Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Đường Long vô cùng đắc ý một chân đạp lên ghế chỉ huy, hai tay chống nạnh, ngẩng cao đầu cười nói: “Ha ha ha, dám hỏi thiên hạ có ai cùng ta tranh phong! Lên! Giết hết bọn chúng cho ta!”
Cũng khó trách sao Đường Long không đắc ý, bởi vì hoàn toàn không có kẻ địch nào dám quay đầu lai tấn công Đường Long, chiến hạm của Đường Long giống như một con hổ, đồ sát những con dê đáng thương phía trước một cách đầy chán ngán.
Nhưng Lăng Lệ, người quản lý hệ thống liên lạc, đột nhiên đứng lên báo cáo với Đường Long: “Thưa sếp, cấp trên ra lệnh ngừng tấn công, nói gì nếu đuổi theo nữa sẽ vượt qua biên giới.”
“Cấp trên? Cái gì cấp trên? Ông đây là …” nhất thời không phản ứng lại kịp, Đường Long nói đến đây, mới tỉnh ngộ ra mình đã là gia thần của người ta, vội vàng ho vài tiếng nói: “Được rồi, ngừng truy kích, quay lại.” Nói xong lại lầm bầm nói: “Thật là, sao lại vượt qua biên giới chứ? Vượt qua biên giới nơi nào?”
Tinh Linh 2 là người đầu tiên nhảy ra nhắc nhở: “Phía trước là phạm vi thế lực của giáo phái Ô Lan, bọn họ không cho phép xảy ra chiến tranh trong phạm vi thế lực của bọn họ, cho nên Đường gia mới ra lệnh ngừng truy kích.”
Đường Long ngây người ra một lát, mới nhỏ tiếng nói: “Chị, hãy hiển thị bản đồ thế lực gần Đường gia đi.”
Lời này của Đường Long vừa dứt, một bản đồ tinh hệ có 5 hành tinh hành chính, đã xuất hiện trước mặt Đường Long.”
Đường Long phát hiện, hành tinh hành chính Đường gia là ở phía dưới cùng, 3 hành tinh hành chính thành một đường trước mặt nó ngăn cản hành tinh Trung châu, ở bên trái là hành tinh Ôn Đặc của nước cộng hòa dân chủ Ôn Đặc, ở giữa là hành tinh Ô Lan của giáo phái Ô Lan, bên phải là hành tinh Âu Đức của đế quốc Âu Đức, còn phía sau của 3 hành tinh này chính là hành tinh Hồng Sư và hành tinh Khải Tát của Khải Tát gia.
Nhìn thấy bản đồ tinh hệ này, Đường Long bất giác kêu lên: “Có lầm không vậy? Cái khu vực nhỏ như thế mà có đến 4 chế độ chính trị khác nhau tồn tại? Còn cái nhà Khải Tát gì đó làm sao có thể vượt qua biên giới tấn công Đường gia? Lẽ nào những thế lực này lại để cho bọn họ tự do đi qua?”
Sau khi Tinh Linh số 2 điều tra, liền trả lời: “Nơi này bọn họ chỉ cần trước khi xuất binh nói rõ đi tấn công thế lực nào, những thế lực khác sẽ không can thiệp, tự do đi qua.”
Đường Long nghe lấy những lời này, đành lầm bầm: “Hài, nơi này rốt cuộc là nơi như thế nào? Ngay cả thói quen của thời cổ đại cũng còn nữa?”
Mặc dù Đường Long rất không hiểu, nhưng hắn vẫn rất vui.
Bởi vì thằng ngu cũng biết mình đã lập công lớn, vài cuộc chiến như vậy, tin chắc rằng mình nhanh chóng sẽ có thể tiêu diệt và thay thế Đường gia?
Nhưng Đường Long đang say sưa trong hoang tưởng đột nhiên bị Ưu Na gọi tỉnh.
Ưu Na cầm lấy một danh sách báo cáo với Đường Long: “Thưa sếp, cuộc chiến hồi nãy, chúng ta tiêu hao khoảng 1 vạn trái tên lửa không gian, đồng thời cũng hao tổn 70% năng lượng laser, sự tổn hao của chúng ta quá lớn, xin ngài sau này hãy chú ý một chút.”
Cằm của Đường Long rơi xuống, đầu lưỡi thè ra dài, hắn không ngờ, chỉ trong chốc lát, đã dùng hết một nửa tên lửa không gian trong kho, cũng không ngờ, năng lượng laser tổn hao lại lên đến 70%.
Nếu như cuộc chiến này đánh thêm chút nữa, chiến hạm này của mình sẽ không phải là đã trở thành một chiến hạm trống không hay sao? Đương nhiên, Đường Long nhanh chóng khôi phục bình thường vẫy tay nói: “Được rồi, ta biết rồi, nhưng cô cũng không cần để ý, dù gì thì khi quay trở về hành tinh Trung Châu sẽ có thể bổ sung đầy đủ.”
Ưu Na có chút nghi ngờ nói: “Thưa sếp, theo số liệu hiển thị ngài nhập vào chiến hạm, chế độ phân phong của thế lực Đường gia, sự bổ sung chiến hạm, năng lương, vũ khí, binh lính đều do người được phân phong tự mình phụ trách.”
“Cái gì? Tự mình phụ trách? Có thật không?” Đường Long kinh ngạc hỏi.
“Vâng đúng vậy.” Tất cả mọi người trên chiến hạm, bao gồm cả Tinh Linh số 2 núp trong kính đen cũng đều đồng thanh trả lời Đường Long.
“Ơ … sao lại có cái chế độ biến thái thế này cơ chứ? Cả người Đường Long ngây ra đó.
Tinh Linh số 2 vẫn như cũ chịu trách nhiệm giải đáp: “Đây là một thủ đoạn mà gia chủ muốn gia tăng thực lực của mình, làm yếu đi thực lực của gia thần, dưới chế độ này, không có tình hình đặc biệt, thực lực của gia thần không thể nào vượt qua nổi gia chủ.”
Đường Long bây giờ mới hiểu được ý nghĩa thực của việc phân phong.
Bởi vì chế độ phân phong quy định thu nhập mỗi năm phải nộp cho gia chủ 50%, còn bình thường tiền xây dựng, tiền mua vũ khí, vẫn là chủ nhân được phong đất tự mình móc hầu bao.
Chả trách sao Đường gia dám thực hiện chế độ phân phong này, nếu như vậy, bất luân gia thần làm sao để gia tăng thực lực của mình, thì thực lực của gia chủ vĩnh viễn đều mạnh hơn gia thần, hoàn toàn không sợ gia thần làm phản.
Đường Long hiểu rõ những điều này đột nhiên cười nham hiểm nói: “He he, chế độ phân phong này thật độc, nhưng … he he, ông đây thiếu người, thiếu chiến hạm, cái gì cũng thiếu nhưng tiền thì không thiếu, muốn dùng chiêu này để trói buộc ông đây? Hơi bị khó đấy.”
Nói rồi, ấn số gọi điện cho Trần Kháng: “Hi, ngài Trần Kháng ngài có khỏe không?”
“Ơ, tôi rất khỏe, ngài Đường Long ngài sống như thế nào?” Trần Kháng nhận điện của Đường Long, rất vui vẻ nói, bởi vì hắn đã nhận được tin Đường Long đã đi vào tinh hệ Vô Loạn
Đường Long cười nói: “Ha ha, có thể nói làm tàm tạm. Đúng rồi, tôi đã trở thành gia tướng trực thuộc gia chủ Đường gia, vừa nãy mới đánh cùng Khải Tát gia, tính năng của chiến chiến hạm này của ngài rất được, vừa mới ra trận đã đánh cho chiến hạm của nhà Khải Tát cong đít lên mà chạy. Nhưng trong cái được vẫn có cái chưa được đó chính là sự tiêu hao năng lượng và tên lửa quá lớn đi.”
Trần Kháng nghe thấy Đường Long đã trở thành gia tướng Đường gia, vô cùng mừng rỡ đến nỗi cả người run lên, Đường Long thật sự hành động theo sự sắp đặt của mình.
Đương nhiên sau khi Đường Long nói xong, Trần Kháng lập tức nói: “Thật xin lỗi, vì để đáp ứng hỏa lực cường hãn của chiến hạm, sự tiêu hao năng lượng đạn dược là khá lớn. Nhưng ngài hãy yên tâm, nơi này của tôi có thể bổ sung đầy đủ năng lượng và đạn dược, ngài cần bao nhiêu tôi sẽ lập tức mang đến cho ngài.”
Đường Long đương nhiên hiểu là sẽ không được tặng miễn phí, cho nên rất tự nhiên mở miệng hỏi: “Ờ, vậy giá của năng lượng chùm laser và tên lửa không gian là bao nhiêu? Tôi muốn thứ tốt nhất.”
Trần Kháng vội nói: “Ngài là khách quen, đương nhiên là sẽ đưa ra một gia vô cùng hữu nghị với ngài, tôi bảo đảm là đồ tốt nhất.” Sau đó giả bộ tính toán một lát, rồi mới nói: “ Chùm laser độ thuần cao 1 độ tính ngài 10 ngàn tiền Vũ Lai, tên lửa không gian tầm bắn trăm ngàn km, tính ngài 10 ngàn tiền Vũ Lai một trái. Không biết ngài cần bao nhiêu?”
Đường Long ậm ừ giả bộ suy nghĩ, kỳ thực hắn là đợi Tinh Linh số 2 điều tra ra giá cả của những vật tư này, xem xem hai bên xê xích bao nhiêu.
Khi nhìn thấy bảng gia mà Tinh Linh đưa ra: Chùm laser độ thuần cao 1 độ 100 ngàn tiền Vũ Lai, tên lửa không gian tầm bắn trăm ngàn km, 1triệu tiền Vũ Lai một trái, Đường Long lập tức nói: “Tôi muốn Chùm laser độ thuần cao 1 độ 10 triệu độ, tên lửa không gian tầm bắn trăm ngàn km, 1 triệu trái!” Lúc này trong đầu Đường Long chỉ có cái ý nghĩ như thế này: “Rẻ, rẻ quá đi!”
Sớm đã biết được Đường Long sẽ lớn tiếng mua nhiều, nhưng khi nghe những lời này, Trần Kháng vẫn giật mình, còn những nữ binh đang lặng lẽ lắng nghe lời Đường Long nói, cũng ra vẻ ngạc nhiên nhìn Đường Long.
Trần Kháng là lo rằng tiền của Đường Long sẽ nhanh chóng bị tiêu hết, còn những nữ binh kia thì lại lo lắng không có chỗ để chứa.
“Được rồi, có được vị khách chịu chi như ngài, chúng tôi vẫn theo lệ cũ sẽ miễn đi phí vận chuyển cho ngài, ngài chỉ cần chi ra 200 tỷ tiền Vũ lai là có thể có được số hàng này.” Trần Kháng cười nói.
Nghe thấy cần tới 200 tỷ tiền Vũ Lai, Đường Long ngây người, hắn không biết trong thẻ của mình có nhiều tiền như thế không, cho nên vội ra hiệu cho Tinh Linh số 2.
Một người hiểu rất rõ Đường Long như Tinh Linh số 2, lập tức nói với Đường Long: “Trong thẻ của em có 1000 tỷ tiền Vỹ Lai, có cần chị giúp em thêm vài số 0 đằng sau không?”
Biết được mình có nhiều tiền, Đường Long lập tức hưng phấn hét lên: “Mua!” Nhưng vừa hét xong liền hốt hoảng nói: “Không cần!”
Ngoài Tinh Linh số 2 và Đường Long ra, những người khác đều bị hai câu nói này của Đường Long khiến cho sững sờ.
Trần Kháng cẩn thận hỏi: “Có phải là tiền quay vòng của ngài không thuận lợi? Chúng ta đều quen biết nhau cả, có thể cho ngài thiếu nợ …”
Đường Long không muốn cho người khác biết vì sao mình nói ‘không cần’, động não liền tìm ra cái cớ: “Ơ, không phải vậy, tôi có đủ tiền, tôi nói không cần, là vì đột nhiên nghĩ đến lượng hàng hóa lớn như vậy tôi hoàn hoàn không biết chứa vào đâu.”
“Ơ, điều này thì không thành vấn đề, tôi có thể giúp ngài ở trên một hành tinh hoang phế gần hành tinh Trung Châu, bí mật xây dựng một căn cứ tiếp tế dưới đất, vận chuyển hàng hóa của ngài đến cái căn cứ tiếp tế này, như vậy lúc nào ngài cần bổ sung thì có thể tiếp tế ngay lập tức.
“Đương nhiên, chỉ cần ngài trả 10 tỷ tiền Vũ Lai là được.” Trần Kháng vì muốn thể hiện bản sắc thương nhân của mình, không dám đề xuất miễn phí xây cho Đường Long một căn cứ tiếp tế.
Đường Long vốn muốn hỏi tại sao không xây ở phong địa của mình, nhưng nghĩ đến nếu như có nhiều vật tư như vậy, những người khác nhất định sẽ thèm đỏ mắt, đành đồng ý với kiến nghị của Trần Kháng.
“Được, vậy cứ quyết định như vậy đi, đương nhiên, tôi sẽ lập tức phái tàu vận chuyển, trước tiên tiếp tế đầy đủ nhưng vật tư mà hồi nãy vừa tiêu hao. Vậy đợi cho đến khi căn cứ tiếp tế xây xong, tôi sẽ thông báo cho ngài biết.” Trần Kháng lịch sự kết thúc cuộc nói chuyện.
Nhìn thấy Đường Long kết thúc cuộc nói chuyện, Lệ Vũ từ nãy giờ chờ đợi mới lập tức lên tiếng: “Thưa sếp, điện thoại của Đường gia gia chủ đã đợi hơn vài phút rồi.”
Đường Long hoàn toàn không ý thức được chuyện gia thần bắt gia chủ phải đợi, là tội lớn như thế nào, ngược lại lại dùng ngữ khí của một người nhận được điện của một kẻ xin được gặp để nói: “Được, hãy nối đi.”
Tinh Linh số 2 giống như bảo mẫu lập tức nhắc nhở Đường Long: “Cẩn thận một chút, không được hí hửng đắc ý, em bây giờ đã là gia thần của Đường gia, nếu mà đắc tội với gia chủ, không nói không thể đoạt được Đường gia, thậm chí còn bị Đường gia xử chết nữa là.
“Đợi lát nữa nói chuyện với gia chủ, em phải lập tức giải thích tại sao lâu như vậy mới nghe điện thoại. Còn nữa hãy bỏ kính đen xuống để biểu thị lịch sự.”
Đường Long nghe thấy lời này, vội bỏ kính đen xuống, đồng thời bắt đầu chỉnh đốn y phục của mình, sau đó ra vẻ cung kính chờ đợi điện thoại nối thông.
Hình ảnh Đường Nạp Văn xuất hiện trước mặt Đường Long, Đường Long lập tức cúi người chào, thành khẩn nói: “Thật là xin lỗi gia chủ đại nhân, thuộc hạ vì bận rộn thống kê kết quả cuộc chiến, đã khiến ngài đợi lâu.”
Đường Nạp Văn vốn muốn tỏ vẻ lạnh lùng, nghe thấy lời của Đường Long bất giác sững người: “Gia chủ đại nhân?” tiếp đó như nghĩ ra chuyện gì đó cười nói: “Ha ha, ngươi là gia thần trực thuộc của ta, ngươi phải gọi ta là chủ công mới đúng.”
“Vâng thưa chủ công, cám ơn chủ công chỉ bảo.” Đường Long cung kính đáp.
Nhìn thấy biểu hiện cung kính của Đường Long, Đường Nạp Văn vốn không vui vì Đường Long bắt mình phải đợi lâu, nhưng cũng đã tan biến hết.
Ông ta cười nói: “Được rồi, chuyện quét dọn chiến trường sẽ có những thuộc hạ phụ trách, ngươi lập tức trở về dự cuộc họp sau chiến tranh, đồng thời cũng để xác nhận thân phận của ngươi.”
Nói xong, Đường Nạp Văn liền nhìn chằm chằm Đường Long, nói thật, ông ta cũng không tin một thiếu tá Vạn La Liên bang như Đường Long lại có thể có được một chiến chiến hạm khủng bố như thế, chuẩn bị xem xem Đường Long nghe thấy lời nói xác nhận thân phận sẽ có phản ứng như thế nào.
Nhưng ông ta lập tức thất vọng, bởi vì khuôn mặt Đường Long chỉ có vẻ mặt cung kính nghiêm túc.
“Vâng thưa chủ công, thuộc hạ lập tức quay về.” Đường Long vội cung kính cẩn thận đáp.
“Uhm, sau khi đi vào hành tinh sẽ có người đón ngươi.” Đường Nạp Văn thất vọng nói xong lời này, liền tắt máy.
“Phù, có chủ công thật phiền phúc.” Nhìn thấy hình ảnh của Đường Nạp Văn biến mất, Đường Long lập tức thở thào nói.
“Ưu Na cẩn thận nghiên cứu tư liệu chế độ gia tộc của Đường Long nhờ Tinh Linh 2 thu thập, nói với Đường Long: “Thưa sếp, do thế lực của gia chủ mạnh hơn gia thần, hơn nữa mục đích cuối cùng của gia chủ là tập trung mọi quyền lực trong tay, cho nên gia chủ chỉ mong là gia thần phạm lỗi, như vậy gia chủ mới có thể danh chính ngôn thuận thu hồi phong đất và quyền lực của gia thần, do đó xin ngài về sau hãy cẩn thận, không nên để gia chủ nắm được điểm yếu.”
“Yên tâm, ta là người như thế nào? Tuyệt đối sẽ không bị Đường gia nắm được điểm yếu đâu.” Nằm ngửa người trên ghế, Đường Long nói một cách cuồng vọng.
Ưu Na lắc đầu nói: “Thưa sếp, gia quy của Đường gia quy định, cuộc họp đến trễ một lần, công huân sẽ bị giảm đi một nửa, đến trễ hai lần, thì sẽ bị xử chết hoặc trục xuất gia môn.”
Nghe thấy lời này, Đường Long giật mình nhảy dựng lên hét: “Cái gì?! Sao lại có cái gia quy biến thái như thế cơ chứ? Không được, nhanh! Mục tiêu hành tinh Trung Châu, ta phải đi họp!”
Lời của Đường Long vừa dứt, tàu Thiên Thạch phát ra một tiếng nổ lớn, vèo một cái bay về phía hành tinh Trung Châu.
Theo sự chỉ thị của nhân viên hướng dẫn Đường gia, tàu Thiên Thạch của Đường Long cũng giống như những chiến hạm khác, dừng trên quy đạo của hành tinh Trung Châu. Sau đó Đường Long dẫn hai người Ưu Na và Sa Lệ thân mặc quân phục Liên Bang, ngồi phi thuyền đổ bộ, đi vào hành tinh Trung Châu.
Vừa mới dừng ở cảng vũ trụ, một thanh niên mặc quân phục vải bố màu đen bình thường, chân đi giày ống quân đội, cánh tay thêu một hình cự long màu xanh nền trắng, xuất hiện trước mặt Đường Long.
“Gia thần trực thuộc gia chủ Đường gia, gia đinh Đường Trung xin chào đại nhân.” Người thanh niên tên Đường Trung này kính chào Đường Long, và báo rõ họ tên và cấp bậc của mình.
Đương nhiên lúc anh ta nhìn thấy Ưu Na và Sa Lệ, trong mắt lộ vẻ kinh diễm, nhưng nhanh chóng thu hồi lại, tiếp đó không đợi Đường Long lên tiếng, đã nói tiếp: “Hạ quan phụng mệnh gia chủ, nghênh tiếp ngài đi đến Nghị Chính điện, xin đi theo hạ quan.”Nói rồi quay người bước đi.
Nhìn thấy dáng vẻ này của Đường Trung, Đường Long bất giác quay sang lầm bầm với Ưu Na, nói: “Sao một tên gia đinh nhỏ nhoi mà lại chảnh thế?”
Ưu Na lắc đầu không lên tiếng, Tinh Linh 2 bởi vì Đường Long không thể đeo kính đen đi gặp gia chủ được, chuyển sang núp trong tai nghe loại nhỏ nhét trong tai Đường Long, liền dùng giọng nói chỉ có 1 mình Đường Long nghe được nói: “Tên Đường Trung này là con trai em gái Đường Nạp Văn, cậy vào địa vị người thừa kế thứ 4, đối với người ngoài rất chảnh.”
Đường Long ậm ừ vài tiếng, dùng chấn động của cổ họng hỏi Tinh Linh 2: “Em gái của gia chủ? Không phải là nói Đường gia gia chỉ có 2 anh em Đường Nạp Văn và Đường Nạp Vũ thôi sao?”
Tinh Linh 2 liền đáp: “Kỳ thực đời thứ 3 của Đường gia ngoài hai anh em gia chủ ra, còn có 3 em gái, mà Đường Nạp Văn ngoài 2 con trai ra, con có 2 con gái, nhưng những thế lực gia tộc như thế này đều rất trọng nam khinh nữ, con gái ở Đường gia không có địa vị gì hết, cho nên bên ngoài chỉ biết nam đinh của Đường gia.”
Đường Long bĩu môi lầm bầm: “Xì, thời buổi này mà còn có chuyện trọng nam khinh nữ nữa ư.” Nói đến đây, Đường Long đột nhiên không hiểu hỏi: “Ây da, nói như vậy, địa vị của Đường Trung rất thấp, không thấy cho dù hắn là người thân của gia chủ Đường gia, nhưng vẫn mà một gia đinh sao? Vậy hắn làm sao có được tư cách là người thừa kế thứ 4?”
“Do cha hắn ở rể nên trong tộc phổ Đường gia, Đường Trung được coi như là người của Đường gia, do đó hắn mới có tư cách là người thừa kế thứ 4.”
“Nhưng tư cách người thừa kế và địa vị của hắn không có quan hệ gì với nhau, Đường gia quy định mỗi một trai tráng Đường gia đủ 18 tuổi đều phải bắt đầu từ gia binh, lúc gia chủ thoái vị, sẽ do người có công huân lớn nhất kế thừa ngôi vị gia chủ. Đường Trung 19 tuổi đã là gia đinh, coi như không tệ.”
Một người cái gì cũng biết như Tinh Linh, cẩn thận giả thích cho Đường Long nghe.
Trong lúc Đường Long lầm bầm, đoàn người đã đi ra phía ngoài cảng vũ trụ.
Lúc nhìn thấy chiếc xe bay lớn sáng bóng đậu bên đường kia, Đường Long bất giác ngây người, bởi vì cha hắn đã dùng qua chiếc xe loại này.
Lúc đó chỉ tốn có mấy ngàn tiền Liên Bang, đã mua một chiếc xe mới từ chợ xe cũ về.
Nhưng sau đó, chỉ dùng được một khoảng thời gian thì vứt đi, bởi vì loại xe bay này là sản phẩm Vạn La Liên bang mười mấy năm trước đã đào thải, chức năng rất ít.
Đường gia không nghèo đến độ dùng chiếc xe bay mấy ngàn đồng này để đón tiến khách đấy chứ?
Đường Trung không biết gì đứng bên cạnh cửa xe, nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc trên mặt Đường Long, đương nhiên biết Đường Long vì sao kinh ngạc, cho nên khuôn mặt lập tức nở nụ cười gượng, đồng thời có chút gì đó không tự tại nói: “Do gia chủ đã dùng toàn bộ tiền tài vào quân bị, cho nên những việc đầu tư vào các phương diện khác cũng không có nhiều.” Nói rồi, chìa tay mời Đường Long lên xe.”
Đường Long vội gật đầu, dẫn Ưu Na và Sa Lệ lên xe, còn Tinh Linh 2 thì ở bên tai Đường Long phân tích: “Đường Trung vì đẳng cấp của xe quá thấp mà cảm thấy xấu hổ, điều này chứng minh hắn có lòng chuộng hư vinh, có thể nói hắn là một người rất để ý đến hư vinh, mà lại còn ỷ mình là người có huyết thống cao quý. Em muốn ra tay với hắn, có thể từ hai phương diện này mà ra tay.”
Đường Long âm thầm gật đầu, đồng thời trong lòng đắc ý nghĩ: “Có sự giúp đỡ của chị gái máy tính, ta còn sợ không nằm được Đường gia hay sao? He he, hành tinh Trung Châu, ngươi là của ta rồi!”
Đường Trung ngồi đối diện Đường Long, lén lút quan sát hai người đẹp bên cạnh Đường Long: trong lòng thầm nghĩ: “Cái gì, trẻ như vậy mà đã trở thành gia tướng? Hơn nữa hắn lại tên là Đường Long cái tên tương đồng với tượng trưng của gia tộc? Không biết Cậu có bắt hắn đổi tên hay không?”
“Hài, nghe nói hắn là người có công lao to nhất trong chiến dịch lần này, nhìn dáng vẻ của hắn có được bản lãnh đó sao? Tiếc là phong địa của ta là một thôn nhỏ, hoàn toàn không có đủ tiền để mua chiến hạm, nếu không một người có được chiến hạm như ta, nhất định cũng sẽ lập được công lao như vậy? Không biết hắn có thể có được bao nhiêu phong địa? Theo công lao của hắn, e rằng sẽ có đến mấy tòa thành?
Đường Long nhìn thấy bên ngoài cửa sổ dường như không có toàn nhà cao tầng nào, người đi trên đường cũng rất ít, bất giác thầm lấy làm lạ hành tinh Trung Châu này dựa vào cái gì làm nguồn kinh tế chủ yếu.
Quen có điều gì không hiểu thì phải hỏi, Đường Long liền xích lại gần Đường Trung, vỗ vai Đường Trung, hỏi Đường Trung với giọng quen biết lâu: “Tôi nói này huynh đệ, hành tinh này của chúng ta dựa vào thu nhập gì để duy trì? Trên đường đi nhìn thấy toàn là nhà ở, dường như không có giống như các loại nhà máy, thương trường vậy?
Đường Trung có chút chán ghét xích ra xa, sau một hồi nghi ngờ, nói một cách lạnh lùng: “Chúng tôi dựa vào là nghành chăn nuôi, nuôi trồng, nơi này là thủ đô, cho nên toàn là nhà ở, không có nhà máy, thương trường thì khá nhỏ, cho nên không nhìn thấy.
Rắc một tiếng, cằm của Đường Long rơi xuống.
Chăn nuôi? Nuôi trồng? Vào thời đại mà thức ăn có thể có máy hợp thành, lại còn có ngành cổ xưa như thế? Nếu như người dân của hành tinh Trung Châu dựa vào nguồn thu nhập này, không phải là chết đói hay sao?”
Tinh Linh 2 biết được Đường Long ngốc này cái gì cũng không hiểu vội lên tiếng: “Ngạc nhiên cái gì, nhanh ngậm miệng lại. Nói cho em biết, ngành chăn nuôi, nuôi trồng là một ngành không tồi đó à nhà, em nên biết, thức ăn do máy làm ra mặc dù dinh dưỡng rất tốt, nhưng chất lượng thịt, cảm giác ăn, mùi vị, sao có thể so sánh được với thực phẩm làm ra từ thịt chân chính.
‘Một miếng 500g thịt bò đặc biệt ở thủ đô hợp chủng quốc Vũ Lai, có thể bán được hàng vạn tiền Vũ lai, cũng có nghia là 10 vạn vạn tiền Liên Bang, không phải là gia đình phú hào hoàn toàn không thể mua nổi! Bây giờ vũ trụ đều ăn thức ăn hợp thành, ngoài những người thường đi lại trong vũ trụ ra, thì chỉ có gia đình nghèo.
“Em quên món ăn thịt heo xào do mẹ em làm này hay sao, nguyên liệu sử dụng không phải cũng là từ thịt heo được ngành chăn nuôi nuôi dưỡng hay sao? Còn nữa, thảo nguyên và biển trên hành tinh Trung Châu rất lớn, khiến cho nó chỉ có thể phát triển theo hướng này mà thôi, 90% tổng thu nhập là của ngành chăn nuôi, nuôi trồng.
Đường Long nuốt nước miếng.
Thật không ngờ ngành chăn nuôi, nuôi trồng lại là thu nhập chủ yếu của hành tinh Trung Châu, cũng khó trách bọn họ sao bọn họ lại dùng chiếc xe mười mấy năm trước đã bị đào thải. Nếu như đã dựa vào ngành chăn nuôi, nuôi trồng, vậy thương nghiệp xuất khẩu chính là vận mệnh của bọn họ, chỉ cầm nắm chắc thương nghiệp xuất khẩu huyết mạch của hành tinh Trung Châu, tin rằng sau khi mình từ khách trở thành chủ, dân chúng hành tinh Trung Châu cho dù có ý kiến cũng không dám nhiều chuyện?
Đột nhiên tỉnh ngộ ra chỉ cần nắm chắc được thương nghiệp xuất khẩu huyết mạch của hành tinh Trung Châu, thì có thể có được hành tinh Trung Châu, Đường Long còn chưa bắt đầu nghĩ nên làm thế nào, thì phát hiện xe đã dừng lại trước một cung điện cực lớn.
Mấy chục binh sỹ canh gác trước cửa cung điện, vốn muốn đi xuống kiểm tra xe bay, nhưng sau khi nhìn thấy người bước xuống là Đường Trung, thì đã quay lại vị trí cũ đứng yên bất động.
Trên cửa lớn cung điện được chống đỡ bởi 8 cây cột đường kính 1m, khắp cột được điêu khắc phù điêu rồng uốn lượn, khắc những chữ hình vuông kỳ lạ.
Một người có kiến thức rộng như Tinh Linh 2 lập tức giải thích với Đường Long những chữ hình vuông kia: “Đó là chữ viết của một dân tộc trên hành tinh bắt nguồn nhân loại xa xưa, ý nghĩa của những chữ đó là Nghị Chính điện. Mã nguồn của chị chính là dùng ngôn ngữ này để lập thành.”
Đường Long hoàn toàn không để ý đến bí mật cực lớn trong câu nói cuối cùng mà Tinh Linh 2 vô tình nói ra kia, chỉ là “ Ờ” một tiếng, rồi đi theo Đường Trung, dưới sự chú ý của mấy chục binh sỹ, dẫn theo Ưu Na, Sa Lệ, đi vào cửa lớn Nghị Chính điện của Đường gia.
Đường Long vốn tưởng rằng vừa đi vào cửa lớn là có thể nhìn thấy một phòng khách cực lớn, nhưng hắn nhìn thấy lại là một màn hình xanh lam cực lớn, hơn nữa trước màn hình xanh lam, còn có cái tủ có 3 binh sỹ vũ trang canh giữ.
Nhưng nhìn thấy Đường Trung đi đến trước cái tủ cởi bỏ dây súng, bọn người Đường Long biết được cái tủ này để làm gì, cũng ngoan ngoãn làm theo.
Đường Trung nhìn thấy khẩu súng vũ trụ lỗi thời của Đường Long kia, cùng với khẩu súng cầm tay sản xuất năm 3414 lịch vũ trụ mà Ưu Na và Sa Lệ lấy ra từ kho vũ khí, bất giác nở nụ cười đắc ý, bởi vì khẩu súng cầm tay của hắn là loại mới nhất.
Vốn không biết màn hình xanh lam có tác dụng gì, Đường Long sau khi bước qua màn sáng thì biết được, màn sáng này dùng để cách âm.
Đường Long ngạc nhiên nhìn cái phòng khách lớn có thể dung nạp hàng vạn người này, hình lõm đều đặn xắp sếp hàng vạn chiếc bàn dài 3m, rộng 1m, cao 30-40cm, hình bán nguyệt.
Trên phương chính của hình lõm thì có 2 chiếc bàn có phân cao thấp, vừa nhìn thấy kiểu dáng, là biết ngay chiếc bàn cao nhất là bàn của gia chủ, cái thấp hơn đó là bàn của phó gia chủ.
Hình dáng của những chiếc bàn này mặc dù cổ điển, rất giống những bàn gỗ cổ đại thường dùng kia trong phim, nhưng mấy cái nút và ống kính hình ản lập thể trên bàn khiến người ta biết được, cái bàn này có nhiều chức năng so với những chiếc bàn văn phòng hiện đại.
Trên bàn dùng đĩa sứ để đựng trái cây và đồ ăn, và bình rượu được làm bằng sứ, bên cạnh đó có mấy ly rượu bằng gốm sứ.
Đương nhiên, trái cây và thức ăn hoàn toàn không phải bàn nào cũng giống nhau, mà càng gần gia chủ, thì thức ăn trên bàn càng phong phú.
Trên cái bàn để gần cửa, chỉ có một đĩa trái cây, một đĩa thịt và một bình rượu nhỏ.
Điều khiến Đường Long ngạc nhiên không phải là những thứ này, mà là nơi này không có ghế, mọi người đều là quỳ trên một tấm đệm.
Nhìn thấy những thư này, Đường Long chỉ đành bĩu môi, trong lòng oán trách Đường gia phục cổ phục quá mực rồi.
Bây giờ gần vạn cái bàn dường như đều có người ngồi đầy cả, trên hàng ngàn cái bàn đáy hình lõm kia chỉ có vài món ăn, đều là một người ngồi.
Còn hai bên của hình lõm, những cái bàn thức ăn trên đó khá phong phú, thì toàn ngồi 3 người, nhưng vừa nhìn thì cũng có thể nhìn ra được người ngồi chính giữ chính là sếp, ngồi hai bên cạnh đều là thuộc hạ.
Nhìn thấy những thứ này, Đường Long bất giác cảm than may mà mình không mang quá nhiều người đến, bởi vì theo ý kiến của những nữ binh, thì phải mang theo một đại đội cơ giáp, nhưng mình nghĩ đến lỡ như mà gia chủ hiểu lầm mình muốn bức cung, vậy không phải là có phim hay rồi sao, cho nên mới từ chối.
Bọn người Đường Long bươc vào hoàn toàn không thu hút sự chú ý của quá nhiều người, chỉ là vài người ở gần cửa quay đầu lại nhìn Đường Long.
Nhưng mặc dù Đường Long khiến người khác chú ý, nhưng hai thuộc hạ của hắn lại là điểm tập trung ánh mắt của mọi người. Cảm giác được những điều này, Đường Long bất giác oán trách, lầm bầm nói: “Ta không đẹp trai sao?Sao không có ai nhìn ta cả.”
Nghe thấy lời nói này của Đường Long, Ưu Na và Sa Lệ rùng mình, còn Đường Trung thì dùng ánh mắt “Ngươi là kẻ tự đại” liếc nhìn Đường Long.
Còn Tinh Linh 2 thì ở bên tai Đường Long cười nói: “Nơi này toàn là đàn ông, ai them để ý đến em đẹp trai hay không!”
Cho đến lúc này Đường Long mới phát hiện, cả đại sảnh ngoài hai thuộc hạ bên cạnh mình ra, thì không có một cô gái nào.
Lúc Đường Trung dẫn Đường Long đi vào, một thanh niên giống như là nhân viên phục vụ nhanh chóng bước lên trước nhỏ tiếng nói: “Đường Trung đại nhân mời ngài nhập tiệc, tiểu nhân sẽ phục vụ Đường Long đại nhân.”
Đường Trung nhìn người đó, gật đầu, chào Đường Long rồi quay người đi đến một trong những cái bàn có thức ăn đơn giản, tìm một cái bàn ngồi xuống.
Nhân viên phục vụ kia khom lưng nói với Đường Long: “Đường Long đại nhân, và hai vị đại nhân, xin đi theo tôi.” Nói xong liền đi trước dẫn đường.
Đường Long vừa nhìn xung quanh vừa hỏi: “Những chiếc bàn này là ngồi theo đẳng cấp đúng không? Phải là đẳng cấp gì thì mới có thể tham gia cuộc họp như thế này?
Nhân viên phục vụ quay đầu cười nói một cách nịnh hót: “Từ cấp gia đinh trở lên là có thể tham gia vào hội nghị như thế này. Ngồi ở phía dưới đáy đều là các đại nhân gia khúc và gia đinh, gia bộ, gia tướng, gia lão đều ngồi ở hai bên của đại điện. À, chỗ ngồi của ngài chính là ở đây, mời ngồi.” Nói rồi chỉ tay vào một cái bàn trước mặt nói.
Cái bàn này được xếp ở vị trí thứ hai bên phải đại điện, Đường Long có thể cảm thấy lúc mình đứng ở vị trí này, tất cả ánh mắt của mọi người trong đại sảnh đều nhìn về phía mình.
Trong đó có nhiều ánh mắt khác nhau, bao gồm: không hiểu, đố kỵ, phẫn nộ, thù hận, khiến Đường Long chú ý đến là chủ nhân của những ánh mắt đối diện mình, cũng chính là bàn thứ 3 bên trái đại điện, ánh mắt của một người đàn ông trung niên khuôn mặt hung ác mang theo hai người vạm vỡ.
Kỳ lạ là, hai cái bàn phía trước của người này cũng giống như cái bàn trước mặt mình, đều là có hai người ngồi và chỗ chính giữa để trống, mắt nhìn thẳng ngồi quỳ ở đó.
Nhìn những thứ này, rồi lại so sánh với vị trí ngồi của gia chủ đang chưa có ai ngồi, Đường Long biết được 3 cái bàn này là chỗ ngồi của gia lão.
Nhưng tại sao người trung niên ngồi đối diện lại dùng ánh mắt đó nhìn mình? Mình đâu có quen biết ông ta.
Đường Long không hiểu gãi đầu, chuẩn bị hỏi người bên cạnh.
Nhưng nhìn thấy hai người trung niên tóc vàng ngồi ở cái bàn bên phải mình, ánh mắt nhìn thẳng ngồi ở đó, giống như là không hỏi chuyện bên ngoài vậy, chỉ đành chuyển sang hỏi người bên trái, nhưng 3 người bên trái sau khi nhìn thấy mình nhìn thấy bọn họ, lập tức quay đầu sang một bên.
Đúng lúc Đường Long không biết chuyện gì, người nhân viên phục vụ kia tiến lên nói khẽ: “Gia chủ yêu cầu ngài giao thẻ quân nhân cho tôi, để tôi đưa đến cho gia chủ.”
Đường Long biết đây là kiểm tra thân phận, cũng không để ý, vừa móc thẻ quân nhân ra vừa nói: “Người ngồi đối diện kia tại sao lại nhìn tôi như thế? Tôi không quen cũng không có thù oán gì với ông ta cả?”
Nhân viên phục vụ ngây người, nhưng vẫn nhìn trái nhìn phải, vừa bước đến nhận lấy thẻ quân nhân, vừa nhanh chóng nói khẽ: “Người ngồi ở vị trí thứ nhất bên trái đại điện là vị trí của gia lão Đường Trung Phổ, ngồi ở vị trí thứ nhất bên phải là vị trí của gia lão Kiều Nhĩ, Long Đức, ngồi ở vị trí thứ hai bên trái là vị trí của gia lão Trương Nghị. Còn vị trí này của ngài, vốn là vị trí ngồi của gia lão Trương Nghị.” Nói xong liền nhanh chân rời khỏi.
Nghe thấy lời này, Đường Long bất giác hiểu ra gật gật đầu, thì ra mình giành chỗ ngồi của người ta, chả trách sao người ta lại nhìn mình bằng ánh mắt hận thù.
Nhưng mình vừa mới đến đã ngồi ở vị trí thứ 4, nói như vậy, mình không phải là cách mục tiêu càng gần hơn một bước sao?
Đường Long đắc ý hoàn toàn không để ý đến ánh mắt của những người khác, sau khi ra hiệu cho Ưu Na và Sa Lệ ngồi xuống, rồi ngồi khoanh chân hưởng thụ đồ ăn ngon trên bàn.