Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Trong lúc nhất thời, trong mắt mọi người đều toát ra vẻ tham lam và hưng phấn, đã quên mất trận chém giết ban nãy.
- Chúng ta còn chưa tiếng vào Thần Hoang, nhưng phiến khu vực này cũng cách rất gần, có phải là một trong cửu thành không còn khó có thể kết luận.
Ở một phương sa châu, một thiếu nữ váy hoa xinh đẹp động lòng người, đôi mắt sáng chớp động, lớn lên như hoa như nguyệt, nhưng tu vị cũng là luyện thần lục trọng tiên tu, truyền thuyết, Thần Hoang thời kỳ thượng cổ, có chín loại chủng tộc cổ xưa cường hoành, bọn hắn sáng tạo ra văn minh truyền thừa đặc biết, cũng có vô số của quý.
Cho đến một ngày nào đó, một hồi tai nạn chưa từng có cuốn quan Thần Hoang, khiến chín đại chủng tộc cơ hồ bị diệt sạch.
Chín địa chủng tộc tuy rằng bị diệt vong, nhưng thành cổ bọn hắn dùng lực lượng đỉnh phong và văn minh truyền thừa sáng tạo ra lại không bị biến mất, chúng bị ẩn giấu ở các nơi hẻo lánh trong Thần Hoang.
Dần dà, di lạc cửu thành đã tạo thành một truyền thuyết.
Chín đại chủng tộc bị diệt là một cái huyền mê, mà chín tòa thành cổ mất tích kia, lại tích chứa của quý kinh thiên.
Nghe đồn, nếu có thể mở ra một tòa cổ thành, như vậy có thể vấn đỉnh Kim Đan.
Nếu như có thể mở ra cửu thành, như vậy liền có cơ hội vấn đỉnh Nguyên Thân đại đạo trong trong truyền thuyết.
Giờ phút này, đại sa bạo trăm năm khó gặp vừa mới đi qua khu vực này, khiến một tòa thành cổ khổng lồ được xuất hiện lại trên thế gian.
Hơn nữa, hiện tượng như thế còn phát sinh ở hoang mạc phụ cận Thần Hoang, điều này sao có thể không khiến người hứng phấn chứ?
Thành cổ khổng lồ kinh thiên, từ sau thiên cổ lại trở về thế gian, trong vô biên hoang mạc bão cát khắp nơi lộ ra một chút dấu vết.
Một cổ khí tức tang thương xa xưa từ thành cổ trước mặt kia ập tới, mơ hồ trong đó tựa hồ có thể nghe được nhạc khúc du dương của thời khi Thượng Cổ Thần Hoang, khiến người say mê trầm mình trong trường hà lịch sự, cảm thụ được khí tức văn minh sáng chói lúc xa xưa.
- Bên trong thành cổ này dường như có một cổ khí tức mà ta từng quen biết, nhưng nó rất yếu...
Trong đầu truyền đến tiếng lẩm bẩm của tàn hồn kiếp trước.
Lời vừa nói ra, Từ Huyền lại khiếp sợ động dung.
Phải biết, kiếp trước căn bản không phải xuất thân từ Tạp Ngư Giới, trong thành cổ này lại có khí tức khiến hắn cảm thấy quen thuộc, cái này cũng thật là kì lạ rồi.
Cho tới bây giờ, Từ Huyền vẫn chưa hề tiếp xúc với bất cứ thứ gì có liên quan đến kiếp trước, chẳng lẽ thành cổ thần bí này sẽ là một ngoại lệ sao?
Như thế càng khiến Từ Huyền có cách nghĩ muốn thăm dò thành cổ này.
Không những hắn mà các tu giả khác trên mặt đều lộ ra vẻ vô cùng tham lam.
Dù sao thành cổ này rất có thể là một trong cửu thành Thượng Cổ Thần Hoang lưu lại
Di lạc cửu thành, mỗi một tòa, đều đại biểu vô số của quý giá trị liên thành, mở ra hy vọng vấn đỉnh Kim Đan vốn xa xôi không thể chạm tới, không phải Ngưng Đan, cũng không phải Nguyên Đan, mà là Bất Hủ Kim Đan tầng thứ tối cao!
Lúc này tu giả đến phụ cận thành cổ cộng lại ước chừng có mười mấy người, chia thành hai cổ thế lực, phân biệt lấy sa đạo và sa thuyền làm trận doanh.
Luận nhân số, số lượng tu giả bên phía sa thuyền hơn xa sa đạo, chiếm ưu thế lớn lao.
Đương nhiên, sa đạo có tu vị luyện thần thất trọng kia cũng không thể coi thường được, muốn diệt bọn hắn, ít nhất phải trả giá thật nhiều mới được.
Đám tu giả bên sa thuyền tạm thời lấy Uông Thủy mập mạp vốn có nhân mạch rộng nhất cầm đầu
Ngoại trừ Uông Thủy mập mạp ra, bên cạnh còn có một thiếu nữ váy hoa, xinh tươi tuyệt đẹp, tư sắc tuyệt mỹ, ttrong khí chất có một loại cao quý, là một tiên tu có tu vị luyện thần lục trọng.
Những người còn lại đa phân đều là tứ ngũ trọng cả.
Từ Huyền mới vừa bước vào luyện thần tứ trọng, trong đám người cũng không quá khiến người khác chú ý, ngược lại thiếu nữ váy hoa kia lại chớp chớp đôi mắt to đánh giá hắn.
Tuổi của hắn rất nhỏ, nhưng tu vị không tầm thường, thực lực biểu hiện ra lúc trước lại càng thuyết phục được người khác
- Tiểu nữ tử Yên Mi, đến từ bát hoang thành, lần này vốn định đi Thần Hoang, nhưng không ngờ gặp phải đại sa bạo, mong rằng nhị vị chăm sóc một hai.
Thiếu nữ váy hoa cười như yên hoa, mở lời với Uông Thủy và Từ Huyền.
- Yên tiểu thư thực lực không chênh lệch với ta bao nhiêu, nói như vậy quá khách khí rồi.
Uông Thủy nhận thức Yên Mi, minh bạch ý của nàng, lập tức giới thiệu Từ Huyền:
- Vị này chính là Từ tiểu huynh đệ.
Từ Huyền cũng khách sáo vài câu với Yên Mi, lúc trước trên sa châu hắn một lòng tu luyện, cũng không nhìn thấy nàng này, tư sắc khí chất của đối phương đều không thua gì Hoàng Long đệ nhất mỹ nữ Trương Vũ Hàm cả.
Mọi người thương nghị một hồi, tạm thời khắc chế không ra tay với sa đạo
Lấy thực lực của mọi người, liên thủ tiêu diệt sa đạo, không thành vấn đề, nhưng đương nhiên sẽ phải trả một cái giá lớn thảm trọng rồi.
- Chư vị, Uông mỗ đề nghị vẫn nên hành động đi, thành cổ chỉ lộ ra một chút, một khi bão cát qua đi, không quá ba ngày thì sẽ bị cát bụi bao trùm hết cả, đến lúc đó muốn đi vào sẽ rất là phiền toái.
Uông Thủy ôm quyền nói với chúng nhân bốn phía