Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
- Điện hạ hình như là hiểu lầm lời nói vừa rồi của ta. Ta nói Sáng Tông nếu muốn tiến vào, phải nhận được sự tán thành của thất đại tông phải mới phải.
Hơi liếc mắt nhìn hai người Hàn Nguyệt Dạ, Huyền Nguyên cười lạnh nói:
- Vẻn vẹn chỉ hai vi tông chủ bảo đảm thì chưa đủ.
- Huyền Nguyên Tông chủ, lời này của ngươi có ý gì?
Yên Vân La khẽ nhíu đôi mi thanh tú, trên mặt hiện lên vẻ không hờn không giận:
- Lẽ nào hai tông phái chúng ta bảo đảm dẫn kiến, vẫn không so được với một tông phái các ngươi? Hừ, Huyền Nguyên Tông ngươi lẽ nào cao quý như vậy?
Trong tiếng phản bác, Yên Vân La nhịn không được nhìn Lăng Phong một cái, nàng cũng hiểu được biểu hiện của Huyền Nguyên có chút khác thường. Hắn dùng thủ đoạn hèn hạ như vậy khiêu khích, đồng thời rõ ràng bị vây trong tình thế bất lợi, lại còn tỏ ra được như thế, nhất định là có chỗ dựa khác. Chính là đến tột cùng hắn dựa vào cái gì?
Đợi đến khi nhìn biểu tình trấn định của Lăng Phong, chút ba động trong lòng nàng mới dần yên tĩnh trở lại.
- Bản thân ta không có ý này.
Ngữ khí của Huyền Nguyên không nhanh, không chậm, xòe tay ra nói:
- Ta chỉ cảm thấy nếu quy củ cho tới này đều có liên quan đến thất đại tông phái chúng ta, như vậy, quyền quyết định này hẳn phải do tất cả cùng quyết định mới phải.
- Ngươi muốn thế nào? Nói thẳng ra đi, ngươi nghĩ mọi người có nhiều thời gian rỗi vậy sao?
Hàn Nguyệt Dạ trách mắng.
- Hàn tông chủ sảng khoái.
Huyền Nguyên tịnh không tức giận, hắn chậm rãi nói ra ý định của mình:
- Ý của ta là đợi thất đại tông phái tề tựu, sẽ do mọi người cùng nhau biểu quyết, lấy theo ý số người chiếm ưu thế, được chứ?
- Há có đạo lý này?
Yên Vân La quýnh lên, lập tức phản đối:
- Trước kia toàn bộ tông phái đều chỉ cần một nhà bảo đảm là được, từ bao giờ lại cần bảy nhà cùng nhau biểu quyết?
- Vậy cũng chỉ vì không có thời gian bàn luận, mà hiện tại thì...
Huyền Nguyên mở hai bàn tay ra, mang trên mặt vẻ mỉm cười cổ quái:
- Có!
- Ngươi!
- Yên tông chủ!
Lăng Phong lên tiếng ngăn cản Yên Vân La tranh cãi, nếu cứ tiếp tục nói như vậy ngược lại sẽ khiến cho người ta nghĩ mình sợ, vì vậy hắn nói:
- Nếu hắn muốn biểu quyết, vậy cứ làm như vậy đi.
Kỳ quái, lẽ nào Huyền Nguyên nhiều lần giở trò chỉ vì muốn đả kích danh dự của Sáng Tông? Lăng Phong âm thầm suy nghĩ, trực giác nói cho hắn biết mọi chuyện không đơn giản như thế.
Bởi vậy, Lăng Phong dễ dàng thuận theo ý hắn, chủ động nhảy vào bẫy!
Làm trò với nhiều người như vậy, Lăng Phong thật sự muốn xem Huyền Nguyên định làm cái trò quỷ gì. Lấy thực lực của Sáng Tông hiện tại, cho dù kịch liệt đối kháng, vị tất đã sợ Huyền Nguyên Tông!
Lăng Phong tỏ thái độ, Hàn Nguyệt Dạ cũng không tranh cãi nữa, cùng nhau chờ đợi.
Trong đầu Lăng Phong rất nhanh liền hiện lên tự liệu về thất đại tông phái, âm thầm suy nghĩ mình có bao nhiêu phần thắng.
Mọi người trong tràng đều có tâm tư nghi ngờ, nhất thời, bầu không khí đùng là vô cùng trầm mặc, yên tĩnh tới mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
- Đến rồi!
Trải qua thời gian chừng nửa chén trà, trong đám người đột nhiên phát ra tiếng hô như tiếng chuông phá vỡ sự im lặng vào ban đêm. Khiến tâm tình kẻ khác nhất thời buông lỏng.
Chỉ thấy tiếng thở phì phò vang lên, Lý Võng suất lĩnh vài tên trưởng lão Thanh Mộc tông tới, khi nhìn thấy mọi người đều đứng ở cửa vào nội tràng, hắn thật ra cũng không quá ngạc nhiên, mà khí độ thong thả chắp tay nói:
- Tông chủ bổn tông không thể đến đây, tạm do Lý mỗ thay thế. Làm phiền chư vị đợi lâu.
- Ai đang đợi ngươi!
Hàn Nguyệt Dạ không chút khách khí nói:
- Nếu đã đến, mau mau biểu quyết!
Lý Võng hơi tỏ ra kinh ngạc. Chẳng hiểu sao Lăng Phong cứ cảm thấy biểu tình này của hắn có chút ra vẻ, tựa như cố tỏ ra là cường giả.
Đợi đến khi nghe Phượng thánh nữ giải thích chuyện "biểu quyết", Lý Võng mới lựa chọn, hắn theo Huyền Nguyên!
Lựa chọn này của hắn cũng không nằm ngoài dự liệu của mọi người, dù sao con của hắn cũng gián tiếp tổn thương trong tay Lăng Phong, nếu như ủng hộ Lăng Phong mới là có chút kỳ quái!
Người dẫn đầu Bức Tông là một vị lão giả, sắc mặt hồng nhuận tựa như trẻ con, ngũ quan có vẻ hiền lành, giữa trán có một vết màu hồng như con mắt thứ ba, làm cho hắn lệ khí vô cùng, cả người tản mát ra sát khí dày đặc.
Bên trái hắn chính là Hồng Lăng người vài hôm trước đã tới bái phỏng Lăng Phong, rồi đột nhiên rời đi. Hôm nay nàng mặc trang phục có vẻ gọn gàng hơn nhiều, chính là nó lại đem vóc dáng nóng bỏng của nàng phụ trợ không bỏ sót chút nào.
Phía bên phải cũng là một nữ tử tuyệt mỹ. Nàng mặc một bộ khải giáp nửa người màu vàng nhạt, lộ ra một chút khe hở đỏ hồng, bên ngoài khoác trường bào màu xanh nhạt kéo tới đùi thì xẻ thành một cái rãnh, để gió nhẹ thổi qua làm cặp đùi trắng nộn như ẩn như hiện, làm lòng người nổi lửa.
Lăng Phong hơi kinh hãi, chỉ nhìn đơn thuần lão giả này thận phận có vẻ cao hơn Hồng Lăng một chút, mà Hồng Lăng lại là đệ tử quan môn của vị cường giả truyền kỳ Vi Tiếu của Bức Tông kia, thân phận cực kỳ tôn quý, Bức Tông còn có ai so được với nàng, lẽ nào vị lão giả này chính là Vi Tiếu sao?
Nhưng nếu đúng là Vi Tiếu, khí thế của hắn hẳn không kém Bàng Phiên Vân là mấy, đến nay khi nhớ tới uy thế vô cùng của Bàng Phiên Vân, Lăng Phong vẫn cảm thấy chấn động sâu sắc! Mà trước mặt lão giả này lại không đáng sợ tới mức đó.
Vì vậy, Lăng Phong lập tức phủ quyết suy đoán của bản thân, vậy người này rốt cuộc là ai?
Đột nhiên ngừng lại, lão giả mắt đỏ khựng người, không thèm nhìn bất kỳ ai, mà trực tiếp đem ánh mắt cừu hận chuyển về phía Lăng Phong. Khe nứt ở con mắt thứ ba phát ra quang mang.
- Lăng tông chủ cẩn thận, người dẫn đầu Bức Tông này chính là đại trưởng lão Dạ Côn Ngô, lấy tinh kỹ tinh tu Linh Hồn Hệ của hắn, tu vi so với Linh Tôn bình thường mạnh hơn một chút! Bên phải hắn chính là Bức Tông tông chủ Yêu Nguyệt Lung, tu vi của nàng cũng không thể coi thường. Bất quá nữ tử bên trái người cần đặc biệt chú ý, nàng là đệ tử quan môn của vị cường giả truyền kỳ Vi Tiếu, cơ trí bách biến, quyết không thể không để ý được.
Bên tai Lăng Phong truyền đến âm thanh của Yên Vân La, hắn nhất thời gật đầu, thảo nào lão giả mắt đỏ biểu hiện tràn ngập địch ý đối với mình như vậy.Ban đầu khi ở tổng bộ của Áo La Thương Hội, một phần Cự Linh phân thân của hắn bị mình tiêu diệt, hơn nữa mưu đồ nhiều năm cũng bị phá hỏng, phần cừu hận này quả thực sâu như hải dương, song phương e là không có nửa phần khả năng hòa giải.
Về phần vị Bức Tông tông chủ Yêu Nguyệt Lung thực ra cũng không xa lạ gì Lăng Phong, hắn đã từng lợi dụng thần bí mệnh bài cướp đi tinh kỹ Tinh Chương của nàng trong Kiền Thiên Giới, không biết nàng có phát hiện hay không?
Trong đầu vừa xuất hiện suy nghĩ này, liền đã thấy một đạo nhãn thần hoài nghi từ Yêu Nguyệt Lung chuyển đến.
Phượng thánh nữ nhìn thấy Bức Tông đến, vì vậy đem chuyện vừa rồi giải thích một phen. Sau khi nghe xong, Dạ Côn Ngô cười lạnh, nói:
- Bức Tông ta tự nhiên là ủng hộ Huyền Nguyên Tông.
Lời này vừa nói ra, nội tràng không ít người đều cảm thấy kinh ngạc. Từ biểu tình của Dạ Côn Ngô cùng với ngôn từ trong lời nói có thể thấy được, hắn tựa hồ có ác cảm sâu đậm đối với Sáng Tông! Quái sự, Sáng Tông này trêu chọc Bức Tông từ bao giờ? Xem ra vị tông chủ Sáng Tông này không chỉ có bản lĩnh thu nạp đồng minh siêu phàm, mà ngay cả bản lĩnh gây thù của hắn cũng là số một số hai a!