Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Kho binh khí giới khổng lồ như thế, dù là phân ra một bộ phận không đến 1% cũng có thể nhẹ nhõm tiêu diệt toàn bộ Hoàng Long thành.
Trong đó, ở trung tâm đông đảo các thiết giáp thị vệ kia, có một cái bệ đá cự đại.
Phụ cận bệ đá đóng lấy trên trăm cái cự thần binh, chia làm màu bạc, màu vàng, màu vàng lợt, so thị vệ bình thường phải lớn hơn gấp bội, ít nhất cao tới mười trượng, kỳ thật thực lực không thể đánh giá, nhưng có thể đoán được, từng cự thần binh, thực lực tuyệt đối đều ngoài Ngưng Đan kỳ cả!
Trên bệ đá bị trên trăm cự thần binh trấn thủ vây quanh có đặt một khối lệnh phù màu vàng lợt, chọc vào ở giữa, cao chừng một người, phát ra khí tức kinh nhiếp thần quỷ.
- Thiên Cơ lệnh!
Yên Mi thốt ra, thanh âm ẩn ẩn run rẩy, trong mắt toát ra thần sắc động lòng người.
Thiên Cơ lệnh?
Từ Huyền đối với Thần Hoang cửu đại thần bí chủng tộc cũng không biết nhiều.
- Thiên Cơ lệnh, trong truyền thuyết là một trong các côi bảo của di lạc cửu thành, có thể khống chế tất cả khôi lỗi cơ giới trên đời này, có thể bài trừ tuyệt đại bộ phận cơ quan cấm chế. Một khi nắm giữ lệnh nầy, lập tức có khống chế tất cả khôi lỗi ở đây.
- Nghe đồn, có được lệnh này, dù là dẹp yên một quốc gia, một phương thế lực cũng là việc vô cùng nhẹ nhõm.
Con mắt Yên Mi vẫn còn run nhẹ, trên mặt một mảnh kích động.
Từ Huyền sau khi nghe xong, không khỏi ngược rút một ngụm khí lạnh, Thiên Cơ lệnh này cũng quá biến thái rồi, khống chế tất cả khôi lỗi cơ giới trong thiên địa, bài trừ tuyệt đại cơ quan cơ quan cấm chế trên thế gian?
Nếu như có thể khống chế lệnh này, đừng nói là diệt Đông Phương gia, cho dù tiêu diệt toàn bộ Côn Vân Quốc cũng dễ như trở bàn tay.
- Truyền thuyết, Thần Hoang chi địa, di lạc cửu thành tổng cộng để lại chín kiện côi bao, ba mươi sáu kiện kỳ bảo. Trong đó, chín đại côi bảo, dù chỉ có được một kiện trong đó thôi cũng sẽ không chế được một tòa thành cổ. Ba mươi sáu kiện kỳ bảo, có một ít là thất lạc ở các nơi trong Thần Hoang, còn thừa không nhiều lắm. Thiên Cơ lệnh này chính là thứ đứng đầu ba mươi sáu kiện kỳ bảo, cũng là một kiện đặc thù nhất.
Yên Mi lại cười nói.
Từ Huyền nghe xong, chỉ cảm thấy ầm ầm tâm động.
Đúng lúc này, trong đầu truyền đến thanh âm của thần hồn kiếp trước:
- Thành công, rốt cuộc cũng tìm được mảnh vỡ trí nhớ tương quan, tòa thành cổ này quả thật có chút quan hệ xâu xa với kiếp trước của chủ nhân.
Viễn Cổ Thần Hoang, di lạc cửu thành, cửu đại côi bảo, ba mươi sáu kiện kỳ bảo, cái này chẳng những là truyền thuyết của Thần Hoang mà đồng thời còn là huyền mê trong giới này nữa.
Từ Huyền không nghĩ tới giờ phút này có thể nhìn thấy Thiên Cơ lệnh đứng đầu trong ba mươi sáu kỳ bảo.
Càng trùng hợp chính là, trong ký ức tinh hải của tàn hồn hiếp trước cũng thành công tìm thấy được trí nhớ tương quan với kiếp trước.
Từ Huyền hít sâu một hơi, có chút đưa tay bảo Yên Mi chờ, tâm thần dung nhập vào trong ký ức tinh hải trao đổi với tàn hồn kiếp trước.
- Tòa thành cổ này cùng với kiếp trước có tương liên sâu xa thế nào? Có tìm được phương pháp phá giải cơ quan cấm chế không?
Từ Huyền không thể chờ đợi được mà hỏi.
- Đều ở trong phiến trí nhớ ở đằng kia kìa...
Tàn hồn kiếp trước có vẻ hơi mệt mỏi, thò tay chỉ về một góc trong tinh hải, một khối tinh thạch sáng ngời đường kính mấy trăm mười trượng ở đó.
Cấu thành của ký ức tinh hải là các tinh sa nhỏ nhất, sau đó là tinh thạch, tiếp đó là các tinh thể khổng lồ như là cấp vệ tinh, cấp Hành Tinh, cấp Hằng Tinh...
Tinh thạch lớn mấy trăm trượng Từ Huyền vẫn là lần đầu tiên được trông thấy, gần với ti nh thể cấp vệ tinh chịu tải tin tức về Viễn Cổ Thể Tu rồi.
- Lượng tin tức ở đây khủng bố như thế, nhất thời nửa khắc chỉ sợ khó có thể tiêu hóa được.
Từ Huyền nhíu mày.
Mọi người nhiều nhất chỉ được ở lại trong này ba ngày, một khi vượt qua ba ngày, cả tòa cổ thành sẽ bị cát bụi chôn sâu vào lòng đất.
Giờ chỉ có thể sàng chọn các tin tức quan trong trọng đó để sàng lọc hấp thu thôi.
Suy nghĩ một chút, Từ Huyền bước một bước vào trong tinh thạch sáng ngời, đại lượng trí nhớ tuôn vào trong ý thức.
Sau nửa canh giờ, Từ Huyền mở to mắt, trồi lên từ trong tinh thạch sáng ngời cực lớn kia, thở dài một hơi:
- Nguyên lai là tổ sư Thiên Cơ Tử của Thiên Cơ nhất tộc cùng kiếp trước có một đoạn duyên phận thầy trò. Vốn kiếp trước coi trọng ngộ tính của hắn, muốn thu hắn làm đồ đệ, nhưng Thiên Cơ Tử người này một lòng nghiên cứu học thức bàng môn, kiếp trước liền buông tha cho lòng muốn thu đồ đệ, nhưng vẫn chỉ điểm và trợ giúp cho hắn.
Trong đoạn trí nhớ kia, lần cuối Thiên Cơ Tử từ biệt với kiếp trước của Từ Huyền, trên mặt vẫn mang theo kính ngưỡng và kính sợ, còn đưa lên một quả "tâm đắc ngọc giản" nữa.
Chung quy mà nói "Thiên Cơ Tử" chỉ là một cục đá trong vận mệnh trường hà của kiếp trước, có một tia gặp gỡ sâu xa như vậy, nhưng cuối cùng cũng không thể kết thành duyên thầy trò được.
- Thiên Cơ lúc đầu khi gặp kiếp trước của chủ nhân bất quá chỉ có tu vị Ngưng Đan kỳ, nhưng xem quy mô và bố cục hiện giờ của tòa thành này, cùng với khí tức còn sót lại trên tượng thần kia, hiển nhiên Thiên Cơ tử này trên con đường của mình đã có thu hoạch rất lớn, thậm chí từng khiến một đám hân thần, hàng lâm giới này nữa.
Tàn hồn kiếp trước nhẹ thở dài.