Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Lại hơn mười năm nữa trôi qua, một ngày này, Tô Triệt lại lấy ra một quả Ngũ Thải Linh quả, mình cũng đã nhớ không rõ, tổng cộng nuốt bao nhiêu trái.
Nhưng mà hôm nay sau khi ăn trái Ngũ Thải Linh quả, lập tức sinh ra một loại biến hóa càng rõ ràng, giống như là tổng sản lượng đạt đến tiêu chuẩn nào đó, sẽ dẫn phát ra biến hóa nào đó.
Linh quả vừa xuống, Tô Triệt liền cảm thấy một cổ thanh lưu từ bụng lên đầu, dũng mãnh vào trong hai mắt, sau đó, nguyên bản Khởi Nguyên ma khí nhìn không được, sờ không đến, thần thức cũng là không có cảm giác, vậy mà cực kỳ rõ ràng phơi bày ở trước mắt, giống như vụ khí nhàn nhạt, tràn ngập bốn phía. . . Hơn nữa, chúng nó đang không ngừng ăn mòn thân thể những người kia, ý đồ ma hóa bọn họ, cải tạo bọn họ thành Khởi Nguyên Ma tộc. Đương nhiên, cũng kể cả mình ở trong.
- Ta có thể chứng kiến Khởi Nguyên ma khí !
Tô Triệt biểu hiện ra bình tĩnh như thường, nhưng trong nội tâm lại có chút kích động hô với lão Hắc:
- Cái này có phải là ý nghĩa, cơ duyên buông xuống, cơ hội hiện ra hay không?
- Rất có thể chủ nhân!
Lão Hắc càng là kích động:
- Đi nhanh đi, ta sớm ngốc đủ ở chỗ này rồi.
Tô Triệt bình phục nỗi lòng, tinh tế nhận thức loại cảm giác giờ phút này, không đến mười tức công phu, thì phát giác được một cảm ứng vi diệu như có như không, phảng phất ở địa phương xa xôi vô hạn, có đồ vật gì đó kêu gọi mình. . . Một loại cảm giác khó có thể hình dung, giống như ảo ảnh trong đầu, lực chú ý hơi chút thư giãn, loại cảm giác này sẽ tùy theo biến mất. Nhưng Tô Triệt rất xác định, nó là tồn tại chân thật!
Không sai, quả thật có một loại cảm ứng kỳ diệu đang gọi mình. . .
- Là thời điểm ly khai!
Giờ khắc này, trong lòng Tô Triệt phi thường xác định, thuận theo loại cảm ứng này, khẳng định có thể tìm được lối vào Tiên Ma chiến trường, vô luận nó ở phương nào.
Bá!
Ở trong mắt bọn người U Lâm, Liên Y, Tô Triệt lại cực kỳ đột ngột đứng lên, nhìn mọi người bình bình đạm đạm nói ra hai chữ:
- Đi thôi.
- Làm sao vậy?
- Chẳng lẽ là. . .
Bọn người Liên Y lập tức kích động, như thế nào ý thức không đến, hắn nhất định là thu hoạch được cơ duyên, mới có thể nói ra như vậy.
- Khoảng cách có chút xa, chỉ là chạy đi, cũng phải hao phí không ít thời gian.
Tô Triệt gật đầu nói.
- Thật tốt quá!
Ba người Vân Phiến công tử, Hắc Nha cùng Lão Ngưu cực kỳ hưng phấn mà nhảy lên, thần sắc cử chỉ như là ba tiểu hài tử.
Mấy người Liên Y cũng là mặt đầy hỉ sắc, chỉ có Mông La tu luyện Đại Huyễn Ảnh Thuật, vẫn là một bộ không âm không dương, biểu lộ ôn hòa chết lặng, giống như thế gian này không có chuyện gì có thể làm cho hắn kích động vậy.
Nói đi là đi, không có gì có thể lưu luyến. U Lâm tự mình làm phép, tất cả lỗ hổng trên viên cầu ngân sắc đều được gia cố lại.
Ma khí trong không gian nơi này lập tức biến thành mỏng manh, loại điện quang hơi mờ kia lại lần nữa sinh động lên, có chúng nó ở đây, sẽ không còn chút ma khí nào cóthể khuếch tán đi ra ngoài. . .
Sưu! Sưu! Sưu. . .
Mười đạo thân ảnh rất nhanh bay khỏi Lôi Đình Tinh, lao vào trong tinh không mênh mông.
Theo một ngày này bắt đầu, đoàn đội mười người không ngừng xuyên qua các Truyền Tống Trận, thuận theo cảm ứng vi diệu của Tô Triệt, không ngừng tiếp cận địa phương không biết xa bao nhiêu.
- Vũ trụ tinh không, thật là quá lớn!
Càng đi về phía trước, cảm ứng vi diệu trong lòng Tô Triệt càng phát ra dày đặc hơn.
Mỗi một lần truyền tống, cũng có thể vượt qua vạn ức dặm tinh lộ, không ngừng xuyên qua Truyền Tống Trận, giằng co suốt mười ngày, loại cảm ứng kia vẫn là loáng thoáng, như có như không. Cái này nói rõ, trên cự ly mà nói, cũng không có biến hóa quá lớn, mục đích vẫn là xa không thể chạm. . .
Cứ như vậy duy trì liên tục không ngừng chạy đi, trong lúc này căn bản không cần nghỉ ngơi, hơn ba trăm ngày, dùng gần một năm, rốt cục, Tô Triệt có thể xác định: nó ở trong vùng tinh vực này!
Sắp đến rồi, cuối cùng đã sắp tới rồi!
- Duy trì liên tục hơn ba trăm ngày xuyên qua Truyền Tống Trận, không gian vượt qua đã sớm không thể dùng con số cụ thể để tính toán.
Tô Triệt nhìn tinh không xa xa, trong nội tâm thầm nghĩ:
- Nhưng mà đối với thực lực như Vu Thần mà nói, chút cự ly này, hắn chỉ cần tâm niệm vừa động là có thể đạt tới. Cái này là khái niệm bực nào? Hạng chênh lệch gì?
Lão Hắc lại nói ra:
- Hiện tại ta nghĩ đến, không nói tới tên gia hỏa Vu Thần kia, mà là nói, đợi đến tương lai, không gian Tiên Ngục của chúng ta cũng trở nên lớn như vậy, hai người chúng ta làm sao có thể quản được. Nhiều tinh lực hơn nữa, bổn sự lớn hơn nữa, này cũng không có khả năng tất cả đều xem tới được a.
- Dùng sức người trông nom, khẳng định không được, đây là không hề nghi ngờ.
Trong lòng Tô Triệt trả lời:
- Cho nên, hết thảy sự tình đều phải thành lập quy củ, phải dựa vào quy củ để quản lý toàn bộ thế giới, những quy củ này, cũng chính là thiên đạo!
Nói xong lời này, Tô Triệt ngược lại là ngây ngẩn cả người, trong giây lát ngẩn người tại chỗ.
Nguyên bản, cũng chỉ là nói chuyện phiếm cùng lão Hắc mà thôi, lời nói nói ra, cũng không phải là đạo lý thâm ảo gì, chẳng qua là dùng ngôn ngữ, giảng thuật ra tác dụng cùng ý nghĩa mà thiên đạo tồn tại mà thôi.
Nhưng mà sau cái này, Tô Triệt thật giống như trong nháy mắt đốn ngộ, trong đầu tự nhiên hiện ra rất nhiều rất nhiều tin tức, rất nhiều rất nhiều thứ. . .
- Thiên đạo. . .
Tô Triệt ấp úng nói ra hai chữ này, thì vô thanh vô tức, yên lặng đứng ở nơi đó, không nhúc nhích.
Bá! Bá! Bá. . .
Lão Hắc đương nhiên biết được nặng nhẹ trong chuyện này, lập tức thả năm nô bộc Đại Thừa kỳ Lục Hạo từ trong Tiên Ngục ra, vây tụ ở chung quanh Tô Triệt.
- Thực xin lỗi chư vị tiên trưởng, chư vị tiền bối.
Lục Hạo nhìn bọn người U Lâm lễ phép hành lễ, trầm giọng nói ra:
- Chủ nhân của ta đang ở vào giai đoạn đặc thù, không nên quấy nhiễu. . .
Không đợi Lục Hạo nói, bọn người U Lâm đã sớm nhìn ra, Tô Triệt đang đứng ở trong đốn ngộ khó được trên con đường tu luyện, xác thực không thể bị quấy rầy, liền phi thường phối hợp, phi thường tự giác phân tán ra, chủ động nhận việc hộ pháp.
Hiện tại, Tô Triệt có thể nói là đối tượng được mọi người trọng điểm bảo vệ, ai có việc đều không sao cả, duy chỉ có hắn, tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì. Nhất là, lối vào Tiên Ma chiến trường đang ở trước mắt. . .
Đốn ngộ chi cảnh, thời gian không có khả năng quá dài, phỏng chừng, mười ngày nửa tháng là có thể xong việc, chút kiên nhẫn ấy, ai cũng không thiếu. Bọn người U Lâm, ai cũng không có một câu oán hận.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua, theo trong óc Tô Triệt không ngừng hiện lên các loại tin tức càng ngày càng nhiều, bên trong Tiên Ngục, dần dần sinh ra một loại lực lượng vô hình.
Tuy nhìn không được, sờ không đến, tất cả sinh vật trong Tiên Ngục đều không có cảm giác, nhưng mà, chỉ có Tô Triệt cùng lão Hắc biết rõ, nó xác thực tồn tại, hoàn toàn chính là quy tắc chi lực của Tiên Ngục thế giới.