Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Trận chiến này nếu bạo phát, chắc hẳn sẽ đi vào lịch sử của Vô Tẫn Hoang Nguyên, vĩnh truyền hậu thế!
Mà trận chiến giữa hai người Bàng Phiên Vân cùng với Vi Tiếu lại chỉ như tình tiết cho vào thêm gay cấn mà thôi.
Một thanh niên trước đây căn bản không có danh tiếng lại quật khởi như tên lửa!
Xa xa, Vũ Văn Dạ ngưng thanh kêu lên.
- Sao?
Thầy trò ở chung nhiều năm, Thạch Ánh Chiếu tự nhiên biết tâm tư của nàng, hơi trầm ngâm một chút, hắn vẫn lắc đầu nói:
- Quá mạo hiểm!
- Sư tôn, phiêu lưu từ xưa đến nay đều dựa theo tiền lời. Lúc này cũng đồng dạng như vậy! Tuy rằng nhìn như phiêu lưu cực lớn, nhưng thực tế đối với Thương Linh Tông chúng ta ngày sau tất nhiên có thể phát triển cực nhanh! Như vậy chúng ta cũng có thể tránh được rất nhiều chuyện, trong thời gian ngắn tăng cường thực lực!
Thạch Ánh Chiếu tự hỏi một chút, vẫn là không dám quyết định nói:
- Tuy là như vậy, nhưng Sáng Tông này rốt cuộc là không căn không cơ. Lúc này song phương đối lập rõ ràng, lựa chọn bên nào tức là triệt để đắc tội với bên còn lại, cái này nguy hiểm quá lớn! Hơn nữa trước kia chúng ta cùng với Huyền Nguyên Tông hợp tác coi như vui vẻ.
- Vui vẻ?
Vũ Văn Dạ nhịn không được cắt đứt lời hắn, nói:
- Lịch đại đương gia của Huyền Nguyên Tông đều là kẻ tính tình tham lam, sư tôn ngươi cũng không phải không biết, cùng bọn chúng hợp tác, chúng ta có bao giờ không chịu thiệt? Từ lúc nào mà thành vui vẻ vậy? Bọn họ chính là chỉ vì một quả Dẫn Linh Tinh Chương mà yêu cầu người ám sát Sáng Tông tông chủ a!
- Ừm. ta không tin, lần này trước khi nội tràng đại hội giao dịch bắt đầu, bọn họ đã chuẩn bị nhiều âm mưu nhe thế, lại không rõ sự đáng sợ của Sáng Tông tông chủ!
Nhưng nếu là Vi Tiếu thắng lợi?
Bọn họ cũng sẽ không hòa nhã với Thương Linh Tông, vì Thương Linh Tông chưa từng có bất kỳ cống hiến gì!
Vô luận trận chiến này kết quả thế nào, Thương Linh Tông chắc chắn đều bị thế lực đứng đầu Vô Tẫn Hoang Nguyên đẩy ra rìa!
Thạch Ánh Chiếu cũng thầm thở dài.
Hắn biết đồ đệ này của mình mặc dù là thân nữ nhi, nhưng cũng rất tranh cường háo thắng, nhất là nàng có trí có mưu, nhiều lần đưa ra kiến giải độc đáo đối với sự tình khó khăn của mình, tất cả đều có thể ứng đối.
Thì dụ như cải cách chế độ phân cấp của đám sát thủ bằng cách vô cùng đơn giản là công khai công bố nhiệm vụ. Dựa theo cấp bậc nhiệm vụ để thi đua, và chỉ trong thời gian cực ngắn mang đến cho Thương Linh Tông lợi ích cực lớn.
Tông phái thoáng cái có thêm vô số sự giúp đỡ ngầm, mà cỗ tiềm lực này có thể mang đến trợ giúp rất lớn!
Trong tông môn ào ào tán thưởng bản thân có cách xây dựng, nhưng có bao nhiêu người biết được kỳ thực hoàn toàn đều xuất phát từ thủ bút của ái đồ?
Vui mừng có thừa, Thạch Ánh Chiếu nghĩ rồi lại nhịn không được cảm thấy có một tia tiếc nuối, nữ đồ nhi thường giúp bản thân rất nhiều này cũng hay mang đến phiền toái cực lớn.
Chỉ riêng chuyện trước mắt này, nàng chủ trương đánh cuộc hết thảy giúp đỡ Lăng Phong, lợi hại trong đó Thạch Ánh Chiếu tự nhiên cũng vô cùng rõ ràng.
Chính là...
Thương Linh Tông dù sao cũng có cơ nghiệp lâu đầu, nhất cử nhất động đều phải cẩn thận, sao có thể qua loa như thế? Nhất thời vô ý, thì sẽ liên luy tới cả tông phái a!
Trong lòng Vũ Văn Dạ cũng đồng dạng cảm khái vạn lần, nàng nhìn sư phụ mình, mặc dù biết là không nên, nhưng sự thất vọng vẫn không nhịn được nổi lên.
Ai!
Mặc kệ Thạch Ánh Chiếu thầy trò thân thiết ra sao, thân hình Lăng Phong đột nhiên chợt hiện, phi tới bên cạnh Bàng Phiên Vân, ta hắn vừa đảo một quả tinh huyết nguyên khí hạch đưa tới:
- Bàng tông chủ, tinh huyết nguyên khí hạch này có thể khôi phục tinh lực bị hao tổn, dùng niệm thức luyện hóa là được.
Bàng Phiên Vân không chút nghi ngờ gì, phi thường hào hiệp tiếp nhận, chẳng qua trong biểu tình ẩn chứa một chút nghi hoặc:
- Vì sao phải giúp ta?
- Ha hả...
Lăng Phong thản nhiên cười:
- Bàng tông chủ lẽ nào đã quên, ban đầu ở ngoài Sang Tông, đối mặt với người của Huyền Nguyên Tông, chính ngươi đã nguyện ý xuất thủ tương trợ, nên giờ ta xuất thủ tương trợ cũng là việc nên làm.
Câu trả lời này vượt qua dự liệu của Bàng Phiên Vân, hắn kinh ngạc nhìn Lăng Phong nói:
- Chỉ như vậy thôi sao?
- Đúng là như thế!
Lăng Phong trả lời không chút do dự.
Bàng Phiên Vân lộ vẻ tươi cười:
- Không nghĩ tới một chút tâm huyết ngày trước lại tạo được thiện duyên cho ngày hôm nay, thật không biết có nên thở dài số phận tốt của ta hay không!
Hắn không có già mồm từ chối hảo ý của Lăng Phong, càng không có khuyếch đại lúc trước ra lệnh cho Hỏa lão thối lui sau đó tạo thành cảm tình với khuyếch đại, mà chỉ đơn giản tiếp nhận.
Lăng Phong lộ ra dáng tươi cười tự đáy lòng, hắn rất thích kết giao với loại người như Bàng Phiên Vân, không có quá nhiều tâm tư xảo quyệt, hai bên ở chung thoải mái tự tại. Hắn giơ tay mời:
- Bàng tông chủ nếu không chê xin mời vào bên trong dưỡng thương.
- Ân?
Khi thấy Lăng Phong giơ tay, không trung hé ra một đạo thanh mang, Bàng Phiên Vân gật gật đầu nói:
- Cảm ơn.
Hắn cũng không do dự, trực tiếp bay về phía trong vòng quái hạp. Bàng Phiên Vân lấy tình hình trước mắt của hắn, e là ngay cả một cường giả ngụy Linh Cấp cũng chưa chắc có thể đối phó, miễn cưỡng ở lại trong vòng chiến thì chỉ làm khiến mọi người thêm một chút phiền phức thôi.
- Tiểu nhi, ngươi muốn chết!
Vừa nhìn Lăng Phong thình lình đem Bàng Phiên Vân thu vào quái hạp, Vi Tiếu giận dữ, hắn đã kiến thức qua sự quỉ dị của nó. Nên trong lòng biết nếu Lăng Phong đem Bàng Phiên Vân thu vào trong đó, vậy từ phi đánh chết Lăng Phong, bằng không tâm nguyện khó thành!
- Ầm!
Mang theo cổ gào thét kịch liệt, tựa như một đầu mãnh hổ ngửa lên trời huýt một tiếng chói tai, chỉ thấy một đạo ngân quan trùng kích thẳng tới.
Trong vòng ngân quang, thậm chí xuất hiện một ít kim tinh, liếc mắt nhìn như một mảnh tinh không trong tinh khí pháo!
Tam đại tinh kỹ của Dạ Côn Ngô, Ma La Thiên Vương Chủy, Ma La Cự Thần Chưởng, Ma La Tinh Khí Pháo! Tam đại tinh kỹ này đều là tuyệt học lưu truyền từ thời xưa của Bức Tông, chân chính nghiên cứu thâm sâu đói với Ma La Tinh Khí Pháo cũng không phải là hắn mà là Vi Tiếu!
Lực trùng kích rất lớn!
Trong nháy mắt, không gian dường như một mặt kính thủy tinh, mọi người trợn mắt nhìn Ma La Tinh Khí Pháo oanh xuất, một vết rạn lan tràn ra, đồng thời điên cuồng kéo dài ra bốn phía. Trong lúc nhất thời, khắp không gian đều là khe không gian hỗn loạn, một cái khe này e là cũng có thể xuyên thủng cường giả Thánh Vực!
Vi Tiếu vừa ra tay liền là sát chiêu như thế, có thể nghĩ nội tâm của hắn đã gấp tới mức độ nào.
Đối mặt với công kích cường đại, Lăng Phong chẳng nhưng không có bất kỳ sự kinh hoảng nào, ngược lại trên mặt còn toát ra chiến ý hào liệt chưa từng có, hưng phấn vô cùng quát:
- Chiến!
Thanh âm như đại giang cuồn cuộn chảy truyền ra, một mảnh giáp trụ ngân bạch xán lạn vô cùng hiện ra trên thân thể. Nhất thời, Lăng Phong cảm giác lực lượng trở nên cường đại gấp mấy lần, lúc đầu lĩnh ngộ sát lục chi nhận cùng với Thiên Địa Lao dung hợp, hắn có cảm giác cường liệt, bản thân ở khi tu luyên xích luyện cương giáp trở nên càng mạnh như thế!
Mỗi một khối cơ, mỗi đốt ngón tay, mỗi tế bào đều có thể cảm nhận được một cỗ lực lượng ấm áp, cỗ lực lượng này kéo dài tựa như một dòn suối chảy qua thân thể không chút tiếng động, lặng yên dung nhập da thịt, xương cốt, gân mạch, máu!
Cường hóa vô hạn thân thể và lực lượng của Lăng Phong!