Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Tinh Ngự
  3. Chương 355 : Tông chủ kế nhiệm (1 + 2).
Trước /588 Sau

[Dịch] Tinh Ngự

Chương 355 : Tông chủ kế nhiệm (1 + 2).

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Đằng sau xuất hiện một bàn tay thật lớn, Tuyết Niệm cảm giác thân thể nhanh chóng kéo giật lên trời cao, nhất thời biết được người xuất thủ là ai, không có nửa phần phản kháng tùy ý, để mặc thân mình theo bàn tay to kia bay lên không trung.

Mà Bối Diệp thấy tình cảnh này, trong mắt toát lên một tia tức giận, ngay sau đó, bên cạnh hắn chợt hiện quang mang, đồng thời một nam tử tướng mạo phổ thông đã lao tới. Tên nam tử này vô cùng thuận lợi, không chút khó khăn tiến vào Linh Vực, mang Tuyết Niệm đi.

Bối Diệp chỉ cảm thấy khổ sáp dâng trào, không cần bất cứ kẻ nào lắm miệng hắn cũng có thể hiểu rõ, Linh Cấp! Chết tiệt, lại là một cường giả Linh Cấp!

Cho đến giờ khắc này, hắn mới hiểu được chính mình đã hoàn toàn đánh giá sai Lăng Phong, uổng công bản thân còn muốn bố trí thiết cục, nhất cử giải quyết hắn, thực không nghĩ tới trong mắt người ta hắn căn bản giống như vai hề nhảy nhót. Hắn cũng rốt cuộc hiểu được vì sao khóe miệng Lăng Phong lúc nào cũng có tiếu ý châm chọc như có như khôn. Đối mặt với đám chuột nhặt liều mạng giành mồi, phản ứng của hùng ưng chắc cũng chỉ như thế?

Phát hiện này khiến nội tâm Bối Diệp tức giận, so sánh với việc vừa rồi thiếu chủ bị giết chết càng thêm phẫn nộ hơn.

Cho dù là như thế, Bối Diệp sâu sắc biết được bản thân tuyệt đối không phải là đối thủ của hai gã cường giả Linh Cấp. Tâm tư thay đổi thật nhanh, hắn phẫn nộ quát:

- Họ Mộc, các ngươi chờ đấy, ta sẽ trở lại báo thù!

Tiếng nói vừa dứt, mũi chân hắn điểm nhẹ, một đạo long quyển phong mang theo thân thể hắn phá không lao đi.

Lăng Phong ngưng thần, không chút suy nghĩ, một luồng niệm thức phát ra, khống chế Tinh Thiết Kiếm, cơ hồ giống như thuấn di đuổi theo Bối Diệp! Cho dù nội tâm luôn hành sự theo nguyên tức, Lăng Phong không muốn thi triển âm mưu quỷ kế, thậm chí không muốn sử dụng lực lượng tuyệt đối chiếm Bối Diệp Tông, nhưng như vậy không có nghĩa là hắn sẽ thả cho uy hiếp sinh sôi nảy nở!

Cho dù tu vi bản thân Bối Diệp cũng chỉ là Linh Cấp, không uy hiếp được bản thân, nhưng Lăng Phong cũng tuyệt không có ý định nhẹ nhàng bỏ qua nguy hiểm này. Uy hiếp, chỉ khi bị hủy diệt hoàn toàn mới có thể chuyển thành an toàn!

- Phá!

Phía sau Bối Diệp đột nhiên hiện ra một phiến vật thể nhỏ như vàng như bạc, nhìn qua gần bằng một chiếc lá nhỏ. Tinh Thiết Kiếm mang theo quang mang vạn trượng, giống như lưu tinh nặng nề oánh kích vào phiến lá, chỉ nghe tiếng cách nhẹ vàng lên, phiến lá bị phá tan thành từng mảnh nhỏ.

Bối Diệp phun ra một ngụm máu tươi, không dám mảy may dừng lại, cuống quít điên cuồng bỏ chạy, trong chớp mắt đã biến mất tại chân trời xa xa.

“Chết tiệt!”

Nội tâm Lăng Phong thầm nghĩ, hắn biết chính mình không thể nào đuổi kịp Bối Diệp, thực không nghĩ tới đối phương vì muốn chạy trối chết, đường đường là tông chủ, ngay cả linh khí bản mệnh cũng bất chấp, phần quyết đoán thực khiến người khác phải cảm thán, đáng tiếc dùng trong trường hợp như vậy.

Một loại sự tình phát sinh quá mức nhanh chóng, từ lúc Mạc thiếu chủ bị giết, Bối Diệp điên cuồng, tiếp đến Nguyên Thận xuất hiện, cuối cùng là Lăng Phong xuất kiếm, Bối Diệp chạy trốn tới hoa cả mắt, chấn động liên tục. Chờ khi bọn hắn hồi phục tinh thần mới bỗng nhiên tỉnh ngộ, thế cục đã hoàn toàn đảo ngược.

Bối tông chủ nhất ngôn cửu đỉnh đã bỏ chạy trối chết, vậy Bối Diệp Tông phải làm gì?

Vấn đề này không ai nói ra, thế nhưng trong lòng mọi người đều hiểu rõ ràng, nhất là sự tình Mạc thiếu chủ bị giết phát sinh, bọn họ càng thêm hoảng sợ không biết làm sao. Vạn nhất, vạn nhất Tà Vương hung tàn nổi danh giận dữ đuổi tới tận nơi giết chóc thì phải làm cái gì bây giờ?

Yên tĩnh!

Trong không khí trầm mặc, Quách Đào bỗng dưng bước lên, trước tiên lớn tiếng nói:

- Mời Mộc tiên sinh làm tông chủ kế nhiệm!

Một tiếng hô này phát ra, liên tục vang vọng trong không gian, tức thì không khí rơi vào tình cảnh vi diệu. Không ít người hai mặt nhìn nhau, tâm tư phức tạp lại do dự vạn phần!

Nguyên Thận đứng một bên, biểu tình bất thiện nhìn chằm chằm vào sắc mặt đám người xung quanh biến đổi liên tục, nếu như không phải Lăng Phong chưa cho phép, hắn hầu như muốn lấy hết những cái đầu heo này. Đây chính là chủ nhân mà Nguyên Thận ta đi theo a, lẽ nào làm tông chủ của các ngươi còn ủy khuất hay sao? Thực sự con mẹ nó…!

Đột nhiên, Đằng Thú bước ra, thật sâu dừng lại trước mặt Lăng Phong, thanh âm trầm thấp giống như xích sắt, vô cùng khí phách:

- Ngươi làm tông chủ, ta đồng ý!

- Ta cũng vậy…

- Ta đồng ý...

- Ta đồng ý…

Thanh âm quanh quẩn trong không gian, thật lâu phiêu đãng.

Lần này, tất cả mọi người đều hồi tỉnh tinh thần, ào ào quy phục nói:

- Mời Mộc tiên sinh tiếp nhận chức vị tông chủ!

Biểu tình Lăng Phong có chút do dự, bất kể như thế nào, hôm nay nếu như tiếp nhận thì chỉ sợ ác danh “đoạt cơ nghiệp người khác” sẽ rơi vào đầu chính mình!

Tuyết Niệm vội vã khuyên:

- Tông chủ, nếu như ngài không tiếp nhận thì sau này Tà Quân Tông đột kích, sợ rằng trên dưới tông môn không người nào bảo toàn được tính mệnh!

Tuyết Niệm khuyên bảo, thanh âm đặc biệt rõ ràng, thuận lợi truyền vào tai mỗi người. Nếu như trước đó bọn họ lựa chọn Lăng Phong còn có một tia không tình nguyện, vậy hiện tại không cần bàn cãi, tất cả vạn lòng như một, nếu như Mộc tiên sinh rời đi, vậy ai tới bảo hộ chính mình?

Vì vậy, tiếng cầu khẩn Lăng Phong tiếp nhận chức vị càng thêm sôi nổi.

Nghĩ đến chí nguyện lớn nhất của mình, rốt cuộc Lăng Phong quyết định, trong mắt lộ vẻ kiên quyết:

- Ta đáp ứng!

Không đợi mọi người hoan hô, hắn xua xua tay, thanh âm tiếp tục vang lên:

- Mới vừa rồi, mọi người đều đã nhìn thấy mọi chuyện phát sinh, Tà Quân Tông hiện nay có một tông chủ là Linh Sĩ cấp, hai Linh Giả, Ngụy Linh Cấp hơn mười người, thực lực vượt xa chúng ta! Hôm nay giết chết con trai độc nhất của hắn, tất nhiên không tránh khỏi một hồi chém giết!

Tuyết Niệm cau mày, không rõ lời Lăng Phong vừa nói, phân tích rõ ràng tình cảnh khốn đốn tương lai gần là có dự định gì, không phải là hành động “càng thêm tan rã” hay sao?

- Vì vậy, nếu như trong các ngươi có người lựa chọn rời đi, ta tuyệt đối không ngăn cản, đồng thời hứa hẹn sẽ lấy một ít tích súc trong tông phân phát cho các ngươi, các ngươi có thể tạm thời sống yên ổn không cần lo lắng, coi như một điểm đền đáp cuối cùng của tông môn dành cho các ngươi!

Lời nói này của Lăng Phong khiến tiếng xì xầm bàn tán lan tràn, ở Vô Tận Hoang Nguyên, nếu như muốn sinh tồn yên ổn quả thực là một chuyện phi thường tàn khốc.

Ngươi có thực lực, sẽ được người khác tung hô làm bê trên, sống cuộc sống kẻ khác ước ao, nếu như không đủ lực lượng, như vậy chỉ có thể bị người ta khi dễ.

Vì vậy, rất nhiều người đều lựa chọn gia nhập vào tông phái nào đó, chỉ cần tuân thủ quy định, cộng thêm thiên phú bản thân không phải quá kém, như vậy sẽ được bản thân tông môn che chở, đạt được điều kiện tu luyện tốt nhất, do đó tránh được rất nhiều phiền phức.

Nhưng nếu suy nghĩ sơ lược, có thể rời khỏi Bối Diệp Tông là dự định tốt nhất, không những tránh được một hồi tai ương ngập đầu, đồng thời đạt được một ít “phân phát” như Lăng Phong hứa hẹn, trong đó chắc hẳn bao hàm một ít ma hạch, cũng đủ cho bọn họ sinh hoạt đùa giỡn trong thời gian ngắn. Truyện "Tinh Ngự "

Vì vậy, một số người ở đây đã động tâm, trong ánh mắt lộ vẻ do dự, nếu như không tiếp xúc sâu với Lăng Phong, không rõ tính tình chân thực của hắn như thế nào, sợ rằng có người đã trực tiếp bước ra.

- Thế nhưng, sau khi rời khỏi, tông môn sinh tử tồn vong, hưng suy vinh nhục như thế nào, không còn quan hệ gì tới các ngươi! Ngày sau nếu như tông môn phát dương quang đại, cũng tuyệt đối không tiếp nhận các ngươi một lần nữa!

Nhãn thần Lăng Phong như điện đảo qua mỗi người.

Lúc này, động tĩnh tranh đấu đã hoàn toàn biến mất, đệ tử tông môn đều tụ tập một chỗ, các trưởng lão thường ngày nắm giữ thực quyền Bối Diệp Tông cũng đã hoàn toàn tụ lại, dưới nhãn thần ẩn chứa áp bách cường đại của Lăng Phong, bọn họ không nhịn được cúi đầu, không người nào dám nói chuyện.

- Nếu như lựa chọn lưu lại, ta có thể hứa hẹn với các ngươi, nếu như sau này tông môn phát dương quang đại, các vị đều là lực lượng trung kiên! Lời này cửu đỉnh, tuyệt đối không đổi ý!

Lăng Phong lộ vẻ tươi cười.

- Hiện tại, có thể lựa chọn!

Sau một lát, có người bước ra, sau lưng hắn lại có người vội vã kéo lại.

Người bước ra tức giận quay đầu, nhẹ giọng tức giận mắng:

- Ngươi nhu ngốc sao, Tà Quân Tông xâm lấn, ngươi còn nghĩ tông môn có thể bảo toàn được hay sao? Có hai cường giả Linh Giả thì làm được chuyện gì? Nếu như không nhân cơ hội rời khỏi, chúng ta đều phải để mạng tại nơi này!

Thanh âm tuy nhẹ, thế nhưng trong không gian tĩnh lặng lại đặc biệt chói tai.

Hung hăng giật mình bỏ qua cánh tay kéo lại, người này chắp tay cười nói:

- Tông chủ, Dư Mẫn ta xin rời khỏi, có thể hay không?

Đằng sau hắn có một loạt nhãn thần giống như cương châm, nhưng da mặt người này coi như rất dày, hoàn toàn không có nửa phần cố kỵ.

Lăng Phong nhàn nhạt dùng nhãn thần ra hiệu:

- Tốt, nhưng…

Lời vừa chuyển này khiến lòng người căng thẳng, Dư Mẫn càng cứng đờ người, thiếu chút nữa quỳ xuống cầu xin tha thứ. Nhưng Lăng Phong rất bình tĩnh nói:

- Ta lại không đồng ý như lời ngươi nói, tông môn tuyệt đối sẽ không bị diệt!

Trong giọng nói của hắn tràn ngập lòng tin không thể miêu tả thành lời.

Toàn thân Dư Mẫn run lên, thấp giọng lẩm bẩm nói:

- Vậy, vậy chúc phúc tông môn!

Tuyết Niệm lạnh lùng hừ một tiếng:

- Dư Mẫn, một, còn có người khác hay không?

Liên tục hô quát hai lần, lại lác đác có mười mấy người đi ra!

Lăng Phong không chút biểu tình, làm như không mảy may lo lắng bọn họ sẽ bởi vậy mà đi hết.

Cuối cùng đã xác định xong kết quả, người quyết định rời đi tổng cộng có ba mươi sáu, Lăng Phong không chút biểu tình phân phó Tuyết Niệm tiến vào an bài cho bọn họ rời khỏi. Hắn không dự định dùng thủ đoạn gì đối với đám người này, dù sao mỗi người đều có ý chí của riêng mình, cần phải lựa chọn như thế nào là chuyện của chính bọn họ, vừa lúc nhân cơ hội này để loại bỏ những kẻ tâm trí không kiên định.

Đây chính là nguyên tắc đối nhân xử thế của Lăng Phong, không cần phải tham thứ không tác dụng, nếu như lưu lại một số người chần chờ, thiếu kiên định, chính hắn cũng cảm thấy không yên tâm.

- Tốt lắm!

Nét mặt Lăng Phong thủy chung lộ vẻ tươi cười:

- Ta thật cao hứng thấy mọi người có thể lựa chọn lưu lại!

Từ loại bầu không khí ngưng trệ hầu như muốn trốn tránh ra ngoài, thấy sự tình không phát triển theo hướng xấu nhất, mọi người ở đây không nhịn được thầm thở ra một hơi nhẹ nhõm, cảm thấy thả lỏng kỳ dị.

Bầu không khí xung quanh trong lúc bất tri bất giác đã bị Lăng Phong hoàn toàn nắm trong tay, hắn ngưng mắt nhìn, tựa hồ muốn xem rõ nội tâm của bọn họ, thanh âm khàn khàn:

- Ở đây, ta có thể hứa hẹn với mọi người, nếu như tông môn chấn hưng, mọi người đều hưng! Nếu như tông môn…

Ngữ khí dừng lại, Lăng Phong ngưng trọng nói:

- Ta sẽ chết trước chư vị!

- Ai theo ta đi tìm chết?

Giờ khắc này, trong con ngươi Lăng Phong phảng phất như có tinh vân sinh diệt, phảng phất như trở lại khoảng khắc lên tiếng cuồng ngôn hướng về phía Huyết Sát Vệ. Bất quá mới chỉ một năm, nhưng lại giống như đã trải qua trăm nghìn thế dài đằng đẵng!

Giờ khắc này, người thanh niên huyền bào trước mắt mọi người ném ra vài tiếng “ta sẽ chết trước chư vị!” mang theo một cỗ khí thế hào hùng bức thẳng nhân tâm, làm cho nội tâm mỗi người đều nhiệt huyết sôi trào. Vô luận già trẻ, cho dù là các trưởng lão trà trộn trong vũng nước đục tông môn, tâm lĩnh đã sớm lọc lõi cũng không tránh khỏi kích động run rẩy.

Có tông chủ như thế này, lo gì tông môn không phát dương quang đại?

Có tông chủ như vậy, theo hắn cầm đao cùng ngã nơi chân trời cũng có ngại gì?

Hào khí mênh mông, cuồn cuộn trời cao.

- Tông chủ, đây là danh sách đệ tử chỉnh lý được trong tông môn, đệ tử ngoại môn có mười người, đệ tử nội môn có bốn người, mặt khác tầng lớp chủ sự nhưu trưởng lão có mười người!

Tại tầng cao nhất Bối Diệp Phong, cũng tức là linh cư của tông chủ, Tiêu Hắc khom mình bẩm báo tin tức thu thập chỉnh lý được cho Lăng Phong. Đừng xem hắn lừa gạt thiện sợ ác, tiêu chuẩn hành sự thường ngày rất không tốt đẹp, thế nhưng xử lý sự vụ lặt vặt trong tông môn lại đặc biệt sở trường. Nhất là tại phương diện xem xét thời thế có chỗ độc đáo hơn người.

Nhiều người lựa chọn rời khỏi như vậy, nhưng Tiêu Hắc sau khi nghe được Lăng Phong cho phép lựa chọn lại vì nghĩa không từ ở lại, điều này khiến Lăng Phong đối với hắn nhiều hơn một vài phần thưởng thức.

Lăng Phong khẽ gật đầu:

- Để bọn họ tập trung lại, hội tụ dưới Bối Diệp Phong, mặt khác, cần thận cảnh giới, các hạng mục công việc thu thập nguyên liệu các loại nhiều ngày qua dừng lại toàn bộ.

Tiêu Hắc mở miệng muốn nói cái gì đó, thế nhưng cuối cùng gật đầu một cái, cung kính lui ra ngoài.

Bên trong gian phòng chỉ còn lại nhóm người Lăng Phong, Thích Thiên Ách từ trong Tinh Thiết Kiếm bay ra, hắn cau mày nói:

- Lăng huynh đệ, cửa ải khó khăn trước mắt này làm thế nào để vượt qua? Lực lượng của Tà Quân Tông không phải chúng ta lúc này có thể ngăn cản được.

- Dùng tu vi của ta hiện tại, đủ để nắm giữ Thanh Phong Xử trong tay, miễn cưỡng đối phó với một Linh Giả, hơn nữa ma thú của ngươi, như vậy không cần phải lo hai gã Linh Giả, đã coi như là một lựa lượng đủ khiến các thế lực khác rất đau đầu, nhất là có Linh Sĩ cấp Hằng Trùng cũng tham dự vào!

Hắn biết lúc này không phải là thời điểm khách khí, phải lợi dụng rất cả lực lượng mới có thể, vì vậy theo khách quan tính toán một phen, rồi nói ra ý nghĩ của chính mình.

- Việc cấp bách chính là bảo toàn sinh lực trong tông môn, các sự tình còn lại không cần phải nghĩ quá mức bi quan!

Trên mặt Lăng Phong vẫn bộ dáng thản nhiên tự tin cười cười. Trong mi tâm hắn chợt hiện quang mang màu bạc, một chiếc hộp màu vàng xuất hiện tại lòng bàn tay, nói:

- Các ngươi xem!

Lực chú ý của mọi người bị động tác của Lăng Phong thu hút, khi thấy lòng bàn tay hắn xuất hiện chiếc hộp màu vàng, bọn họ đều ngẩn ra, Tuyết Niệm không nhịn được nói:

- Đây không phải là chiếc hộp quái lạ trên phòng đấu giá hay sao?

Lăng Phong cười cười, cũng không giải thích nhiều, mà chỉ mở miệng quát lên:

- Mở!

Trong sát na, chỉ thấy trong chiếc hộp sinh ra một màn quang mang, quang mang lập tức bao phủ mọi người bên trong.

- Tiểu thế giới?

Quảng cáo
Trước /588 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Đào Hoa Sinh Tử Kiếp

Copyright © 2022 - MTruyện.net