Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Tinh Ngự
  3. Chương 487 : Lưỡng tộc, lục tông.
Trước /588 Sau

[Dịch] Tinh Ngự

Chương 487 : Lưỡng tộc, lục tông.

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Hoa Vi Hà cứ như vậy lẳng lặng đứng ở bên cạnh Lăng Phong. Hai người nhìn nhau mỉm cười, không ai nói nhiều lời, nhưng tâm ý tự nhiên tương thông.

Vi Tiếu hung hăng chấn động. Sở dĩ lúc trước hẳn tỏ ra yếu đuối đối với Lăng Phong, cũng không phải vì thật sự cố kỵ lực lượng của Lăng Phong. Tuy rằng tu vi của Lăng Phong trong thời gian ngắn tiến bộ thần tốc làm hắn vô cùng khiếp sợ, nhưng cái này vẫn chưa đáng để hắn thật sự quan tâm.

Khiến hắn thật sự quan tâm là Hoa Vi Hà biểu hiện ủng hộ Lăng Phong, loại ủng hộ tới mức trắng trợn như thế, càng không cần nói bất kỳ đạo lý gì!

Tựa như phàm là chuyện mà Lăng Phong nói, hay mong muốn, Hoa Vi Hà đều dốc hết tất cả lực lượng ủng hộ vô điều kiện.

Nếu không từng nhìn thấy, Vi Tiếu quả thực không thể tin được đường đường Phượng Tộc thánh nữ, hơn nữa còn là Nhị Dung Linh Tôn lại vì một người mà "mù quáng đi theo" như thế.

Sự tình không thể tưởng tượng nổi như vậy lại xảy ra trước mặt hắn, làm con mắt hắn trợn tròn không ngớt.

Cái này rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?

Vì vậy, lúc Lăng Phong đứng ra. Hắn bắt đầu thật sự nôn nóng, bởi hắn minh bạch điều đó đồng nghĩa với Phượng thánh nữ đứng sau hắn cũng đồng dạng đứng ra. Trận chiến mới vừa rồi, ngoại nhân nhìn vào chỉ thấy Bàng Phiên Vân thụ thương rất nặng, lại không nhìn thấy khi Bàng Phiên Vân thi triển Thiên Địa Âm Dương Phú, Vi Tiếu hắn cũng là bị thương không nhẹ!

Nếu Lăng Phong thực sự cùng với Phượng Tộc liên thủ, e là hôm nay muốn đánh chết Bàng Phiên Vân là một chuyên vô cùng khó khăn. Nhưng nếu hôm nay vô pháp làm được, như vậy...

Vừa nghĩ tới Bàng Phiên Vân mới vừa rồi ăn nói mạnh mẽ, Vi Tiếu chính là tâm thần chấn động mãnh liệt! Hắn bỗng dưng nắm chặt quyền đầu, xương ngón tay một trận "răng rắc", như núi cự lực bạo khai làm cho chúng nứt ra một chút huyết dịch.

- Phượng thánh nữ, ngươi chính là người chủ sự nội tràng đại hội giao dịch tông môn hiện nay, lại thiên vị một bên như vậy, e là không hợp đạo lý đi?

Vi Tiếu biết mình nên ngữ khí có chút tỏ ra yếu đuối, hắn bất đắc dĩ nhìn Hoa Vi Hà thật sâu:

- Bức Tông ta tự vấn còn chưa phạm phải tôn chỉ nào của đại hội giao dịch, thánh nữ điện hạ lại làm ra việc như thế, khó bảo đảm không khiến cho mọi người thất vọng. Chẳng lẽ không sợ ảnh hưởng tới danh dự của Phượng tộc ư?

Nghe được lời ấy, người vây xem nhịn không được lẩm bẩm nói:

- Thất vọng cái ***! Nếu như Phượng Tộc làm theo Bức Tông các ngươi xuất thủ với Bàng Phiên Vân, chúng ta mới thực sự sẽ thất vọng đau khổ!

Không đợi Vi Tiếu lên tiếng phản bác, người này liền thu mặt vào phía sau. Hắn nói cũng khiến cho một mảng yên lặng. Hôm nay Bức Tông nếu giành thắng lợi, như vậy chắc chắn dáng vẻ bệ vệ, khoa trương. E là ngày sau tiểu tông phái càng thêm khổ sở.

Hoa Vi Hà thản nhiên cười, nàng quay lại nhìn Yên Vân La một cái, khiến đối phương lộ ra thần sắc khó hiểu. Hoa Vi Hà vẫn chưa dừng lại, tiếp tục xoay đầu lại, một chút nghi ngờ trong mắt trước kia đã tựa như khói mây tiêu tán.

Giọng nói của nàng trong trẻo tựa như một viên ngọc châu vang lên:

- Theo như lời của Vân La tông chủ, ta đứng ra chỉ là đại biểu cho chúng ta! Vi Tiếu, ngươi đường đường là một đời cường giả truyền kỳ, khắp nơi dùng thế lực tông muôn để mưu kế công tâm như vậy cũng thật quá mức mất mặt đi?

Lời này của Hoa Vi Hà nói ra không còn chút lưu tình nào, tựa như một cái luân bàn nặng nề nện vào mặt Vi Tiếu, làm đầu óc hắn choáng váng.

Yên Vân La thì lại hai mắt sáng ngời. Đợi đến khi nhìn về phía Hoa Vi Hà, nói:

- Cô gái nhỏ của Phượng tộc này xem ra rất được.

- Đã như vậy, Vi mỗ cũng không nói nhiều nữa! Như thế nếu chẳng may khiến thánh nữ điện hạ xuất hiện chút tổn thương nào thì cũng đừng trách!

Vi Tiếu mạnh mẽ quát lên.

Lời vừa xuất, Huyền Nguyên, Ngao Châu, Dạ Côn Ngô ngưng trọng tiến lên, từng bước như chấn hư không!

Vi Tiếu rất nhanh tính toán một phen, lấy trạng thái của hắn hiện nay toàn lực xuất thủ đủ để chống đỡ được Lăng Phong cùng với Hoa Vi Hà liên thủ, ba người còn lại đủ để ngăn cản hai gã cường giả cấp Linh Tôn của đối phương.

Nghĩ như thế, trong lòng hắn dần ổn định, cười lạnh nói:

- E là cuộc chiến ngày hôm nay chính là một sai lầm lớn nhất của thánh nữ điện hạ! Cho dù có bọn ngươi gia nhập, chiến cục hôm nay cũng đừng mơ tưởng có nửa phần cải biến!

Vi Tiếu song quyền hư nắm rồi bỗng huy hạ.

Đột nhiên, một đạo âm thanh lạnh lẽo như muốn đóng băng thiên địa hạ xuống:

- Thật không? Như vậy, cộng thêm Sát Tình Tông chúng ta thì sao?

Đón nhân từng đạo nhãn thần tựa như kinh điện phóng tới, Hàn Nguyệt Dạ cước đạp hư không. Mỗi bước đều có bông tuyết ngưng kết khiến cho nàng tựa như thần nhân từ Tinh Không chậm rãi mà đến.

Sắc mặt mọi người đều thay đổi, nhất là một bên Vi Tiếu, cùng đám người Huyền Nguyên sắc mặt càng khó coi muốn chết! cũng không phải vì thực lực của Hàn Nguyệt Dạ cường đại cỡ nào. Mà việc nàng ta đứng ta như thế đồng nghĩa cho thấy lập trường của nàng, lập tức đã đem ưu thế của đám người Vi Tiếu trung hòa sạch sẽ! Không còn nửa phần đáng đẻ tự cao!

Vi Tiếu trong khoảng thời gian ngắn đã khiếp sợ không biết bao nhiêu lần, chỉ là hắn cảm thấy cho dù cường giả đỉnh phong của Long, Phượng, Yêu tam tộc có đứng ra vì Lăng Phong, hắn cũng không còn nửa phần kinh ngạc, nhưng tiểu nhi này đến tột cùng có mị lực tới mức nào, sao có thể dẫn tới nhiều người bán mạng cho hắn như thế?

Vi Tiếu không hỏi, Huyền Nguyên cũng nhịn không nổi, quát lên:

- Hàn Nguyệt Dạ! Lẽ nào ngươi chỉ vì một ít Tăng Nguyên Tinh Chương mà đi trêu chọc hạng người có thể hủy môn diệt tộc của mình sao? Chỉ cần ngươi nguyện ý lui ra ngoài, ta có thể bảo đảm ngươi sẽ thu được lợi ích gấp mười lần!

Thân hình Hàn Nguyệt Dạ ngừng lại, quay đầu liếc mắt với Lăng Phong. Trên mặt đối phương chỉ lộ vẻ tươi cười yếu ớt, tựa như không hề lo lắng Hàn Nguyệt Dạ sẽ bị đả động.

Trên khuôn mặt băng lãnh của nàng cũng lập tức hồi báo bằng một nụ cười ấm áp. Băng lãnh cùng ấm áp lưỡng cực đối lập lại tạo thành một bộ dáng thống nhất cổ quái. Nụ cười này hiện lên trên mặt nàng có vẻ đẹp hấp dẫn ánh mắt của kẻ khác, nàng tiếp tục nói:

- Lợi ích gấp mười lần? Huyền Nguyên Tông chủ thật là chuyên gia! Không biết ngày khác nếu có người dùng lợi ích gấp mười lần muốn ngươi bỏ rơi đồng mình, thì ngươi có không chút do dự bỏ xuống hay không?

Không ngờ một người như nàng khi nói chuyện lại sắc bén đến thế, một phen phản bác này khiến cho Huyền Nguyên nói không ra lời, lại không còn dám làm ra bất kỳ hành động dụ dỗ nào nữa. Bởi vì như vậy hắn sẽ trở thành kẻ bị giới đồng minh thần thánh tại Vô Tẫn Hoang Nguyên xem thường nhất!

Cho dù là đồng minh của Huyền Nguyên Tông cũng sẽ biểu thị khinh thường với hành động như vậy.

Có người linh mẫn càng thêm khiếp sợ nhìn về phía Lăng Phong, Hàn Nguyệt Dạ nói như vậy đồng nghĩa với tuyên bố Sáng Tông cùng với Sát Tình Tông đã trở thành đồng minh, hơn nữa nàng còn dùng hành động thực tế đẻ chứng minh loại đồng minh này không thể phá vỡ.

Sáng Tông hoặc giả vị Lăng tông chủ trẻ tuổi này đến tột cùng là có mị lực ra sao, mà có thẻ làm cho thủ lĩnh đại tông phái như nàng bất chấp tất cả ủng hộ?

Có người tỉ mỉ đột nhiên nghĩ đến, Long, Phượng, Bức Tông, Sát Tình Tông, Ngọc Lan Tông, Huyền Nguyên, Thanh Mộc Tông,, Liệt Thiên Kiếm tông, trừ Yêu tộc không tham đại hội tông môn giao dịch là lực lượng còn lại duy nhất.

Rầm rộ chưa từng có!

Quảng cáo
Trước /588 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Độc Sủng Tiểu Ái Thơ

Copyright © 2022 - MTruyện.net