Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Gần đây phủ bá tước Rogge vẫn mây đen dầy đặc, đại công tử thật vất vả bệnh tình mới chuyển tốt, nào biết tam tiểu thư đột nhiên bệnh tình nguy kịch.
Chuyện này là do một nha hoàn phát hiện trong phòng tam tiểu thư nửa đêm phát ra âm thanh gào khóc thảm thiết, nha hoàn đi bị dọa nên tìm vài tỷ muội khác cùng đến xem. Lại không biết tiếng quỷ kêu này từ tam tiểu thư bảo bối của chúng ta phát ra, nàng ngủ cũng không an ổn, cả đêm không ngừng xoay người, cái miệng nhỏ nhắn cũng không ngừng kêu lên, một câu lại một câu:
"Đừng giết ta!"
"Cứu mạng a!"
"Allen chạy mau!"
"Gia gia, mau cứu ta!"
Linh tinh.
Vài nha hoàn ban đầu còn sợ hãi cũng chuyển sang đồng tình, nghĩ rằng, ai lại đối với một hài tử phấn điêu ngọc mài khả ái nhu thuận lại xuống tay nặng như vậy, thật là một đứa nhỏ đáng thương. Cuối cùng một nha hoàn dũng cảm mười phần dứt khoát ở lại trong phòng tam tiểu thư bồi nàng. Cái này, rốt cục một nữa bọn nha hoàn cũng có thể hảo hảo nghỉ ngơi.
Ai ngờ mọi người vừa nằm xuống chưa lâu giường chưa ấm, lại truyền đến một tiếng khóc la thất thanh, nhưng không phải của tam tiểu thư, mà là của nha hoàn hầu hạ nang phát ra, mọi người vội vàng chỉ khoác thêm quần áo liền chạy ra, tiếng khóc la lần này cũng làm cho vợ chồng ba tước Rogge ở không xa cũng bừng tỉnh.
Ngày hôm sau, tất cả mọi người ở Mạc thành tam tiểu thư Rogge gia sinh bệnh. Cũng bởi vì hắn, ước chừng khoảng 5 giờ sáng, đêm khuya một chiếc xe ngựa trên con đường chạy nhanh như bay mà đi, tiếng vó ngựa truyền đi thật xa, không đến nữa giờ, tiếng ve ngựa lại truyền đến, mà cũng không phải là một chiếc, mà một loạt chiếc xe ngựa nối đuôi nhau mà chạy tán loạn khắp các nga đường lớn nhỏ, chứ như vậy một đêm náo loạn gà bay chó sủa. Ngày hôm sau, cả Mạc thành ai ai cũng hai con mắt thâm quầng cùng tiếng oán than dậy trời, nơi nơi ai cũng hỏi thăm, tối hôm qua đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, lại làm cho tất cả mọi người đều ngủ không được.
Không biết từ nơi nào truyền đến tin tức, tất cả mọi người mới biết là hôm qua tam tiểu thư Rogge gia gặp chuyện, sau khi trở về phủ bị chấn kinh không nhẹ, nằm mơ nửa đêm nói mê sảng, sau lại bị nha hoàn phát hiện bị sốt cao, vì thế suốt đêm chạy đi dược sư.
Nào biết trị liệu hơn nữa giờ mà bệnh tình cũng tam tiểu thư vẫn không lùi, ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng. Cuối cùng cũng kinh động lão hầu tước biết tam tiểu thư bảo bối mình sinh bệnh, hầu tước Andrew vừa thấy cháu gái nhỏ của mình bị vậy, đau lòng ôm vào lòng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, hô hấp dồn dập, càng không ngừng nói mớ, kêu như thế nào đều không tỉnh, nhất thời sợ tới mức hoảng loạn, vội vàng kêu gã sai vặt đi mời tất cả trị liệu sư, dược sư trong thành đều mời đến. Sau khi biết chuyện này, tất cả mọi người Mạc thành đang phẫn hận nháy mắt liền trở thành đồng tình sâu sắc.
Đêm qua, Rogge gia bị nháo đến người ngã ngựa đổ, mà phía tây Mạc thành tại một tòa thần miếu cũ kĩ, hai người khoác áo choàng đen đội mũ đen không thấy rõ gương mặt nam tử, một trước một sau đi vào đại sảnh, quan sát bốn phía một chút, không có phát hiện bất cứ người nào, sau đó một hắc y nhân đi đầu đi lại đầu phật xoay nhe một cái, "chi nha" một tiếng trong ban đêm yên lặng phá lệ chói tai, bỗng nhiên phía dưới tượng phật lộ ra một con đường đen tuyền.
Hai người nhẹ nhàng mà đi vào, lại nghe "chi nha" một tiếng, con đường bị che mất, giống như một màn vừa rồi chỉ là ảo giác, thần miếu lại khôi phục bình tĩnh.
Thần miếu rách nát cùng căn phòng dưới đất lại khác một trời một vực, một thời gian sau đã đi tới một đại sảnh lớn, bên cạnh còn có rất nhiều canh phòng nhỏ khác, giống như một cái sân nhà vậy.
Trong trung tâm đại sảnh có hai nam tử đứng song song nhau một trung niên nam tử không có biểu tình và một nam tử yêu diễm biểu tình tựa tiếu phi tiếu (cười như không cười), hai bên còn yên lặng đứng hơn mười hắc y nhân.