Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
~ Edit và Beta: Lá Mùa Thu | Type: Tiểu Thiên Diệp moah moah ~
28 triệu!
Tôn Tường kèm theo Nhất Diệp Chi Thu.
Nếu Gia Thế vẫn là ông lớn liên minh như ngày nào thì mức giá này là món hời cho Luân Hồi, vì khắp liên minh không có bất kì một nhân vật nào có thể đặt ngang hàng với Đấu thần Nhất Diệp Chi Thu được. Dù ngôi vương với ba quán quân liên tục đã là chuyện xưa như trái đất, nhưng nhân vật không bao giờ biết già, Nhất Diệp Chi Thu mang theo trên người không phải tuổi tác mà là truyền thuyết vương triều sẽ vĩnh viễn lưu truyền về sau. Thêm vào đó, người điều khiển nó trong thời gian dài là Diệp Tu lại quá mức thần bí, ý nghĩa của Nhất Diệp Chi Thu trong mắt mọi người vượt xa các nhân vật Vinh Quang khác.
Nếu không phải Gia Thế đã đến bước đường cùng, cái giá 28 triệu chưa chắc mua được riêng mình Nhất Diệp Chi Thu. Dù thực lực không mạnh hơn các nhân vật cấp thần khác bao nhiêu, nhưng từ trước đến nay, Nhất Diệp Chi Thu chính là sự tượng trưng cho vị vua của cả vương quốc Vinh Quang. Nếu hỏi nhân vật số một Vinh Quang là ai, mọi người chơi và thậm chí mọi tuyển thủ đều sẽ nghĩ đến Nhất Diệp Chi Thu ngay đầu tiên và lập tức. Tuy Nhất Thương Xuyên Vân của Chu Trạch Khải cũng đã giành được hai quán quân liên tục, nhưng nó không phải là nơi kí thác quá nhiều kỉ niệm như Nhất Diệp Chi Thu. Nhất Thương Xuyên Vân chỉ là nhân vật nổi tiếng nhất trong lớp người chơi mới của Vinh Quang hai ba năm gần đây mà thôi, từ đây cho đến lúc Nhất Thương Xuyên Vân đạt thêm nhiều thành tích huy hoàng hơn, nhân vật số một trong mắt phần đông mọi người vẫn là Nhất Diệp Chi Thu.
Hôm nay Gia Thế như một tòa nhà chọc trời đã đổ sập, Nhất Diệp Chi Thu cũng đã lâu rồi không còn ngồi trên ngôi vị cao nhất nữa, đến sau cuối cũng chịu chung số phận như chiến đội, bị Đào Hiên vứt bỏ.
20 triệu là mức giá Gia Thế đưa ra mà Diệp Tu nghe từ Lâu Quan Ninh. Rõ ràng tình cảnh hiện tại của Gia Thế đã khiến giá trị của Nhất Diệp Chi Thu giảm mạnh. Đương nhiên Gia Thế sẽ không báo cùng một giá cho mọi chiến đội, họ kêu 20 triệu với Nghĩa Trảm nhưng chưa chắc đến Luân Hồi vẫn là con số đó. Nếu Nhất Diệp Chi Thu duy trì mức giá 20 triệu thì có nghĩa phí chuyển nhượng của Tôn Tường là 8 triệu, một mức giá còn cao hơn cả cái hồi cậu ta mới chuyển nhượng về Gia Thế, xem ra không logic lắm. Tuy thiên phú và tài năng của cậu ta đã được đánh giá rất cao trong giới từ lâu rồi, nhưng khi chuyển nhượng vào Gia Thế thì Gia Thế lập tức K.O, năm kế tiếp đánh vòng khiêu chiến cũng thua. Một thành tích tệ hại như thế cho dù không phải lỗi của Tôn Tường thì giá trị con người của cậu ta cũng phải chịu ảnh hưởng lớn. Gia Thế bây giờ đang xả hàng thanh lí, giá trị một tuyển thủ không giảm mà còn tăng là phi lí.
Cả Gia Thế lẫn Luân Hồi đều không tiết lộ họ đã đàm phán thế nào để ra được mức giá đó. Nhìn vào con số 28 triệu, so với hoàn cảnh trước mắt của Gia Thế mà nói thì vụ giao dịch này rất thơm cho phía Gia Thế. Cũng có thể nói Luân Hồi không thừa dịp cháy nhà hôi của, hoặc là do số người hôi của nhiều quá, Luân Hồi nhất định muốn mua bằng được Nhất Diệp Chi Thu nên không dám lằng nhằng, vung tiền hốt luôn.
Ai nấy hết phán rồi chém rồi dự, cuối cùng số người đồng ý với nguyên nhân thứ hai là nhiều nhất.
Nói gì đi nữa, bất kể là Tôn Tường hay Nhất Diệp Chi Thu cũng không chiến đội nào không muốn ôm vào. Đúng là hoàn cảnh Gia Thế hiện nay đang rất hoàn cảnh, nhưng ôm Tôn Tường hoặc Nhất Diệp Chi Thu về đầu tư sẽ chắc chắn không lo lỗ vốn. Bên mua cạnh tranh nhau nên mức giá được đẩy cao hơn chút, đây là lời giải thích hợp lí nhất.
Nhưng kệ hết đi, mấy cái đó không phải tiêu điểm quan tâm của mọi người. Luân Hồi hốt Tôn Tường và Nhất Diệp Chi Thu về để làm gì mới đáng để hóng.
Đội đương kim quán quân mới bảo vệ thành công ngôi vương lại bất ngờ có hành động khủng, ít nhiều cũng khiến người ta ngạc nhiên. Tôn Tường và Nhất Diệp Chi Thu đứng vào đội hình của bất kì chiến đội nào cũng không đơn giản chỉ là tăng cấp sức mạnh. Đại thần level át chủ bài, nhân vật cấp thần đứng đầu nhất liên minh, đây là một vụ siêu chuyển nhượng có khả năng thay máu hoàn toàn cả một chiến đội.
Nhưng Luân Hồi đã có Chu Trạch Khải, người đứng đầu liên minh 100%. Có chó mới tin Chu Trạch Khải sẽ rời khỏi chiến đội vào thời điểm này, mà chó cũng không tin chiến đội Luân Hồi sẽ thay đổi con át chủ bài đã dẫn dắt bọn họ đi đến thắng lợi những năm vừa qua.
Thế nhưng bây giờ bỗng dưng có đến hai con át chủ bài trong tay, Luân Hồi định chơi kiểu gì? Họ không như Bá Đồ, dù ba con át chủ bài của Bá Đồ nghe vào càng hết hồn hơn, nhưng trường hợp của Bá Đồ rất đặc biệt. Thứ nhất, cái sự nói một là một, nói hai là hai của Hàn Văn Thanh ngay cả ông chủ câu lạc bộ cũng phải nhún nhường, quyền uy của anh ở Bá Đồ không ai địch nổi, vị thế rất vững. Thứ hai, Trương Giai Lạc và Lâm Kính Ngôn đã ở vào những năm cuối của đời tuyển thủ chuyên nghiệp, nương nhờ Bá Đồ chỉ vì trái tim quán quân trong ngực vẫn chưa ngừng đập, còn địa vị át chủ bài bla bla gì đó họ đã không quan tâm từ lâu rồi. Làm át chủ bài suốt bấy nhiêu năm còn chưa đủ sao? Quán quân, cái họ muốn chính là quán quân, vì nó mà Trương Giai Lạc có thể vứt bỏ nhiều thứ đến vậy, chỉ mỗi một địa vị át chủ bài có gì to tát đâu?
Chiến đội Luân Hồi thì khác. Tuy biểu hiện của Chu Trạch Khải khi vào trận rất hoa lệ và mạnh mẽ, nhưng tính tình quá im ắng, khờ khạo, không giỏi giao lưu với người khác. Hắn là một con át chủ bài rất đáng tin cậy, nhưng tuyệt đối không phải một lãnh đạo giỏi. Các tuyển thủ hiện nay của Luân Hồi có thể trung thành mà đi theo hắn, nhưng Tôn Tường thì sao? Tôn Tường là một kẻ kiêu ngạo tự phụ, việc cậu ta vào đội sẽ là một thách thức lớn đối với khả năng lãnh đạo yếu ớt của Chu Trạch Khải. Khi ấy, nội bộ chiến đội Luân Hồi còn có thể êm ấm như bây giờ không? Chẳng lẽ họ định cho Tôn Tường lên hát chính, Chu Trạch Khải xuống làm kép phụ? Khả năng đó càng không thể xảy ra. Chiến đội không thể không suy xét đến tâm tư tình cảm của fan hâm mộ, dám cho người đến sau đè đầu người đến trước thì chắc chắn sẽ được fan hâm mộ tới dỡ nhà free xong còn tặng đá cho xây nhà mới. Chưa kể hình như Tôn Tường cũng đâu có khả năng lãnh đạo gì mấy? Nhìn vào những biểu hiện của Tôn Tường trong thời gian qua, nếu nói tài lãnh đạo của Chu Trạch Khải là 0 thì của Tôn Tường là âm luôn…
Mùa hè này Luân Hồi vui rồi!
Giới Vinh Quang thi nhau lo giùm, rõ ràng ai nấy đều thấy ghép hai ku này vào chung một chỗ với nhau không phải chuyện dễ dàng gì. Rất nhanh sau đó, trên tờ tuần báo Thể Thao Điện Tử kì mới, kèm theo mẩu tin về vụ siêu chuyển nhượng có đăng thêm một bài bình luận của một blogger Vinh Quang thâm niên với bút danh Trà Tiểu Hạ.
Trà Tiểu Hạ cho rằng, chiếc cúp tổng quán quân của Luân Hồi trong mùa giải này nếu chỉ nhìn vào kết quả chung cuộc thì có vẻ thắng áp đảo đấy, nhưng thực tế ẩn chứa rất nhiều nguy cơ trí mạng. Bá Đồ xảy ra vấn đề suy giảm thể lực rõ ràng ở các lão tướng nên họ mới có phần thắng, chứ giả sử tuyển thủ Bá Đồ duy trì trạng thái bình thường, tổng quán quân thuộc về ai còn chưa biết được. Chỉ nhìn riêng hiệp đầu của tổng chung kết, Bá Đồ hoàn toàn có biện pháp kiềm chế Chu Trạch Khải và tiết tấu của Luân Hồi. Đối mặt với sự hợp tác đoàn đội vững như thành trì của Bá Đồ, khuyết điểm thiếu hụt một tay đấm chính diện của Luân Hồi đã lộ rõ mồn một.
Nói cho cùng, Luân Hồi được lợi nhờ thể thức thi đấu, Trà Tiểu Hạ viết. Nếu đánh ba vòng sáu trận như cũ, không tốn sức nhiều như vừa qua, Trà Tiểu Hạ bắt kèo Bá Đồ cho cúp quán quân cuối cùng.
Kỳ thực việc này bản thân Luân Hồi cũng rất tỉnh táo nhận ra rồi, nên dù thắng quán quân năm nay nhưng Luân Hồi không chỉ dừng ở tăng cường cơ sở vốn có như năm ngoái, vì họ ý thức được rằng một đối thủ khắc tinh với họ đã xuất hiện.
Mùa giải mới, các lão tướng Bá Đồ chắc chắn sẽ chú trọng vấn đề thể lực hơn. Luân Hồi cũng không thể ngồi đó mà chờ chiến đội Bá Đồ tự mình xui xẻo té hố lần nữa, họ phải có động thái chủ động. Nhưng hướng phát triển của Luân Hồi gặp phải nút cổ chai, họ cần phải đột phá nó, vì vậy mới có vụ chuyển nhượng Tôn Tường và Nhất Diệp Chi Thu.
Đây có lẽ cũng là nguyên nhân vì sao trong tình hình này, Luân Hồi lại đồng ý trả mức giá cao đến 28 triệu để giải quyết vụ giao dịch nhanh nhất có thể, Trà Tiểu Hạ viết. Họ cần có một tay đấm chính diện có thể đánh vỡ bức tường thành kiên cố do Hàn Văn Thanh, Trương Giai Lạc, Lâm Kính Ngôn và Trương Tân Kiệt xây nên. Chỉ cần một trong bốn cái tên này cũng đã đủ để một nửa số tuyển thủ trong liên minh phải quỳ chứ đừng nói là bốn anh em hợp thể, nên đó không còn là sứ mệnh mà một tuyển thủ bình thường có thể đảm đương, nhất định phải là tay đấm và nhân vật cận chiến đứng đầu nhất của liên minh.
Suy ra ta có, Tôn Tường và Nhất Diệp Chi Thu. Đã vậy còn gặp đúng vào lúc Gia Thế rơi vào tình cảnh khó khăn, dù là ai ngồi ở cương vị Luân Hồi cũng sẽ quyết định giống vậy, Bây giờ tìm thấy mấu chốt để đột phá cổ chai rồi, nhưng lại xuất hiện vấn đề mới: Tôn Tường tuyệt đối là một lựa chọn nặng kí, cũng bởi vì kí quá nặng nên làm sao giải quyết vấn đề nội bộ gia đình của chiến đội đây? Kiêu ngạo như Tôn Tường có sẽ cam tâm đánh dưới một hệ thống chiến thuật xoay quanh Chu Trạch Khải như của Luân Hồi không?
Việc này cũng được Trà Tiểu Hạ đưa ra thảo luận trong bài. Hắn đánh giá Luân Hồi sẽ có thể xử lí tốt. Thứ nhất, hắn xem trọng khả năng chuyển biến ở Tôn Tường. Bị K.O khỏi liên minh, thua thê thảm trong vòng khiêu chiến, tính từ xưa đến giờ chưa từng có bất kì một tuyển thủ cấp thần nào trong liên minh trải qua sự tôi luyện dữ dội đến thế. Tôn Tường đã từng là một tuyển thủ rất kiêu ngạo, thậm chí rơi xuống vòng khiêu chiến vẫn không thay đổi điều đó, nhưng khi trải qua biết bao nhiêu thất bại liên tục, phải chăng cậu ta cũng sẽ quay đầu nhìn lại hành trình mà mình đã đi, nhìn lại chính bản thân mình thêm một lần nữa?
Rõ ràng thái độ của Tôn Tường đóng vai trò hết sức quan trọng. Nếu cậu ta trưởng thành hơn sau những rèn giũa trên quãng đường đó, thì chuyện hòa mình vào Luân Hồi cũng không phải quá xa xôi.
Kế đó, Trà Tiểu Hạ nhắc tới một “tuyển thủ bị đánh giá thấp nhất trong liên minh” - Giang Ba Đào.
Đội phó Giang Ba Đào của Luân Hồi xếp hạng 5 theo số phiếu bình bầu tuyển thủ hạng sao, cách xa khái niệm “bị đánh giá thấp” tới nửa vòng trái đất. Hắn rõ ràng được đánh giá rất cao.
Nhưng Trà Tiểu Hạ nhận định rằng, đánh giá cao mà người ta dành cho Giang Ba Đào chẳng qua là bởi hào quang khi đứng cạnh Chu Trạch Khải, hoặc hào quang của ngôi vị quán quân. Chẳng phải có người đã từng mạnh miệng phán “Cho bà ngoại tao hợp tác với Chu Trạch Khải thì cũng giành được tổng quán quân liên minh!” đấy ư?
Tuyên bố láo hơn cả tró, nhưng mùi khinh thường ẩn giấu trong đó không cần là tró cũng ngửi ra được. Nói trắng ra, mọi tuyển thủ trong Luân Hồi đều gặp phải vấn đề này. Luân Hồi đạt thành tích tốt, ai cũng cảm thấy toàn là do công lao của Chu Trạch Khải, mấy người còn lại thơm lây thôi.
Hiển nhiên Trà Tiểu Hạ không tán thành cho lắm.
Có những người, Trà Tiểu Hạ viết, rất giỏi về giao tiếp. Bất kì ai tiếp xúc với họ cũng sẽ cảm thấy thoải mái. Họ có thể quan tâm chu đáo đến người khác mọi lúc mọi nơi, mà lại không lấn át hết phần nhân vật chính. Ngoài trận, Giang Ba Đào chính là một người như thế, đồng thời trong trận, anh lại là một cao thủ trong nghề móc nối tiết tấu. Anh đã thành công kết nối Chu Trạch Khải với Luân Hồi, tin rằng anh cũng có thể thành công trong việc đưa Tôn Tường hòa nhập vào cả đội. Giang Ba Đào thực sự là keo dán sắt trên sàn thi đấu.
Cuối đoạn văn Trà Tiểu Hạ tặng luôn cho Giang Ba Đào một biệt danh như thế. Phân tích cho đã vụ siêu chuyển nhượng xong, dự đoán màn long tranh hổ đấu giữa Luân Hồi và Bá Đồ xong, hắn đột nhiên đổi chủ đề cái rụp: hai đội này không thể nghi ngờ sẽ có khả năng đoạt quán quân rất cao, nhưng tôi cảm thấy còn một chiến đội khác cũng rất đáng gờm, đó chính là chiến đội đã đoạt một quán quân khác trong năm nay: Hưng Hân.
Slogan "Quán quân thẳng tiến!" của họ có vẻ như bị tất cả mọi người xem là trò cười, nhưng tôi thì tin sái cổ. Đừng cứu tôi, tôi đã là fan não tàn của chiến đội Hưng Hân rồi! - trích blogger Trà Tiểu Hạ.