Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Tiên Hà Phong Bạo
  3. Chương 279 : Hai mặt giáp công
Trước /1172 Sau

[Dịch] Tiên Hà Phong Bạo

Chương 279 : Hai mặt giáp công

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

- Giết trở về, để cho bọn họ có đi không có về.

Trong mắt Từ Huyền hàn mang chợt lóe.

- Mọi người, xuất phát.

Từ Huyền ra lệnh một tiếng, mọi người hô lạp đứng dậy, bay ra khỏi sơn cốc, hướng về phía Trương Thiết Lĩnh giết đi.

Mà lúc này, trước Trương Thiết Lĩnh đại trận, Đông Phương gia hơn trăm tên Tu Giả, cùng năm sáu Luyện Thần Tiên Sư hùng hổ phát động một trận công kích mãnh liệt.

Trước Trương Thiết Lĩnh đại trận con số Tu Giả hữu hạn, tình thế tràn ngập nguy cơ.

- Ha ha ha, thời cơ đánh lén này thật đúng là chính xác, chúng ta vừa đuổi tới Trương Thiết Lĩnh, mưa to dừng lại, giết bọn hắn trở tay không kịp.

Dẫn đầu một nam tử cao to lực lưỡng chính là Đông Phương Lâm ngày trước cùng Từ Huyền có một trận chiến, Luyện Thần tứ trọng võ tu.

Ở bên cạnh hắn còn có võ tu mặt đen, cũng là Luyện Thần tứ trọng võ tu, cười hắc hắc:

- Lần này mượn thiên thời chi lợi, Đông Phương gia chúng ta nhất cử đại phản công, ba mặt tập kích, chỉ cần một bên đắc thủ, là có thể rung chuyển cả Trương gia, để cho bọn họ thất bại thảm hại.

Sáu đại Luyện Thần cường giả liên thủ, hơn trăm Tu Giả xuất kích, rất nhanh xé rách Trương Thiết Lĩnh đại trận.

- Phá trận...Giết đi vào!

Mấy người Đông Phương Lâm đại hỉ, ngửa mặt lên trời huýt sáo dài, hơn trăm Tu Giả, một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm, giết vào Trương Thiết Lĩnh.

Đây là lần đầu Đông Phương gia giết vào trọng địa Thanh Mộc trấn từ lúc đại chiến tới nay trước đó chưa từng có đột phá.

Tu Giả trong Trương Thiết Lĩnh hoảng loạn vô cùng, kiên trì trong chốc lát, bỏ lại đại trận không để ý, hướng sâu trong thiết lĩnh bỏ chạy.

- Không đúng! Nơi đây chính là một chỗ trọng địa của Thanh Mộc trấn, Trương gia sao có khả năng không tử thủ, chạy trốn lưu loát như vậy?

Võ tu mặt đen thần sắc đột nhiên biến đổi.

Thực sự quá khác thường!

Giết........

Chính vào lúc này, bên ngoài Trương Thiết Lĩnh, một đội ngũ hơn năm mươi Tu Giả, hạo hạo đãng đãng giết qua.

Cái gì!

Đám người Đông Phương Lâm sắc mặt trắng bệch, cả người lạnh lẽo.

Lúc này, bọn họ đã tiến nhập Trương Thiết Lĩnh, hậu phương đột nhiên có quân địch đánh tới, hiển nhiên là đã trúng kế.

Ai có thể ngờ tới, ở trong bão tố Trương gia sẽ phái ra một cổ binh lực mai phục ở bên sườn?

Thủ lĩnh đội ngũ Tu Giả này chính là Từ Huyền, hắn đạp một tấm phi thảm hắc sắc, trên người ám đồng xích quang lóe ra, xung phong đánh tới.

Giết.........

Nhưng vào lúc này, Tu Giả đóng ở sâu trong Trương Thiết Lĩnh nguyên bản đang chạy trốn, lại đánh ngược về, hiện ra xu thế hai mặt giáp công.

- Nhanh chóng một chút giết ra ngoài đi!

Đông Phương Lâm trong kinh sợ kêu lên bất lực nói.

Sưu sưu sưu -

Trong hỗn loạn, trong đội ngũ Tu Giả Đông Phương gia hơn mười đạo tiên pháp bắn về phía Từ Huyền.

Đằng!

Từ Huyền mạnh mẽ phát lực đạp lên hắc sắc phi thảm, mượn tốc độ linh khí phi hành nguyên bản, thân thể bay vọt lên, bỗng nhiên đẩy nhanh tốc độ gấp đôi, tránh thoát hơn phân nửa công kích, như một thanh đao nhọn, trong khoảnh khắc giết đến đội ngũ Tu Giả Đông Phương gia Đông Phương gia.

- A a...

Tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên, một đường đi qua, Tu Giả toàn bộ xương cốt đều bị đánh nát mà chết.

Từ Huyền hoàn toàn không nhìn tất cả, dùng thân thể cứng rắn đụng ra một cái thông đạo.

Đạt được cường độ thân thể tiếp cận Ngân Cương Chi Thể của hắn hiện nay, lực lượng đáng sợ cỡ nào, Tu Giả bình thường dù cho bị hắn giết qua, thân thể đều sẽ bị đánh bay, một cổ Cự Lực đem xương cốt đánh gãy, không chết cũng sẽ nửa đời tàn phế mất đi chiến lực.

Đông Phương gia Tu Giả dưới tình huống hai mặt chịu công kích, lại bị Từ Huyền sát tinh này tiến đến, trong đám người một mảnh gào khóc thảm thiết, càng phát ra hỗn loạn tuyệt vọng.

Từ Huyền giết tiến vào đoàn người, thứ nhất chính là truy sát Luyện Thần Tiên Sư.

Những Luyện Thần Tiên Sư kia tự nhiên đối với hắn sớm có sợ hãi đều chạy trốn cả,

Thế nhưng Từ Huyền không nhìn tất cả trở ngại, thân thể như man ngưu đánh tới, dọc theo đường đi, mặc kệ là pháp thuật quang mang, hay là pháp khí, thậm chí thạch bích đều trực tiếp xô đổ mà đi qua.

Phương pháp đơn giản nhất, cũng là trực tiếp hữu hiệu nhất.

Ở sau lưng Hắc Dạ Phi Phong gia trì, tốc độ của hắn tăng thêm hai ba phần, rất nhanh tiếp cận một gã Luyện Thần nhị trọng Tu Giả, hồng mang đột thiểm, một quyền nổ nát vòng bảo hộ phòng ngự, đánh xuyên qua thân thể, lấy đi túi trữ vật.

Hôm nay, Từ Huyền thậm chí chỉ bằng lực lượng cơ thể có thể trực tiếp giết chết Luyện Thần nhất trọng Tu Giả, nếu là lại thêm lực bạo phát nguyên lực, trực tiếp miểu sát Luyện Thần nhất nhị trọng Tu Giả. Dù cho Luyện Thần Luyện Thần Tu Giả toàn lực phòng ngự cũng đỡ không được hắn đụng vài cái.

Dưới hai mặt giáp công, Từ Huyền cũng không lo lắng Tu Giả Đông Phương gia có thể chạy được bao nhiêu, thoả thích tàn sát chém giết.

Chỉ chốc lát, Trương gia lưỡng lộ binh lực hội hợp, tựa như chen lẫn, đem Đông Phương gia kẹp ở giữa, chém giết cùng một chỗ.

Sau đó Trương Cuồng và Trương Đức đuổi đến, đái lĩnh chúng Tu Giả, giết vào trong đám Tu Giả Đông Phương gia.

Từ Huyền áp lực suy giảm, thân hình hóa thành một đạo đạm hồng tàn ảnh, bay nhanh giết về phía Đông Phương Lâm thực lực mạnh nhất.

Lúc trước, hắn và Đông Phương Lâm đã giao thủ, người này thực lực so với Luyện Thần tứ trọng Tu Giả cường đại hơn vài phần.

Đón nhận đến, hai người một trận va chạm kinh hồn, tiện đà đều bạo thối.

Đông Phương Lâm tự biết đơn độc cùng Từ Huyền giao thủ, sợ rằng rất nguy hiểm, lập tức kéo giãn tốc độ, hướng ra phía ngoài giết đến, lại bị Trương Cuồng một phát chặn lại.

Từ Huyền đơn thủ hoa lên, xa xa hắc sắc phi thảm hóa thành một đạo dị quang cự võng, hướng đầu Đông Phương Lâm chụp xuống.

Đông Phương Lâm cũng không phải hạng người dễ đối phó, trong tay trường đao bổ ra một đạo đao mang sắc bén, đem hắc sắc phi thảm bổ ra.

Nhưng hắc sắc phi thảm này sau khi được Từ Huyền trọng tân luyện chế, phẩm chất càng tăng tiến một tầng, không hề tổn hại chút nào.

Trương Cuồng cũng không phải ngọn đèn hết dầu, nhân cơ hội này, đầu ngón tay xẹt qua hai đạo hồ quang như như mãng xa, bay nhanh quấn lấy hai chân Đông Phương Lâm.

Đông Phương Lâm chỉ cảm thấy dưới chân tê rần, tốc độ vừa chậm, chỉ đành lấy chân lực hộ thể. Mặc dù Trương Cuồng công kích thương tổn không đến Đông Phương Lâm, nhưng là có thể thoáng kéo dài trở ngại một chút.

Khe hở thời gian này, trong cơ thể Từ Huyền Nguyên lực bạo phát, sản sinh tốc độ kinh người, từ phía sau lao tới, trong tay viêm hỏa đỏ sậm bích u kỳ quang lướt ra, hóa thành một đạo diễm lực độc xà. "Ba" một tiếng đánh về phía lưng của Đông Phương Lâm.

- Không tốt!

Đông Phương Lâm hoảng hốt, chỉ cảm thấy một cổ nguy cơ áp bách hít thở không thông kéo tới, muốn tránh cũng đã không kịp.

Hắn tự biết thực lực bản thân Từ Huyền không đủ để giết chết Luyện Thần tứ trọng Tu Giả, thế nhưng đòn sát thủ bí thuật trong tay hắn lại có năng lực này.

Phốc...

Đông Phương Lâm phun ra một búng máu, sau lưng bị viêm hỏa nhiệt độ cao thiêu đốt, thẩm thấu tầng chân lực của hắn, một cổ độc hỏa đã tiến vào trong cơ thể, nội ngoại dày vò. Đổi làm tiên tu khác, sợ rằng một chân đã bước vào Quỷ Môn quan.

- Cút!

Đông Phương Lâm hét lớn một tiếng, cũng không biết sử dụng bí thuật nào, trong cơ thể chân lực tăng vọt, thẳng xông ra phương viên mấy trượng, để Từ Huyền và Trương Cuồng đánh văng ra, trên người hắn viêm hỏa cũng bị khu tán hơn phân nửa, cưỡng chế viêm độc trong cơ thể, trực tiếp hướng bên ngoài Trương Thiết Lĩnh xông vào.

Từ Huyền âm thầm thở dài, bản mạng viêm hỏa của hắn, đánh chết một Luyện Thần tứ trọng Tu Giả, chí ít phải tiêu hao phân nửa, lại tiêu hao đại lượng nguyên khí, người này thực lực không tầm thường, nếu đã chạy trốn, sẽ rất khó truy sát.

Hắn muốn bảo tồn càng nhiều nguyên khí, ứng phó sự cố đột phát khác.

Nhưng mà, Đông Phương Lâm vừa mới chạy trốn tới cửa vào Trương Thiết Lĩnh.

Bá bá!

Bên trong sườn núi, đột nhiên nhảy ra hai Luyện Thần Kỳ Tu Giả, đơn thủ vung lên, hai huyền thiết tác bay nhanh cuốn lấy hai chân Đông Phương Lâm.

- Di!

Từ Huyền sửng sốt, rất nhanh đơn thủ nhất điểm, hắc sắc phi thảm cấp tốc vọt tới.

Răng rắc răng rắc!

Hai chân Đông Phương Lâm chấn động, cường vận chân lực, trực tiếp đem xích sắt chấn vỡ.

Hô sưu -

Nhưng vào lúc này, một tấm hắc sắc cự võng từ trên trời giáng xuống, đem hắn vây nhốt trong đó, vô luận giãy dụa như thế nào đều không phá ra được.

Hắc sắc phi thảm kia trải qua Từ Huyền tinh luyện, cực kỳ cứng cỏi, làm linh khí phi hành tốc độ tự nhiên rất nhanh.

- A...

Đông Phương Lâm kêu rống một tiếng, trong cơ thể nguyên khí đại tiêu hao, bị viêm hỏa và viêm độc tàn dư phản phệ đốt cháy.

Quảng cáo
Trước /1172 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Quá Khứ Ngủ Quên

Copyright © 2022 - MTruyện.net