Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chung Nguyên ẩn nấp trong một sơn động nhỏ cách đó ba ngàn dặm.
Trên một bên vách núi có một quầng sáng hình tròn, màu máu, lớn khoảng mười trượng, trên bề mặt quầng sáng này là cảnh tượng diễn ra tại Lạn Đào Sơn.
Quầng sáng này chính là một môn pháp thuật do Hóa Huyết Tu La Phiên tự có, tên là Huyết Quang Phản Chiếu Thái Âm Thần Kính. Nếu có đủ pháp lực, thì nó có thể chiếu khắp đại thế giới. Đương nhiên, chút năng lực nhỏ nhoi của Chung Nguyên thì còn xa mới đạt tới mức này được, chiếu khắp Lạn Đào Sơn cách đó ba ngàn dặm đã khiến hắn cực kỳ miễn cưỡng rồi.
Chung Nguyên cực kỳ muốn biết tung tích của Tượng Long, nhưng hắn nhưng cũng không dám tập trung mục tiêu vào người nó. Bởi vì vạn nhất bị Tượng Long cảm ứng được, không tu thành nguyên thần thứ hai chỉ là chuyện nhỏ, nhưng nếu làm không tốt, ngay cả cái mạng nhỏ cũng có thể mất luôn.
Cho nên Chung Nguyên chỉ dám thông qua Thái Âm Thần Kính quan sát động tĩnh của Lạn Đào Sơn. Hắn tin chắc rằng con Tượng Long này không phải loại ngu ngốc, nhìn thấy thứ tốt là quên hết trời đất, chỉ biết nuốt ăn. Cho nên hắn mới đoán rằng Tượng Long nhất định sẽ có động tĩnh lớn.
Quả nhiên, cấm chế tản đi không quá lâu, Tượng Long đã bay lên trời, dùng khí thế bá chủ, chém giết 13 loại độc vật cường đại.
Chung Nguyên nhớ rất rõ kỳ thi về thiên tài địa bảo thông thiên, đối với 13 loại độc vật kia thì hắn đều vô cùng hiểu rõ, choduf là Tán Tiên bình thường thì cũng chưa chắc đã là đối thủ của bọn chúng.
Lúc này Chung Nguyên đang âm thầm cảm thán mình may mắn, về phương diện khác thì lại cảm thán Tượng Long cường đại và quả quyết. Đúng vậy, là quả quyết, chứ không phải là bạo ngược!
Đối với lần giết chóc này của Tượng Long, trong lòng Chung Nguyên cũng có vài phần mừng thầm. Bởi vì hắn còn muốn đi lên Lạn Đào Sơn, hắn cũng không dám cam đoan mình còn có may mắn như trước nữa, cho nên, những độc vật thực lực mạnh mẽ mà hắn không có nửa phần cơ hội chống lại này mà bị giết, thì cũng là một chuyện tốt với hắn.
Sau đó, Chung Nguyên lại thấy cảnh tượng Tượng Long tấn công xung quanh Lạn Đào Sơn, cùng với liên minh đồ long được hình thành.
Đối với hành động của các tu sĩ liên minh đồ long này, Chung Nguyên chỉ có một đánh giá, đó chính là không biết tự lượng sức mình. Bởi vì hắn biết rõ Hồng Phát lão tổ có ý đồ với Tượng Long đã hơn trăm năm rồi, nhưng vẫn chưa từng dám có hành động nào, điều này cũng đủ để nói rõ, Tượng Long có loại thực lực mạnh mẽ tới đâu rồi.
Tuy nhiên, Chung Nguyên cũng không nghĩ tới chỉ vẻn vẹn một kích mà mười mấy vị Tán Tiên cùng hơn trăm tu sĩ của liên minh đồ long đã hóa thành tro bụi, một chút dấu vết cũng đều không lưu lại.
Lúc này Chung Nguyên mới nhớ lại, hàng năm tại đầm lầy sâu trong Lạn Đào Sơn, thì Ngũ Vân Đào Hoa Chướng ngàn năm sẽ bạo phát, đây chính là kết quả khi Tượng Long dùng nội đan của mình dẫn động nó.
- Đây chính là một tuyệt chiêu a!
Chung Nguyên thấy luồng khói lớn mấy trăm mẫu, giống như cột trụ chống trời kia, trong lòng cực kỳ khiếp sợ.
- Hồng Phát lão tổ trong vài năm qua chỉ góp nhặt được một chút ngàn năm trầm chướng, mà đã làm thành một kiện chí bảo, nếu có thể rút cả gốc của nó lên, thì cũng đủ để hoành hành thiên hạ a! Nếu ta để cho Tượng Long làm nguyên thần thứ hai, vậy thì nó còn là bảo vật lớn hơn nữa!
...
Lạn Đào Sơn.
Từ sau khi ngàn năm trầm chướng xông lên trời, mọi thứ đã khôi phục bình tĩnh một lần nữa. Tượng Long cũng không có bất cứ động tĩnh gì truyền ra.
Liên tiếp bảy ngày trôi qua, Chung Nguyên tự nhận là trầm ổn thì cũng không kìm nổi có chút gấp gáp, không ngừng đi đi lại lịa trong sơn động. Nguyên nhân thì không cần nói cũng biết, đó là hắn đang không biết hiện tại Tượng Long có dùng Túy Long Thảo kia hay không?
Nếu nó dùng, thì hành trình tới Lạn Đào Sơn này của hắn tuyệt đối là thuận buồm xuôi gió; nhưng nếu còn không dùng, vậy thì thứ nghênh đón hắn nhất định là tử vong! Huyết Quang Phản Chiếu Thái Âm Thần Kính tự nhiên có thể chiếu khắp tình hình trong dung nham, nhưng Chung Nguyên lại không dám làm vậy, Tượng Long dễ dàng đánh nát tất cả pháp khí thăm dò tình hình của liên minh đồ long, điều này hắn vẫn còn nhớ rất rõ. Nếu mình bị Tượng Long phát hiện, thứ chờ đợi hắn tuyệt đối chính là đòn tấn công không chết không thôi.
Cho nên hiện tại hắn chỉ có thể ở nơi này mà lo lắng suông!
Một lúc lâu, hắn vẫn khó có thể bình tĩnh trở lại, rốt cục đành vận dụng Trấn Hồn Bát Âm, trong nháy mắt, thần hồn của hắn trở nên tỉnh táo, tất cả gấp gáp đều bị quét sạch không còn nữa, chỉ còn lại bình tĩnh một cách tuyệt đối.
- Ta sốt ruột tại đây, như vậy thì Tượng Long kia lại càng sốt ruột hơn! Dù sao ta còn cách nó tận hơn ba ngàn dặm, mà Túy Long Thảo lại ở ngay bên cạnh nó, há mồm là có thể dùng được, loại giày vò này còn lớn hơn thứ mà ta đang chịu đựng tận trăm lần! Chênh lệch lớn như vậy, sự nhẫn nại của ta mà còn kém nó thì đúng là không còn lời gì để nói nữa rồi!
Nghĩ tới đây, Chung Nguyên một lần nữa ngồi xuống, bắt đầu tu luyện.
Thời gian tiếp theo, Chung Nguyên vừa tu luyện, vừa lưu ý động tĩnh trên Huyết Quang Phản Chiếu Thái Âm Thần Kính. Trong lúc vô tình, một tháng đã trôi qua, trong thời gian này, Chung Nguyên cũng từng xuất hiện nhiều lần xao động, nhưng đều bị hắn dùng Trấn Hồn Bát Âm áp chế xuống.
Tuy nhiên, dù sao thì Trấn Hồn Bát Âm cũng không phải là vạn năng, tới hiện tại, vẻ xao động trong thần hồn của Chung Nguyên đang không ngừng súc tích, giống như dòng nước lũ muốn phá vỡ con đê, gây ra cơn sóng ngập trời, làm cho hắn lại rơi vào tình cảnh lưỡng nan.
Đi, có thể sẽ chết; không đi, cơ hội “một bước lên trời” sẽ có thể vụt qua!
Loại lựa chọn này, đặt trên người bất kỳ kẻ nào thì sẽ đều cảm thấy không biết nên làm thế nào! Lúc này, hai mắt Chung Nguyên đều đỏ bừng lên, toàn thân phát ra một loại sát khí, giống như một con hung thú đang muốn cắn người!
- Chờ!
Chung Nguyên dùng ý chí cường đại của bản thân, mạnh mẽ ép xuống khát vọng trong lòng. Hắn quyết định lại chờ thêm một chút nữa
- Hy vọng ta đoán đúng, Túy Long Thảo sẽ có tác dụng cường đại hơn đối với những con như Tượng Long, có huyết thống cực kỳ thuần khiết, vô cùng tới gần Chân long này.
Lại hơn mười ngày nữa trôi qua, Chung Nguyên đã không kềm chế được nữa, hắn ngay lập tức bay ra khỏi sơn động, tới gần Lạn Đào Sơn. Nhưng càng đi về phía trước, trong lòng hắn lại có một loại áp lực khác đang tăng dần, do đó tốc độ của hắn càng lúc lại càng chậm. Bay ra chỉ được hơn năm trăm dặm thì hắn đã hạ xuống, phân vân, không đi lên nữa.
Đi đi dừng dừng như vậy, hơn bốn tháng đã trôi qua!
Mắt thấy mình sắp chờ đợi gần nửa năm rồi, cặp mắt Chung Nguyên đã đỏ bừng lên, rốt cục hạ quyết tâm:
- Con đường tu đạo là đi ngược dòng nước, vô cùng nhiều gian nan, làm sao có thể không có một chút phiêu lưu nào được?
Ngay lập tức, Chung Nguyên lấy ra một tấm Vạn Lý Thần Hành Phù, bỏ vào trên người, sau đó bay về phía Lạn Đào Sơn.
Lần này hắn cực kỳ dứt khoát, thi triển tốc độ tới mức cực hạn, một đường bay thẳng, chưa tới một canh giờ hắn đã bước lên đỉnh của Lạn Đào Sơn.
Nhìn miệng núi lửa đen kịt, không có chút tiếng động nào kia, Chung Nguyên cũng không có trì hoãn chút nào, trực tiếp thả người nhảy xuống. Cùng lúc đó, Bách Độc Hàn Quang Chướng cùng với Tu La Huyết Chướng do Hóa Huyết Tu La Phiên thả ra cùng xuất hiện, bao phủ hắn vào trong, bảo vệ cực kỳ nghiêm mật.