Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Thượng Vị
  3. Chương 56 : Chậm rãi thu thập..
Trước /100 Sau

[Dịch] Thượng Vị

Chương 56 : Chậm rãi thu thập..

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

- Chị Thẩm, tôi cũng nào muốn như vậy!

Lý Nam bất đắc dĩ nói, hắn bây giờ thật sự là thân bất do kỷ, Chu Huy và Duẫn Hồng Sinh một người là trưởng khoa một người là phó trưởng khoa số một phòng văn thư, hai người bọn họ tuy là quan không lớn nhưng là lãnh đạo trực tiếp của hắn, nếu như bình thường sắp xếp công việc thì không sao, nhưng quan trọng là hai người bọn họ đều đặt mắt lên người hắn, chỉ sợ hai người sẽ tiến hành đấu tranh gay gắt lên người hắn.

Thẩm Ngọc Phương cau mày, nàng nói:

- Thật sự quá bực mình, cậu là người mới đến, hai vị lãnh đạo lại nhìn vào chằm chằm, những người khác dù sao đều là cán bộ lão thành, hai người bọn họ không làm gì được, nhưng cậu thì lại khác.

Lý Nam cũng rất bức bối, nhưng tạm thời không có cách nào khác.

Thẩm Ngọc Phương nhìn Lý Nam rồi nói:

- Cậu đã thi đậu nhân viên nhà nước thành phố Vũ Dương, không lẽ cậu không có quan hệ gì sao?

Lý Nam cười khổ nói:

- Tôi cũng hy vọng là có, thế nhưng không tìm đâu ra được.

- À, vậy thì cậu cứ từ từ mà tìm kiếm.

Thẩm Ngọc Phương nói:

- Hoặc cậu có bản lĩnh làm cho lãnh đạo coi trọng, như vậy bọn họ sẽ không dám làm gì cậu cả. Không phải hôm đó biểu hiện của cậu được trưởng phòng Tiếu khen ngợi sao? Cậu nên nắm bắt cơ hội, biểu hiện mình nhiều hơn, chỉ cần được lãnh đạo coi trọng thì tương lai mới phát triển tốt, nếu không cho dù cậu là sinh viên, qua vài năm còn ai nhớ cậu nữa chứ?

Lý Nam gật đầu tỏ vẻ đồng ý, Thẩm Ngọc Phương nói những lời rất thực chất, chỉ là muốn được lãnh đạo coi trọng cũng không dễ dàng.

Lúc này trong đại sảnh không có ai nên rất yên tĩnh, hai người bọn họ ngồi đây nói chuyện cũng không làm cho người khác chú ý. Dù sao thì Lý Nam cũng là người phải đi theo học tập Thẩm Ngọc Phương, thế nên giữa hai người bọn họ tiến hành trao đổi cũng là bình thường.

- Chỉ có thể từ từ mà đi thôi, nóng vội thật sự không tốt, dù sao thì xe đến núi sẽ có đường.

Lý Nam mỉm cười nói, coi như là tự an ủi chính mình.

Thẩm Ngọc Phương gật đầu nói:

- Cậu nói cũng đúng, cậu là sinh viên đại học Thiên Đô, lại thi có thành tích tốt nhất, cậu nhất định sẽ có tương lai. Bây giờ chịu chút uất ức không tính là gì cả, biết đâu tương lai sau này bọn họ sẽ phải cúi đầu khom lưng trước mặt cậu?

Lý Nam cười cười nói:

- Tôi cũng không dám có hy vọng xa vời thế này.

Lúc này trong phòng làm việc của trưởng khoa, Chu Huy đang đứng bên cạnh cửa sổ thủy tinh nhìn về phía bóng lưng của Lý Nam, khóe miệng hắn dần lộ ra nụ cười thản nhiên.

Mười rưỡi tối qua Chu Huy đột nhiên nhận được điện thoại của trưởng khoa Tạ phòng nhân sự, điều này làm cho hắn cực kỳ hưng phấn. Tuy hai người đều là cán bộ cấp khoa nhưng trưởng khoa phòng nhân sự tất nhiên sẽ có nhiều quyền lực hơn trưởng khoa phòng văn thư. Hơn nữa hắn lại có yêu cầu nhờ người ta trợ giúp, dù sao muốn được điều động thì cũng không thể không có quan hệ với phòng tổ chức và phòng nhân sự. Phòng văn thư và phòng nhân sự đều nằm dưới sự quản lý của ủy ban nhân dân thành phố thế nên thời gian liên hệ với nhau được nhiều hơn, trước đây Chu Huy thật sự muốn lôi kéo làm quen với trưởng khoa Tạ, thế nhưng người ta lại không chịu, bây giờ đối phương chủ động gọi điện thoại đến làm cho Chu Huy sinh ra cảm giác thời cơ của mình đã đến.

Sau khi hàn huyên vài câu thì trưởng khoa Tạ nói về chuyện xảy ra tối qua, đó là tối qua bọn họ tụ tập đồng sự trong phòng để ăn uống, trên đường gặp phải một người thanh niên họ Lý, nghe nói là nhân viên của phòng văn thư, vì một chút hiểu lầm nhỏ mà người này ra tay đánh một đồng sự của bọn họ.

- Người bị đánh là sinh viên vừa tốt nghiệp đến phòng nhân sự nhận công tác, là con trai của chủ tịch Cao, vì không bị thương nên Tiểu Cao cũng không quá so đo.

Trưởng khoa Tạ thản nhiên nói trong điện thoại:

- Tôi cảm thấy sự việc này ty không lớn, nhưng một người mới vào nhận công tác nhưng ra ngoài uống say lại ra tay đánh người, sẽ tạo nên ảnh hưởng đến hình tượng đơn vị.

- Trưởng khoa Tạ phê bình rất đúng, tôi sẽ cố gắng quản lý cho tốt.

Chu Huy không thể ngờ là người ta gọi điện thoại đến để trách tội, thế là cảm thấy cực kỳ khó chịu với Lý Nam:

- Tôi sẽ tiến hành phê bình giáo dục Lý Nam, cậu ấy là sinh viên vừa tốt nghiệp nhận công tác, càng phải làm gương mẫu mới đúng, sao lại như vậy được?

Trưởng khoa Tạ cười ha hả nói:

- Cán bộ thanh niên nên giáo dục bồi dưỡng, nhưng tối qua chỉ là chuyện nhỏ, cũng không cần phải khua chiêng gõ trống làm gì. Ha ha, tôi có một lời đề nghị thế này, vì cán bộ thanh niên thường hay kiêu ngạo khó kiểm soát bản thân, thế nên khi giáo dục cần phải chú ý phương pháp, phải làm cho bọn họ tiến lên từng bước chậm mà chắc.

- Tôi hiểu rồi, cảm tạ trưởng khoa Tạ đã nhắc nhở, hôm nào đó tôi sẽ làm chủ mời anh uống vài ly để tỏ lòng thành.

Chu Huy nghe rõ ý nghĩ của trưởng khoa Tạ là muốn chậm rãi thu thập Lý Nam, hắn thầm nghĩ có lẽ không phải chỉ là xung đột tối qua, thế nhưng dù là nguyên nhân gì thì trưởng khoa Tạ cũng đã gọi điện thoại đến, sự việc lại liên quan đến con trai của chủ tịch Cao, như vậy mình nên làm theo là được, tất nhiên cũng nên thừa cơ hội này để làm tốt quan hệ với trưởng khoa Tạ.

Trước kia khi Chu Huy còn đang công tác ở văn phòng ủy ban nhân dân thành phố thì đã có quen biết với trưởng khoa Tạ, nhưng khi đó là người ta phải cầu cạnh hắn, khách khí với hắn, mỗi lần gặp mặt đều muốn mời đi ăn uống. Nhưng bây giờ Chu Huy là phượng hoàng rơi xuống đất không bằng gà, ngược lại phải đi cầu cạnh trưởng khoa Tạ.

- Được rồi, tôi đã sớm nghĩ tìm cơ hội tâm sự với anh, tôi thấy hay là quyết định cuối tuần này, nếu như không có việc gì bận rộn thì mọi người tụ tập uống vài ly cho vui.

Trưởng khoa Tạ dùng giọng sảng khoái nói trong điện thoại.

Trước kia mỗi lần Chu Huy lên tiếng mời thì trưởng khoa Tạ luôn bày ra bộ dạng cực kỳ bận rộn, nói rằng khi nào rảnh thì tính sau, nhưng căn bản không biết khi nào có thời gian rảnh cả.

Lần này trưởng khoa Tạ lại đồng ý không chút do dự với lời mời của Chu Huy, rõ ràng là trưởng khoa Tạ cực kỳ quan tâm đến chuyện của Lý Nam.

Chu Huy cố gắng áp chế kích động trong lòng nói:

- Vâng, khi đó tôi sẽ liên lạc với anh.

Đồng thời Chu Huy cũng thầm cho ra quyết định, nếu như trưởng khoa Tạ muốn xử lý lý nam, chính mình nên suy nghĩ xem xét cho tốt, không thể cho Lý Nam kia sống yên được. Vừa đúng lúc mình có thể nhân cơ hội này để chèn ép Duẫn Hồng Sinh, cho đối phương biết ai là người nắm quyền định đoạt ở khoa số một này.

Sáng sớm hôm nay Chu Huy thấy Lý Nam trò chuyện rất chuyên chú với một người phụ nữ ở bên ngoài cổng phòng văn thư, hắn đã định lên tiếng dạy bảo nhưng nhịn được. Bây giờ hắn thấy lời nói của trưởng khoa Tạ là rất đúng, cứ từ từ xử lý, không cần phải hù dọa người ta, nước ấm nấu ếch sẽ cho ra hiệu quả tốt nhất.

Chu Huy nghĩ đến những phương diện này, hắn cầm một tư liệu trên bàn chậm rãi đi ra ngoài nói với Lý Nam:

- Tiểu Lý, cậu đến phòng đánh máy gõ tư liệu này cho tôi, phải xong trước khi tan tầm phải xong.

- Vâng, trưởng khoa Chu.

Lý Nam nhận lấy tư liệu, sau đó đứng lên đi lên lầu, phòng đánh máy thuộc về văn phòng của phòng văn thư, có nhân viên phụ trách riêng.

Lý Nam đi lên lầu ba hỏi chị Mã thì biết nhân viên công tác của phòng đánh máy hôm nay bị bệnh không đi làm, thế là hắn đành phải xuống lầu nói rõ tình huống cho Chu Huy.

Chu Huy nghe xong thì nhíu mày nói:

- Văn kiện này hôm nay phải đánh máy cho xong, vì cần dùng cho cuộc họp của đơn vị, chiều nay tôi còn phải đưa cho trưởng phòng Tiếu xem qua. Thế này nhé, Tiểu Lý, cậu chịu khổ một chút đi ra ngoài tìm một phòng đánh chữ nào đó xử lý giúp tôi, sau đó giao cho tôi trước mười một giờ bốn mươi phút.

Quảng cáo
Trước /100 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Thi Quan Kinh Niên

Copyright © 2022 - MTruyện.net