Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Thế cục biến hóa cực nhanh khiến chúng cường giả đang xem cuộc chiến tại Bác Dịch Thai trợn mắt há hốc mồm.
Cột sáng ba màu xanh đó tím chói mắt xông thẳng tinh không, không gian sóng gợn giống như bão lốc lấy vị trí giao điểm của cột sáng cùng quầng sáng đinh tam giác lập thể lan tràn ra bổn phương tám hướng.
Hai tượng đá thật lớn dưới chân hai người sau một hồi nổ vang chấn động thật lâu sau mới ổn định lại.
Cục diện ba hóa thân của Thiên Thu Vô Ngân liên thủ hợp kích đột nhiên bị phá vỡ.
Mắt thấy ba hóa thân “Đẳng đẳng đẳng" lui ra vài trượng, đồng loạt kêu rên. vẻ mặt kinh
dị.
- Không ngờ một chiêu phá thuật hợp kích của ba hóa thân của lão sư.
Hàn Kỳ đầy mặt kinh dị. hít sâu một hơi khí lạnh thật sự khó thể tin tính chân thật của việc này.
- Càng khó tưởng tượng là một kích của hắn tìm đúng nơi yếu hại, cũng là vị trí quan trọng của ba hóa thân liên thủ.
Tần Hoàng thấp giọng lẩm bẩm, ánh mắt dừng ở nam tử giống như thiên thần, sau lưng hiện lên ba hư ánh xanh đỏ tím kia.
Ba hóa thân của Thiên Thu Vô Ngân bị bức lui, trên mặt rất nhanh khôi phục bình tĩnh, nhìn chằm chằm Dương Phàm ở vị trí trung tâm. than thỡ:
- Không nghĩ tới Hoán Thiên Tam Thân đem cành giới cảm quan của ngươi tăng lên tới nông nồi thông thiên như thế.
Hoán Thiên Tam Thần đương nhiên là đến từ ba cây Hoán Thiên Nha trong đầu Dương Phàm trải qua muôn vàn gian khổ ngưng kêt ra. Chúng nó có được thần lực thông hiểu thiên cơ. cảm ứng thiên hu.
Bí kỹ này cùng lúc tăng cường lực lượng thần hổn cùng năng lực cảm quan của Dương Phàm, đồng thỏi mượn dùng một số huyển ảo Tam Linh Hóa Nhất của Thiên Thu Vô Ngân khiên vài loại lực lượng hoàn toàn khác nhau tăng cường lẫn nhau, cường hóa thực lực của mình thật lớn.
Nhưng là Thiên Thu Vô Ngân càng ngạc nhiên thán phục lại là cảm quan thông thiên triệt địa giờ phút này của Dương Phàm.
Nếu không, cho dù giờ phút này thực lực Dương Phàm tăng mạnh cũng không thể liếc mắt một cái tìm đúng nơi yếu hại ba hóa thân liên thủ hợp kích và một kích phá tan.
Dưới phụ trợ của Hoán Thiên Tam Thần, Dương Phàm thần dũng vô địch, khí thế chấn thiên, khí tức bễ nghễ trong mắt lại bị một cỗ lục ý trong suốt thay thế.
Lấy Sinh Mệnh Lục Chủng làm trung tâm, Hoán Thiên Tam Thần phụ thể, phia dưới Hôn Căn lấy đại địa làm cơ sớ, Dương Phàm càng thêm ôn trọng như núi lớn. không thể lay động.
Dương Phàm đã thành công nắm giữ lực lượng của ba Hoán Thiên Nhạ còn lại chính là cảnh giới viên mãn nhưv.
BáBá Bá
Ba hóa thân Thiên Thu Vô Ngân như ào ảnh một lẩn nữa vây tới Dương Phàm, công kích liên miên không ngừng, nhưng sóng lớn mành liệt, một sóng đây một sóng.
Giờ phút này. Dương Phàm lại có thể thong dong ứng phó. thoái mái thích ý, phảng phất như có thể dự đoán trước từng động tác của đối thủ.
Lấy lực hợp kích ba hóa thân Thiên Thu Vô Ngán giờ phút này cho dù không mượn lực lượng tinh thần ý chí ân chứa trong tượng đá thượng cô cũng có thể lực áp cấp bậc như nhị hoàng.
Nhưng Dương Phàm mượn dùng Hoán Thiên Tam Thần, bất kể là công kích hay là cảm quan thân hôn đêu được tăng lẻn biên độ lớn. nhẹ nhàng bâng quơ hóa giài lực lượng chất chồng do ba hóa thân sinh ra.
Càng đáng sợ chính là. mỗi một động tác của hắn dường như có thể chiếm lấy tiên cơ. nhanh hơn Thiên Thu Vô Ngân một phẩn.
Thấy tình, hình này, Yêu Long Hoàng không khỏi kinh hãi than thờ:
- Khó trách Ngay cà Thiên Thu Vô Ngân đều ngạc nhiên thán phục cảm quan của hắn giờ phút này.
Hoán Thiên Tam Thần trực tiếp phụ thể sau lưng Dương Phàm, cảm quan thông thiên triệt địa khiến Dương Phàm nắm giữ quyên chủ đạo.
Phòng thủ một lát, Dương Phàm khẽ quát một tiếng:
- Đen phiên ta!
Tiếng nói vừa dứt. Hoán Thiên Tam Thần sau lưng rung động dữ rội, trong lòng bàn tay Dương Phàm bắn ra ba đoàn hào quang màu sắc khác nhau, cùng với lôi điện, xích viêm, cương phong mang theo một cồ khí tức có thể nói là cấm kỵ đột nhiên đánh trúng một hóa thân của Thiên Thu Vô Ngân.
Hóa thân kia chấn động mạnh, kêu một tiếng đau đớn, bị vết thương nhẹ. Nhưng đối với bất diệt thê mà nói cũng không lo ngại.
Cùng lúc hóa thân này kêu rên, hai hóa thân khác toàn thân hào quang chợt rung động.
Dương Phàm hơi kinh hãi, đột nhiên nghĩ đến ba hóa thân Thiên Thu Vô Ngân chẳng phản biệt chủ thứ. vốn là một thể.
Trong đó một hóa thân bị bất kỳ thương tổn gì cũng có thể khiến hai hóa thân khác cùng gánh chịu.
Đây cũng là điểm đáng sợ nhất của thần thông Tam Linh Hóa Nhất này.
Mặc dù giờ phút này lực công kích của Dương Phàm tăng nhiều, cảm quan cảnh giới tăng lên tới một cảnh giới hoàn toàn mới. nhưng là muốn thương tổn Thiên Thu Vô Ngân vẫn còn có chút khó khăn.
Mọi người trên Bác Dịch Thai đều ngừng thờ, chỉ thấy Dương Phàm qua lại giữa ba hóa thân, đại chiến cùng tuyệt học thiên cổ do Tông sư Thiên Thu Vô Ngán sáng tạo ra.
Giờ phút này, Thiên Thu Vô Ngân không thể vây khốn được Dương Phàm, càng không thể thương tổn đến đối phương chút nào.
Mà Dương Phàm đồng dạng cũng không thể tạo thành bao nhiêu thương tổn thực chất đến Thiên Thu Vô Ngân có thể khiến ba hóa thân cùng chung gánh chịu thương tổn.
Hai bên đều là bất diệt thể, cứ vậy đánh tiếp ai cũng không làm gì được ai, có thể nói là ngang tài ngang sức.
Nhưng là hai người đều không từ bó. tinh khí thần dung nhập tượng đá thượng cổ, tẩm nhập trong tinh thân ý chí huyên ào kia. Giơ tay nhâc chân đêu ân chứa huyên diệu vô cùng.
Thẳng đến một lúc. thản hình Dương Phàm nhoáng lẻn một cái. đứng yên tại chỗ.
Thiên Thu Vô Ngân như có ăn ý, ba hóa thân thành hình tam giác đứng quanh thân Dương Phàm.
- Tinh thần ý chí trong tượng đá thượng cổ mang đến cho chúng ta kỳ ngộ lớn lao. Nhưng nểu muốn chân chính hiểu thông vài phần tinh túy của áo nghĩa trong đó còn cẩn phải một lẩn luận bàn cuối cùng. Mượn vào điểu này. Dương mỗ cũng muốn đích thân thể nghiệm lực lượng chân chính của Tam Linh Hóa Nhất của Thiên Thu tòng sư.
Dương Phàm lại cười nói. thân hình như gió nhẹ. tay áo theo đó tung bay.
- Được.
Thiên Thu Vô Ngân gật đầu:
- Trước kia cùng Dương đạo hữu tham thảo công phập của nhau, mà Tam Linh Hóa Nhất của ta chứa nhiêu huyền ảo ngươi cũng biết được. Nhưng lúc ban đâu ta sáng tạo nó lại bới vi thần thông vô thượng thời kỳ Hồng Mông trong truyển thuyết man hoang thượng cổ - Nhất Khí Hóa Tam Thanh.
- Nhất Khí Hóa Tam Thanh?
Tâm thần Dương Phàm chấn động, cái loại thần thông không xác thật trong truyền thuyết này tuy có miêu tả trong sách cổ nhưng không có bao nguời chân chính tin là thật.
Truyển thuyết, thiên địa lúc sớm nhất là một đoàn hồn độn. mọi sự vạn vật cũng không tồn tại, Ngay cả thời gian cũng không có. Trái qua diễn biến vô số ức ức năm, đoàn hồn độn này đạt tới diễn biến cực hạn, lập tức bùng nổ hình thánh thế giới chân chính.
Nhất Khí Hóa Tam Thanh đó là thần thông lúc hồn độn sơ khai sinh ra thế giới.
Từ một trình độ nào đó mà nói. đây là thần thông ẩn chứa trong vũ trụ thiên địa. không phải một cá thể có thể nắm giữ.
Cái gọi là Tam Thanh, phán biệt là Thượng Thanh, Ngọc Thanh, Thái Thanh. Kỳ thật cùng không phải chi người hoặc vật mà là đại biêu ba giai đoạn “Quá khứ, hiện tại, tương lai”.
Bời vì thời kỳ hồn độn, mọi sự vạn vật cũng không tồn tại thậm chí không tồn tại khái niệm thời gian.
- Tam Linh Hóa Nhất ta khai sáng là muốn nghịch chuyển Nhất Khi Hóa Tam Thanh, thôi diễn ngược hồn độn cho nên mới có ba hóa thân vốn là một thể. Ba hóa thân của ta. một cái chuyên thể ngộ phán tích quá khứ. tông kết kinh nghiệm giáo huấn, c ái thứ hai chủ yếu tu luyện và tham ngộ hiện tại, đây cũng là “ta” mà các ngươi thường nhìn đến. Mà hóa thân thứ ba một lòng thăm dò tương lai, trái đường cho tu luyện, thậm chí thử thôi diễn tương lai chỉ là tác dụng quá nhỏ.
Trong thanh âm Thiên Thu Vô Ngân hơi rung động, trong mắt đẩy hung phấn, kể rõ bán chất Tam Linh Hóa Nhất của mình với Dương Phàm.
Đám người Dương Phàm nghe xong trong lòng rung động, không nghĩ tới Thiên Thu Vô Ngân lại có mục tiêu và ý tường to lớn như vậy.
Giờ khắc này. hắn mới hiểu được khó khắn chân chính của Tam Linh Hóa Nhất, mức độ gian khổ thậm chí không thua Tiên Hồng Quyết của mình.
- Nói như vậy, Tam Linh Hóa Nhất của Thiên Thu tông sư kỳ thật chính là nghịch chuyển Nhất Khí Hóa Tam Thanh trong truyền thuyết. Mà bản thân ngươi cũng không hiểu rõ thần thông này. cho nên nhất định, phải thỏi khắc thể ngộ bản chất thế gian, từ đó tụ mình thăm dò, nghịch Chuyên Nhất Khí Hóa Tam Thanh, thôi diễn ngược hồn độn.
Dương Phàm hít sâu một hơi. nhìn chằm chằm Thiên Thu Vô Ngân.
Ý tướng này thật sự quá đáng sợ. có thể nói to gan lớn mật có thể nói nghịch thiên.
Đương nhiên, Dương Phàm suy tính, muốn tự thân thăm dò và thôi diễn ngược hồn độn. gian khô trong đó quyết định xác xuất thành công sẽ không cao hơn một phần ức vạn.
Nói cách khác, Thiên Thu Vô Ngân cơ bản bước trên một con đường không có khả năng
hoàn thành, nhưng đây cũng là hắn theo đuổi.
- Kế tiếp, ta sẽ thi triển lực căn nguyên của Tam Linh Hóa Nhất.
Thiên Thu Vô Ngân đại biểu “Hiện tại” hít sâu một hơi.
Đột nhiên, ba Hóa Thần toàn thân lóe ra hào quang mông lung không rõ, lực lượng đột nhiên thu liễm.
ở trong cảm quan của Dương Phàm, Thiên Thu Vô Ngán phảng phất nhưbiếnkhói trước mắt. trở thành một bộ phận của thiên địa linh khí.
Ông-
Đột nhiên, ba hóa thân tạo thành hình tam giác, đem lực lượng kinh thiên địa rót vào “Trận tâm”.
Một cảm giác mơ hồ nói không rõ nảy sinh trong lòng Dương Phàm.
Bá Bá Bá
Ngay sau đó, Dương Phàm phát hiện ba Hóa Thần Thiên Thu Vô Ngân dung hợp ở trên đinh tam giác lập thê.
Ba loại lực lượng tuyệt đối khác nhau dung hợp liên kết cùng một chỗ.
Chọt một Thiên Thu Vô Ngân cao đến mười trượng, giống như người khổng lồ lơ lửng giữa không trung.
Bên ngoài thân Thiên Thu Vô Ngân lóe ra hào quang ba màu, rồi lại quanh quần ánh sáng nhạt mờ ảo mông lung hoàn toàn không nhìn ra sâu cạn.
Càng đáng sợ chính là, thần thức của tất cả cường giả tại đây chỉ cần tiếp xúc thân thể của Thiên Thu Vô Ngân đêu sẽ bị hâp thu một cách không rõ. bị dọa sắc mặt tái nhọt.
ở trong cám quan của Dương Phàm, Thiên Thu Vô Ngân càng phảng phất như hư vô, không thể đánh giá.
- Chinh là một chiêu này, Tam Linh Hóa Nhất chân chính, lực lượng thôi diễn ngược đại đạo.
Trong mắt Tần Hoàng cùng Hàn Kỳ đều có vài tia hưng phấn.
Lúc trước, khi Thiên Thu Vô Ngân ở Hóa Thần hậu kỳ chính là bằng một chiêu này, toàn thắng Tần Hoàng Hợp Thể Kỳ.
- Vậy Dương mỗ muốn đích thân thể nghiệm một chút.
Ánh mắt Dương Phàm chợt lóe.
Tiếng nói hắn vừa dứt. một quyển đánh tới Thiên Thu Vô Ngân như hư ảnh khổng lồ.
̀m
Thân thể Thiên Thu Vô Ngân nhoáng lên một cái, bình yên vô sự.
Dương Phàm cảm giác lực công kích của mình phảng phất như bị biển rộng khôn cùng hấp thu.
Cường giả khác tại tràng càng rung động, với lực lượng Dương Phàm giờ phút này đạt tới Thông Thiên tam giai, không ngờ không thương tổn được Thiên Thu Vô Ngân mảy may.
- ở dưới loại trạng thái này. ta có thể đem hon một nửa trờ lên công kích của đối thủ hoàn toàn hấp thu, cũng chuyển hóa thành lực lượng thuộc về mình.
Thiên Thu Vô Ngân lạnh nhạt mỉm cười.
Ẳm
Một cỗ lực lượng quanh quần làn sáng nhạt mông lung do hào quang ba màu tím vàng đen tạo thành từ trên thán người không lò Thiên Thu Vô Ngán cao đến mười trượng phát ra.
“Thình thịch” một tiếng, Dương Phàm bị chấn ra mười mấy trượng, kêu lên một tiếng, khóe miệng tràn vết máu.
Lau khô máu nơi khóe miệng, trong lòng Dương Phàm khẽ run, ngược lại càng hung phấn:
- Tốt... Thật tốt quá.
Chỉ có thông qua chiến đấu trình độ này mới có thể chân chính kích phát và hấp thu tinh thần ý chí trong tượng đá thượng cổ.
- Đối với Tam Linh Hóa Nhất của ngươi, ta cũng có thần thông cuối cùng.
Trong mắt Dương Phàm lóe tinh quang.
Bồng nhiên. Hoán Thiên Tam Thần sau lưng Dương Phàm đồng thỏi chấn động và lộ ra ba cây “quang nha” tòa ra vô hạn thân lực.
Mọi người trên Bác Dịch Thai tức thì cảm thấy cả hư không truyền đến tiếng rung động mơ hồ.
Ngay sau đó. ức vạn tinh tú khắp vũ trụ tinh không tối đen đột nhiên tòa ra ánh hào quang rực rở.
Thái cổ tinh không vô hạn, ức vạn tinh tú đột nhiên sáng ngời khiến cho vũ trụ tối đen thoáng hiện hào quang trong khoảnh khắc.
Dương Phàm sừng sững trên đinh tượng đá, đối mắt với Thiên Thu Vô Ngân trong trạng thái Tam Linh Hóa Nhất chân chính gần như hư vô.
Hoán Thiên Tam Thần ở sau lưng hắn rung động dồn dập, hư ảnh ba màu xanh đỏ tím lại lộ ra ba cây Hoán Thiên Nha tòa sáng vô hạn thản lực.
Đặc biệt là “quang nha" màu đó ở chính giữa trong nháy mắt mớ rộng ngàn vạn lẩn, dung nhập hư không thiên địa, hấp thu ức vạn điểm sáng nguyên bản đến từ thái cổ tinh thần.
Trong phút chốc, ánh sáng viêm lực ức vạn tinh tú bị rút sạch, cả vùng tinh không trờ nên một mảnh tối đen tĩnh mịch.
Giờ khắc này. thái cổ tinh thần ảm đạm, đầy trời sao trăng mất ánh sáng.
Hư không thiên địa cà Bác Dịch Thai đều tràn ngập một vùng ráng đỏ như hư ảnh, khí tức lửa nóng cuôngbạo khiên mọi người cảm thấy hít thớ khôngthông.
Trừ Thiên Thu Vô Ngân trong trạng thái Tam Linh Hóa Nhất trên mặt vẫn bảo trì vô tình công chính như trời cao.
Ẳm
Hoán Thiên Nha màu đỏ dung nhập hu không thiên địa đột nhiên chấn động, ở trong ngàn vạn luông hào quang biến ảo thành một “Thiên Thân" dung nạp mấy chục vạn dặm hư không.
Hai mắt Thiên Thần kia như vầng mặt trời, toàn thân lửa đò. khuôn mặt tương tự như Dương Phàm, chính là Hoán Thiên Nha cùng bộ phận nguyên thần của Dương Phàm biến thành, hấp thu viêm lực ức vạn thái cô tinh thân, hình thành hình thái thân hôn.
Thiên Thần hư vô này hấp thu viêm lực ức vạn tinh thần, chổng đỡ thiên địa, trờ thành một người khổng lồ lớn vô cùng trong thiên địa.
Giờ khắc này. tất cà mọi thứ trên thế gian đều có vẻ nhỏ bé.
Trong hư không tối tăm, chỉ còn lại một “Huyễn Thần” đứng sừng sững trong thiên địa.
Hình thể người khổng lồ Thiên Thu Vô Ngân cao mười trượng cũng có vẻ nhỏ bé như con kiến.
Dương Phàm hít sâu một hơi. Thái Hư Huyễn Thản dung nạp thiên địa vô cùng to lớn kia bỗng nhiên thu nhỏ lại thành lớn ngàn trượng, bám ở sau lưng hắn.
Tình huống như thế khiến cho Dương Phàm nhỏ bé như con kiến phảng phất trờ thành nguời phát ngôn của Thiên Thần.
- Chính là một chiêu này...
Lục Vân Hầu kinh hô thất sắc.
Lúc trước ở Võ Hầu cổ bảo, Dương Phàm trả một cái giá lớn sử dụng bí thuật này. một lần ra tay bắt giữ hắn cùng Kỳ Uyên Hầu.
Cuối cùng, Bởi vì pháp lực cảnh giới của Dương Phàm chống đỡ không nổỊ Kỳ Uyẻn Hẩu bị bắt giết, còn hắn may mắn thoát được một mạng.
Đối mặt với huyễn thần thật lớn chổng đỡ thiên địa này, ánh mắt Thiên Thu Vô Ngân cũng run rẩy khó có thể tin. Thần lực Hoán Thiên Nha không ngờ cường đại như vậy.
Hây
Thái Hư Huyễn Thần lớn vô cùng kia hét lớn một tiếng như sám rền, cánh tay vung mạnh chộp tới Thiên Thu Vô Ngân.
Dương Phàm đứng ngạo nghễ hư không, hai tay chắp sau lưng. Thái Hư Huyễn Thần tại ý niệm bị hắn khống chế.
Thiên Thu Vô Ngân thất sắc. thán hình nhoáng lẻn một cái. biến mất tại chỗ rồi hiện thán ở một nơi khác.
Nhưng mà thể tích Thái Hư Huyễn Thần khổng lồ kinh người, một bàn tay khác vung tới, trống rỗng tạo nên cơn lốc rít gào.
Hô...Ẳm
Thản hình Thiên Thu Vô Ngân như con thuyền nhỏ lắc lư không ngừng trong biển lớn, dường nhưtùv thời đều có khả năng bị chôn vùi.
Hắn không dám chính diện đối kháng Thái Hư Huyễn Thần, Bởi vì cồ hồn lực kia ẩn chứa uy lực thật đáng sợ.
Vút
Đột nhiên, trên người Thiên Thu Vô Ngân tòa ra dải sáng ba màu chói mắt. ánh sáng nhạt mờ ảo quanh quản ngoài thân, thân hình như tia chóp không lùi mà tiến, lén đến đinh đầu Thái Hư Huyễn Thần.
- Không tốt...
Sắc mặt Dương Phàm khẽ biến.
Thiên Thu Vô Ngân trong trạng thái Tam Linh Hóa Nhất, hình thể gần như hư vô. giơ tay nhấc chân bộc phát lực lượng căn nguyên, có thể hấp thu lực lượng từngoại giới.
̀m ̉m—
Hắn bay vút ở trên người Thái Hư Huyễn Thần, hoặc quyền hoặc cước phát động công kích mãnh liệt.
Đến một lúc, Thái Hư Huyễn Thần một trảo mạnh mẽ rốt cục bắt lấy Thiên Thu Vô Ngân, bùng nổ ra một mảnh lửa đó ánh vàng.
ở thỏi khắc nguy cấp vạn phần như thế, ánh sáng nhạt mông lung bên ngoài thán Thiên Thu Vô Ngân chân động, “Phổc” một tiếng, mạnh mẽ mớ ra một thông đạo, bay ra bên ngoài.
Dương Phàm không thể không ngạc nhiên thán phục thực lực của Thiên ThuyôNgân.
Ý niệm hắn khẽ động, Thái Hư Huyễn Thần cao ngàn trượng lại thu nhỏ gấp mười, bên ngoài thản có thể mơ hồ thấy được quang diễm ánh vàng nhàn nhạt.
Bá... vút-
Lúc này. Dương Phàm lại tự thản ra tay. giơ tay nhấc chân bộc phát ra lực lượng của Thái Hư Huyễn Thản, một vùng gió lốc hủy diệt thôi quét tinh không.
Hai người ròi khỏi tượng đá thượng cổ. ở trong tinh không tối đen này triển khai chiến đấu kinh tâm động phách.
Càng chiến đấu. Dương Phàm càng phát hiện sự đáng sợ của Thiên Thu Vô Ngân.
Dưới trạng thái Tam Linh Hóa Nhất, trên người Thiên Thu Vô Ngân có một loại lực lượng gần với căn nguyên, lực lượng của trinh tự này chi vẻn vẹn tạo thành một chút thương tổn với hắn.
Đại chiến hồi lâu, hai người từ từ hạ xuống đinh tượng đá Tiên Tần Thủy Hoàng và Bách Tộc Man Vương, dung hợp cùng tinh thân ý chí kéo dài thiên cô kia.
Nhắm mắt lại, hai người trầm mặc hồi lâu. không biết lĩnh ngộ cái gì.
Mọi người đang xem cuộc chiến trên Bác Dịch Thai liền cảm giác hai nguời trước mắt đắm chìm vào loại cảnh giới kỳ diệu nào đó.
Rốt cục vào một lúc, Dương Phàm đột nhiên mở mắt, trên bầu trời truyền đến hai tiếng nổ lớn.
̀m̀m... ̀m
Hư ảnh hai màu xanh tím sau lưng Dương Phàm cũng tỏa ra thản quang vô hạn, hình thành hai Huyễn Thản chống đỡ thiên địa.
Hai Thái Hư Huyễn Thần này, một là màu xanh gây nên gió lốc rung chuyển tinh không.
Còn một là màu tím, lôi quang hũy diệt bay loạn khắp tinh không.
Như vậy, ba Thái Hu Huyễn Thần bám ở sau lưng Dương Phàm, bán thân hắn giống như Thiên Thán, hội tụ lực lượng sinh mệnh không lô vô tận trong thiên địa.
Thiên Thu Vô Ngân dưới áp lực chua từng có này, thân thể nguời khổng lồ Tam Linh Hóa Nhất lại bành trướng gấp mười, ánh sáng nhạt mông lung bên ngoài thân lại ngưng thật vài phẩn.
Dưới một cồ lực lượng vò hình khống chế. thần tượng thật lớn Tiên Tần Thủy Hoàng và B ách Tộc Man Vương dưới chân hai người ầm ầm tách ra.
Tinh không tối đen, hai pho tượng đá to lớn chậm rãi dời ra, giằng co xa xa.
Tinh thần ý chí kéo dài từ thượng cổ mà đến trong giao phong cân sức cân tài của hai người đã bị thúc giục đến mức tận cùng.
̀m ẩm ẩm
Hai tượng đá thượng cổ chậm rãi hạ xuống dưới.
Mọi người trên Bác Dịch Thai hoảng sợ thất sắc. liên rục nhường vị trí cho hai tượng đá thật lớn nhưbóng ma hạ xuốngbàn cờ.
Dương Phàm hít sâu một hơi, sắc mặt tái nhợt, ba Thái Hư Huyễn Thần sau lưng chuyển hóa thành ba hư ảnh, lại thu vào trong cơ thể.
Mà Thiên Thu Vô Ngân hình thái người khổng lồ cao trăm trượng bỗng nhiên thu nhỏ lại. rồi phản ra làm ba.
Ba Thiên Thu Vô Ngân hình thái nhân loại mặt không chút huyết sắc. lại dung hợp cùng một chỗ.
- Lão sư...
Hàn Kỳ hô nhỏ một tiếng, thần tình khẩn trương.
- Dương lão đại. ngươi không sao chứ...
Hồ Phi kêu lẻn hai tiếng.
Dương Phàm cùng Thiên Thu Vô Ngân đều đứng thẳng trên tượng đá nhân vật thượng cổ thán thoại, đối diện nhau từ xa xa.
- Kỳ ngộ lần này khó được, ta sẽ bể quan vài trăm năm thậm chí càng lâu. Cùng không biết tại giới này còn có cơ hội gặp mặt hay không.
Thiên Thu Vô Ngân khẽ mỉm cười nhìn Dương Phàm.
- Đúng vậy.
Dương Phàm nhẹ thớ ra:
- Lẩn sau ngươi dung hợp sẽ trực tiếp tấn chức Hợp Thể hậu kỳ. Lĩnh ngộ lực lượng tinh thản ý chí thám thúv như thẻ, ngươi một mạch bẻ quan, trong ngàn năm trực tiếp Độ Kiêp phi thăng cũng không phải không có khả năng.
- Thái Hư Huyễn Thần của Dương đạo hữu ngươi quả thật huyền diệu đáng sợ. Hoàn hảo tinh khí thần của chúng ta duy trì kích phát tinh thần ý chí trong tượng đá thượng cổ giờ phút này đã gân như kiệt lực. không còn lực duy trì đại thần thông bậc này. Nếu không toàn lực liều mạng sẽ xuất hiện kết quá gì, ai cũng không thể đoán trước.
Thiên Thu Vô Ngân thớ ra một hơi dài.
- Ta cũng thầm chịu thần thông Tam Linh Hóa Nhất của Thiên Thu đạo hữu dẫn dắt. Kỳ ngộ lân này khiến Dương mỗ chạm đến trình tự càng cao. có lợi cho thôi diễn Ngày sau.
Dương Phàm hiểu ý cười.
Trong đầu hắn có thểm một tia tinh thần ý chí không thể chạm đến. ẩn chứa huyền ảo vô cùng của thiên địa.
Lẩn kỳ ngộ này tuy rẳng không thể khiến thực lực Dương Phàm lập tức có được nhảy vọt về chất, nhưng đối với con đường Ngày sau có trợ giúp thật lớn, đặc biệt là thôi diễn cảnh giới sau Chứng Quả Kỳ.
Vào lúc hai người nói chuyện, đại bộ phận mọi người cảm thấy mẻ hoặc không hiểu.
Chỉ một số ít người có thể nghe hiểu bổn năm phần.
Cho dù là hạng người như nhị hoàng cũng chỉ có thể hiểu ra sáu bảy phẩn.
Bọn họ chi biết là Dương Phàm cùng Thiên Thu Vô Ngân dựa vào trận chiến này. từ trong hai tượng đá thượng cổ chiếm được chỗ tốt gì.
Nghe ý tứ hai người này. Ngày sau Độ Kiếp phi thăng cũng không phải việc khó gì.
Chỉ có Vô Song giờ phút này mớ mắt. trong mắt thoáng hiện vài tia hiểu ra, trong lòng vẫn đang tiếc nuối vì sao mình không phải là một người trong đó.
- Lão sư. Lần này các nguời chiến đấu. ai là người thắng chân chính?
Hàn Kỳ thật sự có chút hô hấp dồn dập. vì thế trực tiềp hỏi.
- Thắng bại cũng không trọng yếu. mà là trải qua trận chiến này. chúng ta chiếm được thứ gỉ.
Thanh âm đạm mạc của Thiên Thu Vô Ngân vang lên. chọt giọng biến đổi:
- Nếu như thật muốn phần thắng bại. có lẽ vi sư hơi thấp hơn Dương đạo hữu nửa bậc. Bỡi vì tu vi trình tự của hắn thấp hơn ta nửa bậc lại có thể duy trì cục diện cân tài cân sức.
Dương Phàm bật cười:
- Thiên Thu đạo hữu khen trật rồi. Cho dù ta tấn chức Hoán Nha đại viên mãn, chăng qua là cảnh giới cùng pháp lực càng thảm hậu. có chán chinh uy hiếp đến ngươi dưới trạng thái Tam Linh Hóa Nhất hay không cũng còn chưa biết.
Những người khác nghe vậy. cái hiểu cái không.
Tuy nhiên, kết quá trận chiến này mặt ngoài xem như cân sức cân tài, nhưng quá trình giao phong lại để lại cho mọi người vô số ý tường.
Có lẽ trận chiến này ngày sau sẽ trở thành giai thoại lưu vào sử sách.
Nhưng giờ phút này trọng yếu nhất lại là thu thập tàn cục.
Lẩn đại chiến này. đều do hai người Tần Hoàng. Hàn Kỳ một lòng muốn độc chiểm Tiên Tẩn bảo tàng, mà thiết kế chuẩn bị một lưới bắt hết những cường giả có được Chí Bảo Long Khí.
Bọn họ tràn đầy tự tin. sau lưng lại có cường giả cấp tông sư Thiên Thu Vô Ngán thậm chí hơi thắng nhị hoàng nửa bậc.
Nhưng là hai ngươi tuyệt đối không nghĩ tới sau lưng Yêu Hoàng cùng có nhân vật sánh ngang Thiên Thu Vô Ngân thậm chí càng đáng sợ hơn.
Sau một hồi đại chiến. Dương Phàm cùng Thiên Thu VôNgản đều vô cùng suyyếu. ngồi ở một bên điểu tức.
Mà hai bên trận doanh nhị hoàng thì bắt đầu đàm phán, cùng thương nghị việc Tiển Tẩn bảo tàng.
ở duới cục diện này. Tần Hoàng cũng không thể không lui một bước, đáp ứng liên minh trận doanh Yêu Long Hoàng, cùng mớ Tiên Tânbảo tàng.
- Tiên Tẩn bào tàng Ngay ở duới hoàng cung, nhưng là trận chiến này. hai bên chúng ta đều nguyẻn khí đại thương, không bằng chờ hai mươi năm sau mới cùng nhau mớ ra bào tàng.
Tần Hoàng đề nghị.
- Như thế rất tốt.
Yêu Hoàng gật đẩu, đám người Trấn Đông Hầu cũng thớ ra một hơi.
Điểu này cũng ý nghĩa. “Cửu Long thịnh hội” lẩn này đến hỗi kết thúc.
- Kế tiếp, chúng ta cùng nhau thương nghị số lượng danh ngạch tiến vào mật địa Tiên Tân bảo tàng.
Tần Hoàng chậm rãi mờ miệng.
- Danh ngạch?
Tất cả mọi người có chút khản trương.
Ngay cả Dương Phàm đều tập trung tinh thần. Tiên Tần bảo tàng mớ ra là hy vọng lớn nhất hắn lấy được Thiên Nhất Hồn Thủy.