Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Từ biệt phụ mẫu, huynh trưởng, Dương Phàm theo Dư Mộng Thanh bay khỏi Lâm Viễn Thành.
Lần này đi xa, muốn đi phương náo Dư Mộng Thanh cũng không nói rõ cụ thể, Dương Phàm cũng không hỏi.
Đường xá vô cùng xa xôi.
Thẳng đến mấy tháng sau. hai người thậm chí bay ra địa vực Tra Châu.
Cho dù với tu vi cảnh giới cùa hai người, bay khỏi Tra Châu cũng phải mất thời gian hai tháng.
- Không ở Tra Châu?
Dương Phàm mở đôi mắt đã lâu không tiệp xúc ánh mặt trời.
- Tương đối mà nói, Tra Châu là khu vực xa xôi của đại lục. làm sao Vân Tiêu cung lại tuyển người ở chỗ này!
Dư Mộng Thanh nói với vẻ đương nhiên (theo ly phải thế).
Nhớ ngày đó. nàng vì đi tham gia Vân Tiêu cung tuyển người, thế nhưng đã phi hành mấy trăm năm.
Vân Thiên đại lục có địa vực khổng lồ. thế lực rất hỗn loạn, các châu vực đếm không hết.
Từ trước tới nay rất ít có vương triều náo có thể thống nhát toàn bộ đại lục.
Cho dù thống nhất châu vực đều vô cùng khó khăn.
Trong vô số thế lực hỗn loạn đan xen. muốn thông qua Truyền tống trận đến châu vực vô cùng xa xôi hiển nhiên không có khả năng.
Cứ như thế. hai người lại phi hành chừng mấy chục năm mới gian nan đi tới mục đích: Đại Vân Châu.
Địa vực của Đại Vân Châu này không chỉ gấp mười Tra Châu, đồng thời do một vương triều thống nhất.
Dõi mắt toàn bộ đại lục. thế lực Đại Vân Châu đều là xếp hạng khá cao trên đầu.
- Thực lực của Đại Vân vương triều cường thịnh chưa từng có. trong một vạn năm gần đây thống nhất toàn bộ Đại Vân Châu. Nghe nói vương triều này có cường giả tuyệt thế Kim Tiên cừu trọng tọa trấn, đã đạt tới cực hạn cùa trinh tự tại mặt đất.
Dư Mộng Thanh giảng giải cho Dương Phàm.
Kim Tiên cừu trọng?
Điểu này không khỏi làm Dương Phàm nhớ tới vị Lam Ngân Quân năm đó khống chế Tinh Không Thành Lũv buông xuống Thiên Thần Tinh.
Kiệp trước, ở trước mặt Lam Ngân Quân, hắn không có sức phản kháng.
Vậy kiếp này thì sao?
Đương nhiên Dương Phàm hiểu được với thân phận cùng địa vị cùa Lam Ngân Quân, hơn phân nửa là ở phía trên La Thiên.
Phía trên La Thiên, địa vực của chúa tể Tinh Thiên và tam. giới, được xưng là La Thiên Tiên Cảnh.
Mà lần này mục đích của Dương Phàm tới Đại Vân Châu chính là tiến vào La Thiên Tiên Cảnh trong truyền thuyá kia.
Đi vào đế đô của Đại Vân vương triều, hai người vào ở trong một khách sạn tiên gia.
Cuộc sống thường ngày của Dương Phàm vẫn rất nhân nhã như trước. Hắn phải làm chỉ là chờ đợi.
Nhưng mà Dư Mộng Thanh lại cực kỳ bận rộn.
Tiến vào Đại Vân vương triều, đầu tiên nàng phải lót tay cho quan lớn cùa nội bộ vương triều.
Dù sao lẩn tuyển người này trước tiên phải thông qua Đại Vân vương triều sau đó mới giao cho Vân Tiêu cung quyết định.
Nói cách khác, một cùa cùa Đại Vân vương triều này có thể chính là sơ tuyển.
Nếu vòng sơ tuyển không thể thông qua, cho dù Dư Mộng Thanh cùng nội bộ Vân Tiêu cung có chút quan hệ cũng là vô ích.
Cũng may Dư Mộng Thanh ở Đại Vân vương triều này cũng có chút quan hệ.
Một lần lót tay liền dùng mấy trăm vạn tiên thạch.
Đây chỉ vẻn vẹn là dùng ở Đại Vân vương triều.
Nếu là muốn lo lót cho qua cừa Vân Tiêu cung, cái giá phải trả chỉ sợ vượt qua mấy chục
lẩn.
Vì thế Dư Mộng Thanh hỏi ý Dương Phàm một chút.
- Trong tay ta có một chút tiên thạch thượng phẩm, cô cầm trước đi.
Dương Phàm tùy tiện vung tay. một đống tiên thạch rod xuống bên cạnh Dư Mộng Thanh.
Chọt nhìn thấy nhiều tiên thạch thượng phẩm như vậy. Dư Mộng Thanh cũng có chút khiếp sợ.
Tiên thạch thượng phẩm, cho dù đối với Thiên Tường vương triều mà nói cũng đều vô cùng quý báu.
Trong lòng Dương Phàm âm thầm thở dài: Đây đã là số tiên thạch cực hạn mà mình có thể lấy ra.
Nếu phải sừ dụng đến đại lượng tiên thạch, nữa, sẽ phải động đến tiên thạch cực phẩm.
Tiên thạch cực phẩm, dõi mắt Thiên giới thậm chí toàn bộ thất giới đều không phải tầm thường.
Theo Dư Mộng Thanh nói, tài lực của cả Thiên Tường vương triều cũng chỉ có vẻn vẹn mấy khối tiên thạch, cực phẩm.
- Tiên thạch cũng sắp đùng hết rồi. xem ra phải nghĩ cách đồi một ít tiên thạch.
Dương Phàm thẩm nỉ non.
Kiệp trước lúc ở Thiên Thần Tinh, Dương Phàm căn bản không dám lấy tiên thạch cực phẩm ra.
Kiếp này. lúc tại Tra Châu. Dương Phàm từng suy tư. cuối cùng cũng không lấy ra.
Giờ phút này. Dương Phàm sau khi trầm tư hồi lâu quyá định trước tiên đổi một khối tiên thạch cực phẩm.
Dù sao Đại Vân Châu này đã là mảnh đất phồn hoa nhất trên Vân Thiên đại lục.
Đại Vân vương triều mênh mông, thu mua một khối tiên thạch cực phẩm hẳn là không khó.
Dương Phàm dự tính, việc này hơn phân nửa sẽ khơi đậy một hồi sóng gió.
Tuy nhiên với tu vi thần thông của hắn giờ phút này. chỉ cần không gặp phải nhân vật cấp Tiên Đế, căn bản không có gì phải lo.
Cho dù là Tiên Đế cũng khó giết chết hắn.
Ngày hôm sau. thừa dịp Dư Mộng Thanh ra ngoài làm việc. Dương Phàm biến mất khỏi phòng một cách thân bí.
Trong khách sạn không có ai nhìn thấy hắn rời đi.
Dương Phàm trực tiếp thuấn di rời đi.
Không bao lâu, một lão già thần bí đầu đội nón tre tiến vào cừa hàng Đẳng Long tiên thạch lớn nhất của Đại Vân vương triều.
Trải qua nghe ngóng. Dương Phàm biết cừa hàng tiên thạch này kỳ thật thuộc về hoàng gia. thực lực hùng hậu có uy tín. Hàng năm có sự tích giao dịch tiên thạch thượng phầm.
Sau khi Dương Phàm ẩn giấu khí tức và thay hình đổi dạng, không lo có người nhận ra lai lịch của mình.
- Chường quầy. Nơi này có giao địch tiên thạch thượng phẩm hay không?
Thanh âm trầm thấp từ trong miệng lão già dưới nón tre phát ra
Dứt lời. một khối ngọc thạch sáng bóng mượt mà như của quý đặt ở trên quầy.
Chỉ một thoáng, một cỗ Tiên linh khí cực kỳ tinÌL thuần quanh quẩn giữa hai người.
Chường quầy làmột trung niên mập mạp. vừa nhìn thấy tiên thạch này ánh mắt sáng lên. lập tức che giấu ngạc nhiên vui mừng trong lòng, vội nói:
- VỊ khách quý này. mời theo ta vào nhã các nói chuyện.
Nhã các là phòng khách quý được dựng lên chuyên để giao dịch số lượng lớn của cứa hàng Đẳng Long tiên thạch.
Trong nhã các. vách tường bốn phía hào quang lưu chuyển, vách tường và bản ghế không ngờ đều dùng tiên thạch luyện chế mà thành, trong suốt như thủy tinh. Cảnh trí trong phòng lại càng như một nơi tiên cảnh.
Trong lòng chưởng quầy này vui sướng vô cùng. Mức giao dịch một khối tiên thạch thượng phẩm, toàn bộ cừa hàng mỗi trăm năm mới gặp được vài lần.
Dù sao tiên thạch của thượng giới càng là cấp bậc cao giá trị lại càng cao.
100 khối tiên thạch hạ phẩm = 1 khối tiên thạch trung phầm. 1000 khối tiên thạch, trung phẩm = 1 khối tiên thạch thượng phẩm.
Nói cách khác, một khối tiên thạch thượng phẩm tương đương với mười vạn tiên thạch bình thường.
Mức giao địch mười vạn tiên thạch này cũng không phải là một con số nhò.
- Thưa quý khách, dựa theo quy tắc cùa cừa hàng Đẳng Long tiên thạch thì một khối tiên thạch thượng phẩm chúng ta có thể đổi cho ngài một ngàn khối tiên thạch trung phẩm, thêm vào đó là tám ngàn khối tiên thạch bình thường ngoài định mức.
Chường quầy tươi cười hóa hở nói.
Dương Phàm không nghĩ tới tỷ lệ đổi gần như đạt tới một đổi mười một vạn.
Xem ra tiên thạch phầm chất cao căn bản là cung không đù cầu.
- Ha ha, tỉ lệ này. lão hủ vừa lòng.
Dương Phàm mùn cười, đột nhiên chuyển giọng:
- Tuy nhiên, lão hù giao dịch không phải là tiên thạch thượng phẩm.
Cái gi!!!
Sắc mặt chường quẩy lập tức thay đổi:
- Ngươi giao dịch không phải tiên thạch thượng phẩm, ngươi đám tới cùa hàng Đằng Long tiên thạch quấy rối?
- Ha ha. Lão hù muốn giao dịch, là loại tiên thạch này.
Khẽ cười một tiếng, một viên ngọc thạch xinh đẹp lung linh trong suốt như thủy tinh trân châu lơ lửng trong tay Dương Phàm.
Khối tiên thạch này gần như không thể đùng ngọc thạch để so sánh, màu sắc nó trong suốt bóng loáng, trong nháy mắt hút hồn chường quầy.
Biểu tình phẫn nộ cùa chưởng quảy hoàn toàn đọng lại dưới hào quang của khối tìnÌL thạch này.
Thình thịch!
Thình thịch! Thình thịch!
Tim hắn đập nhanh hơn, con ngươi co rút lại. gần như ngạt thờ mà chết.
Tiên thạch cực phẩm!
Thẳng đến một khắc, hắn rốt cục kinh hô thành tiếng.
Dương Phàm khẽ lật tay. tiên thạch cực phầm đã biển mất khỏi tay hắn.
Cũng may đang ở trong nhã các, thanh âm lớn đến đâu bên ngoải cũng không nghe được.