Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Phượng thánh nữ vội vàng tỏ vẻ hối lỗi, sắp có chuyện phải nhờ người ta, cô đương nhiên phải cố hạ thấp mình. Suy nghĩ một lúc, cô cố gắng sắp xếp lại từ ngữ, cố gắng không để đắc tội với Hải Tư Lam:
- Trách nhãn lực của ta quá kém, tu vi đại sư hình như mới chỉ đến ngụy linh cấp, còn cách với linh tôn cấp Huyền Nguyên một chút xíu khoảng cách, nhưng đại sư có thể tạo được áp lực với đối phương trên phương diện luyện chương tinh kĩ, thật khiến hắn cảm phục vô cùng.
Phượng thánh nữ nói chuyện vô cùng khách khí, ngụy linh cấp và linh tôn cấp mà cô gọi là "một chút xíu khoảng cách"? Phải nó là cách nhau một trời một vực mới đúng!
Nếu như chuyện ngụy linh cấp có thể áp phục Huyền Nguyên truyền ra ngoài, chỉ sợ mọi người sẽ nghĩ cô thần kinh mất.
- Ha ha, câu hỏi này của thánh nữ điện hạ, Mộc mỗ có thể giải đáp được.
Lăng Phong vội vàng tiếp lời, Hải Tư Lam vẫn tiếp tục diễn nốt hình tượng đại sư của mình, thể hiện thái độ không vui với những gì thánh nữ nói.
Lăng Phong giải thích:
- Gia sư chỉ thu nhận có ta và sư huynh, Mộc mỗ bất tài không thể kế thừa được luyện chương tuyệt học của gia sư nên mọi tinh kĩ sư huynh tiếp nhận hết.
- Mặc dù gia sư thanh danh không nổi nhưng lại nghiêm cứu rất nhiều loại tinh chương, nhưng tinh chương mà Mộc mỗ lấy ra hôm nay đều do gia sư nghiên cứu rất nhiều năm về trước.
Lăng Phong "dựng" lên một câu chuyện hết sức hoàn hảo, đầu tiên là một vị gia sư đã qua đời, sau đó đổ hết mọi vấn đề lên cho ông còn mình thì hoàn toàn sạch sẽ, dù người khác có hoài nghi thì cũng không thể điều tra được.
Phượng thánh nữ hai mắt nhất thời sáng rực, giấu không nổi vẻ mừng rỡ của mình, vội vàng nói:
- Mộc tông chủ có thể dẫn ta đi gặp lệnh sư không?
Lăng Phong khổ tiếu lắc đầu, nét mặt đầy vẻ nuối tiếc.
- Mộc tông chủ nếu như bằng lòng Phượng Tộc ta có thể trả bất cứ giá nào!
Bây giờ ta có thể kí kết luôn hiệp định liên minh!
Phượng thánh nữ tưởng Lăng Phong muốn thoái thác lập tức bỏ ngay sĩ diện bản thân.
Lăng Phong thầm nuốt nước bọt cái ực, hiệp ước đồng mình. Từ lúc Thích Thiên Ách giải thích cho hắn biết hàm ý của hiệp ước đồng minh, Lăng Phong không còn là một vị tông chủ cái gì cũng không biết nữa. Nghe thấy điều kiện này, hắn biết Phượng thánh nữ đã ném cho mình một cành ô liu lớn, chỉ có điều hắn không thể nhận được!
Hắn đi đâu để tìm ra một vị sư tôn chứ?
Mang theo một tia khổ tiếu, Lăng Phong nói:
- Thánh nữ điện hạ đừng hiểu lầm, không phải Mộc mỗ không muốn dẫn người đi mà tính gia sư chỉ thích yên tĩnh, lại thường xuyên đi đây đi đó, ngay cả bây giờ người đang ở đâu ta cũng không biết.
Lăng Phong xòe rộng hai tay, thể hiện thái độ hết sức thành khẩn của mình.
- Như vậy à.
Phượng thánh nữ như bị rút hết toàn bộ sức lực, thất thần dựa vào ghế, biểu tình có chút hẫng hụt.
Không hiểu vì sao, nhìn bộ dạng cô như vậy, Lăng Phong có chút không nỡ, nói:
- Phượng thánh nữ tìm gia sư có chuyện gì? Nếu như tiện, sau này liên lạc được với gia sư, ta nhất định sẽ giúp người chuyển lời.
Nghĩ một lúc, Phượng thánh nữ thở dài nói:
- Không cần, hôm nay đã làm phiền ngài rồi, mong Mộc tông chủ bỏ quá cho.
- Thánh nữ điện hạ không cần khách khí.
Lăng Phong hồi lễ.
- Sau này nếu Mộc tông chủ nhận được tin tức gì từ gia sư, xin hãy thông báo cho ta một tiếng, ta sẽ lập tức đến bái phỏng!
Phượng thánh nữ dặn dò thêm lần nữa.
- Nhất định, nhất định.
Lăng Phong miệng thì nhận lời nhưng đám mây nghi vẫn trong lòng thì vẫn chưa tan. Sau khi Phượng thánh nữ đứng lên định cáo từ, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng quát của Thích Thiên Ách:
- Là ai mà dám to gan xông vào Sáng Tông ta!?
Liền sau đó, một đường khí bạo vị nén đến cực điểm nổ vang, nếu như không phải là người có tu vi siêu việt, tuyệt đối không thể nghe được những âm thanh khí bạo đó! Nhưng với kiến thức của bọn Lăng Phong thì có thể nghe thấy rất rõ, sắc mặt lập tức vụt biến:
Khí bạo khí áp lớn đến thế này, dù là linh sĩ cấp giao thủ cũng không thể truyền xuất, là ai đang đối chiến với Thích Thiên Ách? Thanh thế sao có thể đáng sợ đến vậy?
Không chút chậm trễ, Lăng Phong trong lòng thoáng động, rung tay một cái, hư không lập tức nứt ra thành một lỗ hổng, hắn chui vào và biến mất trong đó!
Nhãn thần Phượng thánh nữ co lại, cố gắng không lộ sự ngạc nhiên của mình ra ngoài, thủ pháp di chuyển tức thời bằng cách xé rách hư không này không thể được coi là thần kì, chỉ cần tu vi đạt tới một trình độ nhất định là có thể thực hiện được, nhưng làm một cách nhẹ nhàng như Lăng phong thì vô cùng hiếm thấy. Mặc dù ngạc nhiên nhưng cô cũng không để mất quá nhiều thời gian. Trong lòng sớm đã ra quyết định, nếu như Huyền Nguyên Tông không chịu an phận, tiếp tục tìm đến khiêu chiến thì cô nhất định sẽ đứng ra giúp Sáng Tông giải quyết nguy cơ này. Như vậy Sáng Tông sẽ nợ cô một món nợ ân tình và sẽ quay lại giúp cô giải quyết nỗi lo trong lòng.
Nghĩ vậy, cô nhanh chóng chạy ra ngoài sân.
Thích Thiên Ách đang đứng lơ lửng giữa không trung, những đường hỏa mang ngưng tụ thành ngàn tấc xung quanh người hắn. Hỏa mang sóng sánh như lưu thủy, thỉnh thoảng lại rít lên những tiếng trầm trầm, quang mang lưu huyển,xinh đẹp vô cùng.
Đối diện với hắn là một nam tử cao chừng bảy thước, dáng người ngang tàng. Tỷ lệ cơ thể hắn gần như hoàn mỹ, khoác trên minhg một bộ ma thú chiến y không rõ tên, chiến y được cắt cúp một cách vừa vặn khoe ra những thớ thịt căng tràn sức sống của hắn. Hai tay hắn đang được lồng trong một bộ găng tay, bộ găng tay chỉ ôm lấy một nửa ngón tay, bên dưới để lộ ra hình một nửa vầng trăng hoàn mỹ, như một trái tim căng đầy, thỉnh thoảng lại có vài tia tử sắc quang mang chuyển động như dù xà.
Xung quanh người hắn cũng được bọc một tầng tử sắc quang mang, chỉ có điều khoảng cách giữa quang mang và cơ thể gần hơn Thích Thiên Ách rất nhiều! Chỉ một chút xíu cự ly ấy thôi đã đủ khiến Lăng Phong không khỏi rùng mình, trong lòng lóe lên một tia ớn lạnh.
Phải biết càng là người có cảnh giới tu luyện cực cao năng lượng cơ thể trong lúc chiến đấu càng ép vào trong, chỉ lúc công kích đối phương mới bạo phát toàn diện còn bình thường thì ẩn trong cơ thể, không dễ dàng để lộ ra ngoài.
Còn loại người chưa chiến đấu mà đã hô phong hoán vũ, như muốn làm vỡ trời vỡ đất thì thường chỉ là những nhân vật bình thường.
Rõ ràng, hai con người trước mặt bất luận là Thích Thiên Ách hay nam tử ngang tàng đều đã là linh tôn cấp cao thủ! Đáng sợ hơn, nói một cách nghiêm khắc, nam tử ngang tàng còn mạnh hơn một bậc!
Vừa nhìn thấy người mới đến, Phượng thánh nữ nhất thời nhíu mày, hai mắt ánh lên một tia bất mãn nồng đậm, giận dữ quát:
- Minh Tâm Thiền, ngươi lại đang giở trò điên khùng gì vậy? Sáng Tông là khách quý của giao dịch đại hội lần này, ngươi xuống ngay đây cho ta.
- Ha ha, Họa Họa, chuyện này không cần cô phải lo.
Minh Tâm Thiền cười lớn, hai tay lướt nhẹ trong hư không, không khí bắt đầu nhấp nhô chuyển động như sóng nước. Chiến ý vẫn còn tràn ngập trên mặt hắn, quát lớn:
- Lần bế quan này ta có dự cảm, chỉ thiếu chút nữa là có thể đột phá! Có lẽ sự thiếu hụt đó nằm trên cơ thể người này! Tộc trưởng đã đồng ý với ta, chỉ cần ta có thể trở thành nhị dung linh tôn, ta có thể cầu hôn với cô.
Nghe thấy câu này, Phượng thánh nữ càng thêm tức giận, hừ lạnh một tiếng, nói:
- Đừng có nằm mơ!
Cô tiến đến cạnh Lăng Phong, nhìn hắn ái ngại nói:
- Mộc tông chủ, thực sự xin lỗi, người của tộc ta quá hồ đồ, hi vọng không ảnh hưởng đến...
Lăng Phong khoát tay, hai mắt vẫn nhìn chăm chú lên không trung, nói:
- Tâm ý của Phượng thánh nữ ta hiểu, chuyện này không thể đổ lên đầu mọi người được.
Hắn đương nhiên có thể nhìn ra Phượng thánh nữ không hề biết trước chuyện này, lai lịch của người mới đến thế nào Lăng Phong không cần nghĩ cũng biết. Hắn chắc chắn là đại ca của Minh Hàn, Minh Tâm Thiền!
Người này nghe nói đang bế quan trùng cấp nhị linh tôn, không biết tại sao lại xuất quan đến đây. Mặc dù thực lực của hắn phi phàm nhưng vẫn còn cách nhị dung linh tôn một bậc nữa.
Thấy Phượng thánh nữ ghé sát Lăng Phong nói chuyện, khoảng cách rất gần, tư thế lại vô cùng tình cảm, cảnh tượng này vừa lọt vào mắt Minh Tâm Thiền, lập tức kích thích thần tình của hắn, hắn đột nhiên hét lên một tiếng, đấm thẳng một quyền về phía Thích Thiên Ách:
- Tử nguyệt ly băng!
Chỉ thấy một mảnh trăng lưỡi liềm tử sắc bay sát ra phía đầu nắm đấm, nhắm thẳng vào ngực Thích Thiên Ách. Nó đi đến đâu lại mang theo những tiếng rít chói tai cực điểm đến đó, cảm giác như không gian cũng đang bị nó nghiền nát.
Thích Thiên Ách sớm đã đề phòng, thấy quyền thế của đối phương hung mãnh như vậy, hắn hít một hơi thật sâu, gạt thành một mặt phẳng ngay trước mặt, lập ra viên trận thế. Từng khối hồng sắc hỏa mang bay vọt ra, nha chóng nhảy vào bên trong trận thế; lơ lửng bất động rồi dần dần hội tụ vào giữa mặt phẳng.
Một bông, hai bông, ba bông, tổng cộng chín chín tám mốt bông hỏa mang lấp lánh bất định, mỗi một bông đều sáng lạn vô cùng, hơn nữa "lá" của chúng còn đang hoảng động theo một quy luật kì diệu, hô ứng lẫn nhau, khí thế một lúc một tăng vọt!
Một trong hỏa hệ tinh kĩ - Tịch diệt phân quang kính!
Mắt Minh Tâm Thiền đột nhiên lóe lên một tia ngưng trọng, hắn không phải kẻ ngốc, lập tức có thể nhận ra uy lực cường đại ẩn hàm trong chiêu thức này của Thích Thiên Ách. Mặc dù bản thân hắn có kinh nghiệm trùng kích nhị dung ling tôn, nhưng vẫn chưa thành công. So với linh tôn vực bình thường thì hắn mạnh hơn, nhưng quyết kĩ thì vẫn có hạn.
Trước tinh kĩ phòng ngự cường đại của đối phương, hắn có muốn phá vỡ bằng một chiêu cũng không phải chuyện dễ! Cộng thêm đối phương có vẻ như đã dốc toàn lực nhưng những đợt quang thảo đỏ như máu phù hiện sau lưng chứng minh mọi chuyện chỉ mới bắt đầu!
Băng!
Một tiếng thét vang lên, tử nguyệt trong tay Minh Tâm Thiền đột nhiên phấn hóa, như đang có một luồng sức mạnh thần bí cực đại đang được tạo ra, kéo tử nguyệt đang từ bằng nắm tay thành dài bằng cả một cánh tay, trường nguyệt phong như lưỡi đao sắc nhọn được luyện từ bách luyện tinh cương hung hăng chém xuống!
Năng lượng thực chất chưa đến nhưng công kích lực cường đại mà nó sinh ra đã khiến tấm kính hồng sắc hộ thân của Thích Thiên Ách rung động. Tịch diệt phân quang kính có thể chống lại đòn công kích toàn lực của một linh tôn cấp cường giả bình thường xuất hiện một vết nứt lớn trước con mắt kinh ngạc của tất cả mọi người.
Huyết tuyến vỡ toang!
Tử nguyệt chạm đến, hồng mang hỏa hoa đồng loạt run rẩy, chẳng khác gì một đám linh hạc rơi vào vòng vây của kẻ săn mồi, trận thế vừa mới được tạo lập đang có xu thế tan vỡ!
Chỉ bởi một chiêu mà Thích Thiên Ách đã xuất hiện khả năng thua cuộc!
Không đợi Minh Tâm Thiền phát ra một trận cuồ điên cuồng, sau lưng Thích Thiên Ách đã lại bất ngờ xuất hiện một vầng sáng. Vầng sáng tròn xoe, nhanh chóng biến huyễn thành một con mắt trong những âm thanh nứt vỡ chói tai. "Huyết tinh mang nhãn"! Nhìn thấy cảnh tượng này, tâm trạng Lăng Phong mới miễn cưỡng bình tĩnh lại, từ sau khi tấn thăng tán linh thành công, Thích Thiên Ách ngưng luyện cả tinh kĩ trong thủy hệ tinh chương mà Phong Kì đưa cho vài huyết tinh mang nhãn. Từ đó bất luận là linh tôn vực chi năng hay công kích lực đều được nâng cao đáng kể.
Trước mắt, hắn vẫn đang động dụng chiêu thức cũ, rõ ràng là vẫn chưa đến lúc nguy hiểm.
- Sớm đã phòng bị ngươi rồi!
Minh Tâm Thiền cười lạnh một tiếng, nụ cười đắc ý điên cuồng sớm đã biến mất không chút dấu vết. Sự thay đổi diễn ra quá nhanh như căn bản là hai con người hoàn toàn khác nhau khiến Thích Thiên Ách cũng phải giật mình, thầm cảm thấy không ổn.
Băng băng băng băng băng!
Tử nguyệt đột nhiên chấn động, những dải năng lượng phân hóa như những chiếc roi dài, quật mạnh về phía trước tạo nên những âm thanh đứt gãy như tiếng dây cung bị kéo căng, khiến màng nhĩ người ta lùng bùng, khí huyết cũng bất ổn theo.
Huyết tinh mang nhãn chưa kịp thành hình thì chiếc roi dài đã quật đến. Băng một tiếng, vô số những chiếc roi tử sắc đâm vào trung tâm mang nhãn, đảo lộn tất cả.
Ầm ầm!
Năng lượng bên trong huyết tinh mang nhãn bị đảo lộn, không thể duy trì thêm nữa, điên cuồng run rẩy và nhanh chóng tan biến.
Đáng chết!
Thích Thiên Ách đã xuất liền hai chiêu tinh kĩ, mặc dù bản thân chưa hề bị thương nhưng đối phương mới chỉ động dụng một chiêu tinh kĩ, trong quyết đấu đương nhiên là hắn đã thua một hiệp. Đây không phải vì sự chênh lệch thực lực giữa hai bên mà vì hắn ra tay vẫn có chút kiêng kị, không muốn vì chút sinh tử liều lĩnh làm tổn thương đối phương, mang lại cho Sáng Tông một kẻ thù tầm cỡ như Phượng Tộc.
Dù sao, Minh Tâm Điền cũng là thanh niên số một của Phượng Tộc, trước nắt hắn chỉ là cao thủ đứng sau Phượng thánh nữ. Nếu như để hắn bị thương, khó trách khỏi việc chọc giận các vị lão bối Phượng Tộc.
Nghĩ vậy nên hắn mới quyết định xuất thủ cầm chừng, ai ngờ Minh Tâm Thiền không có ý định dừng lại! Một chiêu vừa xuất, Minh Tâm Thiền đột nhiên thét lên một tiếng "sát" như lôi đình, tử nguyệt nhanh chóng thu lại, hình thành nên một vòng trăng tròn, chụp xuống đầu Thích Thiên Ách. Trong vòng tròn, những tiếng gào rít vang lên không dứt, sát ý tràn ngập khắp nơi.
- Vô liêm sỉ!
Thích Thiên Ách không ngờ hắn lại ra tay ngang nhiên đến vậy, rõ ràng là muốn đẩy mình vào chỗ chết mà.
Không chỉ Thích Thiên Ách mà biểu tình của Lăng Phong cũng đại biến, hai chân mày hắn nhíu chặt, sát ý nống liệt phủ kín trên mặt, ngay cả Phượng Thánh nữ cũng lộ vẻ giận dữ cực độ.
Tạch tạch tạch!
Không kịp phản ứng, Thích Thiên Ách chỉ còn biết nhanh chóng bày tịch diệt phân quang kính, lúc này trong đầu hắn không có thêm bất cứ ý tưởng gì khác mà chỉ toàn tâm toàn ý ngăn chặn sát chiêu này! Chín chín tám mốt bống hồng sắc hỏa hoa vù vù lưu chuyển, nhanh chóng luân động hình thành nên một cảnh tượng vô cùng quỷ dị. Từng luồng lốc xoáy nhỏ lưu chuyển ẩn hiện bên trong, tán phát ra một sức hút cực đại.
Vù!
Một âm thanh trầm đục nổi lên, tử nguyệt của Minh Tâm Thiền mặc dù uy thế hùng dũng nhưng lúc sắp chạm vào lưng Thích Thiên Ách thì lại thoáng khựng lại, như bị dính vào trong!
Tử nguyệt điên cuồng áp xuống, mỗi một tấc hạ xuống, không khí lại truyền đến một loạt những tiếng rít gào, khí lưu bị nén bắn tung tóe khắp nơi như tên.
Lúc đó, thân hình Lăng Phong đột nhiên xuất hiện sau lưng Minh Tâm Thiền, cảm nhận có người đột ngột tiếp cận, Minh Tâm Thiền thoáng giật mình, không ngờ trong lúc hai đại tinh tôn kịch chiến lại có người có thể tiếp cận một cách nhẹ nhàng đến vậy!
Lúc nãy trong phạm vi cảm nhận của hắn, ngoài Phượng thánh nữ ra đâu còn có ai khác, không lẽ là...
Những lúc quan trọng như thế này, hắn không cho phép mình được suy nghĩ nhiều, phần lưng của bộ ma thú chiến y đột nhiên vỡ toạc, để lộ ra phần da thịt màu tím đậm.
Minh Tâm Thiền niệm thức thoáng động, từng luoonhf ngân quang lấp lánh bay khỏi cơ thể, chỉ thấy sau lưng hắn bất ngờ xuất hiện một đôi cánh màu tím, xòe rộng.
Mỗi một lần vẫy cánh, những vết rạn sau lưng lại dày hơn, hình thành nên một nhà giam được tạo bởi những vết cắt cực kì phức tạp! Chỉ cần chạm vào nó, lập tức sẽ bị xắt nhỏ!