Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Nếu không thì vừa rồi ngạnh bính một cái cũng không có khả năng trọng thương Đông Phương Quý được.
Đông Phương Quý sở dĩ sẽ bị thua, vết thương bản thân hắn chưa lành là một nhân tố trọng yếu, nhưng hắn cũng đã đánh giá thấp uy năng của Phương Thiên Họa Kích, dùng Ngân Thận Danh Kiếm để ngạnh kháng với pháp bảo vượt qua lẽ thường này, bản thân cũng không phải là lựa chọn sáng suốt nhất.
Bá!
Từ Huyền rất nhanh thu hồi Phương Thiên Họa Kích, hôm nay sở dĩ sử dụng Bảo Khí hạng nặng này, quả thật là do đã đánh giá thấp thực lực của Nguyên Đan kỳ, lại không ngờ rằng Đông Phương Quý vậy mà nắm giữ Ngân Thận kiếm, một trong tứ đại danh kiếm của Côn Vân.
Cho đến lúc Đông Phương Quý kia chạy ra khỏi tầm mắt mọi người trong Hoàng Long thành, ngàn vạn tu giả bên dưới mới kịp phản ứng.
Xoạt!
Bên trong Hoàng Long Linh Thành oanh động một hồi, gần mười vạn tu gi rung động sợ hãi thán phục, dùng ánh mắt vô cùng ngưỡng mộ kính sợ nhìn về phía thân ảnh vàng nhạt như Bá chủ đứng trên tầng mây kia.
- Đông Phương Quý chạy? Bị một hậu bối đánh bại?
Rất nhiều tu giả, đều có chút không dám tương tin vào hai mắt của mình.
Hết thảy đều đến quá nhanh, cú nghịch tập cuối cùng của Từ Huyền trong nháy mắt đã phân ra thắng bại, khiến cho Đông Phương Quý phải chạy trối chết.
- Từ Huyền này thật sự là kỳ tài ngút trời, là một hậu sinh vãn bối vậy mà một lần hành động đánh bại Nguyên Đan kỳ lão quái danh chấn Côn Vân tu giới !
- Nhân vật bực này, nhìn khắp Côn Vân tu giới gần ngàn năm qua đều không có người thứ hai. Từ Huyền này trở về Hoàng Long, xu thế quật khởi không thể ngăn cản, chắc chắn sẽ trở thành nhân phẩn đỉnh phong nắm giữ vận mệnh Côn Vân tu giới thôi. . .
. . .
Vô số tu giả, kinh hãi rung động đối với nhân tài mới xuất hiện nhiều lần sáng tạo kỳ tích này phải sinh lòng kính phục.
Bên trong Hoàng Long Linh Thàn cũng không có ít tu giả trẻ tuổi sinh lòng ngưỡng mộ đối với thanh niên anh tuấn đang đứng trong hư không kia. Lại càng có không ít nữ tu, nhìn lên ngôi sao chổi quật khởi như kỳ tích trên đỉnh đầu kia, tâm hồn thiếu nữ trực nhảy, đôi mắt sáng si say, không thể tự kềm chế được.
- Thắng. . . Từ sư đệ thắng.
Nhạc Phong run giọng nói, giờ khắc này quang huy của Từ sư đệ khiến đáy lòng hắn vô cùng tự hào, cơ hồ lệ nóng lưng tròng.
- từ Huyền rõ ràng chiến thắng Đông Phương Quý!
Đổng Băng Vân chưa thể khôi phục lại từ trong ngây người, trong mắt đẹp trong trẻo nhưng lạnh lùng giờ khắc này cũng khó có thể che dấu xẹt qua một tia dị sắc sáng ngời.
Nếu như nói, trước đó, cho dù Từ Huyền thực lực cường hoành, khiến cho nàng sinh lòng bất đắc dĩ, nhưng cũng không hoàn toàn kính sợ chịu phục.
Thế nhưng trận chiến đêm nay, nam tử kia dùng tu vị Ngưng Đan trung chiến thắng Nguyên Đan lão quái, phóng nhãn khắp toàn bộ Côn Vân tu giới cũng chưa từng có ai làm được.
Cái này có thể nói là chiến tích và quang huy vang dội cổ kim!
Chiến đấu trên không linh thành chấm dứt, Đổng Băng Vân và Nhạc Phong cũng không nhàn rỗi, hiệp trợ Thiết Dực Long khôi lỗi triệt để đánh tan tu giả ở trận doanh Đông Phương gia.
Trên thực tế, sau khi Đông Phương Quý bị thua bỏ chạy thì dư nghiệt Đông Phương gia ở Hoàng Long thành đã triệt để buông tha chống cự, nhao nhao chạy thục mạng.
Một hai canh giờ về sau, chiến hỏa ở Hoàng Long Linh Thành dần tán đi..
Nam tử anh tuấn sừng sững trên tầng mây Hoàng Long Linh Thành rốt cục lên tiếng:
- Từ sau ngày hôm nay, quyền khống chế Hoàng Long Linh Thành tạm thời rơi vào tay Từ mỗ, có ai không phục không?
Khi thanh âm này vang lên, Hoàng Long Linh Thành lập tức tĩnh mịch một mảnh.
Loại yên tĩnh này, tiếp tục một hồi lâu.
- Hoàng Long Lãnh gia, cam nguyện thần phục các hạ!
Một lão giả áo trắng luyện thần bát trọng cung kính thi lễ thật sâu với thân ảnh như thần linh trên không linh thành kia.
- Ngọc Sơn phái, nguyện ý thần phục, tiếp nhận khống chế của đại nhân đối với linh thành.
- Linh thành phủ, tiếp nhận quản hạt của đại nhân!
- Bắc Sơn Ngô gia. . .
. . .
Không đến một lát thì hơn mấy chục thế lực lớn nhỏ trong linh thành đều nhao nhao hướng Từ Huyền quy hàng.
- Không bao lâu nữa, thế lực của Đông Phương gia ở Phương Thiên lục thành đều sẽ bị khu trục, các ngươi có thể an tâm kinh doanh rồi.
Từ Huyền thoả mãn nhẹ gật đầu.
Đêm đó, thế lực lớn nhỏ bên trong Hoàng Long Linh Thành đều bị quét sạch không còn, toàn bộ chuyển đổi trận doanh, từ "Đông Phương gia" đổi thành "Từ"
Những sự vụ rườm rà kia, Từ Huyền chẳng muốn đi quản, hắn để Nhạc Phong và Đổng Băng Vân, đi quản lý Hoàng Long Linh Thành, thanh lý một ít dư nghiệt của Đông Phương gia.
Đương nhiên, bằng vào ha ba người thì tự nhiên không cách nào quản hạt quản lý toàn bộ linh thành.
Nửa tháng sau, Phương Thiên trọng thành phái ra mấy trăm quân đội tu giả tọa trấn Hoàng Long Linh Thành, tiến thêm một bước thanh lý dư nghiệt Đông Phương gia, tiếp quản rất nhiều tài nguyên trọng địa.
Đồng thời, tu giả đại quân của Phương Thiên trọng thành cũng thành công công phá một tòa linh thành khác ở phụ cận Hoàng Long Linh Thành.
Từ sau khi Đông Phương Quý bị Từ Huyền trọng thương đánh lui thì thế lực Đông Phương gia trong Phương Thiên lục thành sĩ khí đại giảm, có không ít khách liêu Ngưng Đan tọa trấn đại quân dứt khoát trực tiếp đào tẩu.
Ngay cả Nguyên Đan kỳ lão quái cũng bị đánh bại, những Ngưng Đan còn lại sao có dũng khí chiến đấu chứ!
Có thể đoán trước, nửa năm tiếp theo, Đông Phương gia nếu không thể phái ra cường viện thì sẽ triệt để mất đi quyền khống chế với Phương Thiên lục thành rồi.
Trong thời gian ngắn kế tiếp, Từ Huyền chưa từng xuất chiến, mà là đốc thúc người đi tìm nơi hạ lạc của người Trương gia ngày xưa.
Du sư muội ngày xưa cùng với cha mẹ và muội muội của mình đều từng được Trương gia dàn xếp thỏa đáng.
Từ Huyền muốn gặp lại thân hữu ngày xưa thì nhất thiết phải liên lạc với người Trương gia mới được.
Trong trí nhớ của hắn thì năm đó Sở Đông từng nói qua:
- Thân thể của ta là tiên diễn sư, mặc dù vô lực thay đổi chiến cuộc, nhưng những chuyện này tự nhiên an bài chu đáo thõa đáng. Trận chiến này Trương gia cho dù thất bại cũng có thể cam đoạn đại bộ phận tinh anh Trương gia lui lại, rất nhiều thân thuộc nữ quyến, đều được dàn xếp đến một bí cảnh cơ hồ ngăn cách với ngoại giới của Trương gia. Tiểu Bí Cảnh này chính là nơi Trương gia chuẩn bị để bí mật ẩn núp, chỉ có lão tổ và một ít người biết rõ, ngoại nhân tuyệt khó điều tra được. Bất quá, Bí Cảnh này chỉ có thể duy trì hai mươi năm. Một khi vượt qua hai mươi năm, thì có thể sẽ hoàn toàn triệt để ngăn cách với ngoại giới. . .
Hai mươi năm!
Hôm nay tính toán ra đã hơn một nửa rồi.
Cha mẹ của Từ Huyền được dàn xếp trong một Bí Cảnh cơ hồ ngăn cách với ngoại giới, thời gian kéo được càng lâu, càng là bất lợi.
Cũng không lâu lắm, tu giả đi Bắc Phong trọng thành đã truyền đến tin tức, đã liên hệ được với người của Trương gia ngày xưa.
Từ Huyền trở về Hoàng Long, tin tức luân phiên đại chiến thắng lợi, đả bại Đông Phương Quý đã truyền khắp các nơi Côn Vân tu giới.