Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Tiểu Binh Truyền Kỳ
  3. Quyển 3-Chương 95 : Quân bị sơ thành
Trước /80 Sau

[Dịch] Tiểu Binh Truyền Kỳ

Quyển 3-Chương 95 : Quân bị sơ thành

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

“Thưa chủ công, số tiền ban đầu của tài chính lãnh địa chúng ta là hơn 700 triệu, tổng thu nhập tháng này của lãnh địa là 2 tỷ, trong đó 1 tỷ giao nộp cho gia chủ.

“Về phương diện chi tiêu, tiền lương tá điền 300 triệu, lương bồ đội 15 triệu, tốn 500 triệu mua xe bay lãnh địa và tàu tuần tra cùng với thay đổi trang bị quân dụng, lương của gia thần tổng cộng 12 triệu.

“Nhưng do tiền không đủ, cho nên chỉ có thể cải tạo các công trình cơ bản và công trình công cộng của thủ phủ và một ít khu vực, phần này đã tiêu tốn 800 triệu, tiền tài chính của chúng tôi chỉ còn lại khoảng 100 triệu.”

Theo những lời nói của Ưu Na, những con số cũng xuất hiện trên bầu trời.

Dân chúng và gia thần nghe thấy một tháng tổng thu nhập là 2 tỷ, đều rất vui mừng, bởi vì ngày trước nhiều lắm thì cũng chỉ là vài trăm triệu, không ngờ rằng lãnh chúa mới vừa đến tiền đã tăng lên mấy lần.

Nhưng tiếp sau đó những con số chi tiêu lại khiến họ khiếp sợ, 1 tỷ 7 chỉ trong chốc lát đã không còn.

Dân chúng không oán trách Đường Long tiêu hoang, bởi vì tiền của Đường Long đều dùng vào việc tăng thủ nhập cho quần chúng, cải thiện công trình cơ sở cơ bản.

Các gia thần kia lại càng không, bọn họ không ngờ chủ công lại đồng ý tiêu nhiều tiền như thế để xây dựng, không ngờ rằng chủ công lại chuyên môn mua xe bay về để cấp cho mình sử dụng.

Các vị chủ công ngày trước đều tìm mọi cách làm sao để kiếm tiền, đâu giống như vị chủ công bây giờ, đều là nghĩ đến làm sao cải thiện cuộc sống của cấp dưới.

Đường Long lấy làm lạ Ưu Na dùng tiền sao lại tiết kiệm như vậy, mình không phải là đã đưa cho cô ấy 500 tỷ hay sao? Nhìn thấy Ưu Na chỉ dùng một ít tiền vốn có của lãnh địa kia, thì đã có thể khiến cho lãnh địa thay đổi lớn như thế, nếu như mà sử dụng 500 tỷ kia, không phải là có thể khiến cho nơi này biến thành thành phố lớn sao? Nhưng tại sao cô ấy không dùng?

Mặc dù Đường Long lấy làm lạ, nhưng hắn cũng biết Ưu Na làm vậy là có lý do, cũng không hỏi ngay bây giờ, chuẩn bị sau khi tan họp sẽ hỏi rõ.

Sau khi Ưu Na báo cáo xong, cẩn thận nhìn Đường Long, sợ hắn nhất thời nhanh miệng nói là chuyện 500 tỷ. Thật là hối hận tại sao mình lại lo lắng đến những gia thần kia, sau khi nhìn thấy Đường Long trực tiếp lôi hắn đến một nơi kín đáo, nói cho hắn nghe cách nghĩ của mình không phải là được rồi sao.

Ưu Na thấp thỏm không yên, nhìn thấy Đường Long chỉ gật đầu với mình, bất giác thở phào, xem ra Đường Long cũng đã đoán được mình làm như vậy nhất định là có ý rồi.

Sau khi Ưu Na báo cáo xong, Ái Nhĩ Hi, Lăng Lệ, Lệ Sa lần lượt báo cáo tình hình của mình, chẳng qua đều là những lời như: gỡ bỏ những căn nhà ở chỗ nào đó xây dựng lại, đem nơi nào đó quy hoạch lại, lúc nào cũng có thể tiến hành công trình xây dựng, và quan đội chỉnh biên xong đồng thời bắt đầu huấn luyện có hiệu quả.

Nhưng lúc những người này khi nói câu kết thúc đều không ngoại lệ đều biểu thị: Nếu như có một khoản tiền khoảng 1 tỷ, thì có thể xây dựng những hạng mục này, có thể khiến quân đội thay đổi trang thiết bị tốt hơn gia tăng sức chiến đấu.

Đường Long mặc dù không thích suy nghĩ những vấn đề như thế này, nhưng hắn cũng không phải ngu ngốc, từ trong lời nói của những thuộc hạ chủ yếu của mình này, Đường Long phát hiện các cô ấy muốn đem những chuyện như lãnh địa thiếu tiền, lãnh địa xây dựng được một nửa thì đành bỏ phế, quân đội không thể thay đổi những thiết bị tốt hơn…, toàn bộ đổ hết lên cái quy định thu nhập lãnh địa phải giao nộp 50% cho gia chủ kia.

Còn Ưu Na cố ý không sử dụng 500 tỷ kia, e rằng cũng là vì mục đích này.

Nghĩ thông điểm này, Đường Long bắt đầu lén để ý vẻ mặt của những gia thần, tuyệt đại bộ phận gia thần sau khi nghe câu nói đó bọn người Ái Nhĩ Hi, đều lộ vẻ như đang suy nghĩ, chỉ có một ít bộ phận gia thần ngồi ngây ở đó gì cũng không thèm suy nghĩ.

Xem ra những gia thần này của mình đều không phải là những ngọn đèn tiết kiệm dầu, lại mẫn cảm như vậy.

Lúc này Bành Văn Phong và Trương Khai, đang báo cáo với Đường Long về tình hình xây dựng bồ đội cảnh sát, sau khi báo cáo xong, Trương Khai liền nói: “Chủ công, có 3 vị gia thần chống lại mệnh lệnh của chủ công có quân đội riêng của mình, hơn nữa còn đòi thoát ly chủ công, tự mình quản lý phong địa. Dưới sự chỉ huy của đội cận vệ của chủ công, thuộc hạ cùng mọi người đã bắt được bọn họ và những người trong tộc cùng mưu phản. Bây giờ toàn thể phạm nhân đang được giam giữ tại Sở cảnh sát lãnh địa, xin chủ công quyết định.”

Chuyện này đa số mọi người đều không biết gì cả, bởi vì động tác của những nữ binh kia của Đường Long quá nhanh đi, những gia thần kia chưa kịp liên lạc với thân bằng quyến thuộc, thì đã bị vây bắt lại rồi.

Còn về người đứng đầu cảnh sát như Bành Văn Phong và Trương Khai càng không dám nhiều chuyện tiết lộ chuyện này. Cho nên sau khi nghe thấy tin tức này, các gia thần và quần chúng tại hiện trường đều ngây người.

Những kẻ có đầu óc thì bắt đầu suy nghĩ lung tung: Tự mình có quân đội riêng nên tính là mưu phản? Nhưng những gia thần này theo quy định có thể có quân đội riêng, chỉ là vị gia chủ mới Đường Long này đến đây mới nói không cho phép có quân đội, khiến cho người ta cảm thấy giống như là đang đối chọi với gia chủ, e rằng đây cũng là nguyên nhân 3 vị gia thần kia vi phạm mệnh lệnh của chủ công.

Chuyện này một mặt là quyền uy của gia chủ, một mặt là quyền uy của lãnh chúa, không biết vị lãnh chúa mới này sẽ làm sao đây?

“Quyết định? Chuyện này có chút phiền phức.” Đường Long dùng tay xoa cằm, chau mày nói.

Trương Khai cúi đầu thầm nghĩ: “Đương nhiên là phiền phức rồi, bọn họ mặc dù vi phạm mệnh lệnh của chủ công ngài, nhưng bọn họ vốn có quyền hợp pháp xây dựng quân đội, ngài tước binh quyền của gia thần ngược lại là muốn khiêu chiến với gia chủ. Bất luân ngài xử lý bọn họ như thế nào, gia chủ nhất định sẽ can thiệp”

Đường Long thở dài than nói: “Hài, nếu như khai trừ bọn họ, không có năng lực sinh tồn bọn họ chắc chắn hận ta thấu xương, e rằng bất cứ lúc nào cũng sẽ gây chuyện với ta. Nhưng nếu tiếp tục nhốt bọn họ, không những chiếm không gian nhà lao, hơn nữa còn phải gia tăng chi tiêu. Thật là, ta suy nghĩ nhiều như vậy làm gì? Vì để bớt chuyện suy nghĩ, ngươi hãy mang những người mưu phản ra xử bắn cho ta!”

Nhìn thấy Đường Long dùng thần thái giống như là “tối nay ăn gì” nói, ra lệnh cho mình giết không tha, Trương Khai không thể khống chế được run lên, nhưng hắn vẫn lập tức gật đầu lui xuống tuân lệnh hành sự.

Quần chúng nghe thấy lời này, không có cảm giác gì thậm chí còn có chút hưng phấn, một là, bọn họ sống lâu dưới chế độ gia tộc, đối với chủ công có quyền xử trí tuyệt đối đối với gia thần hiểu rất rõ, ở nơi này chủ công muốn gia thần chết hoàn toàn không cần tìm cớ gì cả.

Hai là, bọn họ sống trong những ngày tháng chiến loạn không ngừng, mỗi năm đều chết rất nhiều người, nhìn quen rồi.

Ba là, hả giận.

Quần chúng đối với những gia thần lúc nào cũng có thể tìm cớ giết một vài người dân thường như mình, chỉ mong sao chết hết đi càng tốt, bây giờ chỉ có giết 3 tên gia thần, có gì giỏi đâu cơ chứ.

Còn những gia thần hiểu rõ nội tình 3 gia thần kia sắc mặt lại khó coi, khó tránh có chút cảm giác cảm thương đồng lẫn nhau, bọn họ lo lắng vì sự tàn khốc của Đường Long, bởi vì 3 gia thần kia mỗi người đều có hàng ngàn gia nhân, cả 3 gia tộc lại bị Đường Long tùy tiện một câu tiêu diệt hết?

Đương nhiên chuyện này, cũng khiến lúc các gia thần làm chuyện xấu, phải lo lắng đến tính mạng của cả một tộc.

Không lâu sau, toàn thân mùi máu tanh Trương Khai đã chạy về bẩm báo nói: “Thưa chủ công, 3532 tên phản nghịch đã bị giết sạch.”

Sớm nhìn thấy dáng vẻ kia của Trương Khai đều đã giật mình sợ hãi, các gia thần sau khi nghe con số này: trong lòng lập tức giấy lên một nỗi sợ hãi tột độ.

Nguyên nhân sản sinh ra nỗi sợ hãi này, đa số đến từ biểu hiện của Đường Long và những nữ gia thần kia sau khi nghe sau khi nghe con số này.

Những người dân ở xa vì khoảng cách quá xa mà không nhìn thấy gì, còn những gia thần ở gần kia thì lại nhìn thấy rất rõ, Đường Long và những nữ gia thần của hắn, nhìn Trương Khai với thần sắc bình thường.

Bọn họ không ngờ rằng, chủ công trẻ tuổi kia và những cô gái nhìn còn có vẻ yểu điệu, non nớt kia, đối với việc một lần giết hàng ngàn người, lại có thể xem như không có chuyện gì xảy ra vậy.

Lẽ nào bọn họ đều là máu lạnh cả sao? “Được rồi, nhìn bộ dạng căng thẳng của các người giống cái gì, không phải là giết chết những người tạo phản sao, những thằng ngốc không có đầu óc đó không dáng để tội nghiệp. Lẽ nào không phải sao? Nếu như đã không có thực lực, vậy thì dã tâm của mình đừng có lớn mà đi làm chuyện mưu phản, như thế không những lãng phí thời gian mà còn lãng phí tiền của, ngoan ngoãn mà sống không tốt sao?” Nghe thấy lời này, các gia thần lần nữa run lên hoàn toàn không giám tiếp lời.

Nhìn thấy không có ai lên tiếng, Đường Long vẫy tay nói: “Tiếp tục báo cáo đi.”

Gia thần lần trước tiếp nhận nhiệm vụ thứ nhất, lập tức hồi báo kết quả.

Đường Long ban đầu vốn còn có hứng thú, nghe báo cáo của từng gia thần một, đầu óc càng ngày càng chóng cả lên, bởi vì những gia thần này ngoài vài nhiệm vụ đơn giản hoàn thành khá tốt ra, những nhiệm vụ khác hầu như không có kết quả, đặc biệt là người nhận nhiệm vụ tìm kiếm con đường tiêu thụ mới, lải nhải một hồi, mới nói không cách nào hoàn thành nhiệm vụ.

Cuối cùng nghe tất cả các gia thần báo cáo xong, Đường Long lập tức đứng lên nói: “Ta bổ nhiệm lại người phụ trách của một số bộ phận, Ưu Na phụ trách tài chính và thương nghiệp, còn Lệ Vũ phụ trách hành chính và nhân sự, Lăng Lệ phụ trách quy hoạch và tình báo, Ái Nhĩ Hi phụ trách xây dựng và dân chính, nhân lực không đủ thì có thể tự lựa chọn, nhưng phải đến chỗ của Lệ Vũ lập hồ sơ.

“Những gia thần lần trước tiếp nhận những nhiệm vụ này, nhiệm vụ lần trước thuộc bộ phận nào, thì đến gặp cấp trên của bộ phận đó báo cáo. Khiết Ti, Sa Lệ đi theo ta, những người khác tan họp.” Đường Long nói xong, liền quay người bước vào tòa thị chính.

Bọn người Ưu Na những người bị tăng thêm công việc, chỉ đành nhìn nhau, cười khổ, Đường Long thật là đã làm một ông chủ không màng chuyện gì.

Sa Lệ và Khiết Ti đi theo Đường Long đi vào trong một căn phòng trong tòa thị chính, hai người bọn họ đều là người không thích nói chuyện, cho nên chỉ lặng lẽ đi theo Đường Long.

Sau khi Đường Long ra hiệu cho bọn họ ngồi xuống nói: “Ta gọi các người đến đây, là hi vọng các người từ trong quân đội, chọn ra vài người tiến hành huấn luyện đặc biệt.Trong thời đại này, vũ lực dựa vào chủ yếu vẫn là chiến hạm.”

“Thưa sếp, ơ, chủ công, tố chất của những binh sỹ ở đây cũng không tồi, hơn 40 ngày người kia đều có thể tiến hành chương trình huấn luyện chiến hạm, nhưng chúng ta không có nhiều chiến hạm dư, làm sao tiến hành huấn luyện?” Khiết Ti nghi ngờ nói.

Đường Long gật đầu nói: “Chiến hạm không là vấn đề, chúng ta có thể mua thêm hai chiếc chiến hạm loại tàu Thiên Thạch của Trần Kháng, lúc chiến hạm còn chưa đến, chúng ta hãy dùng máy huấn luyện trên tàu Thiên Thạch huấn luyện đám binh sỹ kia. Uhm, để ta nghĩ xem…”

Nói đến đây, sau khi suy nghĩ một hồi, Đường Long tiếp tục nói: “Loại tàu Thiên Thạch trước khi cải tạo có thể chứa 5000 thuyền viên, trong đó cần 20 người quản lý liên lạc, 10 người lái chiến hạm, 50 người giám sát điều khiển radar, 400 người bảo trì chiến hạm, 20 người lái chiến cơ, 100 người quản lý khoang , 500 người quản lý hậu cần, 2000 người điều khiển hỏa lực, 2000 người còn lại là lính lục chiến…”

“Kỳ lạ, nếu như đã có nhiều lính lục chiến, vậy sao không có bố trí thuyền đột kích? Thôi bỏ đi, lúc đặt mua với Trần Kháng bảo ông ta thêm vào là được.”

Đường Long ngẩng đầu lên nói với Sa Lệ và Khiết Ti: “ Các người chịu trách nhiệm từ trong quân đội chọn ra lính vũ trang mà chiến hạm cần, còn những lính hậu cần, quản lý khoang, bảo trì, liên lạc…, các người đi nhờ Lệ Vũ giúp các người tuyển người, sau đó thống nhất huấn luyện.”

“Còn nữa, các người phải huấn luyện lính lái chiến đấu cơ và lính chiến đấu nhiều hơn một chút, đợi sau khi chúng ta hạm mẫu, cần rất nhiều người như thế. Uhm, tốt nhất hãy huấn luyện 40 ngàn binh sỹ lãnh địa thành lính chiến hạm đạt chuẩn.”

Đầu óc suy nghĩ rất nhanh, Sa Lệ đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, bất giác nói một cách rất lo lắng: “Chủ công, mặc dù có thể huấn luyện những binh sỹ đó thành lính chiến hạm, nhưng hạm trưởng chiến hạm và các cấp quân quan thì không thể huấn luyện thì có thể huấn luyện được. Hơn nữa bọn họ đều chưa trải qua chiến đấu không gian, tôi e rằng đến lúc lên không gian, bọn họ sẽ không biết gì. Bởi vì có những binh sỹ đã lớn tuổi, thậm chí chưa một lần ra ngoài không gian.”

“Chưa bao giờ ra ngoài không gian?, không thể nào?” Đường Long mở to mắt nhìn, không dám tin nói.

Sa Lệ thở dài nói: “Hài, chủ công, ở nơi này hoàn toàn không có công ty du lịch nào, hơn nữa người dân bình thường hoàn toàn không thể có được phi thuyền, bọn họ cả đời đều chưa bao giờ ra ngoài không gian, cũng không phải là chuyện lạ.”

Sau khi Đường Long suy nghĩ một hồi, nói: “Ờ, chuyện này thì dễ, đợi lát nữa ta sẽ mua của Trần Kháng hàng ngàn chiếc khoang máy trò chơi “Chiến Tranh”, trò chơi này ta đã chơi qua, không những có thể huấn luyện ra sỹ quan chỉ huy chiến hạm, còn có thể khiến cho những binh sỹ chưa bao giờ ra ngoài không gian cảm thụ được hoàn cảnh không gian ảo, như vậy lần đầu tiên bọn họ ra ngoài không gian sẽ không bỡ ngỡ.”

“Ờ, đây là phương pháp tốt, những chị em kia của chúng ta … ơ không biết có thể … tham gia huấn luyện sỹ quan chỉ huy chiến hạm không? “Khiết Ti cẩn thận hỏi Đường Long.

“Cái gì có thể hay không, các người tất cả đều phải tham gia huấn luyện sỹ quan chỉ huy chiến hạm, nếu không lúc chúng ta có nhiều chiến hạm, lấy ai đảm nhận chức sỹ quan chỉ huy chiến hạm? Các người mới là người mà ta tin tưởng nhất.” Đường Long cười nói.

Khiết Ti mặc dù nghe thấy lời trong lòng của Đường Long rất vui mừng, nhưng nghĩ đến vấn đề an toàn của Đường Long vẫn là chau mày nói: “vậy đội cận vệ của chủ công kia ai đảm nhận? tôi không yên tâm về lòng trung thành của những binh sỹ lãnh địa, bởi vì chúng ta cuối cùng là muốn …”

Sa Lệ đột nhiên lên tiếng cắt đứt lời nói của Khiết Ti, giọng bình tĩnh nói: “Đối với chuyện này thì có thể yên tâm, qua sự quan sát của tôi, dân chúng hành tinh Trung Châu này đã sống mấy trăm năm dưới sự thống trị của chế độ gia tộc, trong xương cốt đã có một loại… nói làm sao đây, ờ, nên nói là trong xương tủy đã có một tính cách nô lệ.

Tư liệu máy tính hiển thị, trong mấy trăm năm trở lại, bất luận là dân chúng hành tinh Trung Châu sống cực khổ bao nhiêu, lãnh chúa tàn bạo bao nhiêu, cũng chưa từng xảy ra bao động , điều này ở nơi khác mà nói, là không thể tưởng tượng nổi.

“Chủ công có thể người chưa đi đến trường học ở nơi này, nơi này con nít lúc lần đầu tiên tiếp nhận giáo dục đều được truyền thụ ý thức như thế này “Phục tùng chủ công, chủ công vinh viễn đúng.”

“Phương pháp giáo dục tẩy não?!” Đường Long kinh ngạc nói.

Hắn đã từng nghe qua một nước nào đó vì muốn đảm bảo quyền thống trị của mình, đối với những đứa trẻ dưới sự thống trị tiến hành giáo dục tư tưởng trung thành yêu nước, cũng chính là phương pháp giáo dục tẩy não mà dân gian thường gọi.

Nhưng không ngờ ở nơi này nhìn thấy loại giáo dục này, cung không biết loại giáo dục này là tốt hay xấu, Vạn La Liên bang có thể là vì không tiến hành loại giáo dục này, cho nên đã chia năm xẻ bảy.

Khiết Ti nghi ngờ hỏi: “Nếu như bọn họ đã tiến hành loại giáo dục này, tại sao không truyền thụ loại giáo dục tư tưởng trung thành với Đường gia cơ chứ?”

Sa Lệ cười nói: “Vốn dĩ quả thực là truyền thụ loại tư tưởng này, nhưng ai biểu Đường gia là chế độ phân phong, những gia thần có phong địa kia, đương nhiên là thay đổi tư tưởng giáo dục thành có lợi cho bọn họ. Cho nên chỉ cần chủ công là chủ công của bọn họ, bọn họ sẽ trung thành cẩn cẩn với chủ công, chỉ cần là mệnh lệnh của chủ công, bọn họ sẽ thi hành không nghi ngờ gì. Đối với binh sỹ, chúng ta không cần quan tâm, ngược lại những gia thần có phong địa kia, chúng ta phải để ý nhiều hơn mới được.”

Khiết Ti nghe thấy điều này, vội vàng nói với Đường Long: “Xin chủ công yên tâm, tôi sẽ huấn luyện ra một đội cận vệ giỏi nhất để bảo vệ ngài.”

Đường Long nghe thấy lời này chỉ đành cười khổ, chiếu theo lời của Sa Lệ, cho dù mình dẫn lính bản xứ đi tạo phản, bọn họ cũng sẽ không do dự mà đi theo.

Sao lại có dân chúng ngu xuẩn như thế chứ? Nếu là ở Vạn La Liên bang, ngoài bị uy hiếp hoặc là nhìn thấy được điều lợi, nếu không đừng hòng có thể tùy ý điều khiển dân chúng làm việc được.

Mình lấy hành tinh này làm điểm xuất phát, xem ra đã chọn đúng đối tượng rồi.

Đường Long sau khi xử lý một số việc, liền quay về tàu Thiên Thạch.

Chẳng còn cách nào khác, hắn không nhớ số điện thoại của Trần Kháng, còn số thì lại nằm trong danh bạ của kính đen. Muốn gọi điện chỉ có thể sử dụng chiếc kính đen đó.

“Trần Kháng à, tôi muốn đặt mua hai chiếc chiến hạm tên … Ờ, chiến hạm cấp X. Không cần cải tạo, duy trì thiết kế ban đầu, nhưng tôi muốn trong mỗi chiến hạm tăng thêm 20 chiếc tàu đột kích. Còn nữa, hehe, tôi muốn ngài tặng tôi quà tặng kèm giống như lần trước – 40 chiếc tàu vận chuyển cao cấp chất đầy vật tư.” Đường Long cười gian nói.

Nếu như là Trần Kháng ngày trước sẽ khóc ròng than lỗ vốn với Đường Long, nhưng Trần Kháng bây giờ ước gì được tặng chiến hạm cho Đường Long, cho nên vội vàng đồng ý: “Không thành vấn đề, không thành vấn đề. Xin chờ khoảng 10 ngày, hàng ngài cần sẽ lập tức đưa đến nơi.”

“10 ngày? Sao lần trước phải mất hơn 1 tháng?” Đường Long không hiểu hỏi.

Trần Kháng cười giải thích nói: “Chiến hạm lần trước của ngài cần thời gian cải tạo cài đặt, hơn nữa nơi ngài ở lúc đó là khu vực dải thiên thạch không người. Còn lần này ngài trực tiếp yêu cầu có sẵn, hơn nữa là ở hành tinh Trung Châu, công ty của chúng tôi ở tinh hệ Vô Loạn có nghiệp vụ của rất lớn, cho nên thời gian vận chuyển hàng hóa sẽ nhanh hơn nhiều.”

Đường Long gật đầu nói: “Ờ, đúng rồi, tôi còn cần 1 vạn chiếc máy trò chơi “Chiến Tranh””

“ Máy trò chơi “Chiến Tranh”?, ờ, ngài muốn huấn luyện sỹ quan chỉ huy chiến hạm? Tôi sẽ giúp ngài mua máy trò chơi “Chiến Tranh” đời mới nhất được không? Loại máy này mới sản xuất, không những có thể diễn tất cả các vai trên chiến hạm, là máy trò chơi do công ty trò chơi chuyên môn đặc chế vì quân đội các nước. Tin rằng máy trò chơi này sẽ có ích với ngài.” Trần Kháng nhiệt tình nói.

Đường Long ngạc nhiên nói: “Thật sao?! Đã gia tăng nhiều chức năng như thế sao? Thật quá tốt, tôi cần loại này.”

Sau khi Trần Kháng tính toán giá cả một lát rồi nói: “Uhm, vậy thì hai chiếc chiến hạm và 1 vạn chiếc máy trò chơi, ngài phải trả là 43 tỷ tiền Vũ Lai, những máy trò chơi kia là do công ty trò chơi đặc chế vì quân đội, cho nên giá tiền khá cao.”

“Được, không thành vấn đề. À, đúng rồi, ngài đưa nhiều hàng đến như thế, Đường gia có dè chừng tôi hay không?

“Cái này …uhm, sau khi Đường Long nhìn thấy uy lực của chiến hạm của ngài, nhất định sẽ muốn mua loại chiến hạm này, nhưng loại chiến hạm này chỉ có công ty chúng tôi có, những nơi khác mua không được, cho nên ngài chỉ cần giới thiệu tôi với Đường gia sẽ không vấn đề gì.

“Nhưng, những hàng tặng kèm kia – 40 chiếc tàu vận chuyển cao cấp, vẫn là tạm thời để ở căn cứ của ngài thì tốt hơn, bởi vì tôi không muốn có người nào mua một chiếc chiến hạm cũng đều đòi tặng 20 chiếc tàu vận chuyển cao cấp.”

Biết được người máy đã rời khỏi căn cứ, Đường Long vừa nghĩ liền đồng ý, nhưng nghĩ đến trong những cuộc chiến sau này vẫn cần có những tàu vận chuyển đi theo chiến hạm mới có thể bổ sung bất cứ lúc nào, vì thế nói: “Không cần phức tạp như thế, tôi không nói ra những chiếc tàu đó là do ngài tặng không phải đã được rồi sao? Đúng rồi, những chiếc tàu vận chuyển đó bao nhiêu tiền một chiếc? Hãy nói ra để tôi biết đường, tránh lúc bị Đường gia hỏi đến không biết trả lời như thế nào.”

Trần Kháng vừa cười nói ….Đương nhiên, ngài chắc chắn làm như vậy thì tốt nhất. Có người hỏi đến, ngài hãy nói những chiếc tàu vận chuyển kia mỗi chiếc ít nhất là 1 tỷ tiền Vũ Lai. Ha ha, đương nhiên giá thành không cao như thế, vừa thầm nghĩ: “Thật là, tôi là sợ Đường gia biết ngài có nhiều phi thuyền như thế sẽ đề phòng ngài. Uhm, mặc kệ, dù gì nếu như Đường gia muốn đối phó với ngài, tôi sẽ báo cho ngài biết trước, như vậy sẽ không lỡ việc.”

Đường Long nghĩ một lát rồi nói: “Uhm, ngài xem có thể đưa những chiếc may trò chơi đó đến đây sớm có được không? Tôi cần gấp để huấn luyện binh sỹ.”

“Do phải đặt mua từ công ty trò chơi, cho nên cần hai đến ba ngày mới có thể đưa đến được.” Trần Kháng đáp.

“Được, cứ như vậy đi, hàng đến hãy báo cho tôi hoặc thuộc hạ của tôi.” Đường Long nói rồi cúp máy.

Lúc này một nữ binh phụ trách bảo dưỡng hàng ngày trên phi thuyền, gõ cửa phòng chỉ huy của Đường Long, báo cáo với Đường Long: “Thưa sếp, Đường gia có một thông báo mật, mệnh lệnh chúng ta bắt đầu chuẩn bị vũ khí, 30 ngày sai sẽ có chiến sự.” Các nữ binh vẫn quen gọi Đường Long là sếp.

Đường Long hoàn toàn không để ý đến chuyện xưng hô, cho nên nhanh chóng ký tên của mình lên tờ giấy thông báo, đồng thời yêu cầu nữ binh thông báo tình hình cho các thuộc hạ trên lãnh địa. Sau đó liền bắt đầu suy nghĩ một mình: “30 ngày sau có chiến sự? Khải Tát gia không thể hồi phục nguyên khí nhanh như vậy, vậy thì là Đường gia chuẩn bị tấn công Khải Tát gia?

“Uhm, 10 ngày sau chiến hạm đến, binh sỹ đã dùng máy trò chơi huấn luyện một khoảng thời gian, có thể lên chiến hạm tiến hành thích ứng, 20 ngày còn lại có thể thao luyện chiến hạm, đến lúc đó có thể ra chiến trường được rồi?”

Trở về lãnh địa, Đường Long phát hiện bên ngoài tòa thị chính lại có đội ngũ xếp hàng dài, trong này có cả người già và trẻ con, có cả nam và nữ, nhưng nam nữ xếp hàng rất rõ rệt.

Nơi này đang làm gì vậy? Đường Long hiếu kỳ kéo một binh sỹ đang duy trì trật tự hỏi: “Nơi này đang làm gì vậy? Có lãnh tiền à?”

Binh sỹ vốn bị người khác kéo vừa định giận dữ mắng lên, nhìn thấy người kéo mình là chủ công của mình, giật mình vội kính chào nói: “Chào chủ công! Bọn họ đến đây xếp hàng, là vì đại nhân Vũ Lệ bắt đầu tuyển lính hậu cần cho chiến hạm.”

Nghe nói là vì cái này, Đường Long liền thoải mái, nhưng trong lúc ngạc nhiên vì động tác của Lệ Vũ lại nhanh như thế, lại nhìn thấy trẻ con và người gia trong đám quần chúng không hiểu lại hỏi lần nữa: “Nam nữ thành niên có thể làm lính hậu cần và thông tin, nhưng những người già và trẻ nhỏ chạy đến đây làm gì?”

Nghe thấy lời của Đường Long nói, binh sỹ kia căng thẳng nói: “Bọn họ là người nhà đi cùng. Có cần thuộc hạ đuổi bọn họ đi không ạ?”

Đường Long vội nói: “Không cần, không cần, bọn họ đều là cùng người nhà đến đây, vậy sao lại xếp hàng?”

Binh sỹ có chút ngại ngùng nói: “Bọn họ chưa bao giờ đi vào tòa thị chính, cho nên mượn cơ hội này đi vào xem xem.”

Đường Long ngây người, tiếp đó vội gật đầu nói: “Uhm, nên đi xem xem.” Đồng thời vỗ vỗ vai binh sỹ nói: “Được rồi, ngươi đi chấp hành nhiệm vụ đi.” Nói xong liền bước nhanh rời khỏi.

Đường Long không nhìn thấy binh sỹ kia vừa xoa vai, vừa dùng ánh mắt kích động lạ thường nhìn theo bóng của Đường Long, cũng không nhìn thấy những binh sỹ khác gần đó dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn binh sỹ kia.

Đường Long đi nhanh đến quân doanh gần bờ biển, dưới sự kính chào cung kính của binh sỹ canh gác đi vào quân doanh.

Đường Long vừa đi được mấy bước, liền bị một trận hoan hô đinh tai nhức óc dọa giật mình, thuận theo tiếng hoan hô đi tìm, phát hiện tiếng hoan hô đến từ sân huấn luyện rộng lớn kia.

Chỉ nhìn thấy trên sân huấn luyện có thể chứa hàng vạn người này, các binh sỹ tập trung giơ cao hai tay, nhìn cảnh này, dường như các binh sỹ phân chia thành mấy nhóm đang cùng nhau xem gì đó.

Đường Long hiếu kỳ lập tức chạy nhanh đến sân huấn luyện, chạy lại gần Đường Long mới phát hiện, bị binh sỹ vây lại xem là vài cặp binh lính đang đấu với nhau.

Đánh nhau có gì đâu mà xem cơ chứ, Đường Long thất vọng bĩu môi đang định rời khỏi, đột nhiên phát hiện Khiết Ti và Sa Lệ lại đang ngồi trên ghế ở chính giữa đám binh sỹ, ngồi ở đó rất tự tại thưởng thức cảnh này.

Lòng hiếu kỳ của Đường Long lại lần nữa nổi lên, hắn không tin hai cao thủ đánh nhau này lại có hứng thú xem đánh nhau ở cấp độ này, chắc chắn là có ý gì trong đó.

Chỉ trong giây phút suy nghĩ chốc lát của Đường Long, cặp đấu trong sân đã phân thắng bại.

Lúc này, Sa Lệ và Khiết Ti đều đứng lên, nói với binh sỹ mặc dù mặt mũi sưng lên nhưng cười tươi rói vài câu, những binh sỹ này liền vui mừng chạy đến đám binh sỹ đằng sau Sa Lệ và Khiết Ti.

Đường Long mặc dù không nghe rõ, nhưng vẫn nghe thấy câu nói kia của Khiết Ti: “Chúc mừng các người đã giành được tư cách hậu bị của đội cận vệ, hi vọng các người sẽ không ngừng cố gắng.”

Vừa nghe thấy câu này, liền biết là chọn thành viên đội cận vệ cho mình, Đường Long cảm thấy hứng thú lập tức chạy như bay.

Đường Long không có việc gì làm chạy lung tung trong lãnh địa, nhưng Đường Long lúc đi dạo ở gần Hải thành Đường Long rất không vui.

Bởi vì lúc họp ở tòa thị chính hình ảnh của Đường Long được chiếu lên, khiến mọi người đều nhận ra hắn là lãnh chúa, cho nên cả đường đi ai cũng cúi người chào hỏi hắn.

Nhưng sau khi Đường Long đi ra khỏi Hải Thành thì khá thoải mái, nơi này không ai nhận ra hắn, hơn nữa vừa nhìn đều là phong cảnh đồng ruộng.

Đường Long ở đây chơi chán, mệt rồi liền nằm xuống bãi cỏ ngủ, đói thì tìm đến những nhà gần đó xin đồ ăn, nhìn thấy ngựa thì liền lại làm quen mượn ngựa cưỡi, nhìn thấy công việc đồng áng thì liền chạy đến giúp một tay thể nghiệm cuộc sống.

Như thế, Đường Long nhất thời vui vẻ chơi đến 3, 4 ngày, đi khắp lãnh địa của mình.

Những nông dân tiếp xúc nhưng không biết thân phận của Đường Long, đều nhớ rõ đại nhân tôn quý đẹp trai hòa nhã nà.

Dân chúng tại sao lại biết Đường Long là đại nhân tôn quý?

Hài, cùng không biết vận khí của Đường Long tốt hay là xấu, lúc nào cũng gặp vài gia thần làm mưa làm gió đối với nông dân.

Những gia thần này đương nhiên là nhận ra Đường Long, hơn nữa cũng biết những gia thần bị Đường Long xử chết kia, vì lý do gì mà bị giết toàn gia, cho nên, những tên gia thần thường làm chuyện xấu này, vừa nhìn thấy Đường Long lập tức quỳ phục xuống đất không dám động đậy.

Tâm tình đang vui vẻ, Đường Long nhìn thấy bọn họ cũng không làm chuyện gì đặc biệt xấu xa, cũng chỉ đã vài cái vào mông bọn họ rồi thả đi. Cũng vì như thế, những nông dân kia mới biết được thân phận của Đường Long rất tôn quý, ngay cả lãnh chúa của mình nhìn thấy anh ta cũng không dám phản kháng.

Quay trở lại Hải thành, Đường Long vui vẻ nhìn thấy chiếc máy trò chơi “Chiến Tranh” đời mới kia, đã được đưa đến, lâu lắm rồi chưa được chơi, Đường Long lập tức nhảy vào làm sỹ quan huấn luyện.

Lính chiến hạm được lựa chọn ra, đã được học tập huấn luyện trên tàu Thiên thạch, dưới sự chỉ huy của Sa Lệ và Khiết Ti, cũng đi vào trong máy, bắt đầu chương trình huấn luyện lính chiến hạm của bọn họ.

Quảng cáo
Trước /80 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Đế Vương Luyến

Copyright © 2022 - MTruyện.net