Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Sau khi hiểu được nguyên nhân bên trong, Lăng Phong kéo tay ông, kiên định nói:
- Du lão là người của Sáng Tông ta, ta sớm đã có lời thề, bất cứ ai dám động vào người của tông môn ta, ta nhất định bắt kẻ đó phải trả giá đắt!
Lời hứa này nặng như gang thép, rơi xuống đất rồi mà vẫn còn âm vang!
Du Thiên Trì mặc dù không phải lần đầu nghe thấy nhưng khoảnh khắc này ông vẫn thấy vô cùng rung động. Lúc cùng Lăng Phong bàn bạc việc lưu lại Sáng Tông, ông đã từng nói sau này ông sẽ rời khỏi Sáng Tông. Ý niệm này sau khi nhìn thấy Sáng Tông từng ngày phát triển, ông đã dần dần quên mất nó, đến giờ khắc này thì nó đã hoàn toàn biến mất trong đầu ông.
Trừ phi là những cường giả thích tự do, bằng không những người khác đều thích tìm một tông phái vững chắc để dựa vào, cảm giác đó người ta gọi là cảm giác an toàn.
Thuật luyện sư cũng vậy, thậm chí có thể nói, yêu cầu về cảm giác an toàn của họ còn mạnh hơn!
Không có gì hơn một môi trường đảm bảo an toàn, trong môi trường đó, họ có thể nghiên cứu ra các loại tinh chương cao hơn. Và bây giờ Du Thiên Trì đã tìm thấy điều đó trên người Lăng Phong.
Nói thêm mấy câu, dặn dò đám đệ tử đưa Du lão về phòng tĩnh dưỡng, Lăng Phong thầm hạ quyết tâm, đợi sau này giải quyết xong mọi chuyện, hắn sẽ giúp Du Thiên Trì nâng cao tu vi, khiến ông trở thành một kinh cấp thuật luyện sư chân chính!
Ngoài ra còn có cả Hải Tư Lam nữa!
Nhưng khó khăn lập tức xuất hiện, dù có ý đó nhưng trong tay Lăng Phong không có công pháp tương ứng để họ tu luyện.
Địa, thủy, hỏa, hệ, linh hồn năm hệ công pháp, trong đó linh hồn hệ là ít ỏi nhất. Cho đến bây giờ linh hồn hệ công pháp hoàn chỉnh nhất mà hắn có được là sát lục chi nhận. Còn lại phần lớn là linh hồn uy áp, sau khi được hắn tham ngộ thêm một bước nữa hình thành "tâm âm đạo bàn", nhưng vẫn chưa thể gọi là tinh kĩ.
Vẫn còn thiếu công pháp.
Lăng Phong thầm thở dài.
Lúc này Thích Thiên Ách đã ghé sát lại, hỏi:
- Lăng huynh đệ, Phượng Tộc thánh nữ tìm đệ có chuyện gì? Sao phải gọi Hải Tư Lam tiên sinh?
Chuyện này cũng không có gì phải giấu, Lăng Phong kể lại hết mọi chuyện cho Thích Thiên Ách nghe, cuối cùng nói ra những nghi hoặc trong lòng mình:
- Đệ cảm thấy rất kì lạ, cô ta cứ đòi đệ dẫn đi gặp "sư tôn" rốt cục là muốn làm gì? Không lẽ muốn kết hợp bán tinh chương? Nhưng như vậy có thể trực tiếp nói với đệ mà.
Suy nghĩ một lúc, Thích Thiên Ách đột nhiên giật mình:
- Có lẽ ta đã đoán ra.
Lăng Phong hiểu nếu luận tâm cơ bách biến, với kinh nghiệm tuổi thơ, có lẽ hắn thắng được Thích Thiên Ách. Nhưng luận về kinh nghiệm thì hắn vĩnh viễn không thể bằng được.
Rất nhiều việc không liên quan đến trí tuệ, hoàn toàn là nhãn giới bản thân tạo thành góc độ nhìn nhận vấn đề khác nhau.
- Lăng huynh đệ, đệ còn nhớ Yên Vân La đã từng nói về việc tranh giành quyền chủ sự lần giao dịch đại hội này không?
Lăng Phong thoáng giật mình, không cần Thích Thiên Ách nói nhiều, hắn lập tức nhận ra vấn đề mấu chốt trong đó! Về lý mà nói, tam tộc luân lưu chấp chưởng quyền chủ sự, lần giao dịch đại hội này, quyền chủ sự thuộc về Phượng Tộc là lẽ đương nhiên.
Nhưng sự thực hoàn toàn không phải vậy!
Đại viên mãn cấp linh tôn là người đỉnh đầu bậc thang sức mạnh trong Vô Tẫn Hoang Nguyên, bất cứ tông phái nào sở hữu một cường giả cấp bậc này người khác đừng hòng âm mưu xâm phạm. Nhưng Long Tộc nganh nhiên xâm chiếm, ý đồ cướp quyền chủ sự trong tay Phượng Tộc!
Nếu đổi thành người thường chắc chắn sẽ ngốc nghếch tin rằng đây chỉ là sự tranh giành bình thường, nhưng lọt vào mắt những người thông minh họ lập tức nhận ra bên trong chắc chắn đã có biến cố vi diệu gì đó. Trong đó, nghi vấn được người ta bàn luận nhiều nhất là Phượng Tộc tộc trưởng xuất hiện vấn đề!
Mặc dù nghi ngờ nhưng không ai dám xác nhận. Nhưng Phượng thánh nữ lại đột nhiên xuất hiện, áp chế mọi động thái của đối phương, khiến những lời đồn đại đó chỉ có thể lưu truyền trong nội bộ, tuyệt đối không lan được ra ngoài.
Nhưng lần này Phượng thánh nữ tìm Lăng Phong mật bàn, chủ động lên tiếng trước, khiến Lăng Phong và Thích Thiên Ách không khỏi liên tưởng lên một việc.
Phượng Ly Thiên nhất định đã bị thương, hơn nữa còn là tổn thương cự linh!
Hai người quay sang nhìn nhau, lộ ra một tia biểu tình cổ quái. Nếu như Phượng Ly Thiên có vấn đề thật thì sẽ ảnh hưởng gì đến Sáng Tông. Từ xưa đến nay Long Phượng Yêu tam tộc luôn tranh đấu với nhau, nhưng ba bên luôn duy trì một trạng thái cân bằng. Bây giờ nếu như trạng thái cân bằng đó bị phá vỡ, không biết sẽ có biến hóa gì.
- Được rồi, không nghĩ vấn đề này nữa, sau này nước đên đâu nhảy đến đó.
- Ừm
Thích Thiên Ách gật đầu, mặc dù thân là linh tôn, đã từng kiến lập Thích Thiên Tông nhưng Thích Thiên Ách luôn biết tự lượng sức mình. Hắn nói:
- Cuộc chiến ở tầng lớp này những người như chúng ta không thể can thiệp được, nhưng...
Mặt hắn hiện lên một chút trầm ngâm:
- Lăng huynh đệ, nếu như bảo đệ xuất thủ, đệ có muốn giúp Phượng Ly Thiên không?
- Ha ha.
Lăng Phong cười, lắc đầu nói:
- Thích đại ca, huynh nghĩ đệ cái gì cũng biết à. Nếu như là tổn thương cự linh thật, đệ phải được tận mắt nhìn thấy rồi mới phán đoán được. Bây giờ chẳng nhìn thấy gì, sao đệ dám ra kết luận.
- Ồ.
Thích Thiên Ách ngây người, cũng không biết nói gì. Không biết vì sao, tiếp xúc lâu với Lăng Phong, tự nhiên luôn cảm thấy con người này không có cái gì là không làm được. Sự mặc nhận này dần dần khiến Thích Thiên Ách sản sinh cảm giác ỷ lại vào Lăng Phong.
Mấy ngày tiếp theo, Sáng Tông bắt đầu trở nên bận rộn, danh tiếng đã có rồi Lăng Phong đương nhiên lấy ra rất nhiều tinh chương bắt đầu kinh doanh. Trải qua quá trình suy nghĩ tính toán, Lăng Phong định cho số tinh chương đó một cái giá không cao cũng không thấp. Gần như mỗi loại đều phải dùng nguyên liệu để trao đổi. Dù vậy, thương hộ mấy ngày nay lúc nào cũng tấp nập người, trải qua việc đối kháng trực diện với Huyền Nguyên, tinh chương Sáng Tông đã trở thành một thương hiệu. Chỉ cần là người có gia thế, nhất định sẽ chọn mua Sáng Tông tinh chương, tạm thời gạt Huyền Nguyên Tông sang một bên.
Chỉ có một bộ phận tông phái bảo thủ mới lựa chọn mua tinh chương của cả hai bên.
Mặc dù chỉ là đặt hàng nhưng số lượng nhân thủ cần thiết cũng rất nhiều, may mà Ngọc Lan Tông nhà lớn nghiệp lớn, nhân thủ cũng nhiều, Yên Vân La quyết định điều một tốp đến giúp đỡ mới khiến Sáng Tông không bị luống cuống tay chân.
Giữa những con người đang bận rộn đi lại, chỉ có Lăng Phong là rảnh rỗi nhất. Hắn cũng muốn giúp đỡ nhưng vừa mới xuất hiện bên trong thương hộ, mọi người đang trò chuyện ồn ào đột nhiên trở nên im phăng phắc.
Những người đến đặt hàng không cả dám thở mạnh, cảm giác như kẻ vừa bước vào là một tên ăn thịt người.
Nhất là ánh mắt hiếu kì như đang nhìn vật thể lạ của họ khiến Lăng Phong cảm thấy không tự nhiên, không lâu sau đã phải bỏ trối chết.
Du Thiên Trì cũng phải thậm chí còn phải lên tiếng:
- Tông chủ, có phải là ngài rảnh rỗi quá không?
Không đợi Lăng Phong thể hiện thái độ may mắn khi gặp được tri âm, ông nói tiếp:
- Nếu như ngài rảnh quá có thể vào trong phòng, trong đó có một cái giường, ngài có thể lên đó nằm nghỉ, đừng làm phiền chúng tôi nữa.
Hảo ý bị hiểu thành làm phiền, Lăng Phong còn biết nói gì thêm nữa.
- Tông chủ, có khách đến chơi.
Một tên đệ tử thân truyền của Du Thiên Trì vội vàng chạy đến bẩm báo.