Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Sự việc bản thân mình được điều động đến tạm nhận chức ở phòng tổ chức thị ủy thật sự giống như trời sập, điều này làm cho Lý Nam cực kỳ mừng rỡ, đồng thời lại rất nghi hoặc.
Lý Nam cũng hiểu tạm điều động là có ý nghĩ gì, rõ ràng là anh bị người ta cho mượn đến công tác ở một đơn vị khác một thời gian, thế nhưng phương diện nhân sự và quan hệ khác vẫn nằm ở đơn vị cũ. Có một vài điều kiện tiên quyết để một cán bộ tạm thời điều động sẽ được đơn vị giữ lại, một là anh có biểu hiện vĩ đại hay không, hai là đơn vị đến công tác còn chỗ trống hay không, tất nhiên thứ ba mới là quan trọng nhất, đó là bản thân anh có đầy đủ quan hệ để tác động hay không. Chỉ cần có ba điều kiện tiên quyết này, sau một thời gian ngắn được mượn sang đơn vị mới thì anh sẽ được giữ lại làm nhân viên chính thức, nếu không thì một thời gian sau anh sẽ bị trả về đơn vị cũ.
Nhưng bây giờ Lý Nam cũng không suy nghĩ nhiều như vậy, được tạm thời điều động đã là quá tốt, đi đến đơn vị khác sẽ có thêm kinh nghiệm công tác, sẽ có thêm nhiều mối quan hệ, có thể mở rộng mạng lưới quan hệ của mình.
Hôm nay Lý Nam mới bắt đầu bước chân vào quan trường, quan trọng là phải làm tốt cơ sở cho bản thân, chỉ như vậy thì con đường phát triển sau này mới bằng phẳng được.
Vương Chân Thuận dặn dò Lý Nam sau khi đến công tác ở phòng tổ chức phải cố gắng làm thật tốt, biểu hiện cho tốt, không nên làm phòng văn thư mất mặt. Sau đó giao công văn tạm thời điều động cho Lý Nam.
Lý Nam cầm công văn tạm thời điều động mà tâm tình bành trướng mãnh liệt, đây là cơ hội khó có được với hắn, cho dù cuối cùng không thể thành người của phòng tổ chức, thế nhưng cũng có được cơ hội để biểu hiện mình, sẽ rất có lợi cho tương lai phát triển sau này.
Thực tế Lý Nam không biết hình thức tạm thời điều động có sự khác biệt, đó là có một số nhân viên tạm thời điều động không có công văn, chỉ có một số nhỏ có công văn tạm thời điều động mà thôi. Lần này Lý Nam là một nhân viên được tạm thời điều động đến công tác ở phòng tổ chức và có cả công văn liên quan, hơn nữa lần này cả thành phố chỉ có ba người được tạm thời điều động, hai người còn lại đều là cán bộ đã công tác lâu năm, chỉ có một mình Lý Nam là sinh viên mới nhận công tác, chính điều này đã làm cho Vương Chân Thuận cảm thấy không bình thường. Nếu không thì phương diện tạm thời điều động cũng không làm cho Vương Chân Thuận cảm thấy kỳ quái như vậy.
- Tiểu Lý, cậu đến phòng làm việc của tôi một chuyến.
Phó phòng Tiếu Đông Đông vừa vặn từ bên ngoài quay về, khi thấy Lý Nam thì lên tiếng.
Sau khi đi vào trong phòng thì Tiếu Đông Đông mời Lý Nam ngồi, sau đó nói: - Tiểu Lý, lần này cậu được điều động tạm thời đến phòng tổ chức, đây là một chuyện tốt. Đến đơn vị khác sẽ làm tăng trưởng kiến thức của cậu, hơn nữa cậu còn trẻ, quan trọng là phải học tập nhiều hơn, cân não nhiều hơn. Cậu mới đến công tác ở phòng văn thư không quá lâu, thế nhưng nhìn vào biểu hiện của cậu trong ba tháng qua vẫn rất tốt. Cậu có thể cố gắng làm tốt công tác, hơn nữa còn liên tục tự suy xét vấn đề, điều này đáng giá khẳng định, sau này nên tiếp tục phát triển như vậy. Phòng tổ chức thị ủy khác biệt rất lớn với phòng văn thư, cậu nên chú ý làm nhiều nói ít, an tâm công tác. Mặc dù tôi hy vọng cậu có thể phát triển tốt trong phòng văn thư, thế nhưng nếu như cậu có thể được giữ lại ở phòng tổ chức, điều này sẽ rất có lợi cho sự phát triển của cậu, thế cho nên cậu cần phải cố gắng hơn.
- Cám ơn trưởng phòng Tiếu đã quan tâm giúp đỡ, tuy tôi được điều động tạm thời đến phòng tổ chức, thế nhưng tôi vẫn là một thành viên của phòng văn thư, kính mong trưởng phòng Tiếu tiếp tục quan tâm giúp đỡ nhiều hơn. Lý Nam nói lời cảm tạ xuất phát từ nội tâm, tuy hắn đến phòng văn thư công tác chưa bao lâu nhưng lại nhận được sự quan tâm giúp đỡ to lớn từ Tiếu Đông Đông, nếu như không có Tiếu Đông Đông thì bài viết trước đó của hắn khó thể được làm bản tin tham khảo của thành phố Vũ Dương. Hơn nữa nhờ có sự coi trọng của trưởng phòng Tiếu, thế nên trưởng khoa Chu Huy của khoa số một mới không dám thẳng tay chèn ép mình. Điều này làm cho Lý Nam cảm động, hắn biết nguyên nhân vì sao Chu Huy lại cố gắng chèn ép mình, nhưng bây giờ hắn chỉ có thể nhẫn nhịn chịu đựng mà thôi.
Tiếu Đông Đông khẽ cười, nàng rất thỏa mãn với thái độ của Lý Nam, tiểu tử này cũng không phải vì được điều động tạm thời đến phòng tổ chức mà tỏ ra đắc ý, đồng thời cũng cảm thấy lời cảm ơn của Lý Nam là thật lòng. Tiếu Đông Đông cho rằng ánh mắt nhìn người của mình là rất tốt, nàng cảm nhận được sự chân thành của Lý Nam với mình, điều này làm cho nàng thỏa mãn. Cho dù anh là một người tài hoa thế nhưng không biết nói cảm ơn thì cũng không đáng được bồi dưỡng trọng điểm. Trong mắt nàng thì Lý Nam đột nhiên được điều động tạm thời đến phòng tổ chức có liên quan rất lớn đến hai bài viết gây tiếng vang trước đó. Lần này nghe nói phòng tổ chức chuẩn bị tiến hành cải cách nhân sự, cần phải tăng thêm vài người, Lý Nam lại có biểu hiện quá tốt, hắn trở thành nhân tuyển tạm thời điều động là rất bình thường.
Sau khi Lý Nam quay lại khoa số một, hai người Chu Huy và Duẫn Hồng Sinh đều đã biết được thông tin hắn được điều động đến phòng tổ chức thị ủy, có lẽ là vì văn phòng đã thông báo cho bọn họ. Sau khi thấy hắn quay về thì hai người này đều nở nụ cười vui vẻ, nhưng hắn cảm nhận được nụ cười trên mặt Chu Huy có vài phần miễn cưỡng, thậm chí là có chút khổ sở.
Duẫn Hồng Sinh nói: - Tiểu Lý, chúc mừng cậu sắp đến công tác ở phòng tổ chức, đi theo phòng tổ chức thì mỗi ngày đều cầu tiến.
Lý Nam nói: - Trưởng khoa Duẫn, tôi chỉ là tạm thời điều động mà thôi, tôi vẫn còn là người của khoa số một.
- Cũng không phải là như vậy, cậu đi đến công tác ở phòng tổ chức, chỉ cần cậu có biểu hiện tốt thì sẽ có cơ hội được giữ lại. Nghe nói lần này phòng tổ chức có gửi đi cả công văn tạm thời điều động, trong thành phố có nhiều cán bộ thế, rõ ràng cậu phải là người được lãnh đạo coi trọng mới có cơ hội như vậy. Hơn nữa cậu còn là sinh viên mới tiếp nhận công tác, cậu có ưu thế rất lớn, nhất định phải nắm chặt cơ hội lần này.
- Cám ơn trưởng khoa Duẫn, tôi nhất định sẽ cố gắng. Lý Nam nói.
Chu Huy đứng bên cạnh khẽ cười nói: - Tiểu Lý, lần này cậu được tạm thời điều động đến phòng tổ chức thị ủy, cậu là đại biểu cho khoa số một phòng văn thư chúng ta, thế nên cậu cần phải biểu hiện cho tốt, cũng đừng làm cho khoa số một và phòng văn thư chúng ta mất mặt.
Lý Nam tuy hiểu những lời của Chu Huy chỉ là nói nhảm, thế nhưng hắn cũng không muốn làm cho mâu thuẫn trở nên công khai, chỉ khách khí lên tiếng rằng mình sẽ cố gắng mà thôi.
Buổi tối Lý Nam gọi điện thoại cho phó khoa số hai của phòng tổ chức là Vương Gia Dân, nói đến sự kiện mình được tạm thời điều động lần này.
Vương Gia Dân nói: - Lý Nam, tôi đã thấy văn kiện tạm thời điều động của cậu, nghe nói lần này là trưởng phòng Lý tự mình điểm tướng. Trưởng phòng Lý đã đọc qua hai bài viết của cậu, nói cậu là một cán bộ trẻ tuổi có đầu óc, thế nên mới chọn cậu. Nếu không cậu là sinh viên mới tham gia công tác, dưới tình huống bình thường sẽ không đến lượt của cậu. Lần này là một cơ hội không tệ với cậu, điều này nói rõ trưởng phòng Lý đã chú ý đến cậu, sau này cậu nên biểu hiện cho tốt, cơ hội sẽ là rất lớn.
Lý Nam nói: - Cám ơn trưởng khoa Vương, sau này kính mong anh chỉ điểm nhiều hơn, có nhiều phương diện tôi còn chưa hiểu rõ ràng.
Vương Gia Dân cười nói: - Điều này không có vấn đề, cậu là sinh viên đại học Thiên Đô, cậu nhất định sẽ nhanh chóng thích ứng. Lần này phòng tổ chức tiến hành cải cách, đầu tiên là tiến hành bên trong chính bản thân phòng tổ chức, dựa theo yêu cầu của trưởng phòng Lý thì tất cả lãnh đạo phòng ban trong đơn vị đều phải cạnh tranh với nhau rất khốc liệt, bây giờ bản thân tôi cũng đầy áp lực. Sau khi cậu đến công tác thì nên nói nhiều làm ít, suy nghi cho thấu đáo, động não nhiều hơn, làm việc nhanh nhẹn hơn, nhưng cũng cần phải trầm ổn, không nên nói thì đừng nói lung tung. Đây cơ bản là một kỳ ngộ lớn đối với cậu, nếu như cậu có thể tranh thủ trở thành thư ký của trưởng phòng Lý, đây mới là kết quả tốt nhất.