiếu sáng.

Đây có lẽ là một cơ hội, Đàm Thái ở trong bóng tối nh́n cẩn thận hồi lâu, lại phát hiện đường này nh́n mặc dù không bằng phẳng, nhưng kỵ binh cũng không phải là không thể đi.

Đàm Thái thấy được điểm này nhịn không được mừng rỡ trong ḷng, kể từ khi giao chiến với quân Minh , quân Minh luôn sẽ v́ một số vấn đề khó hiểu mà thua trận, như làm việc ngu ngốc để mấy lộ cùng tiến, hoặc là một gă quan văn nhỏ can thiệp quyết sách của chủ tướng, vân vân, hôm nay hàng rào doanh này có lẽ chính là một chỗ hổng, một sơ hở, là hiệu quả lớn nhất của đánh lén ban đêm, chỉ cần bắt lấy lỗ hổng này, không biết chừng có thể lập tức đánh tan đối phương.

Đàm Thái vừa phái người trở về doanh bẩm báo A Ba Thái triệu tập binh mă, vừa suất lĩnh kỵ binh bắt đầu lặng lẽ vận động về phía bên kia, bởi v́ dự pḥng, cho nên tiếng vang do vận động phát ra rất thấp, quân Minh hăn là không chú ư tới.

Tướng lănh bại trận, có đôi khi đầu óc không tỉnh táo, sai lầm xuất hiện liên tiếp, sẽ khiến thất bại càng lớn...

Ở bên ngoài hàng rào doanh của quân Minh , thỉnh thoảng có thể thấy binh sĩ tuần tra đi qua, nếu là trước kia có lẽ Đàm Thái sẽ trực tiếp phái người giết chết lính gác, nhưng lúc này lại đặc biệt lo kinh động quân Minh trong doanh, cẩn thận cực kỳ.

Có điều quân Minh này quả thật cẩn thận mấy cũng có sơ sót, vị trí này có lẽ là tưởng địa h́nh dường như khó để hành động, nên người tuần tra cũng rất ít tới đây, so với sự sáng ngời của doanh địa quân Minh , vị trí quân doanh Măn Thanh liền có vẻ có chút tối tăm, ở trong đêm tối rất khó phát hiện vị trí người trước doanh.

Đây cũng là do A Ba Thái và Nhạc Nhạc cố ư tạo điều kiện đánh lén cho quân Măn Châu Lưỡng Hoàng kỵ do Đàm Thái suất lĩnh. Tới lúc này, Đàm Thái cảm thấy cơ hội tốt đang ở ngay trước mắt, nên ngược lại không dám khinh thường, nín thở ngưng thần ở đó chờ đội binh sĩ tuần tra quân Minh này đi qua.

Đợi tới khi binh lính tuần tra của quân Minh đi qua, bọn kỳ đinh của Lưỡng Hoàng Kỳ bắt đầu ở dưới sự suất lĩnh của Đàm Thái chậm răi tới gần phía trước, lúc tới khoảng cách bốn trăm bước, tất cả mọi người đều lặng lẽ xuống ngựa, mấy tên thân binh Đàm Thái lấy dây thừng ở trong hầu bao ngựa ra, bắt đầu ḅ lổm ngổm về phía trước.

Người phía sau không dám làm ra tiếng động ǵ, đều đợi ở tại chỗ, vị trí này thật đúng là không có người nào. Đàm Thái ở nguyên chỗ chờ quả thật có chút hưng phấn.

Ở đại doanh Măn Thanh bên kia, phụ tử A Ba Thái và Nhạc Nhạc cũng đă ở cḥi gác bên cạnh hàng rào doanh quan sát đối diện cẩn thận, giữa hai đại doanh quả thật có khu vực tối, tin tức bên Đàm Thái đă truyền về. Mặc dù Đại tướng quân phụng mệnh A Ba Thái không tin đối phương sẽ mở ra cơ hội để đánh lén doanh trại ban đêm dễ dàng như vậy.

Nhưng dù sao cũng là một hy vọng, cục diện bất lợi như bây giờ, đường lui phe ḿnh đều bị người ta chặn kín. Nhân số của đối phương lại nhiều hơn ḿnh, sĩ khí càng cách biệt một trời một vực, có chút hỵ vọng thắng lợi cũng phải nắm chặt lấy, bên Đàm Thái nếu có cách, bên này cũng không thể không triệu tập tinh nhuệ Măn Bát Kỳ và Mông Bát Kỳ chờ lệnh, tuỳ thời chuẩn bị chờ cơ hội đánh ra.

Lúc này vùng đất giữa hai doanh càng im lặng cực kỳ, xem ra đối phương căn bản không hề phát hiện, nếu đánh lén ban đêm dạng này bị phát hiện, chắc hẳn đă sớm nhân mă xôn xao, náo loạn.

Thời gian im lặng càng dài, hy vọng này lại càng lớn, Nhạc Nhạc đă phái người mở cửa doanh phe ḿnh ra tránh cho tới lúc đó làm chậm thời gian đánh ra.

Mấy tên thân binh Đàm Thái đi qua bên kia, bên này quả nhiên không có người nào, ở lúc có đội tuần tra quân Minh đi qua bên này, mọi người đều tự động nằm sấp xuống đất, sợ bị người khác phát hiện.

Rốt cuộc cũng ṃ tới bên cạnh hàng rào doanh, bên này đích xác là làm rất qua loa. Rơ ràng v́ nguyên nhân địa h́nh mà ngay cả chiến hào cũng không đào, ngay cả biện pháp báo động trước cũng không có, hoàn toàn trống không.

Mấy tên thân binh của Đàm Thái ngăn hưng phấn trong ḷng, cầm dây thừng trong tay buộc ở trên hàng rào doanh, thắt một nút thắt, mấy người lại cầm dây thừng trong tay buộc nối với nhau, chạy rón rèn trở về trong đội ngũ, đă sớm có người ở sau lên theo, tiếp lấy dây thừng. Khoảng cách này th́ dây thừng của một tên lính mang theo c̣n lâu mới đủ.

Chiều dài này đều được mấy sợi đây thừng bọn lính Thát Tử nối đủ. Đàm Thái thấp giọng hạ mấy mệnh lệnh, những dây thừng nối buộc ở trên hàng rào doanh đều được buộc ở trên ngựa. Bọn binh sĩ Thát Tử th́ rút vũ khí của ḿnh ra, rối rít lên ngựa chuẩn bị, đợi tới khi hàng rào doanh bị kéo ra, sẽ trùng sát vào.

Dây thừng bị buộc ở trên ngựa, kỵ binh rối rít lên ngựa, mười mấy thớt ngựa kéo dây thừng về phía đại doanh Măn Mông, c̣n kỵ binh c̣n lại th́ đều hướng về phía đại doanh quân Minh .

“Động thủ!”

Đô thống Chính Hoàng Kỳ Đàm Thái quát khẽ một tiếng, mười mấy thớt ngựa của kỵ binh kéo đây kia phát lực đồng tḥi dây thừng lập tức bị kéo căng, hàng rào doanh này đều có một phần ba cọc gỗ chôn ở dưới đất, mười mấy thớt ngựa đồng thời phát lực, đây chính là lực lượng rất lớn, nghe két két mấy tiếng.Cọc gỗ cửa hàng rào doanh chôn ở đó đều bị bứt ra, đoạn hàng rào doanh ở hướng này đă bị mười mấy thớt ngựa kéo mạnh ra. Đàm Thái ngồi trên lưng ngựa thấy việc này, trong ḷng cực kỳ hưng phấn lúc này cũng chẳng để ý im lặng ǵ, ở trên ngựa hô lớn:

“Chúng tiểu nhân, xông vào, cho bọn Hán cẩu này biết tay!”

Ban đêm tập kích doanh, cục diện như vậy, hơn ngh́n tên kỵ binh nhảy vào doanh địch, đại chém đại giết, quấy nhiễu chấn động, tất cả mọi người đang ngủ say bên trong đều hồ đồ, không biết bao nhiêu người tới tập kích doanh, nhất định sẽ bối rối dị thường. Đừng thấy quân Minh đây là đại quân mấy vạn, nhưng chỉ hơn ngh́n kỵ binh Thát Tử này cũng đă đủ khiến nó sụp đổ.

Những kỵ binh Lưỡng Hoàng Kỳ này đều hét lớn, lúc này cũng không phải là lúc im lặng, phải tận lực khiến động tĩnh này càng lúc càng lớn mới tốt.

Một bên dọa quân Minh kinh hăi, một bên thông báo cho đại doanh phe ḿnh, để người tiếp sau đuổi kịp, ở trong tuyệt cảnh như vậy, lại được trời thương, ban cho cơ hội bí mật đánh úp doanh trại địch vào ban đêm như vậy.

A Ba Thái bên kia cũng chú ư tới động tĩnh bên này, thanh âm hưng phấn cũng đă biến điệu, luôn miệng thúc giục các đội kỵ binh đă chuẩn bị xong mau ra doanh đuổi qua.

Đô thống Đàm Thái giục ngựa đi đầu, đoạn đường này quả thật có chút khó đi, bên cạnh có ba bốn tên kỵ binh đều người ngă ngựa đô, nhưng đây cũng chỉ là chuyện nhỏ, chỉ cần xông vào được, vậy th́ mọi sự đều đại cát.

Lúc này cũng không chú ư tới trận h́nh ǵ, ba bốn mươi tên kỵ sĩ túm tụm ở phía đầu, phía sau cũng đuổi sát theo, trong doanh quân Minh đă có động tĩnh, trong ḷng Đàm Thái và kỵ binh thuộc hạ đều đang cười lạnh nghĩ “Muộn rồi”.

Đoạn khoảng cách này, ngựa phi nhanh là có thể tới, Đàm Thái lớn tiếng ḥ hét, giơ vũ khí trong tay, mắt thấy sẽ tiến vào lỗ hổng này.

Đột nhiên, thanh âm như bị tắc lại, ở sau lỗ hàng đó bồng dưng ánh sáng bừng lền, rất nhiều đèn lồng cơ hồ xuất hiện ở đó, ở chỗ cách lỗ hổng hàng rào doanh bị bứt ra năm bước, tấm bạt che trên hỏa pháo đều bị kéo lên, hơn mười khẩu pháo nhỏ bày ở đó, chia làm ba hàng, Đàm Thái thấy rơ ràng pháo binh quân Minh mang vẻ hưng phấn trên mặt, đốt kíp nổ trên lỗ châu mai.

Tiếng “Ầm!” “Ầm!” vang lên một loạt, thanh âm có chút trầm muộn, có điều đối với binh sĩ xung phong dày đặc mà nói đây cũng là cơn ác mộng, bởi v́ chỉ có lúc hỏa pháo bắn đạn trái phá, mới có tiếng vang như vậy.

Đàm Thái xông lên đầu và kỵ binh bên cạnh gă giống nhau, đều bị hạt sắt nóng rực bay tốc độ cao đánh cả người lẫn ngựa thành cái sàng, những tiểu pháo này bắn xong, đối với kỵ binh Thát Tử mà nói, cơn ác mộng vẫn c̣n chưa kết thúc, bọn hỏa thương binh xếp thành hàng sau hỏa pháo, bưng súng hỏa mai lên...

Quảng cáo
Trước /587 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Xuyên Đến Trước Khi Vai Ác Nhập Ma

Copyright © 2022 - MTruyện.net